Nhưng rất nhanh, Mộ Dung Như Tuyết cũng không phải khó chịu lâu đã có người xuống tiếp đãi nàng.Người là một ông lão tóc hai màu đen và trắng mặc một bộ quần áo màu nâu nhạt đi từ trên cầu thang xuống tiếp đãi
" Xìn mời ngài đi hướng này " Thái độ không có một chút kiêu ngạo hay nịnh hót chỉ có tôn trọng và kính nể không vì mình là một người lớn tuổi hơn mà kiêu ngạo làm cho Mộ Dung Như Tuyết rất hài lòng
" Cảm ơn mời ông dẫn đường " Mộ Dung Như Tuyết cũng tôn trọng lại trả lời.Trên đời này người đối với nàng như thế nào thì nàng sẽ đối đãi như thế không ngoại lệ với bất kì ai nếu hắn tôn trọng nàng thì nàng cũng tôn trọng lại nhưng nếu đã không tôn trong nhau thì đừng mơ nàng sẽ tôn trọng lại
" Vâng " Tuy ông hơi ngạt nhiên không ngờ tiểu tử này cư nhiên lại tôn trọng mình mặc kệ mình có thân phận thấp kém.Nhưng dù gì thì ông cũng là người từng trải qua nhiều sự đời lên nhanh chóng bình ổn lại tinh thần xoay người dẫn đường cho Mộ Dung Như TUyết đến chỗ ngồi dành cho khách quý
" Đây là chỗ của ngài,xin mời " Nói xong người dẫn đường chỉ cho Mộ Dung Như Tuyết một căn phòng trống
bên trong có thể nhìn thấy rõ được mọi thứ diễn ra từ bên ngoài qua một tấm kính ngay cả tiếng nói cũng vậy nhưng mà điều khác biệt nhất ở đây đó chính là mọi người bên ngoài không thể thấy được người bên trong chỉ nghe được giọng nói của họn mà thôi. Mộ Dung Như Tuyết nàng cũng không quan tâm lắm dù sao nàng cũng chỉ xem thôi mà ngồi ở đâu mà trả được.Nhưng mà cái chỗ ngồi này Mộ Dung Như Tuyết lại khá thích ít nhất ở đây cũng không ai nhòm ngó nàng
Việc Mộ Dung Như Tuyết đến đây rất nhanh chóng được lan truyền xung quanh việc một Triệu hồi sư lại đi làm một dong binh việc này quá là không bình thường rồi.Đặc biệt khi nghe thấy tin tức này các đoàn chủ dong binh đoàn từ cấp A đến cấp Z đều đang mơ ước Mộ Dung NHư Tuyết ra nhập dong binh đoàn của bọn họ bởi vì nếu như có một vị TRiệu hồi sư ra nhập không phải càng cường đại hơn sao nhất là vị Triệu hồi sư này lại là Triệu hồi sư song nguyên tố nữa chứ hỏi xem ai mà không muốn
Tuy rất muốn chạy ngay đến bên cạnh Mộ Dung NHư Tuyết nịnh hót nhưng mà bây giờ bọn họ còn đang vướng chuyện Đại hội phân cấp bậc lên bọn họ còn chưa đi được nhưng không sao chả phải nếu thể hiện tốt trước mặt vị Triệu hồi sư này không phải cơ hội mời vị Triệu hồi sư này về dong binh đoàn của mình càng cao hơn sao.Lên hôm nay bọn họ thật sự phải cố gắng hết sức thể hiện mới được.Trong lúc mọi người đang sôi sục nhiệt huyết ở đây người duy nhất không biết vì mình mà bọn họ sôi sục nhiệt huyết chiến đấu chính là Mộ Dung Như Tuyết đang ngồi uống trà thảnh thơi chuẩn bị tâm lí xem trận đấu sắp tới
Không giống như sự thảnh thơi của Mộ Dung Như Tuyết,TRong một căn phòng khác rộng hơn gần gấp lần phòng dành cho khách quý của Mộ Dung Như Tuyết ở đó có hai lão đầu,đầu đã hai màu tóc một người mặc bộ
màu tím quý phái còn người còn lai thì lại mặc bộ quần áo màu xanh hiền hòa vừa nhìn chất vải trên người bọn họ cũng đủ biết thân phận của bọn không bình thường,chỉ thấy đang nói chuyện với nhau
" Triết lão đầu, ông hôm nay đẫn ta đến đây để khoe khoang mấy cái trận đấu chán ngắt này sao.Nếu như vậy ta thà ở trong phòng luyện đan luyện đan dược còn hơn đến đây xem công hội dong binh đoàn cua ngươi " Người vừa nói mặc bộ quần áo màu tím chính là Lục Hữu Bằng hội trưởng công đoàn luyện dược sư danh tiếng lẫy lừng người người tôn kính và cũng là luyện dược sư duy nhất ở trên Đại lục này có thể luyện ra đan dược cấp cao cấp, đang vừa nói vừa uống trà thảnh thơi xem tiếp đấu tiện thể chê bai người bạn chí cốt bên cạnh
Người áo xanh bên cạnh nghe vậy cũng đen mặt thầm mắng nhiết người bên cạnh là quỷ lão đầu
" Lục lão ngươi câm cái miệng lại cho ta,không phải ngươi không biết phút cuối mới là phút hay nhất sao kêu ca làm gì tốt nhất ngươi ngoan ngoãn ngồi xem cho ta đừng có kêu ca cái gì "Người mặc áo xanh đang nói không ai khác chính là hội trưởng dong binh đoàn, Triết Hải Văn tức giận quát ngoài ông ra còn có ai có thể chịu nổi tên này chứ suốt ngày chỉ biết soi mói người khác
Thấy thế Lục Hữu Bằng bĩu môi nhún vai tỏ vẻ vô tội nói
"Ta chỉ nói đúng sự thật thôi mà " Dường như còn nhớ ra điều gì đó Lục Hữu Bằng quay sang bên Triết Văn Hải hỏi
" NGhe nói lần này còn có Triệu hồi sư tham gia "
" Đúng vậy " Triết Văn Hải gật đầu nói.Ánh mắt xa xăm nhìn vào căn phòng của Mộ Dung NHư TUyết nói tiếp " NGhe nói là một tên tiểu tử "
" Không đi làm Triệu hồi sư đi đến chỗ này của ngươi làm dong binh làm gì chứ.Không phải muốn đễn nơi tồi tàn nhỏ bé của ngươi để gây sự đoa chứ " Lục Hữu Bằng nhăn mày hỏi
" Có lẽ không,chắc là tên tiểu tử đó chơi chán rồi đến chỗ ta chơi cho vui rồi đi thôi "
" Như vậy thì tốt " Lục Hữu Bằng lông mày đã dãn ra phân nửa
" Nghe nói Phó hội trưởng công đoàn luyện dược sư gần đây mới nhận đồ đệ là người của Mộ Dung gia " Triết Văn Hải quay mặt sang Lục Hữu Bằng hỏi
" Đúng vậy là thứ nữ của Mộ Dung đại trưởng lão.Nha đầu đó cũng có thiên phú không tồi cũng đã là ma pháp sư hỏa nguyên tố cấp " Lục Hữu Bằng gật đầu nói
" Nhưng mà vào trong mắt ngươi chẳng là cái gì cả " Triết Văn Hải cười to nói.Ai chứ tính cách lão đầu này làm sao mà ông không biết chứ ngoài mặt thì đánh giá cao người khác nhưng muốn làm Lục lão đầu này thu làm đồ đệ thì hơi bị khó lão đầu này rất nghiêm khắc trong việc chọn đồ đệ,chỉ chọn người có tư chất tốt nhất để truyền thụ lại hơn nữa còn phải có tinh thần hiếu học cho lên từ trước đến nay đã không biết bao nhiêu người xin làm đồ đệ nhưng lão đầu này nhưng lão đầu cũng chưa từng thu đồ đệ nào vì chưa có ai có đủ tư chất để lão già này nhận.Phải nói ánh mắt của lão đầu này rất cao
" Ngươi đúng là hiểu ý ta Triết lão đầu " Lục Hữu Bằng cười to nói
Trong cả căn phòn này bây giờ chỉ còn tiếng cười to của hai lão đầu này
Quay lại với căn phòng của Mộ Dung Như Tuyết.lúc này Mộ Dung Như Tuyết đang mắt nhắm mắt mở xem trận đấu.Nhưng mà Mộ Dung NHư Tuyết nàng làm sao mà biết hôm nay mấy trận mở đầu lại chẳng có gì mấy thế này xem chẳng thú vị gì cả hầu như là cấp bậc chênh nhau quá lớn chưa kịp đấu đã thua rồi hầu như là bị người có cấp bậc cao hơn một nhát đá xuống chẳng có cái gì gọi là kịch tính cả làm nàng xem chán muốn chết
.Nhưng mà ít nhất qua mấy trận đấu vừa rồi nàng cũng hiểu thêm quy tắc về trận đấu này,mỗi dong binh đoàn sẽ cử ra đại diện ra thách đấu hoặc đáp ứng thách đấu nhưng điều đặc biệt đó là giới hạn đọ tuổi của người này họ phải từ tuổi trở xuống.Hơn nữa trong trận đấu nếu bên nào không đủ người đấu hoặc không kiếm được người mới coi như bên đó thua cuộc.Trong trận nếu bên nào thắng được trận coi như là bên đó dành được chiến thắng
Nhưng mà cũng không để nàng đợi lâu cuối cùng thì như dự đoán của Phong Diệc Phi cuối cùng cũng có người khiêu chiến với Dong Binh đoàn Xích Hỏa không ai khác chính là dong binh đoàn Hồng Anh
Mộ Dung Như Tuyết quan sát người đại diện cho dong binh đoàn Xích Hỏa trong đó có cả Phong Diệc Phi.Mộ Dung Như Tuyết thử dùng tinh thần lực dò xét bọ họ,thực lực không tồi Phong Diệc Phi là ma pháp sư cấp sơ kì bên cạnh là hai người cao to lực lưỡng là hai chiến sĩ cấp đang hừng hực khí thế chiến đấu
Bên kia dong binh đoàn Hồng Anh thực lực lại yếu hơn hẳn,người có thực lực cao nhất là một ma pháp sư hỏa nguyên tố cấp trung kì hai người còn lại một người là chiến sĩ cấp cuối cấp,một người còn lại là ma pháp sư phong nguyên tố cấp trung kì.Thực lực thật là quá chênh lệnh nhau mà lần này nàng xem dong binh đoàn Hồng Anh làm gì để có thể thắng