- Tới sớm vậy? - Nhiễm Phi Khái vốn là người thích tới sớm. Không ngờ Tịch Đàm còn tới sớm hơn hắn. Ngồi thù lù ở một góc - Yến Lạc huynh?
- Ta nhỏ tuổi hơn Nhiễm huynh.
- Tốt! - Phi Khái vỗ vai Tịch Đàm - Ta cũng không ngờ "người đó" lại giao nhiệm vụ cho hai chúng ta mà không nói gì cho đối phương biết. Hẳn là vì chuyện của xá muội mà hao tâm tổn trí. Ngươi yên tâm, công ra công tư ra tư. Mặc dù xá muội nay luôn tâm tâm niệm niệm hướng về của Phật khiến ta lo lắng. Nhưng cũng không vì vậy mà tìm đến ngươi gây rắc rối ép ngươi phải tuân chỉ lấy nàng...
- Chuyện đó... - chuyện đó chính Tịch Đàm cũng không biết đáp lại Nhiễm Phi Khái thế nào. Không thể trực tiếp nói thẳng " đời này kiếp này sẽ không bao giờ lấy nàng", lại càng không thể dối lòng bảo là "nàng là cô gái tốt nhất định sẽ gặp chuyện tốt". Chung quy chỉ còn biết đáp lại bằng vẻ mặt không cảm xúc.
- Đây là sơ bộ tình hình ở đây. Tháng trước "người đó" ra lệnh, ta đã phái vài người cải trang đến đây trước. Trương Tam thật sự đã đổi diện mạo với người khác. Trong đó có viết đầy đủ đâu là địch đâu là ta. Xem xong, đốt.
Tịch Đàm nhận lấy phong thư của Phi Khái. Cẩn thận giấu vào ngực.
- Có chuyện này không biết có nên...
- Nhiễm huynh cứ tự nhiên!
- Vị "nương tử" kia... - Nhiễm Phi Khái hơi nheo mắt, sẵn sàng nghe những câu trả lời đại loại như "Nàng là nha hoàn thông phòng" hay "Nàng là hồng nhan tri kỷ" hoặc có thể táo bạo hơn "Nàng là thiếp".
Nhưng cuối cùng Tịch Đàm lại phun ra một câu "Nàng là người ta coi trọng!"
"Coi trọng thì coi trọng. Nhưng thân phận là gì mới được chứ!" - Nhiễm Phi Khái suýt bật lại như vậy. Nhưng hắn cũng không hỏi thêm gì nhiều. Nam nhân chung quy là đa tình, thích làm khổ nữ nhân. Chỉ có Nhiễm gia hắn mới là tốt nhất.
Nghĩ ngợi xong đang định rời đi thì thấy góc áo bị Tịch Đàm túm lại.
- Nhiễm huynh ta còn có chuyện muốn hỏi! Dược sư nổi tiếng của Hắc Liêu Trại đang ở đâu?
Nhiễm Phi Khái trợn mắt nhìn bộ dạng thất thói của Tịch Đàm.
"Xem ra tiểu tử này đến đây không phải chỉ đơn giản vì nhiệm vụ của Hoàng thượng..."
- Dược sư Hoàn Bác Tử đúng không? Hai hôm trước hắn vào kinh thành rồi. Ta nghe báo lại mỗi lần như vậy đi mất một tuần. Hắn ở nhà trúc phía Tây. Nếu hắn về ta sẽ cho đệ hay.
- Vậy... đa tạ huynh!
Tịch Đàm nói lời đa tạ xong liền quay sang hướng Tây một cách vô thức. Nhiễm Phi Khái thấy hắn như vậy cũng chỉ nói nhẹ "Cáo từ!" rồi rời đi.
Tịch Đàm tìm một nơi kín đáo đốt ngọn đèn lên đọc phong thư. Không ngờ là trong gần hai tháng ngắn ngủi đã có được nhiều thông tin và cài được nhiều nội ứng như vậy. Có thể thấy, Hắc Liêu Trại thật sự được lập nên bởi tàn dư của Thái hoàng thái hậu năm xưa, Ngạo Cuồng.
Ngạo Cuồng cũng giống như tên, là đội cận vệ tinh nhuệ lên đến một vạn người của Thái hoàng thái hậu, năm xưa đặc biệt kiêu ngạo và cuồng sát.
Lúc Thái hoàng thái hậu thất thế. Cửu vương gia và Hoàng thượng không ngại tận diệt, đem máu Ngao Cuồng tế sống cho hàng vạn người bị hại. Chỉ là không ngờ đã để tẩu thoát không ít. Lại còn phát triển thêm...
- Tiểu Cầu! Muội dẫn ta đến chỗ giặt giũ được không?
- A Tuyết tỷ! Tỷ nhỏ tuổi hơn nương của muội đúng không?
Tú Tú phì cười. Dám trả lời một câu hỏi bằng một câu hỏi khác. Xem ra Tiểu Cầu thật sự rất đáng gờm nha.
- Đúng vậy!
- Vậy trẻ con phải nghe lời người lớn đúng không? - Tiểu Cầu đứng chống hai tay ngang hông, gương mặt rất là tròn trịa hếch lên - Nương đã bảo tỷ nghỉ ngơi cho tốt, y phục sẽ do Lâm Nhị ca ca giặt. Sao tỷ lại không nghe lời.
"Ôi trời! Lão Thiên gia nhìn xuống mà xem! Tiểu Cầu nói lý lẽ trông đáng yêu chưa này?"
Bị Tú Tú nhìn chăm chăm như muốn chọt thủng cái thân thể tròn vo mà lại không phản bác lời nào khiến cho Tiểu Cầu bị chột dạ.
- Tỷ tỷ sao lại kỳ quái như vậy? Sao không nằm xuống đi!
- Được rồi! Tỷ nói không lại muội! Vậy tỷ nằm xuống. Tiểu Cầu nhớ đừng mách với nương nha. Tỷ sợ bị mắng lắm!
- Hì hì! Nương muội rất dịu dàng, không mắng ai hết đâu! - tiểu hài tử lại sôi nổi cười
- Lại đây cho tỷ ôm một chút nào! - Tú Tú trưng ra gương mặt đáng yêu đầy mị lực.
Cuối cùng thành công dụ dỗ Tiểu Cầu leo lên giường rồi điểm huyệt ngủ của con bé.
Lại sợ trờ bất chợt lạnh, Tú Tú cẩn thận đắp chăn cho con bé rồi mới ôm chậu giặt ra ngoài. Hỏi thăm một chút, liền tới được chỗ giếng nước giặt giũ.
Thật tình mà nói, cả hai đời nàng đều không biết giặt y phục. Nàng chỉ biết giặt khăn tay hay những loại chất liệu mềm nhẹ. Loại vải thô này hút nước, nàng vừa nhúng vào lấy ra đã nặng trịch.
Đáng lý ra chút nặng này với nàng không thành vấn đề. Nhưng mà quỳ thủy lần này tới làm cho sức lực của nàng mất đi gần hết. Đến y phục cũng làm khó được nàng.
Hì hụi một lúc lâu nàng mới tẩy được "màu sắc đặc trưng". Nhưng mà phía sau bỗng lù lù ra một cái bóng.
- Này..
Người phía sau bước nhanh lên trước mặt nàng.
- Cô nương! Hình như chúng ta từng gặp nhau!
..
Phong Điệp Y
Y Y: Mọi người đón xem người vừa xuất hiện là ai nhé:
A. Nhiễm Phi Khái
B. Dược sư Hoàn Bác Tử
C. Nhân vật khác
Fact: Tên "Dược sư Hoàn Bác Tử" là dựa trên tên phiên âm ra tiếng Hán Việt của nữ diễn viên trung niên người Nhật Hiroko Yakushimaru (薬師丸 博子) đó ạ.