Chương : Hưng phấn
Trường quay "đánh đi, minh tinh!"
Hôm nay là ngày ghi hình cho "đánh đi, minh tinh!", các minh tinh đã đến phòng quay từ rất sớm, chân nhân tú có một đội hình minh tinh cố định, mỗi kì lại mời đến hai vị khách quý cùng gia nhập để tăng lượt xem cho chương trình. "Đánh đi, minh tinh!" là chương trình đã tồn tại suốt bốn năm năm, có thể làm một ngọn cờ đứng sừng sững trong suốt vô số kể chương trình khác thời nay ngược lại cũng là một điểm độc đáo của nó, từ lâu đã trở thành chương trình được cả nước yêu thích, mỗi tuần lượt xem trên ti vi đều vững vàng ở vị trí số , do đó, nó cũng có được một lượng khán giả cố định cho mình.
Một chương trình nếu không muốn muốn bị đào thải hay bị vượt qua trong dòng lũ lịch sử kia nhất định phải biết thức thời mà đổi mới, biết rõ nhu cầu và khẩu vị của khán giả. Tùy theo sự tăng dần của các thành viên cố định, để tạo thêm điểm nhấn hấp dẫn tầm mắt khán giả, tổ tiết mục bắt đầu gửi lời mời các ngôi sao mới xuất hiện đang trên đà nổi tiếng đến. Vì vậy, nhờ vào sự lan rộng toàn quốc của bộ phim thần tượng có tên "Truyền nhân của rồng" mà diễn viên Đồng Khải Văn trở thành khách quý trong tiết mục đặc biệt lần này của tổ tiết mục, trừ anh ta ra, còn có một nam diễn viên phim cổ trang khác cũng được mời tới.
Lúc này, "Đồng Khải Văn" đang chờ đợi ra trận ở phía sau phòng hóa trang, sau khi hóa trang xong vẫn cần phải chờ sự an bài từ phía tổ tiết mục, người đại diện ở một bên tai không ngừng căn dặn cậu về các hạng mục cần chú ý.
Lý Tuế Vinh nhỏ giọng dặn: "Nhớ kỹ, cậu hôm nay là Đồng Khải Văn, hết thảy câu từ và cử chỉ đều phải giống anh ta, nếu như không biết trả lời thì phải mỉm cười, tôi không cần cậu phải biểu hiện thật tốt tại chương trình, chỉ cần nói ít được thì cứ nói ít lại, bọn họ bảo cái gì thì cứ làm thế ấy."
"Đồng Khải Văn" gật gật đầu tỏ vẻ đã hiểu: "Biết rồi." Những lời này người đại diện từ hôm qua lúc mới xuất phát đã ghé vào lỗ tai cậu mà nói không ngừng, thậm chí hiện tại cậu còn có thể đọc làu làu.
Lý Tuế Vinh sắc mặt căng thẳng, vỗ vỗ bờ vai cậu: "Không cần lo lắng."
"Đồng Khải Văn" liếc nhìn Lý Tuế Vinh một cái: "Là anh đang lo lắng, không phải tôi."
Lý Tuế Vinh: "..."
Trong ống nghe truyền đến âm thanh của đạo diễn tại trường quay, nói Đồng Khải Văn mau chuẩn bị tốt, "Đồng Khải Văn" nói với Lý Tuế Vinh: "Tôi sắp ra ngoài."
Lý Tuế Vinh lo âu nhíu nhíu mày, lo lắng nói rằng: "Nhớ kỹ những gì tôi đã nói với cậu."
"Đồng Khải Văn" không gật đầu nữa, mà là theo chân đạo diễn đi, vị trí cùng trường quay đã được an bài để có thể quay chụp ảnh.
Đồng Khải Văn không thể nói là quá cao to, nhưng trên phim anh ta cũng chả khác nào vương tử vậy, những người hâm mộ đều gọi anh ta là Kevin Điện Hạ, đi đến trường quay, có sự chăm sóc nghiêm ngặt của Lý Tuế Vinh, cơ hồ không có bao nhiêu người tới gần, Lý Tuế Vinh cùng trợ lý của anh ta đều nhất trí công bố với bên ngoài là do tổ tiết mục yêu cầu bảo trì tính cơ mật, lúc này rốt cuộc nhìn thấy người luôn là nam thần trong lòng hàng vạn thiếu nữ, không ít khán giả tại trường quay liền a a a mà rít gào
Nơi ghi hình lần này là tại một thành cổ bên trong X thị, các thành viên cố định của tổ tiết mục cũng chỉ mặc trang phục cổ trang, để bảo trì tính thống nhất của chương trình, tất nhiên "Đồng Khải Văn" cũng mặc một thân cổ phục, đeo lên khăn trùm đầu
"Đồng Khải Văn" bước ra đã được đến tám thành viên cố định đến hoan nghênh, "Đồng Khải Văn" bắt tay với từng người họ, bất quá trình độ có bất đồng, cho nên "Đồng Khải Văn" lại càng được chào đón nồng nhiệt, tuy bên ngoài vẫn duy trì nụ cười, nhưng nếu so sánh như thế, cao thấp hiện lên thật rõ ràng.
Lo lắng nhất cho "Đồng Khải Văn" vẫn là Lý Tuế Vinh, anh ta vẫn luôn đứng ở một bên dùng sức quan sát biểu hiện của đối phương, cũng không thể dã tràng xe cát được, người không biết nhìn vào còn tưởng rằng người đại diện của Đồng Khải Văn đối với nghệ sĩ của mình phi thường nghiêm khắc, vậy nên mới đạt được thành tựu cao a.
Chương trình vẫn theo hình thức thường lệ, đầu tiên là dùng trò chơi để tính điểm, cuối cùng ai đạt được số điểm cao nhất sẽ giành được chiến thắng, bất quá trò chơi cũng không dễ dàng gì cho cam, cũng chính là điểm đặc sắc nhất của "Đánh đi, minh tinh!", chương trình vừa có thể thử thách thể năng, tài năng, trí thông minh, EQ của nghệ sĩ, đồng thời đạt được mục đích gây hài, giải trí một cách thoải mái, không cần làm bộ làm tịch, làm cho rất nhiều minh tinh dù có xé rách đầu óc cũng phải tới tham gia.
Sức khỏe không tốt thì vận động nhiều, không có thì liền học một cái, không quá thông minh thì thuộc lòng sách, EQ thấp thì đừng nói nhiều thêm sự, nói tóm lại, nếu như bốn cái trở lên đều không có, cũng chả sao cả, cái mà khán giả muốn thấy chính là năng khiếu của các minh tinh, càng nhiều càng tốt.
"Đồng Khải Văn" thông minh ra sao trong thời gian ngắn như vậy Lý Tuế Vinh vẫn chưa hiểu được bao nhiêu, chỉ biết là cậu là sinh viên đại học năm ba, tiếng tăm không có bao nhiêu, EQ, giống như vẫn còn có chút chút, có khả năng là tự thân mình từng trải rồi trưởng thành mà có, mà dù vậy, hắn vẫn cảm thấy lo lắng.
Sau khi "Đồng Khải Văn" cùng các đại minh tinh thăm hỏi lẫn nhau, tổ tiết mục liền bắt đầu trò chơi du hí.
Trong tình huống bình thường, vòng thứ nhất của "Đánh đi, minh tinh!" tuyệt đối chính là thử thách về thể năng (sức khỏe), hiện tại tổ tiết mục có người, chia làm năm tổ, hai người một tổ, "Đồng Khải Văn" không cùng thành viên nữ duy nhất hợp thành một đội, mà đồng đội của cậu là người lớn tuổi nhất - Hác đội trưởng.
Sân chơi cùng đạo cụ đều được tổ tiết mục chuẩn bị đầy đủ, lần lượt khiêu chiến trong trò du hí là , mét chạy cự li dài.
Xét thấy trò chơi mang tính chất rất công bằng vì trước khi chụp ảnh tất cả các minh tinh cũng không biết được sẽ có những gì trong chương trình, các đội thành viên trong đoàn đại khái cũng hiểu được, nên cũng không quá mức kinh ngạc, bọn họ đều bị đùa bỡn suốt mấy năm nên cũng chơi ra tâm đắc, Hác đội trưởng hướng phía người mới "Đồng Khải Văn" truyền thụ lại kinh nghiệm, sở dĩ gọi là du hí, là bởi vì đó cũng không hoàn toàn là chạy cự li dài.
Ngẫm lại lúc này các đội viên mặc quần áo gì? Cổ trang.
Trong quá trình chạy tranh tài các đội viên còn có thể gài bẫy các đội viên khác, nhằm ngăn cản bọn họ tiến lên.
Cổ thành tại X thị không có đường chạy tương tự sân vận động, hiện tại bọn họ chạy chính là chạy quanh con đường vây quanh khu kiến trúc cổ này, tổ tiết mục đã an bài cụ thể con đường, vậy nên các minh tinh hoàn toàn không phải lo lắng sẽ chạy sai đường.
Mà , mét, thật sự là khiến người ta chùn bước.
Hác đội trưởng hỏi "Đồng Khải Văn" : "Cậu có vấn đề gì hay không?"
"Đồng Khải Văn" khẽ cười nói: "Không có vấn đề gì ạ."
Hác đội trưởng tiến đến bên tai "Đồng Khải Văn" nói rằng: "Sau đó chúng ta liền như vậy... Sau đó như vậy..."
"Đồng Khải Văn" phối hợp gật gật đầu: "Không thành vấn đề."
Cuộc thi bắt đầu, mỗi một đội đều liều mạng dũng cảm để đạt được vị trí đứng đầu, xếp hạng càng cao thì điểm lại càng cao.
Ở trạm canh gác vang lên một tiếng, trận đấu bắt đầu.
Vừa mới bắt đầu top mét, hết thảy các minh tinh đều từng người quan sát, không có ai ra tay, cho đến mốc mét, cũng chính là ở góc cua thứ hai của góc đường, các đội viên liền bắt đầu chạy ở mặt trước tự xưng là thể năng cường nhân từ trên núi xuống ngáng chân, nhào tới, ôm người, ôm chân đều có, những đội viên hướng phía đồng đội của mình ra hiệu cho họ hãy tiếp tục xông về phía trước.
Hác đội trưởng cùng "Đồng Khải Văn" thông minh không tham dự vòng chiến thứ nhất, bọn họ chạy ở phía sau để bảo tồn thực lực.
Hác đội trưởng vừa chạy vừa truyền lại kinh nghiệm cho "Đồng Khải Văn": "Đừng nghĩ bọn họ chạy trước là có thể giành vị trí số một, ở mặt trước chắc chắn những tên kia đều đang bố trí bẫy."
Sau đó trong quá trình chạy cự li dài đều có những thứ mà Hác đội trưởng đã từng đề cập tới, khán giả chỉ cần xem qua "Đánh đi, minh tinh" là đều biết được hệ thống bài võ của bọn họ, nhưng cũng chính vì điểm này mà bọn họ mới giành được sự yêu thích từ người xem.
Chạy cự li dài kết thúc, được người đảm đương về trí lực Hác đội trưởng dẫn dắt, "Đồng Khải Văn" bất ngờ lại là người về nhất, trong lúc mọi người uể oải dị thường, "Đồng Khải Văn" cũng chống hai tay trên đầu gối thở dốc, may là cậu cũng thường di chuyển hàng hóa trong siêu thị, thể lực so với những người khác cũng không quá kém.
Cuộc du hí thứ hai vẫn ở chỗ cổ thành, bất quá lần này không còn là chạy bộ nữa, mà là trò đấu trí, một đội sẽ có một người ở trước làm bài thi, còn người còn lại sẽ ở phía sau chịu phạt, trả lời đúng sẽ được điểm, mà đáp sai sẽ bị phạt, hơn nữa hình phạt lại vô cùng kinh khủng, sẽ trực tiếp bị quăng vào nước cảm nhận tư vị bị nước bao lấy, đã vậy còn phải ở trong đó đủ hai phút mới có thể lên bờ, tính chất vô cùng nghiêm khắc, nếu như là mùa hè các minh tinh đều ước có thể ở trong nước hưởng thụ sự mát mẻ, mà dựa vào tính toán của tổ tiết mục, thật không tiện, bây giờ lại đang là cuối mùa thu
Lần này là khảo nghiệm trí nhớ của các minh tinh.
Những minh tinh đứng ở phía trước sẽ nhận được một cuốn họa sách, mỗi tác phẩm đều là của một danh nhân nào đó, tổ tiết mực cũng chưa nói cho bọn họ biết vấn đề, chỉ cho họ năm phút để học thuộc lòng.
Chắc chắn sẽ không chỉ đơn giản là hỏi tên tác phẩm
"Đồng Khải Văn" cũng không chơi đùa, cậu cũng là một khán giả trung thành của "Đánh đi, minh tinh!", cậu biết rằng tổ tiết mục chắc chắn sẽ không dựa theo hệ thống bình thường mà đưa ra câu hỏi, cẩn thận xem sách tranh, đem danh sách tranh cùng tác phẩm, tên tác giả, đối ứng số trang cùng với chú thích bên dưới tác phẩm đều ghi vào trong đầu, năm phút đồng hồ, vậy là đủ rồi, sách tranh tổng cộng có ba mươi trang, huống hồ, cậu lại hết sức quen thuộc với các tác phẩm
Bài thi bắt đầu.
Tiêu đề tại trong màn ảnh hiện lên, là một bức họa, đề mục là nói ra tác giả của bức họa, nữ minh tinh kia nhanh chóng giành quyền trả lời, bọn họ bắt đầu được một phần.
Đề thứ hai cũng đồng dạng là một bức tranh, vẽ nhân vật, bất quá tiêu đề lại hỏi tên của nhân vật bên trong đó, cũng có người trả lời, đều là những câu hỏi đơn giản, mọi người đều thở phào nhẹ nhõm.
Từ câu hỏi thứ ba thì độ khó lại bắt đầu tăng lên, câu hỏi số ba là lựa chọn, đối ứng tác phẩm của nghệ sĩ, bốn cái tuyển hạng cơ hồ giống nhau như đúc, hết thảy minh tinh đều ngẩn cả người, bàn tay đang định vỗ cướp quyền trả lời khựng lại một chút.
Trời ạ, ai nhìn ra a!
Trong lúc mọi người còn đang ngẩn người thì lại có người ấn xuống cướp quyền, chính là Đồng Khải Văn.
Tại vòng giải trí từ trước đến giờ đều có cái tình huống kì quái này, hầu hết khán giả đều cho rằng, những diễn viên xuất thân từ phim thần tượng đều có học thức chênh lệch, thông minh lại là điều đáng lo lắng.
Đạo diễn nói: "Đồng Khải Văn nhận được quyền làm bài thi, trong vòng mười giây phải đưa ra đáp án."
"Đồng Khải Văn" đáp không có một chút do dự : "Tôi lựa chọn B."
Tất cả mọi người mới vừa ngây người xong, liền nghe "Đồng Khải Văn" đưa ra đáp án của cậu.
Đạo diễn hô: "Trả lời chính xác!"
Hác đội trưởng đứng ở phía sau khẩn trương đến mức nhéo cổ áo trước ngực "Ư tư" la lên: "Khải Văn, yêu cậu chết mất!"
Đạo diễn sâu xa nói: "Hất kim vi chỉ, hình như vẫn chưa có người nào rơi xuống nước nha..."
Năm vị minh tinh ngồi ở đằng sau lưng bỗng phát lạnh: "..." Đạo diễn tốt quá nhỉ!
Câu hỏi thứ tư độ khó lại được nâng cao, "Đồng Khải Văn" biết câu trả lời nhưng không cướp được quyền, có chút tiếc nuối. Bất quá một giây sau, nghe được câu trả lời không giống với những gì mình nghĩ cùng tiếng rơi xuống nước phù phù, không hiểu sao trong lòng lại có chút hưng phấn.
Bộ dáng của các minh tinh so với trong ti vi lại càng thêm phần ý tứ.
-----------
Ở chương là Lê Hiểu hàm đóng giả Đồng Khải Văn đi tham gia trò chơi, không bị người khác nhận ra là do có đeo khăn trùm đầu, theo mình nghĩ thì là loại mũ có mành rộng che ấy >_