Akuyaku Reijou wa Danna-sama wo Yasesasetai

chương 33

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Trans: Angharad

-------------------------------------------------

Chiếm cứ trung tâm lãnh địa Mohtnton là một đầm lầy khổng lồ, chia thành nhiều đầm lầy nhỏ hơn. Dân chúng bảo những đầm lầy kia bị lượng chướng khí dày đặc đốt nóng dẫn đến lòng đầm lầy sôi ục ục nổi bong bóng lên.

Những đầm lầy đặc quánh màu xanh lục tự nhiên trũng sâu vào lòng đất. Cỏ và hoa dại không bén mảng gần đây, thay vào đó là các thực vật có độc và thảo dược thấm nhuần năng lượng ma thuật từ chướng khí. Ẩn mình dưới những tán lá độc là những con cóc nâu kháng độc thích nhảy nhót quanh nơi đầm lầy.

Người ngoài chưa từng đặt chân đến Mohnton sẽ nghĩ đến hình ảnh Mohnton như thế và xui xẻo thay đây là nguồn cơn cho biệt danh “Con cóc trong đầm lầy” của Alois.

Xung quanh đầm lầy được bao bọc bởi những thửa đất ngập bùn nước phủ rêu xanh.

Không tồn tại thung lũng hay đồi núi ở Mohnton, toàn bộ là đồng bằng phẳng lì. Rất nhiều con sông cạn và suối chảy ngang dọc trong lãnh địa gia tăng thêm độ ẩm thấp tự nhiên cho vùng. Địa hình khắp nơi có dấu hiệu đất nứt nẻ nên nước rất dễ thấm vào lòng đất.

Einst là thị trấn được xây dựng trên một vùng đầm lầy rộng lớn đã cải tạo. Bằng cách phân luồng đất và rút cạn nước đầm lầy, người dân có thể làm cho đất khô cứng lại vừa đủ để xây nhà và đường sá. Kết quả là quy hoạch thị trấn trông hơi méo mó, trở thành thị trấn hình oval như hình dạng đầm lầy trước kia.

Các ngôi nhà xây từ đất và bùn xếp dọc theo con đường trong thị trấn. Chúng trông từa tựa nhau và chỉ thoáng nhìn sẽ không phân biệt nổi nhà nào là nhà nào.

Con đường chính thì hiu quạnh đến rùng rợn, hoàn toàn vắng bóng tiếng cười nói vui đùa của trẻ con hay tiếng phụ nữ mua sắm tám chuyện. Đàn ông rời nhà đến khu mỏ làm việc thì lặng lẽ đi trên những con đường, bước chân họ đều tăm tắp giống hệt một đội quân diễu hành.

Người dân thị trấn đã ôm khư khư nếp sống như thế suốt hơn 200 năm.

Thoạt nhìn đây là nơi cực kì bảo thủ đến mức lập dị, đề cao sự khiêm nhường lên trên tất cả. Một thị trấn cổ kính coi trọng chủ nghĩa thực dụng hơn cảm xúc của họ.

Tuy nhiên trong tâm khảm người dân thị trấn này tồn tại một sự tự tôn nào đó đã tiếp tay cho cảm xúc thỏa mãn lầm lạc kia.

----------------0------------------

–––––Thật kì quặc.

Camilla cau mày trước khung cảnh ở Einst.

Bầu trời u ám và đường xá bao phủ bởi những đám mây đen xám xịt. Chướng khí còn dày hơn ở thành phố trung tâm, ra ngoài trời thôi là da đã ngứa ngáy lên. Từng đợt gió rét thổi vù vù qua những mái nhà đắp đất cũ kỹ khiến thời tiết mùa đông tăng thêm phần khó chịu.

Camilla đang ở trong một căn nhà thuộc sở hữu của gia tộc Monchat ở Einst. Một căn nhà xây bằng đá gần con đường chính. Nói ngắn gọn là Alois đã nhượng bộ trước yêu cầu của Camilla.

Sau khi thăm các nạn nhân ở Einst xong họ sẽ di chuyển đến Grenze. Một khi xong màn động viên ở đấy là có thể bắt tay vào điều tra mạch quặng Mana. Dù cho mất nhiều ngày hay nhiều tuần đi nữa Alois cũng quyết phải tìm cho được nguồn cơn thảm họa bằng sức mạnh ma thuật của mình.

Hiện tại Alois đang bận chào hỏi giới lãnh đạo trong thị trấn. Thay vì lướt qua nhanh màn chào hỏi với mọi người trong phòng, y buộc phải dừng lại nghe những lời than vãn của từng người trong số bọn họ. Camilla không khỏi cho rằng đây là một hình thức tra tấn.

Vài ngày đã trôi qua từ lúc xày ra thảm họa. Theo những gì Camilla thấy thì thiệt hại trong thị trấn không nghiêm trọng lắm.

Từ lời kể của dân thì tai nạn không xảy ra ở khu mỏ khai thác mà là ở sâu trong một cánh rừng hẻo lánh. Mặc dù vụ nổ phát ra dưới lòng đất tại vùng thảm họa chưa được xác định, thì vấn đề đáng quan tâm ở đây là rung chấn nó tạo ra. Chưa kể lượng chướng khí khổng lồ thoát ra ngoài. Vô số cây rừng bật gốc và động vật hoang dã bị ảnh hưởng. Vụ nổ tuy khiến dân chúng một phen kinh hoàng, nhưng sự việc lại cách xa thị trấn đông dân và làng mạc lân cận nên không có nhiều thiệt hại về người và của. Một ngôi nhà trong thị trấn bị sụp do động đất, vài người có năng lượng ma thuật mạnh bị chướng khí làm mất kiếm soát dẫn tới gây ra vài sự cố. Tuy nhiên ngoài những chuyện trên thì Einst vẫn yên ổn.

Chứng kiến cảnh mọi người làm rùm beng lên vì những chuyện thế này khiến người ta không khỏi thấy phản cảm. Nhưng may mắn là cuối cùng không có ai bị thương nặng. Chiếu theo tình trạng ở Einst thì có lẽ Grenze cũng không sao, nên Camilla nhẹ lòng hẳn.

Song cô vẫn còn băn khoăn những vấn đề khác.

“Phu nhân! Người dân ở đây đúng là vô lễ không thể tin nổi mà!”

Nicole, hầu gái riêng của Camilla, đang tức muốn xì khói. Cô nàng hậm hực lải nhải trong khi chải tóc cho Camilla.

“Chúng tôi chưa sẵn sàng tiếp đón cô, toàn giỏi lí do lí trấu! Bọn họ nghĩ sao mà để Phu nhân ở trong cái phòng tồi tàn này chứ?!”

Một căn phòng ở cánh Bắc ngôi nhà với cửa sổ không rèm che. Đây đúng là phòng xoàng xĩnh nhất dành cho khách trong tòa nhà thuộc gia tộc Montchat ở Einst. Khi họ được dẫn đến phòng này nghỉ ngơi chỉ vì các phòng khác ‘chưa dọn dẹp’, Nicole đã tỏ ra giận dữ hơn cả Camilla.

“Dám bảo ‘Chúng tôi không nghĩ cô sẽ tới’?! Thật đúng là!”

“Au au au au!!”

Một Nicole nổi giận đùng đùng đang chải tóc cho Camilla đã vô thức kéo lược mạnh hơn bình thường. Dù cô hầu đã nhuần nhuyễn việc chải tóc hơn chút ít, nhưng xem ra cần luyện thêm rồi.

“Còn nữa! Họ chưa dọn dẹp phòng này tí nào luôn sao?!”

Nicole thở dài thườn thượt, không hề nhận ra phu nhân mình đang la oai oái vì đau.

Như Nicole nói, căn phòng trông như lâu ngày chưa dọn dẹp. Vị khách cuối cùng đã sử dụng căn phòng này từ lúc nào thế? Khắp nơi bám đầy bụi và thoảng mùi ẩm mốc. Có phải căn phòng thật sự chưa được dọn gì trước khi cô đến không? Giường vẫn dùng được, mặc dù tình trạng của nó chẳng khá hơn là bao.

Rõ ràng là Camilla đang bị đối xử tệ bạc. Đúng ra đến nước này cô gái phải sục sôi lửa giận và thậm chí phải cầm gối quăng quật đi tứ phương cho đỡ tức.

Tuy nhiên bây giờ Camilla khác rồi.

“Sao họ dám đối đãi phu nhân nhà Montchat như thế chứ? Tôi sẽ không bao giờ tha thứ cho bọnAAAAAAAHHMMM?!”

Đi với tiếng hét sợ hãi là cây lược trong tay Nicole bỗng nổ tung. Chiếc lược gỗ vỡ vụn thành nhiều mảnh nhỏ, phần còn lại trong tay Nicole rơi lả tả qua các kẽ ngón tay.

Mạch ma thuật của Nicole lại lần nữa nổi loạn.

Vì sức mạnh ma thuật của cô quá lớn nên cô nàng dễ bị chướng khí quấy rối. Mỗi khi hầu gái để cảm xúc lấn át lí trí, dù là vì những chuyện nhỏ nhặt thì cô có xu hướng mất đi khả năng áp chế Mana trong mình.

Những chuyện nhỏ nhặt có thể liên quan đến thể lực như mệt mỏi hay bị cái gì đó kích động cảm xúc mãnh liệt bên trong cô.

Lần này chiếc lược nát vụn kia là nạn nhân trước cơn nóng giận khiến Nicole không kiềm chế được ma thuật.

Cây lược thứ ba trong ngày rồi đấy.

“Nicole! Cô làm cái gì vậy?!”

“Vâng! Tôi xin lỗi!”

“Đừng hở một cái là nổi xung nữa! Tiết chế một chút đi được không?! Kiểm soát năng lượng ma thuật của mình là việc của cô mà!”

Ai nhìn cảnh tượng Camilla nhiếc móc Nicole đều sẽ phán rằng người này đúng là kẻ đạo đức giả vì chính cô ta cũng đang giận run lên, song sự thật không phải thế. Camilla có điên tiết thế nào đi nữa thì sức mạnh ma thuật bên trong cô cũng không thể bùng nổ và làm kẻ khác bị thương được. Bản thân cô không luyện được cách điều hòa cảm xúc thì chẳng có tư cách mắng nhiếc người khác.

Lúc này Camilla đang đeo lên bộ mặt bình tĩnh để có cớ giáo huấn Nicole.

Sự thật là thiếu nữ đang giận lắm lắm.

Thái độ “Cô không cần đến đây” mà Camilla nhận được là chuyện khiến cô tức nhất. Khi Camilla tới nơi, ngay cả các người hầu nam cũng không chịu giúp cô xách hành lý vì “chúng tôi không được giao nhiệm vụ là giúp cô, do chúng tôi không biết cô đi theo”. Và lũ hầu gái tránh Camilla như tránh tà. Kết quả là hai người bị đẩy vào căn phòng xập xệ này.

Tận sâu đáy lòng cơn thịnh nộ của Camilla đã vượt qua Nicole rồi. Cô vốn dĩ nóng tính mà. Thiếu nữ không biết mình còn che giấu cảm xúc được bao lâu nữa nếu cứ bị đối xử như thế này ở Einst. Nếu bất thình lình quát “Tất cả các người bị đuổi việc!” thì có trời mới biết họ sẽ rỉ tai với Alois những lời dối trá ba xạo nào về cô.

Giận thì có giận, nhưng bởi vì Nicole đang nổi nóng nên Camilla

phải nén cục tức xuống. Hễ Nicole bực là mạch ma thuật trong cô sẽ bị kích động. Và thường kéo theo đồ vật bị phá hỏng. Camilla là người duy nhất ở đây đủ sức khuyên nhủ Nicole nên nếu cô cũng để cơn giận át lí trí thì tình hình sẽ bung bét hết.

Vì thế nên từ lúc đặt chân đến Einst là Camilla luôn cố giữ bình thản, vì lợi ích của riêng Nicole.

Nữ hầu đang rầu rĩ quét dọn mảnh vụn chiếc lược trên sàn. Nhìn Nicole cầm chổi đung đưa qua lại, Camilla thầm nhíu mày.

–––––Dẫn cô gái này theo xem ra là sai lầm rồi.

Liệu đây có phải quyết định đúng đắn không khi cho Nicole tháp tùng theo dù biết chướng khí ở Einst sẽ tồi tệ hơn ở thành phố trung tâm?

Tuy nhiên Camilla chẳng biết nhờ vả người hầu nào ngoài Nicole. Thực tế ngay từ đầu Camilla đã nhận ra Nicole là ứng viên duy nhất có thể đi theo mình. Nghĩ bằng đầu gối cũng biết với quan hệ như này thì các hầu gái ở Einst chắc chắn không nguyện ý hầu hạ cô.

Giữa Nicole quả bom hẹn giờ chực chờ nổ tung và những hầu gái tháo vát hơn cô nàng, bên nào sẽ có lợi hơn?

–––––Ít ra Nicole sẽ giúp mình phân tâm được chút.

Nếu ở Einst Camilla bị đối xử lạnh nhạt như ở Grenze thì sẽ kèm theo nhiều rắc rối. Tuy nhiên nếu phải dồn tâm lực vào giải quyết mớ hỗn độn do Nicole gây ra thì thỉnh thoảng Camilla sẽ tạm quên đi cơn phẫn uất và thất vọng đang nhen nhóm trong lòng.

Khá là phiền song cũng coi đây là một sự giải tỏa nho nhỏ. Tóm lại là chấp nhận được.

–––––Đúng không nhỉ?

“Tôi-Tôi thành thật xin lỗi!”

Tiếng xin lỗi của Nicole cắt đứt dòng suy nghĩ trong Camilla. Lược trong tay cô nàng lại nổ cái bùm.

Có vẻ chiếc lược lần này là nạn nhân cho tâm trạng rầu rĩ của Nicole.

Camilla thở dài nhìn những mảnh vụn gỗ của chiếc lược sót lại trong tay nữ hầu.

Truyện Chữ Hay