Ái Nhĩ 59 Miễu

chương 20: ‘thương khố’

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

[Đội ngũ] [Yêu em giây]: Về thành, Lạc Dương Thương hội tìm tôi

[Đội ngũ] [Tiểu Vũ.]: Ừm

.

Vũ Hàm Anh nhìn câu tán gẫu hờ hững của Yêu em giây liền muốn bốc hỏa, nhưng vẫn ngoan ngoan nhấn Trở về thành Đại Lý, tiếp đó chậm rãi khom thắt lưng nhu a nhu.

Ở bên cạnh, Yêu em giây nhu nhu còn chưa đến / giây đã mất bóng. Không khỏi cảm thán một câu, không biết có phải do cấp cao hay không mà tốc độ dùng kỹ năng cũng nhanh như vậy ?!

Vừa rê chuột một cái đã thấy ở ảnh nhân vật của đối phương biểu thị Lạc Dương…

Vũ Hàm Anh chằm chằm nhìn màn hình nửa ngày, mãi đến khi bóng dáng tiểu Nga My mờ dần thì tới Đại Lý.

Tiểu Vũ. chuẩn bị đeo cánh tân thủ ‘bay’ đến chỗ truyền tống trạm đi Lạc Dương, chỉ có điều khi nhấn tọa kỵ hoàn toàn há hốc mồm. Trong màn hình, tiểu Nga My ngồi trên một con XXX thú xanh lam nhàn nhạt, Vũ Hàm Anh lần đầu thấy, không biết tên gọi là gì. Nhưng mà cái đuôi đung đưa kia lại nhìn rất bỉ ổi…

.

[Đội ngũ] [Tiểu Vũ.]: Sư phụ…

[Đội ngũ] [Tiểu Vũ.]: Tọa kỵ của tôi sao biến thành thế này

[Đội ngũ] [Tiểu Vũ.]: Cánh cũng thăng cấp được à ?! = 口 =

[Đội ngũ] [Yêu em giây]: Tôi đổi

[Đội ngũ] [Yêu em giây]: Nhìn rất ngu

.

Ngu cái đầu! Vũ Hàm Anh tức đến nghẹn họng, ngu chỗ nào, không phải tân thủ nào cũng mang một cánh trên lưng sao. Con thú bỉ ổi xanh nhạt này mới là ngu! Cái đuôi vút qua vút lại, đảo tới đảo lui.

.

[Đội ngũ] [Yêu em giây]: Nhanh

[Đội ngũ] [Tiểu Vũ.]: == Đây

.

Vũ Hàm Anh gõ cái mắt hai mí, cảm giác mặt mình cũng như thế không sai biệt lắm. Đành phải cưỡi cái con bỉ ổi kia khẩn trương chạy về phía trạm dịch.

Bỉ ổi thì có bỉ ổi, chỉ là không biết có phải ảo giác hay không mà hình như tốc độ di chuyển nhanh hơn?

Thật ra Vũ Hàm Anh căn bản không biết, nguyên nhân chính là cái cánh tân thủ kia chỉ tăng % tốc độ, mà tọa kỵ mua ở Nguyên Bảo Điếm thì tăng %. Nhanh hơn gấp đôi…

Tiểu Vũ. tới Lạc Dương liền mở bản đồ tìm Thương hội mà Yêu em giây nói. Bản đồ nghiêng góc đối diện, gẫn chỗ truyền tống ra Nhạn Nam, có một điểm nhỏ, biểu thị vị trí của Yêu em giây. Tiểu Vũ. vội vội vàng vàng chạy đến.

.

[Đội ngũ] [Yêu em giây]: Biết ngay cậu đi nhầm trạm

[Đội ngũ] [Tiểu Vũ.]: Gì cơ?

[Đội ngũ] [Yêu em giây]: Bên cạnh Lạc Dương Cửu châu thương hội cũng có người truyền tống

[Đội ngũ] [Tiểu Vũ.]: = 口 = giờ tôi đã biết

.

Hạ Thần mở thương điếm, đem Tiểu Vũ. kéo vào quản lý viên.

.

[Đội ngũ] [Tiểu Vũ.]: Đang làm gì vậy?

[Đội ngũ] [Yêu em giây]: Thương điếm thương khố của tôi, có ít đồ cho Nga My

[Đội ngũ] [Tiểu Vũ.]: Thương khố…

.

Vũ Hàm Anh trợn tròn mắt, tuy rằng cậu là tân thủ /, song cũng nghe bọn Giang Đàm nói qua TLBB mở thương điếm đều là những kẻ có tiền. Thế nhưng cái kẻ có tiền trước mặt này dường như lại càng mạnh tay… mang thương điếm làm thương khố a ==

Bên trong ‘Thương khố’ của Yêu em giây đồ không ít, trang ‘Thương khố’ hoàn toàn được nhét đầy ắp, hầu như không có một chỗ trống. Mấy trang đầu là trang bị y phục, ở giữa có ít bảo thạch, tiếp sau tạp vật, bí tịch môn phái, sách kỹ năng bảo bảo, ngoài ra còn có vật phẩm làm nhiệm vụ sư môn, nguyên liệu vân vân và vân vân.

Vũ Hàm Anh xem một lượt, đến trang cuối cùng thật khiến người ta phát thèm, có hai con tọa kỵ Thiểm Điện Điêu và một con Hỏa Diễm Điêu. Cậu có nghe người ta nói qua, mỗi tuần sau hoạt động Túc Cầu đánh mấy con quái gì đó sẽ có cơ hội rớt ra tọa kỵ này, tỉ lệ thấp đến thảm thương.

Tọa kỵ này Vũ Hàm Anh cũng có thấy qua một lần, con gái khẳng định đều thích, dễ thương vô cùng, Giang Đàm vốn cũng muốn mua một con để tán gái, chỉ có điều của lạ thì vô giá, bán giá như nhau đều ghi , chỉ có thể nhìn mà không thể sờ.

Vũ Hàm Anh nhìn nhìn giá Yêu em giây đặt, quả nhiên cũng là v. Nhưng mà…

Run run chuột, chọn Tứ Hỉ Hoàn Tử bên cạnh… v!

.

[Đội ngũ] [Tiểu Vũ.]: Sư phụ, anh là hắc thương a! Tứ Hỉ Hoàn Tử v!

[Đội ngũ] [Yêu em giây]: Thương khố, không nghĩ bán

[Đội ngũ] [Tiểu Vũ.]: = 口 = Vậy anh không cần đặt giá là được rồi!

[Đội ngũ] [Tiểu Vũ.]: Đặt giá mỗi ngày phải trả thuế!

[Đội ngũ] [Yêu em giây]: Tôi cũng không thường xem, cứ để vậy thôi

[Đội ngũ] [Tiểu Vũ.]: Kẻ có tiền đáng ghét!

[Đội ngũ] [Tiểu Vũ.]: Tôi lập tức lấy hết đồ của anh

[Đội ngũ] [Yêu em giây]: Tùy ý

[Đội ngũ] [Yêu em giây]: Vốn cho cậu

[Đội ngũ] [Tiểu Vũ.]: = 口 =

[Đội ngũ] [Tiểu Vũ.]: Sư phụ…

[Đội ngũ] [Tiểu Vũ.]: Anh như vậy tôi sẽ càng chán ghét kẻ có tiền…

[Đội ngũ] [Yêu em giây]: Thương khố trang có bí tịch NM, cậu lấy mà học

[Đội ngũ] [Yêu em giây]: Kinh nghiệm của cậu tôi không thăng hết, vẫn còn thừa lại, về môn phái học tâm pháp đi

[Đội ngũ] [Tiểu Vũ.]: Ok

[Đội ngũ] [Yêu em giây]: Chơi đi, tôi out

[Đội ngũ] [Tiểu Vũ.]: Ok

[Đội ngũ] [Tiểu Vũ.]: Bye bye

.

Vũ Hàm Anh vừa phát tin đã thấy Yêu em giây logout, mình trở thành đội trưởng, nhìn một chút rồi đem đội giải tán. Ngay sau đó liền đối mặt với một chuỗi , thở dài, bắt đầu sắp xếp ‘Thương khố’ của Yêu em giây.

Cậu cũng chỉ là một người mới chơi TLBB vài ngày, đối với giá cả vật phẩm không biết nhiều lắm. Đáng giá nhất chính là bán một quyển Cửu Âm Chân Kinh, còn bị bạn cùng phòng mắng một trận, v đã bán rồi.

Nhìn cái Thương khố đấy ắp hồi lâu, cũng sửa lại bảy tám loại giá đồ. Không có biện pháp, đành phải mở thương điếm của người khác, xem xem bán giá bao nhiêu.

Bận rộn cả buổi mới đem trọn trang Thương khố sắp xếp xong. Giương mắt nhìn đồng hồ, không ngờ đã giờ!

Vũ Hàm Anh đỡ cổ tựa lưng vào ghế, cảm thán nghị lực kinh người của mình. Có điều coi như không làm không công, cậu buổi trưa nhìn thấy người khác nói ‘Huyết Tế’, đã biết nó là gì. Hai cái móng vuốt gà…

Nhưng mà cuối cùng không có lấy thứ gì, lại ngẫm lại Yêu em giây có nói đem Thương khố cho mình dùng, không biết anh ta muốn giữ lại cái gì, vì thế lại đem toàn bộ đồ đạc sửa lại giá, nâng cao một chút.

“Ô, mày có tiền a, đến thương hội muốn mua gì vậy?”

Vũ Hàm Anh nghe tiếng mở cửa, Giang Đàm mang theo túi laptop trở về. Thả đồ đạc xuống, liền sáp lại nhìn máy tính cậu.

“Tao nào có tiền.” Vũ Hàm Anh nói, tiếp tục sửa lại giá tiền, “Trên người tao có mỗi vb.” Nói xong trong lòng liền lật cái xem thường, Yêu em giây thật đúng là chỉ lo thăng cấp, một cái bao cũng không buồn nhặt, đương nhiên một phân tiền cũng không có. Anh ta bảo tiểu Nga My cầm v thế nào đi học tâm pháp…

“Tao không có nhìn lầm chứ?” Giang Đàm giơ tay vỗ lưng Vũ Hàm Anh một phát, “Mở tiệm rồi ?! Mày là kẻ có tiền a, nhìn không ra nha! Chân nhân bất lộ tướng.”

Truyện Chữ Hay