Tiêu Trường Phong sợ rồi, ai lại để con gái nhà người ta ngã dập mặt thế kia. Y đứng nghe mà còn cảm thấy ê răng, không biết bạn nữ chính sẽ thế nào. Có điều việc này không phải lo lắng. Nữ chính trong truyện Mary Sue ấy à, không có vài khả năng đặc biệt thì còn gì là nữ chính , chuyển nghề đi làm nữ phụ đam mĩ cho rồi.
Còn về việc một thằng trai thẳng như y mà lại biết cái gì là nữ phụ đam mĩ ấy à, bạn nhỏ Tô Diễm bày tỏ, mi thử bị đám bạn học hủ nữ hun đúc suốt mấy năm trời xem. Không hiểu có mà óc tôm+ vẻ mặt khinh bỉ.
Tiêu Trường Phong tự nhận mình là nam nhân chuẩn MEN, khốc suất cuồng bá duệ, vô cùng.. vô cùng soái ca.... việc quan trọng nói lần , khụ , lạc đề, y tiến lên nâng nữ chính đáng thương ngã dập mặt theo hình con ếch chết bẹp dậy. Mới nâng được một nửa thì bắt gặp ngay ánh mắt - °C của nam chính mà sợ quá, hụt tay làm nữ chính ngã tiếp lần nữa.
Hiểu , hiểu, ánh mắt vừa nãy của nam chính đại ca là: ai cho mi đụng vào đồ của Bản Thái tử. Muốn chết!!!
Không cho đụng thì không đụng , làm như báu lắm không bằng. Ông đây ko thèm nhá, mang về nhà mi mà thờ.
Đoan Mộc Thương Khung bị lãng quên nãy giờ rất muốn cào tường. Lần đầu tiên nàng ta giả ngất để khơi dậy lòng thương hương tiếc ngọc của Thái tử điện hạ, theo như suy nghĩ của nàng thì Thái tử sẽ áy náy, mà áy náy thì có rất nhiều việc có thể xảy ra á...tiếp đó sẽ làm Tiêu thiếu gia chú ý... bla ....bla....
Dưng mờ ,ảo tưởng luôn tốt hơn hiện thực. Trong lần té dập mặt part nữ chính ngộ ra điều thâm ảo như vậy ấy.
--------------
Biết khó mà lui thì đã không phải nữ chính. Họ được trời phú cho một tài năng dị bẩm, level tăng vèo vèo với tốc độ chóng mặt - ATSM, dịch ra là ảo tưởng sức mạnh. Đặc biệt là nữ chính Đoan Mộc Thương Khung, không biết do nàng ta cảm thấy bản thân đẹp nghiêng nước nghiêng thùng... lộn.. nghiêng thành, tuyệt thế vô song, trên đời không ai đẹp bằng ta , hay là tự tin vào tài năng xuất chúng, kì tài ngút trời , rực rỡ nhất quả đất mà trong tháng qua ngày nào cũng lượn qua lượn lại trước mặt nam chính Lăng Ngạo Quân nhằm tăng độ hảo cảm, khiến nam chính mê đắm không rời.... vân vân và mây mây.
Nữ chính luôn hâm mộ , ghen tị, căm hận một cách ngớ ngẩn Tiêu Ức Tình dù chưa gặp nhau bao giờ, vì kiếp trước Tiêu Ức Tình là Tiêu phi cao quý, là phượng hoàng trên chín tầng mây còn nàng chỉ là một phu nhân quan lục phẩm tầm thường, sau lại bị những trò đấu đá dơ bẩn trong hậu viện hại khó sinh mà chết, một xác mạng, vì cái gì cơ chứ, rõ ràng nàng xinh đẹp hơn Tiêu Ức Tình, giỏi giang hơn Tiêu Ức Tình cơ mà.
Nếu ông trời cho nàng cơ hội trọng sinh thì nàng phải trân trọng, tận dụng thời cơ leo lên vị trí cao quý mà trước kia chỉ dám ngước nhìn, đem con phượng hoàng cao quý kia ném xuống bùn lầy dơ bẩn.
Kì thực nữ chính à, cô mắc bệnh ảo tưởng bị hại à? Có bệnh thì phải chữa nhá.... nếu Tiêu Trường Phong biết , chắc chắn y sẽ phun ra câu như thế.
Nếu không có Đoan Mộc phủ, cô liệu có thời gian+ thân phận tới gần nam chính không? Phỏng chừng đến gần nam chính chục mét đã bị bắt tông vô ngục vì tội mạo phạm Thái tử điện hạ rồi. Lão Hoàng đế khó khăn lắm mới có được đứa con ra hồn một tý, sao lão ta để yên cho ả nữ nhân muốn trèo cao tới phát điên nhưng dung mạo tầm thường, trí tuệ càng tầm thường hơn , lại có khả năng não bổ nhất quả đất chứ.... loại nữ nhân ngu xuẩn này luôn ngây họa một cách bất ngờ không ai lường trước được. Lại còn bày đặt muốn bắt cá tay. Nghĩ Tiêu phủ là ai....
Tiêu Trường Phong ngồi vểnh chân , rung đùi chấu , cắn hạt dưa, nghe mẫu thân đại nhân kể về trò cười mới trong giới đầu trâu mặt ngựa, lộn, tai to mặt lớn- nữ chính trong truyền thuyết. Trong lòng y gầm rú: ĐÔN CA RE NHÁ....