Ngôi biệt thự Tĩnh Thiên vốn là nơi yên tĩnh, yên tĩnh đến tẻ nhạt suốt bao năm qua, thế mà hôm nay, trong ngôi nhà chỉ vừa xuất hiện một thiếu phu nhân đã khiến ngôi biệt thự lạnh lẽo dần trở nên nhộn nhịp. Người hầu tất bật chạy đi chạy lại quanh ngôi biệt thự chuẩn bị mọi thứ mà ba cô gái trẻ đang độc chiếm phòng khách yêu cầu.
Mỗi yêu cầu đều khiến người khác khó hiểu nhưng dưới tay ba cô lại biến điều khó hiểu thành thứ đơn giản như sang trọng xinh đẹp lạ kỳ.
May nhận thêm nhiệm vụ điều chỉnh lại toàn bộ bóng đèn của ngôi biệt thự, cô liền gọi người mang những bóng đèn đến rồi cùng người hầu thay từng bóng đèn, bóng đèn mới toát lên ánh vàng kim nhạt nhòa mang cảm giác ấm áp hòa thuận, bên ngoài cô còn lắp thêm vài tấm pin mặt trời nhỏ đặt vào những vị trí mà Tiểu Tinh yêu cầu.
Jenes sau khi “giải quyết” gọn gàng những tấm rèm lớn rườm rà xong liền phải nhấc thân xác tàn phai quay về lấy hàng loạt thảo dược, hoa do chính tay Tiểu Tinh trồng từ lâu để ở nơi cô ở khi trước. Cô vật vã chật vật cả tiếng đồ hồ để lấ đúng những thứ mà Tiểu Tinh căn dặn rồi lật đật mang hết đến biệt thự.
Tiểu Tinh thì sau năm tiếng đồng hồ cô đã vẽ trang trí xong cho mỗi góc cạnh trong ngôi biệt thự. Trên tường mỗi cạnh đều có vài bông hoa, mỗi bông hoa nhỏ nằm đều trên tường viên gạch, mỗi viên gạch là một loại hoa khác nhau, màu sắc rực rỡ tươi sáng. Sàn nhà thì cô vẽ những vòng tròn nhỏ giữa những điểm giao nhau của các viên gạch, cầu than thủy tinh được cô vẽ những hoa văn nhỏ lên phần kính men theo bậc than.
Mỗi phòng đều được vẽ với những thứ khác nhau, phòng khách thì vẽ hoa, phòng ngủ thì cô vẽ con gấu nhỏ, phòng tắm cô chỉ vẽ đơn giản vài cỏ bốn lá lên bồn tắm và trên tấm gương, trên sàn lúc nào cũng thấy hình tròn nhỏ ở những nơi giao của gạch, kéo dài cả ngôi biệt thự duy chỉ phòng ngủ và thư phòng là gạch trên sàn vẫn trơn bóng không có gì.
Bóng đèn lớn ngoài phòng khách thì được cô tô nhẹ những lớp màu khác nhau quanh mỗi bóng, khi bật đèn ánh phản quang của đèn dịu nhẹ rơi vào mắt mọi người khiến ai cũng phải chìm đắm theo. Ánh sáng đầy màu sắc lấp lánh kèm theo hương hoa cỏ nhạt nhòa hòa quyện cùng nhau mang cho người khác cảm giác thanh thản bình yên, rèm cửa được khép lại hoàn toàn khiến ngôi biệt thự rơi vào bóng tối. Những nét vẽ nhỏ nhắn mà Tiểu Tinh đã chăm chút vẽ dần phát sáng dưới màn đêm, tuy ánh sáng yếu ớt nhưng đủ làm rõ nét từng nét vẽ tỉ mỉ.
Hình ảnh sinh động của mỗi hình khác nhau, dưới chân là những vòng tròn trắng nhỏ cách đều nhau như bóng đèn được âm trên sàn, ánh sáng đủ màu nhàn nhạt của bóng đèn lớn cùng hương hoa cỏ, không gian lãng mạn mỏng manh làm ai nấy trong phòng đều trầm trồ, trái tim cũng vì cảnh đẹp trước mắt mà khẽ rung động.
Cái đẹp luôn được yêu thích vì chúng có thể cướp đi trái tim ta rất dễ dàng. Ai nói đẹp là phải lộng lẫy rạng ngời, phải cầu kỳ xa hoa mới có thể đoạt đi trái tim mỏng manh của con người. Chỉ cần một nét đẹp thuần khiết, vẻ đẹp đơn thuần nhưng nổi bật trong muôn vàng thứ xa hoa rực rỡ, nét đẹp tự nhiên thế đấy nhưng chỉ cần liếc qua không cần chạm cũng đủ để lòng người chấn động, nhớ mãi không quên.
Cô chỉ tao nhã đứng đấy, dịu dàng như dòng nước, chiếc váy trắng với chất lụa mềm mại càng tôn lên nước da trắng ngần mềm mại của cô, nụ cười cô luôn hiện hữu trên môi chìm trong bóng đêm càng thêm phần dập dìu khuấy động lòng người.
Dưới sự nhẫn nại cùng sự thúc giục của cô, ngôi biệt thự Tĩnh Thiên vốn u tĩnh trong lạnh lẽo bao năm dần bừng sáng nở rộ rực rỡ dưới màn đêm, Tĩnh Thiên của sự cô độc, thanh tĩnh đến buồn tẻ ngày nào dưới tay cô tỉ mỉ kiên nhẫn trong nửa ngày đã biến nơi chán ngán ủ rũ thành nơi ẩn hiện trong màn đêm thanh tĩnh dịu dàng phát lên ánh sáng yếu ớt lấp lánh.
Tiểu Tinh nhìn cảnh vật lấp lánh trước mắt, nụ cười trên môi càng thêm phần quyến rũ và hạnh phúc. Một nơi như Tĩnh Thiên đã chìm đắm trong bóng tôi và thanh tĩnh bao năm đã vì cô mà toát lên vẻ đẹp quyến rũ say đắm như thế, vậy cô có thể khiến cho người chủ lạnh lùng của nó rung động một lần vì cô được không.
Đáp án là sẽ được, vào một ngày nào đó, ngay nơi biệt thự này, cô sẽ có thể làm anh rung động vì cô. Tình yêu của cô cũng như những ánh sáng nơi đây, chỉ nhẹ nhàng yếu ớt mà tỏa sáng trong đêm tối cô độc.
Đây sẽ là nơi khởi đầu cho hạnh phúc của cô, hay là nỗi đau đớn thất vọng tột cùng mà cô sẽ chịu sau này, mọi sự đều do cô quyết định và sẽ thành công nếu có sự trợ giúp từ ông trời. Nhưng vốn dĩ trên đời không có “nếu” và ông trời không bao giờ tốt bụng giao ngay miếng bánh lớn ngay trước mặt mình mà không cần trả giá.
Mọi ước muốn trên đời đều phải được trả giá xứng đáng, tình yêu vững bền chỉ tồn tại khi ta trải qua đủ mùi vị đau đớn, thất vọng tột cùng thì mới có thể vững bước mà bước đi về phía trước. Ước nguyện đúng sẽ trả một cái giá cân xứng, ước nguyện sai thì cái giá sẽ lớn đến mức khiến ta bị thương tổn đầy mình chỉ vì mỗi mong muốn ấy.