Lôi Tư đoán chắc là trước kia hắn chưa bao giờ gây thù chuốc oán với người này nhưng mà tại sao hắn chịu thua rồi mà vẫn chữ cho hắn đi chứ ôi trời đất ơi
" Ta hôm nay sẽ đấu với ngươi " Bạch Dạ Hoan thiếu chủ dong binh đoàn Tiêu Dương lên tiếng.Lần này hai dong binh đoàn Tiêu Dương và Hồng Anh hợp tác với nhau Bạch Dạ Hoan thấy khó khăn không thể không cứu hơn nữa ngoài hắn ra không ai có đủ thực lực để đấu tay đôi với người này dù gì thì hắn cũng là cấp Thống Lĩnh trung kì rồi
Nghe thấy tiếng nói Mộ Dung Như Tuyết nhìn sang,đập ngay vào tầm mắt của nàng chính là một bộ quần áo đỏ rực nhưng đáng tiếc không có sáng bằng màu đỏ trên người nàng mà thôi,dáng người gầy yếu trông chẳng có một ít chí khí của nam tử hảo hán một chút nào,làn da trắng giống như da con gái,ít nhất nàng cũng đoán được , phần người này được cưng chiều từ nhỏ mới có bộ dạng như thế này
" Không thể được " Phong Diệc Phi thấy vậy quát làm sao mà có chuyện thay người thi đấu ngay lúc này chứ mà người này hình như đã lên tới cấp bậc Thống Lĩnh trung kì rồi hơn hẳn Mộ Dung Như Tuyết một bậc,tuy chỉ một bậc mà thôi nhưng mà cấp bậc càng lớn thì sự chênh lệnh càng cao như vậy sẽ làm nguy hiểm cho Mộ Dung Như Tuyết mà hắn cũng không thể để tên tiểu tử đó bị thương được dù sao lần này hắn cũng nhờ Mộ Dung Như Tuyết giúp đỡ không phụ công người ta được
"Chuyện gì sảy ra đây " Phong Viện Hào tức giận quát
" Đổi người chứ sao " Hoắc Trấn Dương vui vẻ nói thật may là hắn và Bạch Dạ Hàn đề phòng trước việc này nếu không lần này chết chắc
" Làm sao mà thi đấu có thể đổi người được cơ chư " Phó hội trưởng dong binh đoàn lên tiếng nói
" Thưa phó hội trưởng dù so chưa chính thức đấu vẫn có quyền đổi người mà không phải sao " Bạch Dạ Hàn nhanh nhẹn đáp.Tuy phải đắc tội một vị Triệu hồi sư như vậy tương lai nhất định sẽ không tốt nhưng như vậy cũng không sao,dù sao hắn đã nói với con trai hắn là lúc ra tay nhớ nhẹ nhàng một chút sau đó mang quà đến để xin lỗi người ta không phải là rất được lòng người hay sao
" Ai vậy " Mộ Dung Như Tuyết nhíu mày nghi hoặc hỏi,hôm nay cũng có trò vui rồi nha
" Ta chính là thiếu chủ của dong binh đoàn Tiêu Dương hôm nay ta sẽ lấy thân phận một ma pháp sư ở dong binh đoàn Hồng Anh thách đấu thay hắn với ngươi " Giọng điệu ngạo nghễ vang lên sau đó ánh mắt Bạch Dạ Hàn nhìn vào Lôi Tư đang run rẩy sợ sệt bên kia với ánh mắt khinh thường
" Hóa ra là vậy " Mộ Dung Như Tuyết gật đầu coi như đã hiểu chẳng trách Phong Diệc Phi đã nghi ngờ hai dong binh đoàn Tiêu Dương và Hồng Anh có dính líu với nhau hóa ra là thật
" Được ta đồng ý "Mộ Dung Như Tuyết sảng khoái đồng ý
" Nhưng ta có một điều kiện " Bạch Dạ Hoa gian sảo nói
" Nói đi "
" Chúng ta để đấu cho công bằng không được dùng ma thú trong chiến đấu ngươi thấy thế nào " Phong Dạ Hàn lo lắng nhìn Mộ Dung Như Tuyết chỉ sợ nếu Mộ Dung Như Tuyết nấu không đồng ý thì hắn chết chắc
" Ta từ trước đến nay chưa có ý định dùng ma thú trong trận đấu này " Nói xong Mộ Dung Như Tuyết quay người nói với Lôi Tư
" Ngươi có thể đi được rồi " Mộ Dung Như Tuyết "nhẹ nhàng " nói
Giống như được tha cho cái chết Lôi Tư mừng rỡ cảm ơn rồi nhanh chóng cút xuống Lôi đài chạy càng xa càng tốt
" Nhưng mà ngươi " Phong Diệc Phi lo lắng nói
" Ta không sao tin tưởng ta " Mộ Dung Như Tuyết nhẹ nhàng nói nhưng trong lời nói chứa đầy sự tự tin không dấu giếm
Nghe những lời này Phong Diệc Phi hắn có thể nói gì được đây dù gì hắn cũng tin tưởng tiểu tử này không làm hắn thất vọng " Được rồi nhưng ngươi nhớ phải cẩn thận đừng mạo hiểm quá " Phong Diệc Phi căn dặn cẩn thận xong mới không tình nguyện xuống lôi đài nhưng trong lòng vẫn lo lắng cho Mộ Dung Như Tuyết
" Bắt đầu đi " Mộ Dung Như Tuyết quay người lại về Bạch Dạ Hoan mở lời trước
" Được,vậy ta không khách khí " Nói xong Bạch Dạ Hoan một bước đem hỏa nguyên tố hội tụ lại để nhanh chóng chiếm lợi thế trước Mộ Dung Như Tuyết
" Hỏa chi tiễn " Hàng ngàn ngọn lửa nhỏ hóa thành những mũi tên lửa hướng tới phía của Mộ Dung Như Tuyết đi tới
" Băng lá chắn " Không có một chút hốt hoảng nào trong mắt của Mộ Dung Như Tuyết,nhanh chóng có ngay một tấm băng thực dày chắn trước mặt của nàng
Khi lửa và băng chạm vào nhau thì ngọn lửa của Bạch Dạ Hoan chỉ đốt cháy được một phần của tấm băng của Mộ Dung Như Tuyết,rồi nhanh chóng tắt mất trong khi băng lá chắn của Mộ Dung Như Tuyết vẫn chỉ hao tốn một chút
" Thủy nguyên tố biến dị " Bạch Dạ Hoan run rẩy nói thật không ngờ băng nguyên tố hàng năm cực kì hiếm lại xuất hiện trên người tên tiểu tử này điểm này làm hắn yếu thế hơn rất nhiều nhưng không phải có câu đánh nhanh thắng nhanh sao hắn không tin không thể đánh lại tên tiểu tử mồm hãn còn hơi sữa này
" Vạn hỏa cầu " Lần này Bạch Dạ Hoan dùng gần hết tinh thần lực của mình tạo ra hàng vạn quả cầu màu đỏ lao về phía của Mộ Dung Như Tuyết với ý định đánh bại
" Bây giờ thì đến lượt ta rồi " Mộ Dung Như Tuyết mỉm cười lạnh lùng nói sau đó nhanh chóng dùng tinh thần lực của mình hội tụ hỏa nguyên tố laị giọng quát
" Hỏa tiễn xuyên tâm " Theo lời của Mộ Dung Như Tuyết thì hàng vạn mũi tên màu vàng kim lao nhanh về phía của Bạch Dạ Hàn
Mà kết quả không như mọi người đoán trước khi hai hỏa nguyên tố gặp nhau thì ngay lập tức hỏa nguyên tố của Phong Diệc Phi giống như có linh tính khi nhìn thấy hỏa nguyên tố màu vàng kim của Mộ Dung Như TUyết thì quay đầu lại chui vào người Phong Dạ Hoan dù hắn triệu hồi như thế nào cũng không ra nhất thiết ở trong cơ thể của Bạch Dạ Hoan mà run lẩy bẩy
" Không thể nào " Trên chán của Bạch Dạ Hoan bắt đầu suất hiện những giọt mồ hôi nhỏ thi nhau chảy xuống,tại sao có thể như vậy chứ hắn có thể cảm nhận ngọn lửa của mình đang run rẩy mãnh liệt gọi nó như thế nào cũng không chịu đi ra
Rất nhanh những mũi tên của Mộ Dung Như Tuyết đã đâm vào người của Bạch Dạ Hoan khiến hắn trực tiếp bay ra khỏi lôi đài một cách không thương tiếc,tưng đó cũng đủ biết Mộ Dung Như Tuyết đã ra tay nặng cỡ nào
" Tại sao lại như vậy chứ " Mộ Dung Như Tuyết nghi hoặc hỏi nàng chưa từng thấy cảnh nào như vậy nha,tại sao khi đang đánh nhau lửa của hắn hi không lại biến mất dạng như vậy chứ
" Còn không phải tại ngươi sao " Tan Lạp Tây Á ở trong không gian chỉ giới thầm khinh bỉ nói còn ai ngoài tiểu nha đầu này đâu
" Ta sao " Mộ Dung Như Tuyết truyền qua không gian tinh thần nói chuyện với Tan Lạp Tây Á,nàng cũng chưa có làm gì nha tại sao lại đổ trên đầu nàng chứ thật oan uổng nha
" Ta đã từng nói với ngươi hỏa nguyên tố được hân chia thành nhiều cấp bậc khác nhau mà ngươi lại à hỏa nguyên tố có cấp bậc cao nhất màu vàng kim cho lên khi hỏa nguyên tố bình thường khi thấy ngươi sẽ chạy mất dép không có sai " Tan Lạp Tây Á tận tình giải thích
" Hóa ra là vậy " Mộ Dung Như Tuyết gật đầu coi như đã hiểu hóa ra chính là như vậy.Vậy thì chuyện này cũng có liên quan đến nàng một chút xíu thôi ( Tác giả: Ta công nhận mặt của Mộ Dung Như TUyết càng ngày càng giầy)
Ngoại trừ bọn người của Mộ Dung Như Tuyết ra còn một người có thể biết được sự thật trong việc này đó chính là Lục Hữu Bằng
" Hỏa nguyên tố màu vàng kim,hỏa nguyên tố của Phượng Hoàng " Lục Hữu Bằng lẩm nhẩm nói,ôi trời ơi hôm nay ông đã gặp được một tên biến thái nào đây mọi người không ai biết chuyện này nhưng mà ông làm sao có thể không biết chứ,tên này có thiên phú không ai sánh nổi thứ nhất chính là băng nguyên tố ngàn năm nguyên tố hiếm gặp thứ hai cũng chính là điều mà ông tiếc nuối không thôi hỏa nguyên tố màu vàng kim người người mơ ước tiếc rằng nó chỉ có trog truyền thuyết mà thôi nhưng ông cũng đã mãn nguyên rồi
" Tại sao có thể như vậy chứ " Triết Vân Hải thắc mắc hỏi hắn còn chưa có thấy trường hợp nào như vậy
" Đó chính là vì hỏa nguyên tố của nha đầu này " Lục Hữu Bằng lắc đầu thở dài nói
" Hỏa nguyên tố sao " Triết Vân Hải suy nghĩ đi,suy nghĩ lại mới chợt nhớ ra điều gì đó
" Hình như ta cảm thấy màu sắc của chúng rất khác nhau Tên tiểu tử Bạch Dạ Hàn đó có hỏa nguyên tố màu đỏ còn ông có hỏa nguyên tố màu trắng còn tên tiểu tử kia lại có nguyên tố màu vàng kim " TRiết Vân Hải nói ra nghi hoặc của mình
" Đúng vậy ông không điều tra kĩ về hỏa nguyên tố lên chắc cũng không biết, trong các hỏa nguyên tố được chia làm cấp bậc tượng trưng cho độ mạnh tăng dần đó là đỏ,đỏ lam,trắng vàng và cuối cùng mạnh nhất đó chính là vàng kim tượng trưng cho ngọn lửa của Phượng Hoàng.Cho lên vừa nãy ngọn lửa của Tên tiểu tử Bạch Dạ hàn kia gặp phải ngọn lửa màu vàng kim kia lên đã chạy chốn không dấu vết nó không dám ra nữa đâu " Lục Hữu bằng tận tình giải quyết
" Hóa ra là như vậy " TRiết Hải Vân cuối cùng cũng đã được hiểu rõ sự tình
" Không được rồi " Lục Hữu Bằng nóng lòng đứng dậy suốt ruột nói
" Có chuyện gì vậy " Triết Vân Hải nghi hoặc hỏi có chuyện gì mà tên này lại bỗng dưng nóng lòng vậy ông chưa nhìn thấy tình cảnh nào như vậy
" Ta phải mau đi thuyết phục tên tiểu tử này nhận ta làm đồ đệ mới được,tên này nếu mà chỉ làm Triệu hồi sư chẳng phải phí của trời cho hiếm có hay sao không thể bỏ phí tài nguyên hiếm có khó tìm này được,ta phải nhanh chóng trah thủ mới được.Nhỡ tên tiểu tử kia không may bị vị luyện dược sư nào đó mà tóm được không phải phí công ta chờ đợi mấy năm nay mà không nhậ đồ đệ để kế thừa hay sao.Không được rồi Triết Lão đầu ta phải đi tìm đồ đệ của ta trước đây " Nói xong Lục Hữu Bằng xoay người ra khỏi cánh của mau chạy đi chỉ để lại cho Triết Vân Hải vài câu nói
Triết Vân Hải thấy Lục Hữu Bằng bỏ đi như vậy thì cảm thấy rất buồn cười từ khi nào mà Lục lão đầu lại có tính như trẻ con như vậy co chứ thật không ngờ nha,bây giờ lại còn cố ý sợ đồ đệ mà mình chấm được chạy đi mất phải nhanh chóng đuổi theo.À mà khoan đã tiểu tử kia từ khi nào mà đã nhận ông ta làm đồ đệ mà ông ta gọi một câu đồ đệ ngọt sớt vậy cơ chứ
" Này chờ ta với chứ,ta muốn xem ông làm gì để tiểu tử đó gị ông là sư phụ đây " Nói xong Triết Hải Vân vội đuổi theo ông làm sao mà bỏ lỡ được kịch vui này chứ
Trên lôi đài Mộ Dung Như Tuyết nhìn xuống Bạch Dạ Hoan nhờ sự chiếu cố của nàng mà đang thoi thóp thở cảnh này ít nhất nàng đoán hắn phải nằm giường ít nhất một tháng đây
" Không tự lượng sức " Mộ Dung Như Tuyết lạnh giọng quát
" Dừng tay lại,Bách Anh nhất định hôm nay ngươi đừng hòng rời khỏi đây " Bạch Dạ Hàn lạnh giọng quát,rồi nhanh chóng chạy ra chỗ của đứa con trai đáng thương Bạch Dạ Hoan đang nằm thoi thóp
" Hắn đã thua rồi " Mộ Dung nHư Tuyết bình thản nói
"Hôm nay ta nhất định không tha cho ngươi " Hoắc Trấn Dương lớn giọng nói bây giờ dong binh đoàn của hắn đã thua rồi ngay tại thời điểm quan trọng nhất tên tiểu tử này đã đứng ra chặn đường lại mối thù này hắn không thể nốt trôi được
" Không phải từ trước đã nói rồi sao,hơn nữa không phải trận trước dong binh đoàn của các ngươi cũng làm như vậy sao,ta chỉ trả lại mà thôi " KHông khí xung quanh dường như đã giảm đi mấy phần hầu hết đều nhờ công của Mộ Dung Như TUyết
" Các ngươi không ai được động vào một sợi tóc của tên tiểu tử này nếu không dong binh đoàn Xích Hỏa của chúng ta cũng không ngại đối đầu với các ngươi " Phong Viện Hào lớn tiếng bảo vệ Mộ Dung Như Tuyết đi theo ong cũng còn có mấy chuc người của dong binh đoàn Xích Hỏa cũng hừng hực khí thế đi sau quyết bảo vệ bằng được Mộ Dung NHư Tuyết khong cho kẻ nào động vào.Vừa nãy Mộ Dung Như Tuyết không chỉ bảo vệ cho bọn họ mà còn trả thù cho bọn họ lên bây giờ bọn họ quay lại bảo vệ Mộ Dung Như TUyết là đương nhiên
Trong lúc dong binh đoàn vẫn hừng hực đấu khí thế thì rất nhanh đã có người đứng ra ngăn cản
" Các ngươi dừng lại ngay lại cho ta " Triết Hải Vân tức giận quát ngay sau đó thi sao ông còn có phó hội trưởng dong binh đoàn khép nép theo sau
" Hội trưởng " Mấy đoàn trưởng dong binh đoàn đồng thời hơi cúi xuống tỏ lòng kính trọng
" Ở đây có chuyện gì vậy " Triết Vân Hải giọng tràn đầy uy nghiêm nói
" Thưa hội trưởng tên tiểu tử này đã làm bị thương nặng con trai của ta,hôm nay ta nhất định không tha cho nó " Bạch Dạ Hàn nghiến răng nghiến lợi nói,quyết định đứng lên trước ra một đòn phủ đầu
" Hội trưởng nhất định hôm nay ta cũng không bỏ qua cho tên tiểu tử này phá hoại trận đấu hôm nay " Hoắc Trấn Dương cũng thêm mắm thêm muối không kém
" Hội trưởng ta hôm nya nhất định sẽ không để bọn họ động vào tên tiểu tử này " Phong Viên Hào khí thế cũng không kém mười phần
Ngay cả các dong binh đoàn khác cũng không chịu đứng yên rất nhiều người đứng về phái của Phong Viên Hào còn một phần khác lại đứng về phái của dong binh đoàn Tiêu Dương và Hồng ANh.Tóm lai bây giờ dong binh đoàn đã chia làm hai phần một phần đứng về phía bảo vệ Mộ Dung Như Tuyết phần còn lại là trừng phạt tên tiểu tử này
" Tất cả im miệng hết lại cho ta " Triết Vân Hải tức giận quát rồi quay sang phái dong binh đoàn Hồng Anh và Tiêu Dương lạnh giọng quát
" Đừng tưởng hôm nay ta không biết các ngươi dở trò gì,chuyện hôm nay hai người bị trúng độc nhất định ta sẽ điều tra rõ rằng ai cũng đừng hòng thoát khỏi chuyện này.Còn nữa trên trận đấu bị thương cũng là chuyện thường tình các người nếu không muốn bị thương thì đừng đi lên mà thi đấu nữa tốt hất đừng có oán trách người khác "
Lời của Triết Vân Hai gióng như lưỡi đao đang kề cổ bọn họ,lần này không phải là vị hội trưởng này biết được mọi chuyện rồi chứ nếu vậy bọn họ không phải sẽ gay to mà thôi cùng lúc cả hai người Bạch Dạ Hàn và hoắc Trấn Dương đều dùng mình không giám nhìn thẳng vào mắt hội trưởng bởi vì bọn họ có một cảm giác bị bách nào đó không nói lên lời