“Sharon...”
“Cha...”
Hầu tước Michel
yếu đến nỗi suýt chút nữa đập mặt xuống đất khi cố rời khỏi giường. Thế nhưng bất chấp chuyện đó, ông ta vẫn xoay sở để đứng lên lần nữa và gọi tên cô chủ. Rồi cả hai người họ ôm chầm lấy nhau với hai dòng lệ tuôn rơi.
Gidel đã cấm không cho cô chủ gặp cha mình, thứ duy nhất cô chủ nhận được là những lá thư đầy lời lẽ cay nghiệt. Tuy nhiên, cô ấy vẫn luôn tin tưởng cha mình.
Nguyên nhân khiến Hầu Tước Michel nằm liệt giường như này chính là do bị Gidel đầu độc suốt
thời gian dài. Dù chất độc đã biến mất hết và ông ta có thể di chuyển cơ thể chút xíu, nhưng nguy hiểm vẫn chưa hoàn toàn qua đi. Ông ta vẫn cần được nghỉ ngơi.
Chà, tôi cho rằng độc của tôi cũng góp phần gây nên tình trạng này. Nhưng tôi đâu có cố ý đâu. Chỉ là tai nạn thôi, thật đó.
“C-Chị!”
“...Yohanne?”
Cậu ta nhìn cô chủ với ánh mắt đầy tôn kính, cứ như thể vừa bị tẩy não vậy. Này sao má ngươi lại đỏ au thế kia? Nãy được vùi mặt vào bộ ngực do thần linh ban phúc vẫn chưa hết phê à? Đúng là cái thứ dâm tà.
“U-umm....Liệu em còn có thể nói chuyện với chị trong trường được nữa không?”
“Được chứ, Yohanne. Chúng ta là chị em ruột mà, chẳng có gì để xấu hổ cả.”
“Dạ!”
Yohanne. Cô chủ Sharon là chị gái của cậu đó. Làm ơn đừng có quên điều đó. Làm ơn.
Cuối cùng, tất cả những người có mặt trong dinh thự bá tước gia Balla, từ các thành viên trong gia đình cho đến người hầu cấp cao, đều mất tích hết. Ngoại lệ duy nhất là Gidel. Bà ta được phát hiện trong tình trạng phát điên và mất sạch trí nhớ. Cảnh vệ đã bắt bà ta đi như là nghi phạm của vụ án. Có lẽ Gidel sẽ phải dành cả phần đời còn lại trong nhà thương điên rồi.
Tôi nhận ra bà ta có thể chết. Song, tôi lại không giết bà ta. Tôi cần một người chịu trách nhiệm cho vụ việc này.
Giờ đây, người duy nhất còn mang dòng máu của Bá Tước Gia Balla là Yohanne. Vậy nên, khi đến tuổi trưởng thành, cậu ta có thể lên làm bá tước đời tiếp theo, hoặc lãnh thổ của Bá tước gia Balla sẽ bị Hầu tước gia Michel nuốt trọn. Cũng có một số cuộc nói chuyện về việc cho cô chủ cai trị lãnh thổ của nhà Balla, nhưng đó là chuyện của tương lai.
Tôi đã xoay sở loại bỏ hết tay chân của Gidel trong đám gia nhân nhà hầu tước Michel.
Và tôi cũng để cho mấy cô hầu trẻ tôi cứu thực hiện công việc giải thích cho những người hầu bị Gidel lừa. Nhưng vấn đề nan giải hơn là những người hầu thân thiết với Gidel mà không hay biết gì về tội lỗi của bà ta, Mia chẳng hạn. Tôi chỉ có thể cho người giám sát chúng thật kỹ thôi; bởi biết đâu chúng sẽ có ích sau này thì sao?
“Tôi giao vấn đề đó cho ông xử lý được chứ, Franz - dono?.”
“Được, không vấn đề thưa Fleurety - sama. Tôi xin hứa sẽ hoàn thành nhiệm vụ này.”
Franz - dono đã khoác lên mình bộ đồ quản gia thay cho trang phục làm vườn trước kia. Bởi khá nhiều người hầu đã bị sa thải nên ông ta được quay về vị trí cũ của mình.
Từ những gì tôi nghe được thì ông ta và Bardo đang liên lạc với những người hầu bị buộc phải từ chức trước đây và kêu gọi họ quay về làm việc.
Vậy thì.....
“Eep!”
Tôi mới lườm cái mà Akiru đã ré lên đầy sợ hãi rồi lồm cồm bò lùi lại.
Ủa, sao mắt cô ta đầy quầng thâm thế ta? Bộ cô không ngủ đủ giấc sao?
Tôi đã nhờ Akiru giúp thực hiện một số thí nghiệm nhỏ. Nhưng cái tôi không ngờ được là cô ta lại trở nên giống với Hina. Không hiểu tại sao hai người đó cứ đái dầm mỗi lần thấy mặt tôi. Khó hiểu thực sự.
Tôi đã ‘nói chuyện’ một chút với Akiru. Theo những gì cô ấy kể thì thế giới này là một otome game. Y như những gì Hina nói. Thế nên tôi đành phải sử dụng vài biện pháp chứng thực. Bởi vì cô ta không thể chết nên tôi sử dụng thuốc nói sự thật liều cao đến mức chết người. Xui xẻo làm sao khi Akiru thực sự tin những điều đó là sự thật.
Nói cách khác, thế giới này là một thế giới có nhiều điểm tương đồng đáng kinh ngạc với cái gọi là ‘otome game’.
Theo Akiru thì có vài ‘nữ chính’. Để có thể chinh phục mục tiêu thì họ sẽ phải đánh bại những ‘ nữ phản diện’ khác đồng thời nâng cao điểm hảo cảm với mục tiêu chinh phục.
Và cô chủ Sharon lại là một trong những nữ phản diện.
.....Quả là một trò hề.
“Letty, sao thế?”
“Xin cô chủ thứ lỗi. Em chỉ đang mải suy nghĩ về chút chuyện thôi ạ.”
Tôi và cô chủ đã trở về học viện. Dù còn nhiều khúc mắc, nhưng bởi vì không có bằng chứng rõ ràng nên tôi không xử lý trọn vẹn được. Tuy vậy, tôi vẫn không được để cô chủ Sharon dính dáng đến chuyện này.
“Ôi, Letty, thế này thật không giống cô chút nào.”
“Em đang suy nghĩ về bài luận án em sắp viết thôi ạ. Mối quan hệ trái ngược giữa khả năng học hành và kích thước ngực của cô chủ.”
“Đừng! Ta nghiêm túc đó! Đừng!”
“Em chỉ đùa xíu thôi ạ. Một nửa là đùa thôi ạ....”
“...vậy thì ổn, ta đoán thế.”
Một nửa trong tôi nghiêm túc với việc đó. Hiệu trưởng học viện quan tâm đến vấn đề đó đến bất ngờ, ông ta thậm chí còn nói rằng sẽ tài trợ mọi chi phí nghiên cứu bằng tiền túi của bản thân.
“Cô chủ, để nâng cao điểm số của người, hôm nay chúng ta sẽ học về ma thuật nhé.”
“Được..”
Cô chủ trông có vẻ hơi dỗi. Nhìn cách cô ấy ngước mắt lên nhìn tôi kìa. Dễ thương~~~
Nếu cô chủ Sharon là một trong những ‘ nữ phản diện’ vậy thì tôi chỉ cần tiêu diệt tất cả nữ chính khác thôi nhỉ. Đồng thời, giúp cô chủ nâng cao điểm số và xóa bỏ kỳ thị của những học sinh khác đối với cô chủ cũng quan trọng không kém.
Tôi tự hỏi tôi sẽ phải bỏ bao nhiêu công sức để giải quyết cái trò hề này đây....
Nhắc mới nhớ, em nghe nói học thần thuật sẽ giúp ta kiểm soát ma lực tốt hơn.”
“Thần thuật à...”
Thần thuật là ma pháp có thuộc tính ‘quang’, nó khác hẳn với những loại ma pháp chúng tôi được dạy ở học viên có thuộc tính hỏa, thủy, thổ, phong, và vài thuộc tính khác. Học viện đúng là cũng có dạy những điều cơ bản của thần thuật, nhưng lại không đi chuyên sâu vào. Bởi vì đa phần thần thuật là những phép trị liệu - chính là hơn là nguồn sống của Nhà Thờ. Thế nên chuyện nó bị giới hạn giảng dạy ở những nơi khác cũng hợp lý thôi .
“Cô chủ đã tới nhà thờ bao giờ chưa ạ?”
“Umm, ... ta từng đến đó để cầu nguyện vài lần, nhưng giờ mà đi học mấy thứ liên quan tới Thần Thuật...nó...”
“Aah, em hiểu. Cô chủ từng nghèo rớt mồng tơi nhỉ.”
“Đừng nói nữa!”
Bởi vì một người phải quyên góp khoản tiền khá lớn nếu muốn học thần thuật từ Nhà Thờ. Mà với số tiền chúng tôi kiếm được từ hầm ngục và khoản hỗ trợ từ nhà Hầu tước gửi đến hiện nay, thì mấy cái đó không thành vấn đề.
“Được, vậy chúng ta đến nhà thờ nào!”
“Vâng thưa cô chủ.”
Và sau một khắc chuẩn bị, tôi và cô chủ đã sẵn sàng để xuống phố. Nếu đi bộ đến nhà thờ tọa lạc ngay giữa trung tâm thủ đô thì chắc cũng không đến một giờ. Nhưng khi cả hai vừa mới bước ra khỏi ký túc xá, con ngựa của giám thị ký túc xá đã đợi sẵn với cỗ xe ngựa trên lưng rồi.
“Từ giờ tên của em sẽ là Nir nhé”
“Grr!”
“Ừm, Letty, cô có chắc mình được phép đặt tên cho con ngựa mà không hỏi ý của giám thị không...?”
Không sao, không sao. Bởi dẫu sao bà ấy lúc nào cũng bất tỉnh khi thấy con ngựa. Quả là một con người nhát cáy nhỉ? Mới thấy một con ngựa có 8 chân đã bất tỉnh rồi. Mà để phòng hờ không gây quá nhiều sự chú ý, tôi trùm một tấm vải lên Nir trước khi khởi hành.
Đúng như những gì tôi kỳ vọng, Nir khá nhanh. Cả hai đến nhà thờ nhanh gấp nhiều lần sao với khi đi một cỗ xe ngựa bình thường.
“Vậy ra nhà thờ là thế này sao...”
“Đúng, đây là thánh đường của Nhà Thờ thờ Nữ Thần Thời Gian.”
Thứ tôi đang nói đến không phải là một công trình tạo nên để cầu nguyện. Tôi đang nói đến một tổ chức tôn giáo ở thế giới này, nó tên là “ Nhà Thờ”. Bối rối thực sự. Mà nó cũng làn tôi nhớ đến mấy thứ Akiru nói, hình như là thế giới này có một vị nữ thần thực thụ, bà ta là người đã ban cho nữ chính những lời sấm truyền và ‘phép màu’.
Lối vào thánh đường là cầu thang có 10 bậc. Hai quả đồi của cô chủ cứ đung đưa mỗi lần bước lên một bậc. Cảnh tượng tuyệt diệu này khiến cho ánh mắt của mấy tên đàn ông ghé thăm Nhà thờ phải dán chặt vào nó.
“Có chuyện gì à, Letty?”. Đi được nửa chừng, cô chủ quay đầu lại hỏi tôi, người vẫn đứng yên tại chân cầu thang.
Tôi không biết nên diễn tả nó như nào. Ngay khi tôi vừa tiến lên, đột nhiên có một áp lực kỳ lạ nào đó cản tôi lại, như thể từ chối không cho tôi bước tiếp.
Nhưng chừng này còn lâu mới đủ để chặn tôi lại.
“Không có gì đâu ạ. Em đến ngay đây.”
Tôi cười rồi dẫm thật mạnh xuống phía trước. Một tiếng răng rắc vang lên, gần giống như tiếng của tĩnh điện trong một ngày lạnh giá. Rồi từ bên trong thánh đường, một cột khói mờ bắt đầu bốc lên.
“Ôi...Họ đang đốt lửa à?”
“Cô chủ có muốn ăn khoai lang nướng trong bữa ăn nhẹ hôm nay không ạ?”
“Ooh! Nghe hay đó!”
***
“Chuyện gì đã xảy ra thế!?”
“T-Tôi không biết. Bùa bảo vệ đột nhiên bốc cháy ...”
Lá bùa đặt trong thánh đường là tâm của kết giới thánh chống lại mọi ác ý và quỷ dữ. Truyền thuyết kể lại rằng, khi xưa một thánh nữ, người đã nhận được phép màu từ nữ thần, đã dựng nên kết giới này. Và kể từ ngày đó đến giờ, kết giới đã luôn bảo vệ Nhà Thờ khỏi những con người xấu xa cùng với những tinh linh bóng tối.
Vậy thì, việc lá bùa bị cháy như này mang ý nghĩa như nào?
Nó nghĩa là có một tồn tại mạnh đến mức có thể phá hủy kết giới do Thánh Nữ dựng nên. Những suy nghĩ này vụt qua tâm chí của các linh mục và nữ tu. Họ chỉ có thể bất lực nhìn lá bùa cháy rụi trong khi than khóc về sự thiếu lòng tin vào nữ thần của bản thân.
“Tất cả, hãy bình tĩnh lại.” .
“ Ôi, Elias - sama, người đến rồi. Tạ ơn Nữ thần!”
Những linh mục và nữ tu thốt lên như vậy trong sự nhẹ nhõm và vui sướng.
Người tên Elias mới đến kia là một anh chàng điển trai. Anh ta chính là Thánh Hiệp Sĩ mạnh nhất, và là kẻ duy nhất trong Vương Quốc - cũng như các quốc gia xung quanh - nhận được Gia Hộ của Nữ Thần.
Vẫn một vẻ điềm tĩnh không đổi trên khuôn mặt, anh ta bước tới lá bùa rồi giơ tay phải lên.
“[Thánh Quang]”
Căn phòng bỗng nhiên ngập tràn trong ánh sáng. Và ngọn lửa đang thiêu rụi lá bùa ngay lập tức bị tắt đi.
“Không hổ danh Elias - sama!”
“Thật tuyệt vời...quả là người được nữ thần yêu mến.”
Những lời khen ngợi cũng như tiếng reo hò lũ lượt vang lên. Ngay cả khi đang đáp lại những thứ đó với nụ cười gượng gạo, Elias vẫn dán chặt mắt vào lá bùa.
...chuyện gì đây? Anh ta nghĩ.
Bỗng nhiên từ phía đại sảnh, Elias cảm nhận thấy một hiện diện tà ác xuất hiện trong thoáng chốc.
Nó nhanh chóng biến mất như cách nó xuất hiện, khiến Elias không khỏi ngạc nhiên. Nó làm anh ta nghĩ tất cả chỉ do bản thân tưởng tượng ra.
Lý do Eilas sử dụng phép trừ tà [Thánh Quang] , cũng là bởi từ ngọn lửa đang thiêu lá bùa, anh cảm nhận thấy một dòng ma lực xấu xa. Có lẽ cũng vì thế mà ngọn lửa kia không thể bị dập tắt theo cách thông thường.
Đang chìm sâu trong suy nghĩ, thì một linh mục gọi anh
“Elias - sama, chúng ta nên làm gì đây? Thánh Đường đã không còn kết giới bảo vệ nữa rồi...”
“Đúng....”
Lá bùa này đã được nhấm thuần Thần Lực của vị thánh nữ kia từ hàng trăm năm trước.
Đúng là Elias cũng có thể sử dụng những phép Thần Thuật mạnh mẽ nhờ Gia Hộ của Nữ thần, nhưng anh ta lại thiên về khả năng chiến đấu hơn. Dù có thể giải quyết vấn đề kết giới trong thời gian ngắn, nhưng để tạo ra một lá bùa bảo vệ rồi dựng nên kết giới tồn tại hàng thế kỷ như vị Thánh Nữ kia thì hoàn toàn nằm ngoài khả năng của anh.
Bỗng Elias sức nhớ. Bạn của anh ta, Eric Marsaw, giáo sư của học viện ma thuật, đã kể rằng trong số những người được triệu hồi lần này, có một người mang tài năng thiên phú đối với Thần Thuật.
“Có lẽ họ có thể sửa kết giới...”
Vừa hạ quyết tâm liên lạc với Marsaw, Elias lập tức tiến ra sảnh lớn. Đúng lúc đó anh gặp một cô gái quý tộc có mái tóc màu bạch kim đang bước vào...
“Đáng yêu....”
...và trong nháy mắt Elias đã biết đến chữ ‘yêu’ là gì khi nhìn thấy cô hầu gái tóc đen đứng đằng sau cô gái quý tộc kia.
A/N: Elias, đừng, bả đó không phải là thính đâu!
Có khá nhiều nhân vật đã xuất hiện và có khả năng còn tăng lên nữa. Nên tôi quyết định liệt kê tên của những nữ sinh sơ trung đã xuất hiện.
秋留【akiru】牡丹【botan】知恵里【chieri】伝子【denko】 依波【ena】吹亜【fua】銀子【ginko】比奈【hina】
Đúng vậy, tên họ được đặt theo thứ tự bảng chữ cái ABC đó.