After I Save The Ice Princess From Another School From a Mol*ster, We Started as Friends

chương 43

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

“Thịt heo hôm nay rẻ này…..còn ngày mai, ôi không. Em nên làm gì đây? Ngày mai em có thể đến nhà anh được không, Souta-kun?”

“….? Bộ em không có lớp ngày mai sao?”

“Không phải, em có. Nhưng em sẽ nhớ anh lắm nếu không được nhìn thấy anh, Souta-kun. Ma…..ahem. Em nghĩ sẽ nói chuyện với mẹ mình về chuyện này sau vậy.”

Nagi nói ra rất tự nhiên. Hai má em ấy hơi ửng hồng.

Tôi rất vui khi nghe vậy, nhưng vẫn còn một thứ khiến tôi hơi phân vân.

“....Thực sự ổn chứ? Em vừa làm lành với Soichiro-san và những người khác mà đúng không?”

“Không sao đâu. Ba và mẹ em cũng thấy ổn với chuyện đó. Em đôi lúc cũng tữ hỏi có nên dành thêm thời gian riêng cho hai chúng ta không. Tất nhiên em sẽ ăn ở nhà vào những ngày khác, và kể từ giờ em sẽ có nhiều thời gian dành cho gia đình hơn ngoài bữa tối.”

......Nếu Nagi đã nói vậy thì chắc là ổn thôi. Tôi đoán là họ đã có thể hòa hợp với nhau rồi, và nếu em ấy có điều gì đó muốn nói với họ thì giờ ẻm đã có thể nói ra.

“Vậy thì được.”

“Fufu. Cả thịt gà cũng rẻ nữa. Đúng lúc thật.”

Và khi tôi thấy Nagi đang lựa thịt.

“Này, cậu đoán mất mấy năm để họ thành một cặp mới cưới?”

“Một năm....không. Mình chắc chắn mọi thứ vẫn sẽ như vầy kể cả 10 năm sau.”

“Nó dường như khiến cậu muốn đặt thêm một đứa trẻ ở giữa á.”

Tôi nghe thấy cuộc trò chuyện ấy phía sau mình.

Trong khi thầm nghĩ như thế. Tôi nhận ra gương mặt Nagi đã trở nên đỏ bừng.

“Sao vậy?”

“À, uwmm. Souta-kun......”

Nagi đang cầm miếng thịt gà. Em ấy nhìn tôi.

“A-anh muốn có bao nhiêu đứa?”

Tôi vẫn chưa hiểu ý nghĩ của câu đó là gì.

.....Em đang nói gì vậy?

Và rồi. Nagi trở nên bồn chồn. Có vẻ như sẽ khá là tệ nếu em ấy làm rơi nó vậy nên tôi đã đặt thịt gà vào trong giỏ.

“K-không, ý em là. Anh biết đấy. Em muốn nói là, sau tất cả, có một người thừa kế cũng là việc cần thiết. Nhưng, ư....Nếu như là với Souta-kun. Em không bận tâm việc có nhiều con như anh muốn đâu.”[note58895]

“C-chờ, chờ, chờ đã. Em vẫn còn quá sớm để nghĩ về chuyện đó. Em biết đây, còn vấn đề tài chính nữa.”

“Không, việc đó không quan trọng. Hai người mới chỉ là học sinh thôi đó.”

Trong khi nhận được những lời trấn tĩnh của Eiji từ phía sau. Nagi nắm lấy tay tôi.

“E-Em có tiền. Mẹ em sẽ dốc hết sức để hỗ trợ chúng ta.

“K-không. Đó không hẳn là ý hay đâu.”

“....Hay. Souta-kun, anh không muốn có con à.” “Haizzz. Quá đủ rồi. Cái cặp đôi ngốc nghếch kia. Ánh mắt mọi người xung quanh đang dồn về phía hai người hết đó.”

Sau đó Hayama vung một cú chặt lên đỉnh đầu Nagi.

“Thiệt tình.... Cái thể loại cuộc trò chuyện gì mà cậu đang nói giữa thanh thiên bạch nhật thế này? Nói những chuyện đó vào buổi tối ấy. Làm nó khi mà chỉ có hai người các cậu thôi.”

“Ah......”

“Và Minori-kun nữa. Nếu cậu không ngăn cản cô ấy ngay, nhỏ đó sẽ không biết điểm dừng đâu, cậu cũng biết mà. Vậy nên đừng có mà hùa theo.”

“Nè, nè, nè. Không có bất cứ cặp đôi nào mẫu mực như bọn mình đâu.”

“Đúng rồi! Bọn mình là một cặp đôi yêu nhau hơi bị lành mạnh đó.”

Trong khi tôi nhìn họ nói và nói những lời ấy. Nagi ghé miệng mình lại gần tai tôi.

“......Vậy chúng ta sẽ tiếp tục câu chuyện vào buổi tối được chứ?”

Nagi thì thầm nói. Sức công phá của những lời ấy khiến tôi như dừng suy nghĩ trong giây lát.

Hai má Nagi đỏ lên, nhưng em ấy vẫn nắm chặt lấy tay tôi.

Khi tôi tiếp tục trao đổi ánh mắt với Nagi. Tôi cảm thấy vô số ánh mắt thiệt cảm đến từ phía sau tôi. Chủ yếu là từ ba người đi phía sau.

Khi tôi cố bỏ tay em ấy ra....Nagi trông có vẻ rất buồn.

“.....Chỉ ngón tay thôi.”

Thấy tôi nói thế, Nagi trông hạnh phúc và ngoắc những ngón tay nhỏ nhắn của em ấy vào tay tôi.

“Chà, vậy cũng được.”

Với sự cho phép của Hayama, bọn tôi tiếp tục đi mua sắm.

“-Mình nghĩ là ổn thôi. nhưng mình đã cô cùng ngạc nhiên khi thấy hai người tỏ ra thân thiết đến vậy. Mặc dù lúc đầu cậu cũng khá gần gũi rồi, nhưng mà.”

“Mình cảm thấy an toàn khi ở cạnh Souta-kun.”

Nagi cười khúc khích với lời nói của Nishizawa và em ấy dựa vai vào tôi.

.......Nhưng hai má ẻm vẫn hơi đỏ.

Eiji nhìn tôi cười toe toét. Tôi cố gắng không nhìn lại cậu ta.

“Ah, nghĩ lại thì, hình như chúng ta hết dầu ăn rồi. Đi mua một ít nào, Nagi.”

“Eh? À, ừm. Em biết rồi!”

Nagi và tôi đẩy xe và bắt đầu bước đi.

◆◆◆

Ngay khi vừa về nhà. Tôi để Eiji và những người khác ở phòng khách và đi về phía nhà bếp với Nagi.

“Chúng ta đã mua rất nhiều ha.”

“Ừm, anh đã mua khá nhiều thứ vì chúng khá rẻ.....mà, anh đã kiểm tra hạn sử dụng của chúng rồi nên chắc sẽ không sao đâu.”

Trong khi lấy nguyên liệu từ trong túi ra cùng với Nagi, tôi đáp lại. Nagi lấy nguyên liệu ra như em ấy thường hay làm, và tôi cất đồ vào ngăn mát, ngăn đông, và ngăn đựng rau củ.

Giữa chừng. Nagi đứng im trong bếp sau khi lấy hết nguyện liệu ra.

“.....Nagi?”

“Em đã nghĩ mình sẽ không bao giờ quay trở lại.”

Nagi cầm cái thớt lên và nhìn chằm chằm vào cái chảo.

“Em đã nghĩ mình sẽ không bao giờ quay lại đây. Em thật sự đã nghĩ vậy. Em nghĩ bản thân không thể nấu cho Souta-kun được nữa......hay là học nấu ăn từ mẹ Souta-kun.”

Đặt cái thớt xuống. Nagi mỉm cười.

“Em rất biết ơn những người khác với Souta-kun rất nhiều. Cảm ơn anh vì mọi thứ.”

Nói xong Nagi bước lên thêm một bước nữa.

Em ấy vòng tay qua cổ và ôm tôi. Tôi đã nghĩ là mình đã quen với nó nhưng tôi đã lầm.

Mùi hương ngọt ngào làm tê liệt các dây thần kinh trong não tôi. Tim tôi đập mạnh và nhanh.

Nhưng nhìn vào gương mặt em ấy.....Tôi thấy Nagi mỉm cười dịu dàng, thậm chí còn có vài giọt nước nơi khóe mắt, và miệng tôi mở ra.

“Không có gì.”

Tôi đưa tay lên từ bên cạnh và ôm lấy cơ thể Nagi. Tôi có cao hơn một chút so với Nagi, thế nên Nagi rướn người lên. Nagi đặt cằm mình lên vai tôi.

Cơ thể Nagi thật mảnh khảnh và mềm mại.....Nếu tôi chỉ dùng một chút lực lên nó, cảm tưởng như nó sẽ vỡ ra vậy. Nhưng tôi biết việc đó sẽ không xảy ra.

Nagi mỉm cười và cái ôm của Nagi ngày càng mạnh hơn.

“Fufu”

Giọng nói và hơi thở của em ấy làm tai tôi bị nhột với tiếng cười nhỏ của ẻm.

Tôi vuốt ve đầu và mái tóc mượt mà của em ấy, tiếng cười phát ra nhiều hơn.

Ngay lsuc ấy.

“Này này, mình muốn hỏi cậu một thứ-”

Cánh cửa kéo mở ra. Hayama bước vào. Có cảm giác như là déjà vu.

“.........Haizzz. Không có gì đâu.”

Hayama quay về. Tôi không chắc cô ấy có cảm thấy giống với những gì tôi nghĩ hay không.

Và nói về Nagi.

“Ehehe....Em hạnh phúc khi em ở bên Souta-kun như thế này.”

Tôi đã không để ý những thứ xung quanh......tôi tự hỏi điều đó có thật sự ổn không.

Tôi đã nhận được lời cảnh báo từ Hayama, vậy nên chắc sẽ ổn thôi. Ở trường., Hayama sẽ luôn bên cạnh em ấy mà.

Khi tôi vỗ lưng Nagi, em ấy cất giọng vui vẻ. Đúng là Nagi mà.

-Tôi cảm thấy nhẹ nhõm khi thấy Nagi hạnh phúc như này một lần nữa. Tôi có cảm thấy có thứ đó ấm chảy trên má mình.

“.....Souta-kun?”

“Không sao.”

Không nghĩ gì thêm. Tôi Nagi chặt hơn.

Chắc Nagi cũng đã đau lòng lắm. Em ấy ôm tôi mạnh hơn.

Tôi sẽ không nói một lời nào. Nếu tôi nói ra, Nagi sẽ cảm thấy lo lắng.

Tôi sẽ không diễn đạt nó thành lời. Nếu tôi nói, Nagi sẽ biết tôi đã lo lắng đến mức nào.

Bởi vì tôi không muốn cho Nagi thấy bản thân không hề ngầu chút nào.

Tôi muốn nâng niu em ấy trong vòng tay của mình. Tôi muốn bảo vệ em ấy. Tôi muốn làm cho em ấy hạnh phúc.

Nhiều suy nghĩ khác nhau trộn lẫn lại và hiện ra dưới dạng một tiếng thỏ dài.

“Souta-kun”

Nagi gọi tên tôi......Đột nhiên, có thứ gì đó ấm áp chạm vào đầu tôi.

Là bàn tay của Nagi.

Bàn tay em ấy mềm mại và dịu dàng cứ như nó đang chạm vào một thứ quý giá. Em ấy xoa đầu tôi.

“-Em yêu anh, Souta-kun”

Một giọng nói nhỏ. Nhưng lại vô cùng mạnh mẽ. Nó tràn ngập cảm xúc.

“Em sẽ không đưa Souta-kun cho bất kì ai. Em sẽ làm cho anh hạnh phúc bằng chính khả năng của mình.”

Tôi nghĩ em ấy đã nhìn thấu tâm trí mình.

Một tiếng cười bật ra khỏi miệng tôi.

Tôi đặt tay phải lên tóc Nagi và vuốt ve nó như đang chải tóc.

Mái tóc Nagi thật mềm mượt và không hề mắc vào tay tôi. Tôi thích thú đến mức không dừng lại được.

Và khi tôi làm vậy, Nagi nở một nụ cười nhột nhạt với tôi. Đó là một điệu cười có hơi khác so với em ấy thường cười.

“-Anh cũng cảm thấy như vậy.”

Nagi đưa mặt cô ấy lại cổ tôi. Tôi cảm thấy hơi nhột vì những sợi tóc di chuyển trên má.

“Anh sẽ làm em hạnh phúc.”

“Vâng!”

Cứ như thế, tôi ôm Nagi chặt hơn.

Hayama hét bảo chúng tôi mau nhanh lên, và rồi tôi bật cười cùng với Nagi.

Truyện Chữ Hay