Buổi học nhóm diễn ra mà không có bất cứ rắc rối nào và gần như hai tuần đã trôi qua. Chiều thứ sáu.
Cuối cùng, ngày mốt sẽ là buổi biểu diễn múa truyền thống Nhật Bản.
Chính xác thì, nó sẽ diễn ra trong hai ngày thứ bảy và chủ nhật. Có vẻ có một lượng lớn khách tham dự, thế nên tiết mục của Nagi là vào chủ nhật….và cô nàng sẽ diễn tiết mục cuối cùng.
Nagi phải đi với gia đình cổ để xem buổi trình diễn vào thứ bảy. Đó l tại sao cô ấy đến vào hôm nay.
Nhân tiện, các buổi trà đạo và cám hoa đều được tạm ngưng cho đến hết tuần.
“Cậu lo lắng sao?....À mà, cũng bình thường khi lo lắng thôi nhỉ.”
Hôm nay. Biểu cảm của Nagi có phần căng cứng trong suốt cả tuần qua. Hiển nhiên rồi.
Ngay cả tôi cũng thường lo lắng mỗi khi tôi thuyết trình ở trường…Biểu diễn trước hàng trăm, hàng ngàn người. Tất nhiên cô ấy cảm thấy lo lắng rồi. Và của cô ấy còn là tiết mục cuối cùng nữa.
“Ừm. Ngại thật, nhưng mình có hơi lo.”
“Có có gì phải ngại cả đâu. Sự thật rằng việc cậu lo lắng là minh chứng cho việc cậu đã tập luyện chăm chỉ đến thế nào.”
Khi thấy tôi nói vậy, Nagi mỉm cười. Một nụ cười hơi ngượng nghịu.
“Cám ơn cậu nhiều lắm. Mình cảm thấy rất vui khi nghe cậu nói vậy.”
Cứ như thế, Nagi thở dài một hơi….tôi đoán là cổ vẫn chưa thể bình tĩnh lại.
Có thứ gì đó tôi có thể làm không?
Tôi khoanh tay lại và nghĩ về nó. Tôi chợt nảy ra một ý tưởng.
“Nagi. Lại đây một chút.”
“…..? À ừm, mình hiểu rồi.”
Nơi tôi dẫn Nagi vào là…..phòng ngủ.[note53093]
“Eh, uh? Souta-kun”
“Nagi, mình sẽ làm điều trước đây mình từng làm.”
“Cậu sẽ làm điều trước dây cầu từng làm ư….?
Tôi gật đầu trước những lời của Nagi và ngồi xuống trên thành giường.
“Nào, Nagi. Lại đây đi.”
Tôi nói với Nagi và cô nàng ngồi xuống bên cạnh tôi. Gương mặt cô ấy có hơi mong chờ….nhưng có vẻ cô ấy vẫn còn lo lắng.
“T-thực sự ổn ư?”
“Không sao đâu….đã quá muộn cho việc đó rồi. Nhìn kìa, Nagi.”
Thông thường, cô ấy sẽ nhảy vào một cách vui vẻ…..Mặc dù nói vậy có hơi quá, như sự thật là cô ấy sẽ hạnh phúc nằm xuống.
Sau khi tôi lấy tay vỗ nhẹ vào đùi mình, Nagi rụt rè nằm xuống…..Bên cạnh. Không phải nằm ngửa lên, mà là nghiêng sang một bên.
“….Cậu có thể chiều chuộng mình một chút có được không?”
“Ừm, tất nhiên rồi.”
Nó ổn ít nhất là cho hôm nay. Nghĩ thế, tôi gật đầu.
Với một tiếng thụp, cô ấy dụi mặt mình vào trong cơ thể tôi.
Cả cơ thể tôi đông cứng. Từ lông mày cho đến ngón chân đều đóng băng.
Tôi thở dài một hơi.
Tôi đặt tay mình lên đầu cô nàng trong khi quay gương mặt đang nóng bừng của mình lên trên.
“Ehehe….”
Cùng với một tiếng cười nhỏ, sức ép của mặt cô ấy vào tôi càng trở nên mạnh hơn.
“Mùi hương của Souta-kun rất yên bình. Nó là thứ mùi hương mà mình yêu thích.”
“….Ra là vậy à.”
Một chút. À không, nó khá là xấu hổ. Tôi đã nghĩ rằng mọi thứ đều ổn nếu như Nagi vui vẻ, vậy nên tôi vẫn tiếp tục xoa đầu cô ấy.
Trong lúc tôi làm vậy, nhịp thở của Nagi dần trở lại bình thường. Khi tôi ngó xuống nhìn cô, tôi thấy mí mắt cô ấy liên tục đóng mở.
“Cậu vẫn còn thời gian hôm nay mà. Cậu nên ngủ một giấc nếu có thể.”
“Fwiw….ừm, phải……Ưm, Souta-kun.”
“Sao vậy?”
Nagi đưa tay lên và đặt có gần ngực tôi.
“Mình muốn cậu nắm tay mình.”
Ba-dump. Nhịp đập trái tim tôi, vốn đang nhanh, nay lại tăng thêm.
“Cậu ngủ ngon hơn theo cách đó à?”
“Fwaah……làm ơn.”
“Mình hiểu rồi.”
Tôi nhẹ nhàng đặt tay mình gần tay Nagi và cô ấy siết chặt nó.
“Ấm quá.”
“Ừm, cậu nói đúng.”
Tôi mỉm cười với Nagi, người cũng đnag mỉm cười với tôi. Tôi nhìn thấy mí mắt cô nàng đóng lại.
“Ngủ ngon nha, Souta-kun”
“Ừm, ngủ ngon, Nagi.”
Cùng với những lời ấy, Nagi ngay lập tức chìm vào giấc ngủ. Mặc dù đã thiếp đi, cô ấy vẫn không buông tay tôi ra.
Cô nàng trông như một đứa trẻ vậy.
Tôi vén mái tóc trên má cô ấy ra sau tai, và rồi cô phát ra một âm thanh có vẻ như bị nhột.
“Cô ấy thực sự rất đáng yêu.”
Tôi không thể không nói ra thành tiếng. Tôi ngay lập tức ngậm miệng mình lại, nhưng lần này hình như Nagi không nghe thấy những gì tôi nói.
Thở dài đầy nhẹ nhõm. Tôi xoa đầu cô ấy và cô nàng bắt đầu mỉm cười trong lúc đang ngủ.
Tôi tự hỏi liệu cô ấy có đang dè dặt với gia đình của mình hay không.
Bởi cô là một đứa trẻ được nhận nuôi….không. Những suy nghĩ như thế là rất không tôn trọng Nagi.
Có phải cô ấy đơn giản là dè dặt với gia đình cô, bất kể cô nàng có đưuọc nhận nuôi hay không?....Theo như tôi nhớ, nagi đã cố gắng không thể hiện con người thật của mình ra. Đó cũng có thể là một ảnh hưởng. Cô ấy nên được nuông chiều hơn bình thường.
Thêm vào đó, cô ấy đã luyện tập múa truyền thống nhiều hơn trong tuần này. Cô nàng hẳn đã rất mệt mỏi.
Và những cuộc gọi mà cô gọi vào ban đêm. Thường thì nó kiểu như một cuộc gọi mà Nagi sẽ buồn ngủ đến mức thiếp đi, nhưng dạo gần đây cô thường hay cúp máy sau khi xem giờ. Cô nàng có lẽ không thể ngủ được sau đó.
“Ít nhất cổ cũng ngủ ngon ở đây…..Người ta nói rằng giấc ngủ trước buổi trình diễn là rất quan trọng.”
Trong khi nhìn Nagi đang lẩm bẩm gì đó, cô ấy mỉm cười. Tôi đột nhiên nhận ra.
Tôi. Tôi không thể sống thiếu Nagi được nữa.
Thức ăn là ví dụ tiêu biểu. Gần đây, tôi đã thường mang bento vào các ngày trong tuần. Còn cuối tuần, Nagi sẽ nấu ăn hoặc chuẩn bị thức ăn cho tôi….Thật ra, nó đã trở thành điều gì đó tôi mong chờ mỗi ngày.
Và về khoản học tập, nếu có chỗ nào tôi không hiểu, cô nàng sẽ giải thích chúng một cách rõ ràng.
….Không chỉ mỗi hai thứ ấy. Nagi cũng luôn ủng hộ tôi về mặt tinh thần.
Mỗi khi có Nagi bên cạch, tôi cảm thấy thoải mái đến lạ thường. Bây giờ, ở một mình…thật cô đơn.
Tôi thậm chí không muốn quay lại những ngày tháng đấy nữa.
Hm?
Chẳng lẽ tôi đã rơi vào lưới tình với Nagi rồi sao?
Khoảnh khắc tôi nhận ra sự thật đó, mặt tôi trở nên nóng bừng.
“….Khoan, khoan đã nào, bĩnh tĩnh. Có thể mình hơi vội rồi.”
Phải. Thử nhớ lại những gì Eiji nói hôm trước xem.
[Rơi vào lưới tình với một người là như thế nào?]
Tôi đã hỏi Eiji vào hôm trước. Cậu ta nói là
[Oh. Có rất nhiều thứ. Ví dụ như]
[Mày thấy bản thân luôn nghĩ về người đó]
….Đúng. Dạo gần đây, mỗi khi Nagi rời đi, tôi lại muốn nói chuyện với cô ấy. Tôi nghĩ về cô ấy mọi lúc mọi nơi.
[Mày thấy bản thân luôn dõi mắt theo cô nàng]
Cũng đúng luôn. Hay nói đúng hơn, nó đã như vậy từ lúc ban đầu rồi.
[Mày muốn ở bên cạnh cô nàng mọi lúc.]
…Lại đúng rồi.
[Mày không thể không cảm thấy cảm động trước từng cử chỉ của cô nàng.]
Điều đó đúng.
[Mày cảm thấy rất muốn làm điều gì đó cho cô nàng.]
Đúng vậy.
[Và điều này là quá mức….đối với một vài người trong chúng ta. Nó tất nhiên không áp dụng với tao được….Sẽ rất đau đớn nếu cô nàng sánh đôi bên cạnh một người đàn ông khác.]
Khi tôi nhận ra. Tôi đang giữ chặt ngực mình.
Oh, đây. Mình thực sự-
“….Souta-kun? Có chuyện gì à?”
Tôi dời tay khỏi ngực mình và nhìn Nagi.
“Không, không có gì. Không có gì phải lo lắng đâu.”
Tôi đặt tay mình lên lại đầu Nagi. Nagi, người đang mơ màng, ngay lập tức nhắm mắt và chìm lại vào giấc ngủ.
Sau khi trông thấy cảnh tượng ấy, tôi thở dài một hơi.
Tôi tự hỏi liệu bản thân có nên nhận ra nó bây giờ không.
Liệu tôi có vui khi nhận ra nó không?
Chứng sợ đàn ông của Nagi dần trở nên tốt hơn. Sẽ thế nào nếu tôi nói với cô ấy tình cảm của mình nagy bậy giờ?
…..Tôi không biết điều gì sẽ xảy đến.
Tôi có thể chắc rằng Nagi không ghét tôi. Nhưng tôi lại không biết liệu cô ấy….có thích mình hay không.
Không, tôi muốn mong rằng cô ấy…thích tôi.
Trong khi thầm nghĩ như thế, Nagi đang ở rất gần tôi….Gầu đến mức cô nàng ngủ không chút phòng bị nào trên đùi tôi như thế này.
Nhưng không phải đó chỉ là do cô ấy tin tưởng tôi bởi vì tôi là bạn cô ấy thôi sao…?
Nếu như tôi nói tôi thích cô ấy…..sự tin tưởng đó sẽ bị sụp đổ.
Ôi không, tôi không thể suy nghĩ thông suốt được.
Tôi nhìn xuống cô nàng. Hai mắt tôi chạm phải ánh mắt xanh đang nhìn mình, và vai tôi giật thót lên.
“…..Souta-kun?”
“N-Nagi. Cậu dậy rồi à? Cậu vẫn có thể ngủ thêm đó.”
Nghe lời tôi nói, tuy nhiên, Nagi lắc đầu.
“Mình chỉ vừa tỉnh dậy thôi, nhưng Souta-kun có vẻ như đang suy nghĩ về điều gì đó…..Có chuyện gì sao?”
“…Không, không có gì đâu. Cậu đừng bận tâm.”
Tôi lắc đầu. Tôi không thể thổ lộ điều này với Nagi được.
Quyết định rồi.
Tôi xoa đầu Nagi và nắm lấy tay cô ấy. Nagi mỉm cười và siết chặt tay tôi.
Ngay cả khi Nagi không thích tôi. Tôi chỉ cần làm cô nàng thích mình là được.[note53094]
Tôi cần sắp xếp tâm trí mình lại một chút.
Tôi chắc chắn sẽ đưa ra câu trả lời sớm thôi.
__________________________________________
Chim đã sa lưới =)))))