Sau khi Mộ Dung Như Tuyết rời khỏi Đại la thành thì nhanh chóng chuồn đến nơi xa nhất vì nàng biết nơi này mấy ngày nữa sẽ rất náo nhiệt.Hơn nữa quan trong nhất bây giờ là nàng cần dưỡng thương qua cuộc đó sức vừa rồi nàng đã quá tiêu hao thể lực
Đi một đoạn đường khá dai Mộ Dung Như Tuyết tìm một nơi vắng vẻ nhất thay bộ quần áo màu tím này ra,khoác trên mình bộ quần áo và mũ đội đầu màu xanh nước biển.Tuy chỉ thay đổi một bộ quần áo nhưng cả người Mộ Dung Như Tuyết lại mang một khí chất khác hẳn
Trước kia bộ quần áo màu tím làm cho Mộ Dung Như Tuyết trở lên yêu mị thì bộ quần áo màu xanh da trời càng làm nàng trở lên tao nhã mạnh mẽ
" Bây giờ thân phận của ngươi bị phát hiện rồi ngươi tính sau này phải làm sao " Tan Lạp Tây Á cuối cùng cũng không chịu nổi sự tò mà thắc mắc hỏi
"Bị lộ rồi thì thay thân phận khác dù sao ta cũng không sợ bị phát hiện ta đâu cần cái thân phận kia đâu chứ như thế sẽ đem lại rất nhiều phiền phức " Mộ Dung Như Tuyết thản nhiên trả lời
" Nhưng ngươi không sợ người khác nghi ngờ thân phận sao dù sao cũng cùng một kiểu quần áo " Tan Lạp Tây Á nghi hoặc hỏi
"Tại sao lại phải nghi ngờ chứ ngươi không thấy nam và nữ thân phận khác biệt sao,hơn nữa ta cũng không định dùng lôi và phong nữa. À còn cả Loi Trấn nữa cũng vất nó vào trong không gian ma thú luôn " Nói là làm Mộ Dung Như TUyết dơ tay bắt được Lôi TRấn đang có ý định chạy thoát khỏi ma trảo của Mộ Dung Như Tuyết
" Chủ nhân ta rất ngoan mà đừng bắt ta vào không gian ma thú " Lôi Trấn vì không muốn vào không gian ma thú của Triệu Hồi sư lên đang cố gắng cọ vào má của Mộ Dung Như Tuyết để lấy lòng
" Chủ nhân hãy cho Lôi Trấn vào đi như vậy mới công bằng " Liệt Hỏa rất vui sướng khi có người gặp họa dù sao tính nó vốn sôi độngmà giờ Lôi Trấn vào đây ít ra cũng có người đánh nhau với nó
" Chủ nhân " Lôi Trấn nâng đôi mắt ngập nước mắt như đang cố tình lên án điều Mộ Dung Như TUyết làm vói nó là sai
" Đừng nhìn ta như vậy dù sao ngươi cũng là đồ gây ra họa trước,nếu ngươi không ra tay thì ta đâu có chức danh TRiệu Hồi sư song nguyên tố đâu " Mộ Dung Như Tuyết thở dài nói
" Chủ nhân dù sao ta cũng chỉ muốn bảo vệ người thôi mà " Lôi Trấn tỏ vẻ không cam lòng phụng phịu nói
"Nhưng bây giờ nếu như ta mang ngươi ra ngoài thì chẳng há bằng ta nói ta là Mộ Dung Như Tuyết còn nhanh hơn sao "
"Vâng thưa chủ nhân " Lần này Lôi Trấn đã thật sự nhỏ một giọt nước mắt cá sấu xuống vai Mộ Dung Như Tuyết
Mộ Dung Như Tuyết cũng thở dài đúng là nàng không nỡ dù sao nó đi cùng không khí đỡ buồn nha nhưng mà nó ở trong không gian ma thú cũng nói chuyện được với nàng mà. Thôi đành phải dỗ dành nó chút vậy,Mộ Dung NHư Tuyết từ không gian chỉ giới lấy ra một viên ma hạch cấp đưa cho Lôi Trấn
" Cho ngươi này " Nói xog vất vào trong tay Lôi Trấn một viên ma hạch dù tiếc nhưng nàng cũng không thể làm gì khác được
Ngay lập tức Lôi Trấn liền thay đổi sắc mặt vui tười hớn hở ôm viên ma hạch mà mình vừa mới lừa được bước vào không gian của ma thú .Trong ánh mắt đầy khinh bỉ của Liệt Hỏa và Tan Lạp Tây Á
Đi một đoạn nữa Mộ Dung Như Tuyết lại gặp được một cánh rừng trong có vẻ rất giống khu rừng mà Mộ Dung Như Tuyết nàng đã xuyên không nhưng nàng biết đây không phải là nơi đó.Nghe được có người lạdungf i gần Mộ Dung Như TUyết chợt cảnh giác dùng tinh thần lực soi sét xem là ai
Sau khi dùng tinh thần lực soi sét Mộ Dung Như Tuyết cũng phải âm thầm chậc lưỡi đúng là một đội hình mạnh một ma pháp sư hỏa nguyên tố cấp trung kì dẫn đầu, chiến sĩ cấp cuối cấp đi giữa còn lại chiến sĩ cấp cuối kì đi cuối cùng
Đúng như Mộ Dung Như Tuyết sự đoán một lúc sau có khoảng người cùng hướng về phía nàng đi tới người dẫn đâu một bộ dáng lịch sự nho nhã ngũ quan cũng được coi là đoan chính,nàn da trắng trẻo như da con gái dáng người thon dai càng làm hắn tăng thêm phần lịch sự.Phía sau là chín người dáng vẻ vạm vỡ cơ bắp cuồn cuộn,một số người còn có vẻ hung thần sác bá
Mấy người kia cũng vậy khi nhìn thấy Mộ Dung Như Tuyết thì cũng thấy nghi hoặc, một dáng người nhỏ bé xinh xắn được giấu trong lớp áo choàng màu xanh cũng không nhìn thấy rõ được khuôn mặt giấu trong chiếc mũ màu xanh kia.Nhưng như vậy cũng không làm mất đi khí chất trời cho của hắn,một cỗ hơi thở mạnh mẽ đàn áp làm cho người khác run sợ .Nhưng khi mọi người dùng tinh thần lực của mình dò xét thử thì không thấy một tia chiến khí dao động ào cũng không có nguyên tố dao động trên người càng làm cho bọn hắn thêm nghi hoặc dù sao ngươi như vậy càng thần bí càng không lên đắc tội không phải sao
"Xin chào anh bạn nhỏ "Một thiếu niên dẫn đầu trong đám đó lên tiếng chào hỏi Mộ Dung Như Tuyết
Nghe được tiếng nói Mộ Dung Như Tuyết quay người lại khi nghe được hai tiếng anh bạn họ thì hung hăng trừng mắt với người thiếu niên đó
" Ta không phải là anh bạn nhỏ,dù sao ngươi chỉ cao hơn ta hơn một một chút không phải sao " Mộ Dung Như Tuyết phụng phịu nói từ trước đến giờ nàng ghét nhất ai coi nàng là đồ trẻ con trong không gian ma thú kia nàng chắc chắn bọn hắn đang cười trộm mình
Đám người kia nghe thấy vậy thì mỉm cười trong lòng hóa ra là một tên tiểu tử mới lớn tính khí hung hăng.Đúng như lời Mộ Dung Như Tuyết nói chiều cao của nàng với thiếu niên kia chỉ chênh lệch một chút xíu thôi đó chính là một cánh tay của Mộ Dung Như Tuyết,nhưng như vậy có ai giám phản đối lại chứ dù sao bọn họ chỉ coi nàng là trẻ con mà thôi
" Được rồi được rồi tiểu huynh đài,gọi ngươi như vậy được chưa " Thiếu niên kia vừa cười vừa nói giống như đang trấn áp Mộ Dung Như Tuyết
Nghe được lời của thiếu niên kia Mộ Dung Như Tuyết lại cảm thấy mình như một đúa trẻ con đang được người khác dỗ dành như vậy đó đâu phải điều mà nàng muốn chứ.Trước đây chưa có ai coi nàng là đứa trẻ con mà đối xử cả trừ những người thân ra,nhưng không biết tại sao nàng lại không chán ghét cảm giác này chứ mà làm một đứa trẻ con có gì không tốt chứ dù sao cũng vô lo vô nghĩ không phải thoải mái hơn sao
" Ta xin giới thiệu một chút ta tên là Phong Diệc Phi thiếu chủ dong binh đoàn Xích Hỏa.Còn đây là những đồng đội của ta .Còn ngươi tên gì " Phong Diệc Phi mỉm cười giới thiệu từng người với Mộ Dung Như Tuyết sau đó quay ra hỏi nàng tên gì
Mà Mộ Dung Như Tuyết đang mải nghe giới thiệu bỗng dưng Phong Diệc Phi hỏi như vậy mới nhớ ra là nàng chưa tìm cho mình được một cái tên thích hợp
" Ta tên Bích Anh,rất hân hạnh làm quen với ngươi "
" Ta cũng rất vui khi làm quen với ngươi " Hình như cả hai bên tương đối hòa hợp rất dễ làm quen
" Bích Anh ngươi đến đây tìm cái gì sao " Phong Diệc Phi thắc mắc hỏi dù sao hắn cũng không muốn đối đầu với tiểu huynh đệ mới quen này,tuy mới quen nhưng hắn có một cảm giác rất gần gũi mà chỉ có bạn bè mới có được
Mộ Dung Như Tuyết hơi nghi hoặc một chút chả nhẽ bọ họ đang tìm thứ gì ở đây sao
" Không ta đi lịch lãm " Mộ Dung Như Tuyết nói thật dù sao nàng cũng chủ yếu đi rèn kuyeenj không có bất kì mục đích gì
" Vậy sao " Cả đoàn người nhẹ nhõm không biết tại sao nhưng họ cũng có cảm giác tốt với tiểu huynh đệ này,dù sao cũng không phải đối đầu là tốt rồi