công chiếu, có một nhà phê bình điện ảnh có danh tiếng trong giới từng nói: "Sùng Hoa là may mắn, tác phẩm đầu tay đã tạo ra một bộ phim hay. Nhưng Sùng Hoa cũng bất hạnh, bởi vì đây rất có thể sẽ trở thành một tác phẩm cô vĩnh viễn không thể nào vượt qua trong sự nghiệp đạo diễn của mình."
Bất kể là những chuyện xảy ra trong quá khứ hay hiện tại, đều có vô số ví dụ chứng minh, tài hoa của con người là có hạn. Rất nhiều người một đêm bỗng nhiên nổi tiếng sau đó liền nhanh chóng chìm xuống, không tạo được những đột phá sau này.
Bình luận của nhà phê bình kia được lưu truyền rộng rãi trong một khoảng thời gian ngắn, khiến rất nhiều người tin tưởng chắc chắn tài hoa và vận khí của đạo diễn Sùng có lẽ đã dùng hết vào lần này.
Về loại định luận này, Sùng Hoa chỉ là cười trừ, cô đương nhiên không cho rằng thành tựu của mình chỉ dừng lại ở đó.
Trong rạp chiếu phim rộng lớn ngồi đầy khán giả, ký giả và khách mời, nghi thức khai mạc kết thúc, bộ phim bắt đầu được trình chiếu.
Tù Đồ từ lúc khởi quay đến nay, liên tục phong ba, cách mỗi một đoạn thời gian lại phát sinh một ít chuyện thu hút sự chú ý, từ đổi diễn viên chính đến rơi vào tin đồn đánh người, nhiệt độ của nó chưa từng giảm xuống, mà độ quan tâm của fan nguyên tác đối với nó càng thêm nồng nhiệt. Cộng thêm ảnh hậu giữa đường tham gia vào bộ phim, có thể nói công chúng đối với bộ phim này vẫn ôm kỳ vọng rất cao.
Đánh giá quá cao một sự vật sự việc không hẳn là một chuyện tốt, mọi người rất có thể bởi vì kỳ vọng quá cao, mà cảm thấy thất vọng trước thực tế.
Bầu trời màu xám tro, từ trên cao quay chụp một mảnh rừng rậm, trên đường đá xuyên qua cánh rừng là một chiếc xe việt dã, âm nhạc du dương mà trầm thấp, màn ảnh kéo gần, cắt đến phía sau xe, tốc độ nhanh tạo hiệu ứng chiếc xe chạy như bay lướt qua màn ảnh, trong nháy mắt lái về phía xa xôi, cuối ngã tư đường nó càng ngày càng nhỏ. Âm nhạc cũng theo đó trầm xuống, hai chữ Tù Đồ xuất hiện trên màn ảnh, bốn chữ đạo diễn Sùng Hoa đặc biệt bắt mắt.
Rạp chiếu phim lặng ngắt như tờ, sau năm phút chiếu, mọi người đã bị bầu không khí của bộ phim ảnh hưởng, khán giả đều chìm đắm vào nội dung phim.
Sùng Hoa chống tay vịn, một tay nâng cằm, cô cũng không tựa lưng vào ghế ngồi mà chỉ không chuyển mắt nhìn chằm chằm màn ảnh. Trong quá trình dựng phim, từ đầu đến cuối Sùng Hoa đã xem qua vô số lần, cuối cùng xác định ra phiên bản đang xem trước mắt. Nhưng hiện tại cô vẫn chuyên chú đến trong mắt chỉ có những hình ảnh đang chiếu trên màn hình. Thôi Trinh an vị bên cạnh cô, nhìn sườn mặt chuyên chú của Sùng Hoa, rồi lại đưa mắt hướng về màn ảnh.
Lần này công chiếu lần đầu không phải chỉ mời một nhóm truyền thông, khán giả xem trước dùng đó làm một loại tuyên truyền, mà lúc giờ bộ phim bắt đầu công chiếu, không chỉ là riêng rạp chiếu phim này mà toàn bộ các rạp trên toàn quốc cũng đồng loạt công chiếu.
Ngoại trừ nơi này, trong vô số rạp chiếu phim trên toàn quốc còn ngồi rất nhiều khán giả ký thác kỳ vọng cao vào bộ phim này, hoặc cảm thấy hứng thú đối với nội dung, hoặc là fan nguyên tác, hoặc là người hâm mộ của Thôi Trinh, hoặc thuần túy đến xem bộ phim sẽ chênh lệch bao nhiêu so với kỳ vọng, bất kể là thế nào thì doanh thu phòng vé vẫn đạt kỷ lục.
Những năm gần đây, những bộ phim điện ảnh càng được tân bốc khi công chiếu lại càng tệ hại khiến người ta vô lực mỉa mai, có một số ID chuyên bình luận điện ảnh ngay cả lúc bình luận điện ảnh đều mở đầu bình luận bằng: "Tôi dùng tiền xem bộ phim này chính là vì muốn xem thử nó tệ đến mức nào...."
Nhưng bất kể là thiện ý hay là ác ý, lúc bộ phim công chiếu không ai có công phu lo lắng những chuyện khác, tất cả mọi người bị nội dung chặt chẽ, kỹ thuật dựng phim xuất sắc, đạo diễn tràn đầy ý mới nhưng vẫn bám sát nội dung nguyên tác hấp dẫn.
Một bộ phim điện ảnh nhàm chán sẽ luôn cho khán giả một loại cảm giác dài lê thê xem mãi không xong, còn một tác phẩm điện ảnh xuất sắc sau khi kết thúc, khán giả sẽ thường đắm chìm trong nội dung của nó. Mọi người hoảng hoảng hốt hốt đứng lên, ý thức còn chưa hồi phục từ nội dung phim, khán giả rời khỏi chỗ ngồi theo đoàn người đi ra ngoài, trong nháy mắt cất bước, ca khúc cuối phim vang lên, tất cả mọi người đều giống như bị nhấn nút tạm dừng, không hẹn mà cùng dừng lại.
Âm điệu trầm lắng, giọng nói mờ mịt, bài hát này, âm thanh này như mái tóc dài xoã tung, một người chậm rãi bước xuống từ cầu thang, ngón tay kẹp một điếu thuốc, ánh mắt xa xăm, lười nhác, thất ý. Ánh mắt kia, giống bị giam cầm giữa lao ngục, đôi mắt kia, ôm lấy mỗi một trái tim người qua đường.
Mãi đến khi ca từ tràn đầy cổ phong đi đến âm điệu cuối cùng, mọi người mới giống như từ đám mây trở về nhân gian.
Là ảnh hậu!
Là ảnh hậu trình bày ca khúc cuối phim!
Rõ ràng chỉ là một ca khúc kết thúc phim, lại làm cho người nghe phấn chấn như nghe xong một buổi diễn xướng.
Ca khúc cuối phim cũng không nằm trong nội dung các buổi tuyên truyền, vì vậy không ai cảm thấy hiếu kỳ, mọi người đều cho rằng đó sẽ chỉ là một đoạn nhạc không có ca từ như hững bộ phim khác. Trước khi bộ phim kết thúc, ai cũng không biết ca khúc cuối phim sẽ là ảnh hậu lấn sân trình diễn.
Nhiều khán giả vốn là kích động khi nghe ảnh hậu trình diễn ca khúc sau khi nghe xong cũng dần trầm tĩnh lại. Ca khúc này bất kể là giai điệu hay ca từ, cách diễn dịch, luyến láy, đều quá phù hợp với chủ đề của bộ phim. Trốn tránh không khỏi phiền muộn, vĩnh viễn lạc lối trong mờ mịt, những hình ảnh trong phim nhanh chóng lướt qua, vốn dĩ đã là một kết cục nặng nề nay lại khiến khán giả càng thêm trầm mặc, hồi tưởng lại tình tiết, rõ ràng cả quá trình từ màu sắc đến hình ảnh đều là một mảnh u ám.
"Chưa từng mua vé xem phim nào đáng giá như vậy, không nói đến hình ảnh siêu cấp đẹp, tôi xem phim cả quá trình đều không thất thần, cho dù là đến lúc ảnh hậu trình bày ca khúc cuối phim."
Cánh nói này phút chốc phủ kín internet.
Lúc này là hai giờ sáng, thế nhưng, một chút cũng không ảnh hưởng đến sự nhiệt tình của cư dân mạng, những ID lớn đã sớm vận sức chờ phát động, các đoản thủ chuẩn bị sẵn sàng đăng bài viết. Ngày hôm sau mọi người thức dậy, lòng tràn đầy đều là chuyện quỷ quái gì vậy!
"Dĩ nhiên là ảnh hậu! WTH đạo diễn Sùng thật biết che giấu, trước đó một chút động tĩnh cũng không nghe thấy a a a!!!!"
"Bộ phim cũng cực kỳ xuất sắc!"
"Chưa xem phim, căn bản không biết bài hát đó hay cỡ nào!"
"Bộ phim và ca khúc cuối phim cùng nhau thưởng thức, thể nghiệm rất tốt nga."
Mọi người đều cho rằng nội dung phim sẽ bị ca khúc cuối phim giành hết sự chú ý, thế nhưng loại tình huống này căn bản không có phát sinh.
Sự vật tốt đẹp sẽ không bị một sự vật tốt đẹp khác che khuất, mà sẽ dùng phương thức hỗ trợ lẫn nhau để cùng tồn tại. Nhiều nhà phê bình điện ảnh lộ diện, phân tích bộ phim từ nhiều góc độ. Đây là một bộ phim ưu tú, đó đã là sự thật không thể thay đổi.
Thỉnh thoảng có người muốn bôi đen gây chú ý, cũng bị những cư dân mạng mắt sáng như đuốc đánh đuổi.
Điện ảnh đã thành công. Sự thành công của nó chính là sự khẳng định đối với đạo diễn, những phủ định trước kia đến đây cũng chấm dứt. Bởi vì có fan nguyên tác là chỗ dựa vững chắc, có ảnh hậu chưa bao giờ có thất bại làm nữ chính, có ca khúc cuối phim đặc sắc tuyệt luân mạnh mẽ thu hút sự chú ý. Đạo diễn là yếu tốt xếp sau cùng rất khó dẫn dắt được sự chú ý của mọi người.
Thế nhưng Sùng Hoa không phải như thế, sự tồn tại của cô mang đến cảm giác quá mạnh mẽ, cách cô vận dụng ống kính, tồn tại ngay trong bộ phim. Phong cách của cô càng thêm nổi bật so với bộ phim trước, từng cảnh quay giống như thành tinh, cô đọng, lại cực kỳ nhẵn nhụi chuẩn xác tràn ngập thâm ý. Cô am hiểu cách vận dụng ánh sáng, ngắt cảnh và hiệu ứng bóng mờ. Đem mỗi một tràng cảnh thể hiện một cách sâu sắc, muốn nói lại thôi, cho khán giả không gian tưởng tượng rất lớn, nắm trong tay tâm tình của người xem.
Cô dùng một loại phương thức thần kỳ để tồn tại cùng Thôi Trinh trong bộ phim. Có không ít nhà phê bình điện ảnh đã nói, hậu rất đẹp thế nhưng dưới sự chi phối của đạo diễn Sùng, nàng thiêu đốt như lửa, như hoa thịnh phóng, đẹp đến hít thở không thông. Đây là điều mà những bộ phim khác không có.
Rất nhiều người yêu điện ảnh cũng nghĩ đến việc không lâu trước đó trên tạp chí Thời Thượng đạo diễn Sùng đã chụp một bộ ảnh cho ảnh hậu, bộ ảnh đó cho người xem cảm giác chính là người trong ảnh được người chụp ảnh ôn nhu quan sát, hiện tại trong phim cũng có loại cảm giác này, cảm giác này không vượt qua nội dung phim mà chỉ nhàn nhạt, cần phải chăm chú thưởng thức mới có thể phát hiện.
Mà 《Tối Nhuyễn Đích Quý Tiết 》, ở lần đầu khởi chiếu đã leo lên vị trí đầu các bảng xếp hạng âm nhạc, đội ngũ sản xuất của ca khúc này xuất sắc đến làm người ta cho rằng mắt mình xuất hiện ảo giác, người viết lời, người soạn nhạc, người biểu diễn, mỗi một người đều là nhân vật khiến một giới chấn động.
"Còn tưởng rằng đống thức ăn cho chó ở Thời Thượng là bữa tiệc lớn, bây giờ mới biết thì ra chỉ là món ăn khai vị! Hứa Ý cái gì cũng thua kém, tôi vẫn đứng trên thuyền đạo diễn Sùng!"
"Trời ạ, vẫn cho là Tê Tê là tiểu công, bây giờ mới biết thì ra còn có thể loại niên hạ công sủng thụ."
Tiayan có fan mở topic: "Không biết tại sao, ảnh hậu giúp đạo diễn Sùng hát ca khúc cuối phim lại khiến tôi cảm động đến muốn khóc. Hồi tưởng lại từ lúc bộ phim khởi quay, đạo diễn Sùng gặp phải nghi vấn, lần lượt đều dùng tư thái tuyệt đối ngoan cường đứng vững, ai cũng không thể dao động. Không biết có bao nhiêu người giống như tôi, từ lúc ban đầu đổ mồ hôi thay đạo diễn Sùng, đến bây giờ đạm nhiên một chỗ. Có lẽ tất cả mọi người đều không chú ý đến, trong quá trình này, ảnh hậu thật ra vẫn đứng bên cạnh đạo diễn Sùng, nàng chưa từng nghi ngờ cô, bỏ rơi cô. Thấy ca từ của 'Tối Nhuyễn Đích Quý Tiết' là đạo diễn Sùng viết, như vậy người trình bày là ảnh hậu cũng là việc trong dự liệu.
Tôi không khỏi hiếu kỳ đạo diễn Sùng và ảnh hậu là quen biết từ lúc nào, hai người họ từ lúc nào mới dùng hình ảnh khắn khít có nhau xuất hiện trước mặt công chúng."
Sau đó, một tấm ảnh trong liên hoan phim Bột Hải được đăng lên, trong đó có sự xuất hiện của Thôi Trinh.
Toàn bộ lễ trao giải có camera truyền hình trực tiếp, có một máy ảnh đặc biệt trùng hợp chụp được Sùng Hoa ngồi dưới lễ dài, và Thôi Trinh xuất hiện trên lễ đài. Trong ảnh, Sùng Hoa ngẩng đầu si mê lại chuyên chú nhìn người trên lễ đài. Đó là lần đầu tiên cô nhìn thấy Thôi Trinh ngoài đời, ánh mắt của cô bất giác tập trung trên người Thôi Trinh.
"Dựa theo trình tự thời gian tôi đã sắp xếp những hình ảnh sau, phát hiện trong hai người họ gặp nhau lần đầu trong liên hoan phim. Trong liên hoan phim lần đó, đạo diễn Sùng nhận được giải đạo diễn mới xuất sắc nhất, đây là giải thưởng đầu tiên cô nhận được, mà ảnh hậu chính là khách mời trao giải cho cô."
"Ánh mắt si mệ của Đạo diễn Sùng lúc đó căn bản không dung nạp được những người khác. Tôi đã lên thuyền này rồi, hoan nghênh các vị cùng gia nhập hậu cung!"
Tại thời điểm đó, topic này vừa đăng lên liền sôi trào. Lâu chủ mở đầu, phía dưới liên tục có người đăng một số bình luận về những tương tác hiếm có giữa Sùng Hoa và Thôi Trinh, ảnh chụp từ Weibo, video, tin tức, cộng lại cũng không bằng một nửa những việc các ngôi sao khác cố ý tạo tin đồn, có thể mỗi một lần xuất hiện, bất luận là ảnh hậu đứng ở bên cạnh đạo diễn Sùng ủng hộ cô, hay là đạo diễn Sùng đến sân bay đón ảnh hậu, cầm camera tự mình chụp ảnh, đều làm người ta thấy ấm lòng đến ướt cả mắt. Lúc đó chỉ lo ăn đường, bây giờ nghĩ lại mới phát hiện, bất kể là hình ảnh nào, chỉ cần hai người cùng xuất hiện thì ánh mắt nhìn về ánh mắt của đối phương đều là ôn nhu như vậy.
Topic vốn dĩ dùng để cảm khái Thôi Trinh và Sùng Hoa quan hệ thân mật, được biên tập thành một đoạn video.
Sùng Hoa trong lúc vô ý mở ra, bên trong có thật nhiều fan đang điên cuồng góp gạch. Cô nhìn từng bài đăng, mới phát hiện mới phát hiện trong lúc bất tri bất giác, thì ra cô và Thôi Trinh đã cùng nhau trải qua nhiều việc như vậy.