Cục An ninh thành phố Ánh Sao Sáng.
Chỗ quản lý phong ấn vật cấm, có mấy quản lý của sở An ninh đang trực.
Bọn họ ai nấy cũng đều trang bị vũ khí, khoác áo khoác đồng phục da quả mọng lại mặc thêm đồ phòng hộ đặc thù, nhìn từ xa nom cứ như sắp lên cung trăng vậy.
Nơi này là không gian dưới lòng đất, trên vách tường khảm vô số tủ phong ấn đen kịt, khu nguy hiểm và nguy hiểm cao có mấy nơi sáng đèn, gồm có “R-301”, “R-055”, “HR-296”... và “HR-099”.
Tủ phong ấn lớn bé đủ cả, lớn có đến 2 mét vuông, nhỏ thì to cỡ hộp đựng giày, bên trong xếp đủ thứ “hàng lậu” hình thù kỳ quái. Gần như tất cả chúng đều tới từ chợ đen, kẻ chế tác có phẩm vị rất đáng quan ngại, có khăn trùm đầu như da chuột, giày rách rưới, có cả vật thể mềm không rõ là gì, trông như kẹo cao su đã bị nhai.
Duy có “tủ phong ấn” “HR-099” là một gian phòng nhỏ.
Phía sau cửa sổ một mặt khổng lồ biệt lập, có một “quả mọng” giống cái tươi đẹp dị thường đang ngồi đó: Dáng vẻ 15 16 tuổi, tóc đen da trắng, ánh đèn tái nhợt phát xanh phản chiếu những đường hoa văn đỏ trắng trên người cô gái đó, trông như thể người này đang mặc chiếc áo liền quần sọc bó sát kỳ dị, quấn từ chân tới ngực vậy.
“Quả mọng” cứng đờ ngồi đấy, chẳng hề nhúc nhích, biểu cảm đọng lại nơi nụ cười làm người ta thấy không thoải mái. Cô ấy chỉ có nửa dưới gương mặt là đang cười, miệng nứt tới độ có thể thấy loáng thoáng răng hàm bên trong, đôi mắt to trống rỗng nhìn chằm chằm vào khoảng không phía trước mặt.
Cô ấy tựa như người sống, lại giống như con búp bê.
Một chiếc găng tay lặng yên nằm trong tay cô gái, gần như đã biến thành màu đỏ máu, chỉ có chỗ đầu ngón tay là còn chút màu vàng đất.
“Cả một ngày rồi, chỉ thiếu một chút, nhiều nhất vẫn còn vài phút nữa là nó có thể hoàn toàn lây nhiễm N-623.” Một quản lý thấp giọng rì rầm, “Nhanh kết thúc đi, mấy cậu nhìn nó không thấy khó chịu hả? Da gà tôi nổi hết rồi nè.”
Đôi găng tay đã chuyển sang màu đỏ máu vậy mà lại là “Lời nguyền tái nhợt”, “hàng lậu” N-623 mà đội trưởng Dương dùng để định vị và nguyền rủa “sát thủ liên hoàn”.
“Lần này dùng xong chắc chắn phải niêm phong, không, theo quy định thì hẳn là nên tiêu hủy.” Một quản lý khác nói, “Lời nguyền tiến tới cổ là nó sẽ mất khống chế triệt để, trừ phi có thể reset.”
“Lời đồn là thật hả? HR-099 mất khống chế sẽ… sẽ ăn người ta?”
“Ồ, mỗi lần sử dụng nó đều sẽ tích lũy lời nguyền rủa, nguyền rủa quấn lên trên cổ, nó sẽ hút sức mạnh sinh mạng người ta để reset bản thân, lúc chúng ta tìm thấy nó, nó đã hút chủ nhân ban đầu thành cái xác khô.”
Mấy quản lý đồng loạt rùng mình.
“Nó… nó giết người có điều kiện không? Làm sao tránh?”“Tránh?” Quản lý có thâm niên nhất cười lên, từ tốn đáp, “Cách tránh né chính là đừng có xuất hiện trước mặt nó khi nó đã mất khống chế, bất kể sự tồn tại nào mà nó có thể nhìn thấy, nghe thấy, ngửi thấy, tiếp xúc tới, cảm giác được thì có là ma cà rồng có thiên phú mạnh mẽ hay Bí tộc da dày thịt béo… đều sẽ chết vào khoảnh khắc nó cảm nhận được. Có lẽ công tước đại nhân cấp 3 trở lên có tính đề kháng nhất định, chúng ta không biết được, nhưng trên hồ sơ thì đúng là nó đã từng giết một kẻ có thiên phú cấp 2.
“Mấy cậu nhìn chiếc găng tay!”
Mấy quản lý ào ạt nhìn sang, thời gian nói có mấy câu mà “Lời nguyền tái nhợt” đã chẳng còn nhìn ra được màu vàng đất ban đầu nữa, hoàn toàn biến thành màu đỏ máu.
Lúc này, có tiếng bước chân gấp rút truyền tới, một hình cảnh ma cà rồng sải bước đi vào, xách theo một cái rương nhỏ.
“Sếp!” Toàn bộ quản lý đều đứng dậy, chào hỏi hình cảnh Đội Khủng Hoảng cao hơn một bậc.
Hình cảnh ma cà rồng gật đầu vội, đoạn thả cái rương xuống: “N-623 sao rồi?”
“Báo cáo sếp, đã bị HR-099 lây nhiễm hoàn toàn.”
Hình cảnh nọ không để ý tới, chỉ thao tác vài cái trên tủ phong ấn, trong tủ, một con mắt điện tử trồi ra, tiến tới gần, quan sát chiếc găng tay trong tay “quả mọng” đẹp xinh nọ.
“Sếp,” Một quản lý không nhịn được hỏi khẽ, “Lần này dùng xong, e là HR-099 sẽ mất khống chế, đến chừng đó làm thế nào? Tiêu hủy nó à?”
“Dĩ nhiên là không.” Hình cảnh ngẩng đầu lên, dưới áo da đồng phục âm u nở nụ cười, “Nó còn phải đảm đương vai trò là một trong số những cái bẫy chúng ta dùng để bắt sát thủ liên hoàn.”
“Một trong? Vậy nếu đối phương không cắn câu thì HR-099 reset thế nào?”
“Không phải dưới địa lao nhốt rất nhiều Bí tộc cùng hung cực ác à? Kiểu gì cũng có tội lớn phải chết… được rồi, xác nhận “Lời nguyền tái nhợt” hoàn tất lây nhiễm, tiếng hành thao tác kế tiếp.”
Mấy quản lý im lặng ngay lập tức, bầu không khí căng thẳng lặng lẽ bao trùm.
“Ai đi?” Hình cảnh ma cà rồng mở miệng, “Theo quy định, thuyên chuyển “hàng cấm” bắt buộc phải do quản lý thao tác.”
Không ai lên tiếng.
Ai mà không biết, lúc này món “hàng lậu” đã ở vào trạng thái nguy hiểm cao, sơ ý là sẽ vướng vào trong đấy.
Hình cảnh ma cà rồng nọ lạnh lùng nhìn khắp lượt, đoạn chọn ra trái hồng mềm: “Quản lý số 8, cậu đi đi, đồng nghiệp của cậu ai cũng khen cậu nói năng rõ ràng.”
Số 8 vô thức lùi về sau nhưng lại bị mấy quản lý khác phía sau mình cản lại: “Sếp, tôi, tôi…”
Hình cảnh nọ như lơ đễnh chỉnh lại đồng phục: “Trước lúc cảnh sát trưởng mới tới nhậm chức, để cho phù hợp với tình hình khẩn cấp của thành phố Ánh Sao Sáng hiện tại thì sở quản lý niêm phong vật cấm có thể phải xếp lại, dù sau thì mấy phòng khác đều ý kiến, nói mấy cậu thừa người lắm…”
Số 8 nghe hiểu ý uy hiếp của gã, không dám trái lời cấp trên, cậu ta liếc nhìn mấy đồng nghiệp đều không dám ngẩng đầu, đoạn khó nhọc nuốt ngụm nước bọt, thầm nghĩ trong đầu hết mấy lượt rồi mới đi về phía tủ phong ấn, lấy ra một cái micro có khóa mật mã từ bên cạnh.
Bàn tay run run nhập mật mã sai hết 2 lần mới mở được micro, số 8 cắn đầu lưỡi, cứng đờ mà mở miệng: “Rối Quỷ đảo ngược…”
Giọng nói của cậu ta truyền qua micro, vào trong tủ phong ấn, “HR-099” quay đầu lại nhìn như người sống, nghiêng tai về phía thiết bị khuếch âm.
Hình cảnh ma cà rồng đưa một tờ giấy có chữ tới trước mặt số 8, số 8 run rẩy gần như không đứng được nữa, hai tay cầm chặt micro, đọc những chữ trên tờ giấy lên: “Lời nguyền của hàng cấm đảo ngược N-623 - “Lời nguyền tái nhợt” đã đạt thành khoảng cách.”
Số 8 dốc hết toàn bộ sức lực nói xong câu này thì ngắt micro ngay, đảm bảo chính mình không để lọt cái gì vào dù là tiếng hít thở.
Bên trong tủ phong ấn, “quả mọng” xinh đẹp nghe thấy chỉ lệnh ngẩng đầu lên, “sọc đỏ trắng” trên người chậm rãi bò lên trên, da dẻ trên vai “Con Rối đảo ngược” đó nứt ra từng tấc một, để lộ máu thịt bên dưới… Hóa ra cô gái đó không mặc quần áo, “sọc đỏ trắng” ấy là vết máu làn da rạn nứt trên người cô ấy lộ ra.
Làn da của cô gái ấy bóc ra từng vòng như vỏ bút chì bị gọt ra từ cây bút chì cho tới cổ. Cùng lúc ấy, khóe miệng con búp bê ấy gần như tét tới mang tai, “nụ cười làm người ta thấy không thoải mái” dần trở nên quỷ dị. Giọng của cô ấy không truyền ra ngoài, nhưng vào khoảnh khắc đó, toàn bộ ma cà rồng đều tựa như “nhìn” thấy tiếng cười thê lương của cô gái ấy qua mặt thủy tinh một chiều.
Chỉ nghe “lạch cạch”, cái rương mới nãy từng chứa găng tay “Lời nguyền tái nhợt” trên tay hình cảnh ma cà rồng tự bật mở, con chữ thuyết minh cho “N-623” trên thùng bắt đầu méo mó, chữ “ngoài” trong câu “Kẻ bị nguyền rủa ngoài phạm vi vật đánh dấu 1 km, lời nguyền sẽ lập tức có hiệu quả” biến mất, biến thành chữ “trong”.
Găng tay tuột khỏi tay Quỷ Rối, biến trở lại màu vàng đất.
Trên tủ phong ấn, bên cạnh mã số của “HR-099” viết lời thuyết minh về vật phẩm nguy hiểm cao này: “Rối Quỷ đảo ngược”, có thể lây nhiễm vật phẩm đặc thù căn cứ theo chỉ lệnh, bao gồm nhưng không giới hạn vật thiên phú ma cà rồng, hàng cấm phi pháp, hung khí của dã quái, dược phẩm… Sau khi vật phẩm đặc thù bị Rối Quỷ lây nhiễm thì sẽ bị Rối Quỷ sửa chữa, đảo ngược quy tắc sử dụng, tỉ lệ thành công có liên quan tới độ lây nhiễm. Sau khi thành công đảo ngược, thanh máu của Rối Quỷ dâng lên, thanh máu tiếp xúc cổ, Rối Quỷ sẽ rút đi toàn bộ sức mạnh sinh mạng trong phạm vi cảm nhận được, cho tới khi thanh máu quay lại vị trí ban đầu, toàn bộ hiệu quả đảo ngược trước đó về 0.
Trước lúc “Lời nguyền tái nhợt” đảo ngược, rõ ràng Rối Quỷ đã có dấu vết sử dụng.
Ở con đường phía sau trung tâm hòa nhạc, ngay cửa tòa nhà thi công dang dở, đội trưởng Dương buông điện thoại.
“Đi thôi.” Chị ta gọi thủ hạ của mình, “Vất vả cho các vị rồi, chuyện phía sau cứ giao cho đám dã quái chết đi.”
Sở dĩ chị ta đòi đích thân đưa người tới đây canh 1 ngày chính là vì “HR-099” lây nhiễm hàng lậu cần thời gian. Lúc này “Lời nguyền tái nhợt” đã thành công đảo ngược, tử cục đã bố trí xong.
Nếu tên sát thủ liên hoàn ấy là kẻ nhát gan lý trí thì lúc bước vào, phát hiện mình đã bị khóa chặt thì sẽ từ bỏ chuyện thu hồi hành lý của mình, đào tẩu ngay, vậy thì khi ấy gã sẽ nổ tung thành đống thịt vụn.
Nếu tên ranh này là tên điên cẩn thận, làm ngược lại với lẽ thường, xông vào trong tòa nhà thi công dang dở, cũng không biết đã mê hoặc đám dã quái ngu xuẩn bằng cách nào, theo lũ ấy trốn vào hang dã quái, thế thì khả năng cao là bọn chúng sẽ chọn đi đường cũ ngược trở về sau khi trông thấy di tích dã quái bên trong.
Hang dã quái có thuộc tính “bóp méo không gian”, lũ rệp trốn trong đó có thể tránh khỏi lời nguyền có quy tắc khoảng cách, không gian gì đấy, song chỉ cần chúng ló ra thì “Lời nguyền tái nhợt” đảo ngược sẽ có hiệu quả ngay tức thì… không, thậm chí không cần ló ra, chỉ cần chúng mở lối ra không gian ẩn nấp, gắn kết hang dã quái đó với thế giới thực thì chúng sẽ nổ tan xác mà chết.
Nếu như xảy ra tình huống có khả năng thấp: Tên ấy là tên điên đầu óc không tốt lắm, nhìn thấy di tích dã quái lại không hề hoài nghi sao lũ dã quái lại tiêu vong, tùy tiện sử dụng chức năng truyền tống của mớ “hung vật dã quái” đó, thế thì…
Quá tốt rồi.
Đội trưởng Dương nhận lấy túi huyết tương ăn nhanh thủ hạ đưa cho, hút một hơi huyết tương nhân tạo pha chế từ tinh dầu, hai ba hớp cạn sạch.
Thế thì sát thủ liên hoàn kiêm “kẻ có thiên phú” ấy sẽ trở thành nhiên liệu miễn phí để reset “Rối Quỷ đảo ngược” rồi.
“Hang dã quái” - Bên trong di tích.
Ngón tay cầm “Con mắt của Moros” của Gabriel lạnh căm lại tê dại.
Với y mà nói, thứ đồ người bình thường và mồi lửa cấp thấp không dám chạm vào có chút giống vật thiên phú của ma cà rồng phiên bản kém, y có thể hấp thu năng lượng bên trong, cũng có thể nghe rõ nguyện vọng tương đối dữ dội trong lòng những người quanh đấy.
Liên miên, lộn xộn.
Nhưng ứng với đó, tác dụng phụ của “Con mắt của Moros” cũng không buông tha y: Ví dụ như thứ này cũng làm lòng y dâng lên ham muốn phá hoại táo bạo, nhất là khi y di chuyển vòng quanh Quạ Đen lại chẳng nghe thấy gì cả.
Nếu không phải cái thứ rách nát này chỉ phát huy tác dụng nguyền rủa vào lúc trăng tròn thì y đã bán sỉ vận rủi quanh mình từ khuya rồi.
Đột nhiên, chân Gabriel khựng lại: Tạp âm trong “Con mắt của Moros” đã giảm đi nhiều.
Quạ Đen như mọc mắt đằng ót vậy, hắn lập tức phát giác ra gì đó, nhìn về phía y.
Không biết sao hắn lại phản ứng, nhanh chóng dập tắt chút ít cơn nóng nảy trong lặng thinh của Gabriel. Thế là “đại thiên thần” đại phát từ bi nói cho hắn hay: “Đám ma cà rồng ấy đi rồi.”