Sau chừng canh giờ khổ chiến, chiến thuyền nhân loại toàn bộ sụp đổ, mỗi chiếc bị đánh đắm mang theo xuống nước vô số thủy thủ – lúc này cũng không phải chủ động nghênh địch nữa rồi – đại bộ phận thủy quân mắt thấy nguy cơ tràn ngập không thể không nhảy xuống cầu đường sống. Nhất thời, trên mặt sông vô số đầu người, những thủy quân này vung tay cố sức bơi đến bờ nam.
Nhưng lúc này, trong cảnh hỗn loạn, hà mã thú nhân lại tùy ý bắt giết nhân loại. Có người bị cắn xé, có người bị thương chết chìm, càng có người vì hoảng loạn mà quên mất phương hướng, bơi tới bờ bắc. Kết quả là vừa lên bờ, đã thấy lang kỵ binh nhìn mình chằm chằm.
Gus tướng quân trên bờ tức giận sắc mặt trắng bệch, nhưng đối với tình huống này hắn cũng không có biện pháp nào khác.
Thấy đội thuyền bị chìm, mặt sông vô số mảnh xác thuyền vỡ nát cùng tử thi, máu tươi đem cả khúc sông này nhuộm đỏ!
Tiếng kêu gào thê lương của thủy quân, khiến binh sĩ trên bờ cũng phải biến sắc.
Tuy cũng có binh sĩ trên bờ thông thạo thủy chiến nhảy xuống thử cứu giúp đồng đội, nhưng những người này đại đa số đều táng mạng trong tay hà mã thú nhân bên dưới. Trên mặt nước, nơi nơi đều thấy bóng hà mã thú nhân tràn ngập.
trận chiến này, trong thú nhân, nguyên bản tộc hà mã cũng chỉ là tộc nhỏ, toàn tộc không có tới người, mà lần này đã cấp ra . Tức thì biến vùng mặt nước này thành địa ngục tử vong.
Lúc chạng vạng, mặt trời chỉ còn le lói, cuộc chiến trên mặt sông cũng đã tạm dừng. Đội thuyền đóng ở phòng tuyến phía đông, chiến thuyền cấp hải hồn toàn bộ bị đánh đắm!
Hơn thủy quân hy sinh, mặt nước đầy thi thể, nước sông đỏ ngầu khiến người ta không rét mà run.
Lúc chiến đấu kết thúc, trên sông chi chít từng cái đầu hà mã thú nhân đáng sợ, vài ngàn tên điên cuồng kêu gào dọa nạt nhân loại.
Binh sĩ nhân loại trên bờ sa vào cảnh im lặng chết chóc. Không ít binh sĩ cắn rách môi, sắc mặt thê thảm, chỉ có thể trơ mắt nhìn đồng đội bị giết, mà Gus tướng quân nắm tay, đầu ngón tay đâm vào da tới bật máu!
Lúc chạng vạng, nhân loại thử phản công lần, triệu tập đại đội phi thuyền tới. Dưới lệnh của Gus tướng quân tham gia chiến trường. Chỉ là chờ đợi bọn họ là kết quả còn thê thảm hơn cả thủy quân trên mặt nước! Khi từng cái phi thuyền tới, đã khiến binh sĩ tinh thần đại tăng. Những phi thuyền mang phù hiệu hoa bụi gai của đế quốc tạo đội hình bay về phía bắc, dưới thuyền treo đầy đạn tạc.
Chỉ là, mặt bắc, trên không, rất nhanh xuất hiện chi chít cái bóng, từ xa trông như bầy chim.
Khi chúng nó đến gần mới lộ ra diện mạo vốn có.
Nhóm lớn tinh linh tộc bay tới, những tinh linh kia lợi dụng thiên phú bay lượn trên không, đến gần phi thuyền lập tức chia nhỏ ra tấn công!
Từng tinh linh chiến sĩ bay múa, cầm trường cung trong tay bắt đầu tấn công phi thuyền. Tinh linh tộc sở trường về cung tiễn thủ cùng ma pháp, hơn ngàn tinh linh chiến sĩ gia nhập, lập tức hủy diệt đội phi thuyền!
Trước mặt tinh linh tộc, phi thuyền tải nặng, bay chậm chạp, thiếu hụt khả năng không đối không, toàn bộ những nhược điểm này lộ ra ngoài!
Mỗi phi thuyền phảng phất như sa vào vũng bùn, thông thường bị vài chục tinh linh bao vậy như ruồi, mũi tên mang ma lực bắn loạn xạ vào. Tuy phi thuyền được bọc da dày, nhưng dưới mũi tên của tinh linh tộc vẫn y nguyên yếu ớt.
Trên trời liên tiếp hiện ra từng vụ nổ. Từng khí cầu bị cung tên ma pháp bắn trúng, sau đó nổ tung, biến thành đám lửa.
nhóm không quân này đều từng tại tây bắc trải qua huấn luyện nghiêm khắc, nhiều người dũng cảm cầm cung tên thử đánh trả, nhưng mà…. Tinh linh tộc bay múa đầy trời, nào có dễ dàng bắn trúng như vậy? Có ngẫu nhiên bắn trúng, chỉ là tinh linh tộc trời sinh có ma pháp mạnh mẽ, khải giáp hoa lệ của chúng thoạt nhìn giòn yếu, thực tế đều được ma pháp gia trì bảo vệ. Cung tên phổ thông rất khó tạo thành thương tổn hữu hiệu với chúng nó.
Đại đội phi thuyền như sa vào biển mây, từng chiếc phi thuyền rất nhanh bị đánh rơi xuống, trên không có vô số phi thuyền sau khi nổ tung bùng cháy rồi mới rơi xuống.
Chỉ có số rất ít phi thuyền trong lúc vội vã ném tạc đạn xuống oanh kích, chỉ tiếc loại oach tạc loạn xạ này độ chính xác lại càng thấp, cơ hồ không tạo thành bao nhiêu sức sát thương với thú nhân bên dưới.
Cùng mặt nước so sánh, trên không nhân loại thua càng thảm!
Một trăm năm mươi phi thuyền toàn bộ bị hạ, không cái nào bay về được!
Hơn không quân bỏ mình, những chiến sĩ tử vong này hơn phân nửa là chết dưới cung tên sắc nhọn của tinh linh tộc, mà nửa kia là chết lúc phi thuyền của mình nổ tung. Còn có ít ngã từ trên không xuống mà chết. Có người dù may mắn được cành cây giữ lại, cũng rất nhanh bị lang kỵ binh tóm được…
Đến lúc mặt trời hoàn toàn lặn, chiến trường toàn bộ im lặng!
Đội thuyền trên sông toàn bộ chìm, đội phi thuyền toàn bộ tan thành tro bụi.
Ngây ngốc nhìn màn vừa phát sinh, thống soái đông bộ Gus tướng quân sắc mặt trắng bệch, phun ra ngụm máu tươi sau đó ngã xuống, thân binh bên cạnh vội chạy tới đỡ lấy hắn. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Lúc này, thú nhân bờ bắc bắt đầu qua sông!
Trên sông, những thú nhân hà mã tộc đã thành công bắt đầu đắp cầu nổi. Bọn chúng dựa vào thân hình và khí lực của mình, trực tiếp cầm khúc cây nhảy xuống đến đắp vào từng khúc cầu.
Quân đội bờ nam bắt đầu đánh trả, cung thủ xạ kích, xe ném đá bắn ra. Chỉ là sau khi giải quyết đội phi thuyền, những tinh linh đầy trời kia lại hung hăng nhằm tới quân đội loài người bờ nam!
Những tinh linh này đi lại như gió, tên bắn cực kỳ chính xác, tùy ý tước đoạt sinh mạng binh sĩ nhân loại.
Mà đối mặt với địch nhân trên không, quân đội nhân loại cuối cùng tự mình thử nghiệm sự khủng bố của "không quân"!
Trên sông, cầu của thú nhân đắp càng lúc càng nhanh. Dưới tốc độ của hà mã tộc, rất nhanh từng khúc cây bị chuyển tới sừng sững trên mặt nước.
Quân đội nhân loại cố chết đề kháng, cung thủ mặt đối phó tinh linh tập kích, một mặt hướng bờ sông bắn tới. Bộ binh giơ khiên lên hợp thành đội hình, chống lại mưa tên đang rơi xuống.
Thỉnh thoảng có tên xuyên qua khe hở của khiên, bên trong truyền ra tiếng kêu thảm của binh sĩ.
Xe bắn đá cùng nỏ pháo của nhân loại trở thành mục tiêu ưu tiên công kích của tinh linh. Từng chiếc xa bắn đá bị đánh sụp. Mà binh sĩ nhân loại, càng cố gắng bảo vệ nỏ pháo hơn. Có người đứng luôn cạnh đó, lấy thân thể làm khiên che chắn, càng có người trực tiếp bị tên bắn dính lên nỏ pháo mà chết!
Bất chấp khó khăn, thú nhân trả giá lớn, cầu nổi hoàn thành, hà mã tộc cũng nhảy lên khỏi mặt nước khiến vô số cung thủ nhân loại chấn kinh. Nhìn cơ thể nó to lớn như vậy, nếu không phải có nước che chắn, như vậy chúng nó tuyệt đối là mục tiêu cực kỳ dễ bắn.
Những hà mã khổng lồ ấy, thường thường thân thể cắm vài chục vài trăm mũi tên, đầy người máu tươi, la hét dưới nước…
Lúc màn đêm buông xuống, cầu nổi hoàn thành, khi cầu vừa chạm bờ nam, bộ binh nhân loại lập tức mặt kệ mưa tên, điên cuồng nhằm phía bờ sông lao tới, thậm chí còn lội dưới nước chém giết hà mã.
Tại bãi cạn, nước sông chỉ tới eo chiến sĩ, binh lính dùng toàn lực, một mặt giơ khiên đỡ tên, một mặt vung kiếm nhằm hà mã chém tới.
Bãi cạn tranh đoạt thảm khốc, lập tức biến thành cái máy xay thịt! Hơn canh giờ ngăn cản, vô số bộ binh chết thảm, thi thể nổi trên mặt nước, cảnh tượng thảm liệt vô cùng. Mà hà mã tộc lần đầu tiên tham chiến, trong canh giờ tử vong hơn . Đối mặt với hà mã thú nhân khổng lồ, nhân loại tuy nhỏ hơn hẳn, nhưng giống như con kiến cứ thế lao vào, trường mâu đao kiếm cố hết sức đâm vào đối phương.
Thi thể tích lũy cao dần, bãi sông cơ hồ thành cái nghĩa địa cực lớn!
Trên bãi cạn, khi đội thú nhân đầu tiên vượt qua cầu lên được bờ nam, cơ hồ mặt đất đã bị thi thể lấp đầy, chỗ đặt chân cũng không có.
Mất đi chiến thuyền trên mặt nước, kế sách "đánh cầm chừng" của nhân loại hoàn toàn không thực hiện được. Thú nhân lúc sang sông chỉ phải đối mặt với uy hiếp từ cung thủ – mà lực bắn cung thủ loài người càng lúc càng yếu, thậm chí còn phải phân tâm đối phó tinh linh tộc.
Đội thứ nhất, thứ hai, thứ …
Từng đội thú nhân cuối cùng xông lên bờ nam. Trong quá trình, nhân loại lần liều chết phản công đoạt lại bờ nam, nhưng dưới phản kích của hà mã tộc, thú nhân lại đoạt về được đầu cầu. Mà số lượng thú nhân càng lúc càng lớn, phá hủy mọi ý đồ phản kháng của nhân loại.
Cuối cùng, khi mặt trăng hiện lên, sĩ khí nhân loại bắt đầu giảm sút.
Từ chạng vạng đến nửa đêm chém giết, nhân loại có doanh bộ binh toàn diệt, doanh khác bị tổn thất nghiêm trọng. Trên bãi cạn bờ nam đầy thi thể binh sĩ, thú nhân, hà mã. Không ít thi thể lúc đổ xuống vẫn bảo trì tư thế như cũ.
Thú nhân cuối cùng đứng vững trên bờ nam, từng đội hình sát sao nghiêm ngặt, phía sau càng nhiều thú nhân vẫn tiếp tục qua cầu, chạy tới!
Gus tướng quân đã rút trong thành đi đội dự bị, chỉ là nhìn qua là biết: phòng tuyến trên sông đã thất thủ!
Trên thực tế, từ lúc đội thuyền bị đánh chìm, sự thực này đã không cách nào sửa đổi! Mất đi chiến thuyền, nhân loại mất đi ưu thế trên mặt nước. Mặt sông dài như vậy, cho dù hôm nay ngăn thú nhân vượt sông được, như vậy những hôm khác... cũng không chống đỡ được!
Gus mắt đỏ hồng, khóe miệng có vết máu. Lúc này, trong lòng hắn tuy vô cùng bi phẫn, nhưng không thể không hạ lệnh quân đội lui về sau – thừa lúc hiện tại còn có cơ hội phải lui về phòng tuyến, sau này dựa vào phòng tuyến mà thủ!
Nếu cứ tiếp tục trì hoãn, một khi thú nhân vượt sông càng lúc càng nhiều, bờ nam hoàn chỉnh rồi đuổi giết, sợ rằng toàn quân cả cơ hội về thành cũng không có!
Khi đêm xuống, tinh linh tộc cũng bắt đầu rút lui. Những chủng tộc đáng sợ này qua phen chém giết cũng lui về phía sau nghỉ ngơi. Bởi vì kế hoạch sang sông đã hoàn thành, không cần chúng nó tiếp tục gây áp lực cho nhân loại nữa.
Mà chủ soái nhân loại hạ lệnh dù trong lòng hắn ngàn vạn lửa giận, nhưng cũng không thể không cho quân lui lại phía sau.
Mà lúc này, thấy nhân loại rút về, mấy đội hình thú nhân đã qua sông lại thử tiến lên!
Xem ra thú nhân miệng rất lớn, chiếm được sông rồi còn thử muốn xơi gọn toàn bộ nhân loại gần đó!
Gus thấy nguy cơ, buộc phải làm ra quyết định: phái đội ở lại chặn hậu, sau đó mới có thể cho đại quân rút về được. Không thì sợ là toàn quân chết hết ở đây! Chỉ là… đội chặn hậu tuyệt đối là thập tử vô sinh, không còn cơ hội sống sót!
Lúc này, không đợi Gus hạ mệnh lệnh gian nan này, tướng quân khác đã sớm hiểu rõ tình huống, hắn phát ra cờ lệnh, sau đó giơ cao trường kiếm, hét lớn tiếng, vô số dũng sĩ thủ hạ hướng tới bãi sông vọt tới!
Gus quay đầu nhìn lại cờ hiệu kia, nội dung của nó là: Vì đế quốc mà chết!
Vị này là chủ soái phòng tuyến phía đông, tướng quân tiền tuyến, chỉ huy doanh bộ binh thứ thuộc Bạo Phong quân đoàn, Finke thiếu tướng! Vị này cũng là dũng tướng ở Bạo Phong quân đoàn, hắn cùng con trai quân đoàn trưởng Louyantaer có biệt danh là "Ấu hổ sồ sư", trong đó Luoyantaer là "Ấu hổ", còn Finke là "Sồ sư"!
Hai người là tướng lĩnh trẻ tuổi kiệt xuất, cặp Song Tử tinh của tướng lĩnh!
Mà trận chiến này, lúc tranh đoạt bãi sông, sư đoàn sồ sư của Finke đã bị đánh tan, tổn thất thảm trọng…
Thấy cờ hiệu kia, Gus đã biết, sồ sư Finke chủ động đi chặn hậu! Hắn… hắn muốn cầu được chết!
Lúc này không có thời gian bi thương, Gus là tướng lĩnh, phải mang quân rút về trong thành!
Sau tiếng lệnh, toàn quân bắt đầu rút về, mà sồ sư Finke ngang nhiên gầm rú khích lệ thủ hạ, chỉ huy đám tàn binh bên thân hướng tới đội hình thú nhân mà lao vào!
Lúc này, không có nước mắt! Nước mắt đã bị đốt thành nhiệt huyết.
đội dự bị cuối cùng cũng đã vọt lên, vị thiếu tướng phụ trách đoạn hậu này đứng lặng, phía trước binh sĩ bộ hạ đang dùng máu của mình kéo dài thời gian giằng co với thú nhân ở đây!
Nhìn trái nhìn phải, chỉ còn không đến thân vệ.
Thân vệ này toàn bộ là kỵ binh – tuy Finke là sư đoàn trưởng bộ binh, nhưng hắn cũng là thiếu tướng, thân vệ là kỵ binh là đặc quyền của hắn
Lúc này không do dự, hắn vung tay gọi thân vệ đội trưởng, mắt đỏ ngầu ra mệnh lệnh cuối cùng:
- Ngươi mang mười người …. Đi đến chỗ nỏ pháo, xe bắn đá của ta… toàn bộ hủy đi! Phóng hỏa! Một mẩu gỗ cũng không lưu lại cho địch nhân!
Thân binh đội trưởng cũng biết hôm nay chết chắc, trên mặt không chút sợ sệt, lặng lẽ cắn răng nuốt lệ dẫn mười người cầm đuốc đi.
Sồ sư Finke nhìn phía sau, đại đội nhân mã do Gus dẫn đầu đã thoát ly chiến trường, xa xa lui về phòng tuyến. Trong lòng hắn cũng nới lỏng.
Tướng quân Finke tuổi trẻ trên mặt đầy kiên nghị, hắn rõ ràng hôm nay mình chết chắc – hứ, cái thằng Luoyantaer kia, sau này không còn đánh lộn cùng hắn được nữa! Đáng tiếc, đến giờ vẫn chưa phân cao thấp với hắn được!
Tuổi trẻ song kiệt? Hừ! Luoyantaer, sồ sư Finke ta so với ngươi càng mạnh hơn! Càng dũng cảm hơn!
- Xoạt!
Hắn rút đao ra, gầm nói với đám thân vệ:
- Các huynh đệ! Hôm nay là ngày chết của chúng ta! Chúng ta dù chết hết, như sư đoàn tuyệt không bị sỉ nhục! Có chỉ là vinh quang! Các ngươi có sợ chết không!
người kêu gào, lúc này có khí thế giống như vạn con hùng sư:
- Không sợ!
- Tốt! Lên cùng ta!
Tướng quân tuổi trẻ cười lớn tiếng, thúc ngựa lao tới, thân vệ của hắn không chút do dự lao theo, không ai có nửa phần chần chừ!
Đông bộ, trận tuyến bờ sông thất thủ, toàn bộ phi thuyền cùng hạm đội bị đánh chìm. không quân cùng thủy quân bỏ mình, tướng sư đoàn trưởng bộ binh anh dũng hy sinh!
Sồ sư Finke trở thành vị tướng sĩ cao cấp đầu tiên lâm nạn bỏ mình từ lúc khai chiến đến giờ.
Một trận chiến này, toàn bộ doanh bộ binh của hắn không còn ai, bao gồm cả tướng quân! Một trận chiến duy trì suốt ngày đêm đến rạng sáng mùng tháng tư!
Mà trên chiến trường, khẩu hiệu cuối cùng cũng là do sồ sư Finke gào lên tiếng:
- Lên cùng ta!!!