Lạc Ẩm Băng nhìn bóng dáng vừa quen thuộc vừa xa lạ cách đó không xa.
Kiếp trước hắn được Kỷ Sơ cứu khỏi Viện nghiên cứu, sau đó vẫn luôn dưỡng bệnh, không gặp được người kia mấy lần, trong kí ức Kỷ Sơ là một người trẻ tuổi mà anh tuấn, ngũ quan thâm thúy, mặt mày sắc bén, sự trầm ổn hòa với lăng liệt vượt qua tuổi tác, tăng thêm chút nội liễm.
Chỉ trong chốc lát, Kỷ Sơ lộ ra thần sắc phù hợp với lứa tuổi, khiến Lạc Ẩm Băng nhận ra, vị dị năng giả thực lực không ai bằng này, thực ra còn nhỏ hơn hắn vài tuổi.
Kỷ Sơ trước mắt khác với kí ức của Lạc Ẩm Băng, thanh niên khoảng hai mươi tuổi không trầm ổn như hai năm rưỡi sau, mà là lộ hết sự sắc bén như một thanh kiếm ra khỏi vỏ, anh tuấn đến tột cùng, cũng ác liệt đến cực hạn, mang theo sắc bén mà lăng liệt gợi cảm.
Đây là lần đầu tiên Lạc Ẩm Băng nhìn thấy một dị năng giả tốc độ chiến đấu, thân hình Kỷ Sơ nhanh như chớp, khiến người ta không thấy rõ động tác, chỉ để lại một bóng đen sắc bén trong võng mạc.
Chỉ sau một thời gian ngắn, trong vòng vây của tang thi xuất hiện một khe hở, hai chân thon dài của Kỷ Sơ hơi khụy xuống, đột nhiên bước về phía trước nhảy lên, mượn lực trên vai tang thi vây lại nhảy lên, áo khoác màu đen bao kín thân thể mở ra, động tác nhảy đơn giản bị y làm đến tao nhã đẹp đẽ, có thể nói là nghệ thuật.
Kỷ Sơ nhảy ra khỏi vòng vây của tang thi, đáp xuống nóc một chiếc ô tô giữa đường, đề phòng sự tấn công của tang thi, ánh mắt rơi vào chiếc xe địa hình của Khu an toàn Lâm Thành.
Lạc Ẩm Băng điều khiển Ngô Phi, đóng cửa xe, đồng thời ngước mắt lên nhìn Kỷ Sơ đứng trên cao.
Màu mắt của Kỷ Sơ vô cùng nhạt, giống như màu lưu ly trong suốt dưới ánh mặt trời, cực kỳ đẹp đẽ, nhưng ánh mắt y lại lạnh lẽo, hai con ngươi lưu ly cũng vì vậy lộ ra sắc bén xa cách.
Người thanh niên nghe thấy tiếng đóng cửa xe, nhìn về phía Lạc Ẩm Băng điều khiển bên trong Ngô Phi, Lạc Ẩm băng nhìn thấy vẻ mặt của y hơi run lên, sự lạnh lùng trong mắt như băng tuyết ngay lập tức tan ra, không còn bóng dáng, vô số cảm xúc trong mắt y dâng trào, đến nỗi một người có dị năng não vực như Lạc Ẩm Băng cũng không thể nhìn rõ.
Lạc Ẩm Băng hơi sửng sốt, nói trong lòng lẽ nào Kỷ Sơ và Ngô Phi quen biết.
Ngay sau đó, tiếng gió phá không vang lên bên tai.
Ngô Phi vốn là một tang thi, sẽ bị bỏ qua khi đứng trong một bầy tang thi, để tránh bị lộ thân phận, Lạc Ẩm Băng đã đặc biệt chuẩn bị trước khi lên đường, để Ngô Phi đối với những tang thi khác chỉ là một dị năng giả nhân loại.
Mà bây giờ, một tang thi Cấp phát hiện ra Ngô Phi, không chút do dự đánh lén từ phía sau!
Tang thi kia có dị năng hệ thổ, Lạc Ẩm Băng nghe thấy tiếng gió sau tai, hơi nghiêng đầu, dư quang nhìn thấy bùn đất ngưng tụ thành một lưỡi dao đâm thẳng về phía mình, hắn sử dụng dị năng hệ thủy, cũng ngưng tụ ra lưỡi dao băng, hai thứ đối chọi gay gắt khiến lưỡi dao từ đất vỡ vụn thành tro, theo sát sau đó là móng vuốt của tang thi!
Vẻ mặt của Lạc Ẩm Băng hơi ngưng lại, đầu ngón tay đã làm ra động tác tấn công, lại nhìn thấy Kỷ Sơ phía trước đột nhiên giơ tay lên, một con dao găm mang theo ánh sáng lạnh bay thẳng đến trước mặt, Lạc Ẩm Băng không tránh né, thậm chí là thu lại động tác tấn công.
Móng vuốt của tang thi chỉ còn cách cổ Ngô Phi khoảng một tấc, một con dao găm đã cắm thẳng vào giữa lông mày của nó, chỉ một thoáng sau đã triệt để tử vong, móng vuốt buông xuống, thân thể bay ngược ra ngoài.
Tấc: đơn vị cũ đo độ dài, bằng một phần mười thước mộc (, mét) hoặc bằng một phần mười thước đo vải (, mét); còn là tên gọi thông thường của decimet.
Lạc Ẩm Băng nhấc mắt lên nhìn về phía Kỷ Sơ, lại không thấy đối phương ở chỗ cũ nữa, ngay sau đó, một bóng người cao gầy mặc đồ đen xuất hiện bên cạnh hắn, Kỷ Sơ dường như liếc hắn một cái không dấu vết, rồi môi mỏng, y không nói gì, mà là ngồi xổm xuống.
Lạc Ẩm Băng điều khiển Ngô Phi quay người, cách nửa bước nhìn bóng lưng Kỷ Sơ, lần đầu tiên cảm thấy nghi hoặc sau khi sống lại.
Dưới cái nhìn chằm chằm của hắn, Kỷ Sơ nhắm mắt, vẻ mặt hơi trầm ổn lại, y cầm con dao găm chính giữa lông mày của tang thi, xoay cổ tay vẩy một cái, rút ra một con dao găm sạch sẽ, không nhiễm một vết máu nào, cùng với đó là một viên Nguyên Tinh bay lên, bị y nắm trong lòng bàn tay.
Đây là Nguyên Tinh trong đầu tang thi dị năng hệ thổ, mặt trên có màu đỏ trắng hòa lẫn nhơ nhớp, đầu ngón tay Kỷ Sơ khẽ nhúc nhích, trong một khoảnh khắc nào đó, y suýt chút nữa đã ném Nguyên Tinh đi, nhưng cuối cùng cũng kìm nén được kích động, cổ tay y khẽ run, Nguyên Tinh cùng mấy thứ nhơ nhớp cũng không biết đã đến không gian nào.
Kỷ Sơ thu lại dao găm vào bao, Lạc Ẩm Băng đằng sau nhìn thấy, động tác của y rất vững vàng, khi buông dao găm ra đầu ngón tay lại khẽ run lên.
Đây là một dấu hiệu của cảm xúc kích động, Lạc Ẩm Băng nhìn bóng lưng vai rộng eo thon kiên cường của Kỷ Sơ, chìm vào suy nghĩ.
Tiếng mở cửa kéo lại tâm tư của hắn, Lạc Ẩm Băng nhìn theo tiếng động, thấy người đàn ông ngồi trên ghế lái đang lặng lẽ mở cửa, một ngọn lửa hừng hực lao đến trước mặt Kỷ Sơ, mà Kỷ Sơ lúc này tay không tấc sắt, còn đang đứng dậy, tránh né và phản kích rất bất tiện.
Vẻ mặt của Lạc Ẩm Băng trong nháy mắt tối tắm, hắn đem việc báo đáp Kỷ Sơ trở thành một trong những kế hoạch tận thế của mình, đương nhiên không thể đứng nhìn đối phương bị thương trước mặt mình, hắn điều khiên Ngô Phi giơ tay, một bức màn băng chặn lại ngọn lửa, đồng thời đảm bảo không cản trở hành động của Kỷ Sơ.
Ngọn lửa của dị năng giả Cấp hoàn toàn không thể xuyên thủng bức màn bang, vô lực mà tắt, Kỷ Sơ rút ra dao găm nhắm về phía trước, thân hình như bóng ma tránh các đòn tấn công tiếp theo, y nâng cổ tay, dùng dao găm mạnh mẽ đánh vào sau gáy kẻ đánh lén.
Kẻ đánh lén ngồi ghế lái không nói được lời nào, liền trợn mắt hôn mê bất tỉnh, hai người khác trên xe địa hình lập tức đẩy cửa bước xuống xe, làm tư thế tấn công đối với Kỷ Sơ.
Người ngồi ghế phó lái là dị năng giả cường hóa sức mạnh, trong nháy mắt Kỷ Sơ đã đến trước mặt anh ta, anh ta dùng hết sức đấm một cái, lại không trúng được Kỷ Sơ, trái lại cảm giác được một thứ cứng rắn lạnh lẽo, một bức màn băng bị anh ta đánh nát, xương ngón tay của anh ta đau nhức, Kỷ Sơ lại không bị tổn thương chút nào.
Dị năng giả cường hóa sức mạnh không kịp thu lại nắm đấm, bàn tay của Kỷ Sơ đã cắt về phía khuỷu tay anh ta, vừa chạm liền tách ra, cánh tay đối phương đã yếu ớt buông xuống, khớp xương của anh ta cũng trong nháy mắt bị tháo ra.
Dị năng giả hai gò má đỏ lên muốn kêu thảm thiết, một quả bóng nước đột nhiên phủ lên miệng và mũi, khiến anh ta không phát ra được tiếng nào, suýt chết nghẹn, năm ngón tay thon dài của Kỷ Sơ mở ra, ấn vào mặt dị năng giả cường hóa sức mạnh, dùng lực lớn làm cho đối phương ngã về phía sau, phía sau dị năng giả đập vào xe địa hình, thân xe bị lõm vào, mà anh ta thì ngất đi không nói được lời nào.
Nhìn thấy việc xảy ra với hai người đầu tiên, trong lòng dị năng giả thứ ba đã run rẩy, xoay người muốn bỏ chạy, vừa nhấc chân lên đã vấp phải những bậc thang băng bỗng dưng xuất hiện, thân hình Kỷ Sơ đuổi tới, không đợi anh ta rơi xuống đất, dao găm trong tay xoay một cái, dùng cán dao đánh mạnh vào sau gáy, khiến người này cũng không nói được lời nào ngất đi.
Trong nháy mắt, cả ba dị năng giả trong xe địa hình đều hôn mê, mà lúc này mới cách hành động đánh lén của người ngồi ghế lái chưa tới mười giây.
Dưới sự điều khiển của Lạc Ẩm Băng, tang thi dị năng hệ thủy đã phối hợp ăn ý với Kỷ Sơ, đồng đội nhiều năm cũng không thể hoàn hảo hơn.
Hai mắt Kỷ Sơ hơi sáng, quay đầu nhìn về phía Ngô Phi, một chút vui mừng làm tan đi vẻ lạnh lẽo ác liệt trên mặt y.
Kỷ Sơ mở miệng, chưa kịp nói gì thì cách đó không xa đã truyền đến một tiếng hét hoảng sợ.
Lạc Ẩm Băng lúc này quay đầu, theo tiếng nhìn lại, liền thấy xe chở đầy mồi nhử đã thả xuống người không có dị năng thứ hai.
Nghĩ đến cuộc nói chuyện ngày hôm qua với Anh Vương, sắc mặt của Lạc Ẩm Băng hơi tối lại, Kỷ Sơ nhìn thấy vẻ mặt của hắn, mi mắt hơi rũ xuống, nuốt lời sắp nói lại, y kéo dị năng giả hệ hỏa bất tỉnh ở ghế lái ra, tự mình ngồi vào, bấm còi.
Lạc Ẩm Băng hơi giật mình, tri kỷ như vậy?
Nhưng hắn không có thời gian để suy nghĩ thêm, mở cửa xe ngồi vào ghế sau, liền được Kỷ Sơ mang theo, đuổi theo xe tải.
Phía sau bọn họ, đầu ngón tay dị năng giả hệ hỏa hôn mê nhẹ nhàng nhúc nhích, trong tay anh ta cầm một vật màu đen to bằng lòng bàn tay.
...
Tác giả có điều muốn nói:
Tuần này cập nhật danh sách, cho nên sẽ ngắn hơn một chút, bắt đầu từ ngày mai hoặc chậm nhất ngày mốt sẽ trở lại một ngày ba ngàn.
HOÀN CHƯƠNG