Trans: Angharad
--------------------------------------------------
Trong lãnh địa Mohnton có 5 thị trấn lớn, bao gồm cả thành phố trung tâm [note47984]
Kinh đô chếch về hướng Nam của Công quốc [note47985]. Phía Đông là địa phận của Falsch. Blume nằm ở phía Tây. Phía Bắc là Grenze. Và cuối cùng, giữa trung tâm lãnh địa Mohnton là thị trấn Einst. Dĩ nhiên còn nhiều thị trấn quy mô nhỏ hơn, thôn và làng mạc rải đều quanh các thị trấn chính này.
Mỗi gia tộc khởi nguyên đều giữ quyền chi phối nhất định ở các thị trấn trọng yếu.
Hiển nhiên nhà Montchat có quyền lực nhất ở thành phố trung tâm.
Falsch, một thị trấn thịnh vượng tập trung mảng nghiên cứu ma pháp lẫn công nghệ, là đại bản doanh của nhà Ende.
Blume được gia tộc Lörrich bảo hộ. Nổi tiếng là vùng đất có khí hậu ôn hòa, ngành xuất khẩu nước hoa siêu lợi nhuận ở đây đã được đẩy mạnh.
Trong quá khứ Grenze nằm dưới sự kiểm soát của nhà Brandt, nhưng hiện tại thì không. Do xuất hiện các nhu cầu trao đổi buôn bán mới và hoạt động khai thác đá Mana ở đây nên thị trấn đã trở thành một trong những nơi phồn vinh nhất Mohnton trong 10 năm gần đây.
Trước khi Grenze phất lên thì Einst là thị trấn lớn thứ 2 sau thành phố trung tâm. Đồng dạng nổi tiếng nhờ khai khoáng, thị trấn dưới chỉ đạo của gia tộc Meyerheim này vẫn tiếp tục phát triển ngành khai khoáng chủ lực của họ.
Alois đã dốc sức học đến mức có thể hình dung ra toàn cảnh vùng Mohnton trong đầu ư?
Trong khi với Camilla, cô gái cảm thấy trong tháng vừa qua mình đã học nhiều hơn tất cả những gì từng học từ khi lọt lòng cho đến nay.
Hình như Gerda từng bảo Alois siêng năng đúng không? Phải đồng ý theo bà ta đúng là bực bội thật đấy, song cô bất đắc dĩ phải thừa nhận. Đó là Alois quá tận tụy. Trông anh ta hệt như say mê cuồng nhiệt với việc học.
Giá như y chịu san sẻ một ít nhiệt tình ấy qua việc chỉnh đốn ngoại hình.
Tuy nhiên một Camilla đang chán chường chỉ đành lặng lẽ ôm suy nghĩ tiếc hận ấy vào lòng thôi, trong khi đang lê lết qua một buổi học khác với Alois.
----------------------0------------------------
Một trận gió mát lành vi vu qua cửa sổ để ngõ.
Dinh thự Montchat đã bắt đầu đón nhận thời tiết mùa đông, nên việc dùng trà sáng và trà chiều ở ngoài sân vườn lúc này chẳng khác gì tra tấn. Vì thế hai người đã vào phòng riêng của Alois và tranh thủ bắt đầu buổi học.
Từ những ngày đầu khai hoang lãnh địa Mohnton cho đến tận bây giờ. Những bài giảng của Alois dường như kéo dài vô tận. Xem xét những tiết học lịch sử thì có vẻ mấy năm gần đây Mohnton không có bước phát triển đột phá nào. Alois cố gắng khiến Camilla tập trung hơn và khơi dậy sự tò mò của cô gái bằng cách cùng cô bình phẩm về những chủ đề mình đang giảng, song thiếu nữ cảm thấy thật khó để nắm bắt hết lượng kiến thức khổng lồ kia.
Làm thế quái nào anh nhớ được tất cả vậy? Nghe Camilla chẳng kiêng nể gì mà phàn nàn, Alois cười khổ.
“Cha mẹ đã luôn muốn ta trở thành một Lãnh chúa mẫu mực.”
Và vì thế mà anh ta ra sức học thuộc tất cả mọi thứ về lãnh địa Mohnton.
Cha mẹ Alois đã mất từ lâu. Nên nói cách khác, y đang làm theo di nguyện của bọn họ, mặc dù y thấy hơi xấu hổ khi nhắc đến chuyện này.
Hơn nữa trong giờ học của hai người, Alois tỏ ra rất hăng say giảng giải cho Camilla đến mức quên luôn ăn uống. Và may sao lại trùng khớp một cách hoàn hảo với kế hoạch bắt Alois ăn kiêng để biến anh ta thành một thanh niên đẹp trai.
–––––Ừ thì có thể nói là vậy.
Tự thôi miên bản thân rằng đây là kế hoạch của cô khi tham gia vào những giờ học khốn khổ này, một cơn gió lạnh bay vào từ cửa sổ lướt qua má thiếu nữ khiến má cô tê dại.
Camilla những tưởng cảm giác tê dại này là do hơi lạnh, tuy nhiên xúc cảm thật sự quá dị thường. Cơn ngứa ngáy trên da mặt cô hệt như cảm giác khi bị bỏng nhẹ.
“.......Chướng khí trong gió đang dày hơn.”
Camilla lẩm bẩm, đưa tay lên sờ gò má bị gió lướt qua.
Thiếu nữ nghe bảo đó là do thời tiết xấu, nhưng trong vài tháng vừa rồi khí độc không hề có dấu hiệu suy giảm. Và giờ đến cả người có năng lượng ma thuật yếu ớt như Camilla đã dần nhận thấy rõ ảnh hưởng của chướng khí dữ dội hơn trước đến thế nào.
Hành vi phá hỏng đồ đạc do không kiểm soát nổi mạch ma thuật của Nicole ngày một tăng, và Camilla cũng để ý những người hầu nào có năng lượng ma thuật đều chịu chung một cảnh ngộ.
Về phần Camilla, vấn đê nghiêm trọng nhất là da dẻ cô bị tổn thương. Vì chưa quen với khí hậu vùng Mohnton nên so với những người có sức mạnh ma thuật tương đương thì xem ra cô bị ảnh hưởng nhiều hơn. Kem dưỡng da đang dùng đã bắt đầu mất đi hiệu quả cấp ẩm và chống nứt nẻ cho da cô gái, thế nên Camilla đang hết sức đau đầu vì chuyện này.
Thời điểm hiện tại cô không rảnh rỗi quan tâm đến da dẻ Alois được. Camilla phải đặt bản thân lên trước.
Làm sao mình có thể khuyên nhủ Alois chăm sóc cơ thể nhiều hơn trong khi chính mình đang lâm vào tình trạng này đây? Camilla nghĩ vậy đấy. Hiện giờ mục tiêu số 1 của cô nàng là phải tìm ra đồ trang điểm hoặc loại kem nào đó giúp ngăn chặn mối đe dọa trên làn da cô.
Trong khi đó Alois chả biết gì về nội tâm rối như tơ vò của người kia.
“Nàng nói phải. Ta đã nghĩ tình trạng này sớm muộn sẽ chấm dứt nhưng đúng là chẳng thấy có dấu hiệu giảm gì cả.”
Camilla thì lầm bầm còn Alois thì chau mặt. Khác với cô gái, nỗi lo của anh chàng chẳng liên quan gì tới chăm sóc da cả.
“Có lẽ một trong các khu mỏ đã xảy ra chuyện. Ta đã cho truyền tin dừng khai thác và cấm tất cả lại gần các mạch quặng Mana [note47986] đến Grenze và Einst. Có khả năng phải sớm di tản, chưa kể các thị trấn khai khoáng quy mô nhỏ nữa.”
Mạch quặng Mana. Camilla chợt nhớ lại hai mỏ khoáng sản trọng yếu nhất của Mohnton đã được nhắc đi nhắc lại trong các buổi học.
Đầu tiên là Grenze. Mạch quặng ở Grenze nằm sâu dưới đáy đầm lầy. Vì hoạt động khai khoáng diễn ra trong một vùng đầm lầy duy nhất nên rất dễ đoán mạch quặng ở vị trí nào.
Tiếp theo là mạch quặng Mana của Einst. Giống như Grenze, nó cũng nằm tít dưới đáy đầm lầy. Tuy nhiên các đầm lầy của Einst đã cạn kiệt đá do bị khai thác quá mức. Phán đoán chuẩn xác vị trí mạch quặng Mana không còn dễ dàng như xưa. Họ phải ước chừng dựa trên các đầm lầy đang được khai thác và từng được khai thác trước đó.
“Khi đưa vào khai thác các mỏ đá mới thì một lượng lớn chướng khí sẽ thoát ra ngoài. Mọi người tin rằng luồng chướng khí rò rỉ này là những gì còn lại của các nguyên tố không thể kết tinh thành đá. Khí độc có thể gây ra những hiểm họa khủng khiếp cho ai sở hữu năng lượng ma thuật mạnh và họ dễ bị mất kiểm soát khi tiếp xúc với nó.”
Camilla từng nghe Alois kể là dần dần có nhiều người đã thiệt mạng do khai thác mỏ.
Nơi nào có mỏ thì hiển nhiên nơi ấy sẽ tập trung rất nhiều năng lượng ma thuật. Những luồng năng lượng đó mà va chạm nhau thì hậu quả chắc chắn rất thảm khốc. Năng lượng ma thuật của mỏ đá, chướng khí và năng lượng ma thuật trong cơ thể con người. Các tai nạn chết người trong quá khứ do những nguồn năng lượng này xung khắc kịch liệt với nhau thật sự là nhiều không đếm xuể.
Chướng khí thoát ra từ các mỏ đá đang hoạt động không mạnh như trước kia, và công nghệ dò tìm mạch quặng Mana đã tân tiến hơn. Số tai nạn dính dáng tới khai thác đá giảm rõ rệt nhờ thông lệ giữ một người có nhiều năng lượng ma thuật trong đội thợ mỏ nhằm đề phòng những luồng năng lượng ma thuật tự nhiên bùng nổ bất thường gây tai nạn. Tuy nhiên vẫn không thể loại bỏ hoàn toàn các nguy cơ.
“Đá Mana rất hữu ích nhưng đi kèm với rất nhiều rủi ro.... Ta thực sự mong mình chỉ đang lo hão thôi.”
Alois thở dài buông một câu, trong lúc phòng tầm mắt ra cửa sổ để ngõ.
Những quầng mây đen nhiễm chướng khí kia kéo dài về phía đường chân trời nơi những đầm lầy kia tọa lạc.