Akuyaku reijō wa, shomin ni totsugitai! !

chúng tôi sẽ kết hôn !!

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Thứ tự góc nhìn trong chương này là

Urushu → Isabella → Công tước Rotenstein.

===================================

Sau khi sinh em trai tình hình sức khỏe của mẹ tôi trở nên xấu đi, bà không thể rời khỏi giường bệnh, có lẽ là do quá trình “hồi phục sau sinh” không được tốt.

Anh trai tôi đang đi học để có thể trở thành người thừa kế.

Em trai tôi thì đang được một người vú nuôi chăm sóc.

Tôi cũng sẽ được đi học khi đủ mười tuổi.

Nhưng hiện tại tôi vẫn ở nhà vì tôi mới có sáu tuổi.

Vì vậy cha tôi thường dẫn tôi đi theo ông mỗi khi ông phải đi các thương vụ.

Thực sự thì tôi muốn ở nhà hoặc trông cửa hàng hơn là đi như thế này.

Dù là đi theo cha nhưng tôi cũng chỉ ngồi chờ ở xe ngựa mà thôi.

Nếu rời khỏi xe ngựa tôi sẽ bị con cháu của các quý tộc chú ý đến.

Bời tôi chỉ là hạ dân nên chúng luôn đánh đập và chế giễu tôi.

Vì bị bắt nạt quá nhiều lần tôi dần trở nên căm ghét bản thân.

Đôi mắt híp khiến tôi trông trở nên ngu ngốc, thậm chí tôi còn chả biết nó đang mở hay nhắm.

Mái tóc mềm phồng to lên, liệu có thứ gì sống trong đó.

Cái danh quý tộc nghe rất hay, nhưng với tôi thì nó chỉ có sự hận thù.

Tôi đã nói với cha rằng ông không phải cho tôi theo.

Tôi biết cha tôi làm điều này vì tôi.

Tôi hiểu ông lo lắng cho tôi, lo tôi là người bị bỏ lại giữa ba anh em.

Tôi muốn nói với cha rằng ông không cần lo cho tôi, nhưng tôi thể làm điều đó.

Hôm nay cha tôi đưa tôi đi theo đến dinh thự của công tước Rotenstein.

Từ cổng đến khu nhà phải đi xe ngựa mất 10 phút.

Khi qua công một rừng cây xuất hiện, có cả một dòng suối.

Đây không thể là một “khu vườn”,.

Nó cũng không phải là điều lạ, quyền lực của vị công tước này có thể so ngang hàng với hoàng gia.

Công tước Rotenstein hiện tại là thủ tướng của đất nước này.

Nữ công tước Rotenstein là em gái của nhà vua.

Họ gọi cha tôi đến đề ông chuyển quà sinh nhật cho con gái cả của họ, người kết hôn với thái tử nước láng giềng.

Thật khủng khiếp phải không ? Họ sẽ có được ngôi vua ?

Con gái họ sẽ là nữ hoàng của nước láng giềng ? Quyền lực của họ quá lớn ? Thật đáng ghét mà.

Qúy tộc luôn mang dáng vẻ và tâm địa xấu xa khác với người thường.

Hôm nay tôi sẽ tuyệt đối không rời khỏi đoàn xe ngựa.

…………….tôi nghĩ vậy. Và đã 4 tiếng trôi qua.

……...Vợ chồng công tước vẫn tiếp tục mua đồ.

Khi chúng tôi mạng tận 3 xe ngựa đến đây tôi đã biết vụ này sẽ rất lâu.

Nhưng tôi không nghĩ rằng nó nó sẽ mất hơn 4 tiếng.

Tôi không thể chịu được nữa và đã rời xe ngựa.

Ngồi một góc để không làm cản trở công nhân nhà tôi.

Ồ, đó là một đàn kiến.

Những con kiến đem thức ăn về tổ, chúng giống hệt như những công nhân của nhà tôi đang khuân vác hàng hóa giữa căn dinh thự và đoàn xe. Thú vị thật.

"Này, cậu đang nhìn gì vậy?"

Một giọng nói trong như tiếng hát.

Tôi ngẩng mặt lên và nhìn thấy một cô gái cực kỳ xinh đẹp, vẻ đẹp mà tôi chưa từng thấy.

Một mái tóc vàng sáng lấp lánh như những đồng tiền vàng nóng chảy.

Một đôi mắt xanh sâu thẳm. Dường như nó có hút mọi thứ vào nó.

Cặp lông mày như một món trang sức xa xỉ bằng vàng.

Nước da trắng như gốm.

Một Sidhe ? hay là con gái của một nữ thần ?

(TN: Các Sidhe, nữ thần trong thần thoại Ireland, tốt xấu đủ cả )

Tại sao bạn lại ở một nơi như thế này ?

Tại sao bạn lại dành cho tôi nụ cười đẹp đẽ và tràn đầy hạnh phúc đó ?

Và, hình như bạn đã nói điều gì đó.

Điều đó là gì ?.........Cô ấy hỏi tôi đang làm gì…….chắc chắn vậy. Có lẽ là.

“...............Kiến ư ?”

Ồ, tại sao tôi lại hỏi câu hỏi như vậy.

Đứa trẻ xinh đẹp này muốn hỏi tôi đang làm gì, tại sao tôi lại trả lời như vậy chứ ?Trong khi tôi đang lo lắng, thì má của cô ấy phồng lên, đôi mắt xanh sâu thẳm trở nên lấp lánh, kèm theo đó là một nụ cười vô cùng hạnh phúc.

Con người có thể làm nên điều kỳ diệu này, làm thế nào một nụ cười như thế tồn tại.

Bằng cách nào đó tôi cảm thấy rất vui và hạnh phúc.

"Ahhhhhhhhhhhh! Xin hãy kết hôn cùng em !!!"

………..

…………………………..

…………………Huh.…………………………..Tại sao ?

Vừa nãy, cô ấy vừa cầu hôn ?

Cho ai vậy ? Với tôi ư ?

Cái gì ? Là tôi ?

Tại sao lại là tôi ?

…….Tôi chẳng thể xứng đáng với cô ấy.

Trong lúc tôi đang suy nghĩ, mắt của cô ấy tiếp tục sáng lên.

Tôi nắm lấy tay cô ấy, tôi lắc nó, tôi thực sự rất vui.

Thật dễ thương………..

Từ nay về sau có lẽ tôi sẽ chẳng thể tìm thấy ai như cô ấy.

Tôi chắc chắn sẽ chẳng thể tìm ai được như cô ấy trên thế giới này.

Sẽ chẳng có ai dành cho tôi ánh nhìn như vậy.

Sẽ chẳng có ai có thể khiến tôi cảm thấy hạnh phúc chi bằng một nụ cười.

Đúng, chính là như vậy.

Tôi biết, cô ấy thực là quá tốt khi dành cho một kẻ xấu như tôi.

Chắc chắn, cô ấy không phải là để dành cho tôi. Nhưng………….

“Được thôi ! Lớn lên hãy gả cho tôi nhé ! Nhất định nhé”.

Nhưng tôi sẽ không bao giờ buông tay.

.

.

.

.

.

.

Yahho hoo! Lời cầu hôn của tôi đã thành công bằng cách nào đó !!

Tôi,

Isabella sẽ kết hôn cùng Urushu

Wow ~. Từ kiếp trước, cậu ấy đã luôn là động lực sống của tôi !!

Gì chứ ? Lời hứa của một đứa trẻ ?

Đúng vậy lời hứa của một đứa trẻ. Heh hehe hehe

Con trẻ luôn giữ vững lời hứa của mình~

Urushu cầm lấy tay tôi và nở nụ cười, tôi cảm thấy không được khỏe cho nắm !

Tôi cầm lấy tay cậu ấy và kéo cậu ấy đi, Urushu theo tôi mà không một lời thắc mắc.

Cậu ấy là con của một thương gia lớn đúng chứ ? Sao cậu ấy không đề phòng gì cả ? Cậu có thể bị bắt cóc đấy biết không ?

Tôi hơi lo lắng khi nhìn thấy Urushu lúc này.

Mọi chuyện sẽ ổn thôi.

“Này, chúng ta đang đi đâu vậy ?”

Urushu chú ý đến mọi thứ và hỏi.

“Đến chỗ ba mẹ của em. Mà em quên giới thiệu,

em tên là Isabella Alice Rotenstein, con gái thứ ba của công tước Rotenstein, Em mong chúng ta sẽ mãi bên nhau”

Khi vừa nói xong Urushu bất ngờ tỏ vẻ hơi ngạc nhiên.

Ngay cả khi cậu ấy ngạc nhiên thì đôi mắt cũng không mở to ra. Thật dễ thương mà.

……à không. Điều này thật sự đáng ngạc nhiên.

Thông thường thị một vị tiểu thư của nhà công tước sẽ không chủ động giới thiệu bản thân trước.

“Mình là Urushu Snape, con trai thứ hai của thương hội Snape”

Họ của Urushu ! Ááááááááá………………………..

Là “Snape” ! Tương lai mình sẽ là “Isabella Alice Snape” !

“Nếu là con gái của công tước, thì em không thể được gả cho tôi đâu. Tôi tự hỏi lúc đó ta nên làm gì ?..................Chúng ta hãy chạy trốn cùng nhau nhé ?”

Chờ tí. Chạy trốn cùng nhau ư ? Éc, thật hạnh phúc………….à không phải kiểu đó.

“Không sao đâu. Em nghĩ rằng mọi chuyện sẽ rất tốt đẹp”

Đúng vậy, nếu nhà Isabella giống như trong game thì cuộc hôn nhân này sẽ được tán thành.

“Hãy để mọi thứ cho em giải quyết”

“Chà, dù cho không hiểu lắm, nhưng nếu Isabella đã nói vậy thì em hãy làm điều em muốn”

Urushu đang mỉm cười. Thật dễ thương.

Cậu ấy gọi tôi là Isabella ! Hạnh phúc quá đi !

Để có được hạnh phúc này, tôi nhất định sẽ cố gắng hết toàn bộ khả năng của mình !

.

.

.

.

.

.

.

.

Tôi cùng vợ mình đang chọn quà sinh nhật cho con gái cả của mình, người mà đã kết hôn với thái tử nước láng giềng.

Tôi muốn tặng chúng để phần nào an ủi con gái mình để nó vơi đi nỗi nhớ quê hương, nơi mà nó sinh ra.

Mọi thứ đang được xếp đầy hành lang.

Trong khi nghe chủ thương hội Snape giới thiệu các món quá thì tôi tham khảo ý kiến của vợ mình và bắt đầu lựa chọn những món quà thích hợp.

Cảnh bất ngờ bật mở toang và con gái út của tôi xông vào.

Nó dắt theo một cậu bé lạ mặt.

“Chuyện gì vậy ? Và thêm nữa………..cậu bé đó là ai ?”

Isabella khéo cậu bé ra trước mặt chúng tôi.Con bé mỉm cười rất tươi.

"Cha, mẹ, bọn con muốn kết hôn !”

Truyện Chữ Hay