" Thưa thiếu gia xe đã chuẩn bị xong" trợ lý Trương cuối đầu nói với điệu bộ cung kính.
" ừm... Ra ngoài " Hàn Nhất Thiên không để ý đến lời nói của Trợ lý Trương cho lắm, tay vẫn cầm tập tài liệu nghiên cứu nhìn có vẻ rất bận rộn mà từ khi Trợ lý Trương bước vào hắn cũng không nhìn một cái.
" Vâng. Bữa sáng chuẩn bị xong cậu có..."
Trợ lý Trương còn chưa nói dứt lời thì Hàn Nhất Thiên đã tiến ra gần phía cửa vừa đi vừa nói " Đến công ty " nói xong hắn không có ý giải thích thêm bất cứ gì mà đã đi ra khỏi phòng. Thấy vậy Trợ lý Trương chỉ biết nhanh chóng đi theo mà không nên hỏi hay nói bất cứ lời gì trong lúc này.
Vừa đến trước cửa công ty IT thì Hàn Nhất Thiên không đợi Trợ lý Trương mở cửa như mọi khi, hắn tự mở cửa đi thẳng vào công ty rồi lên phòng mình một mạch. Vào đến phòng hắn mở máy tính lên tra lại tiền chi tiêu tháng trước, mi tâm khẽ giật nhẹ một cái sau đó tay ấn nhẹ chiếc điện thoại bàn ở gốc bàn làm việc. Trợ lý Trương cũng hiểu được phần nào mà đi ra ngoài.
Một phút sau liền có người gõ cửa. Theo đó là lời của người trong phòng dọng ra giọng điệu rất lạnh lùng " vào đi "
Người kia đi vào nhưng vẫn rất rục rè như thể người sắp chết đến nơi hơi thở cũng có phần không ổn định.
Hàn Nhất Thiên mở tập tài liệu lúc nảy ở khách sạn quăng thẳng vào mặt tên giám đốc kia, anh ta chỉ biết cuối đầu khom xuống nhặt mà không giám nói lời nào.
" Anh biết vì sao tôi chọn anh mà. " Hàn Nhất Thiên châm một điếu thuốc bỏ vào miệng, khói trắng nhả ra khiến cho căn phòng trở nên nồng nặc mùi thuốc súng.
Tên giám đốc ấp úng đáp " Là... Bởi vì tôi từng làm việc giám đốc năm năm ở ngân hàng và là họ hàng thân thích... "
" Quả thật hay cho giám đốc ngân hàng, à mà còn ngân hàng nhà nước. Hay cho khi trước bà tôi đã tin tưởng mà nói giúp anh hết lời " Hàn Nhất Thiên chế giễu lại quăng đi điếu thuốc rồi cũng lấy ra một điều khác hút tiếp.
Tên giám đốc sợ tía cả người vội giải thích " mong cậu cho tôi thời gian, dù sao tôi cũng đã từng kiếm được một hợp đồng lớn hàng chục tỷ từ Chính Phủ... Mong cậu cho tôi một cơ hội "
Hàn Nhất Thiên vẫn đang ung dung hút thuốc đôi lúc nhả ra một ngụm khói.
" Cậu có thể vì mọi chuyện mà cho tôi thêm một cơ hội được không? Tôi hứa là sẽ trả hết khoản tiền thíu hụt chỉ vì nhất thời tôi mới có hành động không suy nghĩ như vậy. Tôi dám bảo đảm sẽ không có lần thứ hai"
" Khi anh thắng anh không cần giải thích! khi anh thua anh cũng không cần giải trình. Ra ngoài " Hàn Nhất Thiên xoay ghế lại không để ý, Trợ lý Trương đứng ngoài cửa lúc nảy cũng đã nghe được câu chuyện nên cũng vào và mời tên giám đốc kia ra ngoài, rồi giải quyết công việc của anh ta một thể.
" Thưa thiếu gia tôi đã làm xong chuyện của tên giám đốc. Cậu có gì căn dặn không? "
" không " Hàn Nhất Thiên mở máy xem tài liệu ba tháng gần đây. Mãi đến trưa hắn đã xem xong toàn bộ các khoản chi tiêu, rồi lại xem thành tích và gia cảnh của các nhân viên nổi trội. Hắn quay sang gọi Trợ lý Trương " Mở một cuộc hợp nội bộ "
" Vâng thiếu gia. Nhưng cậu ăn chút gì đi, sáng giờ cậu chưa có gì lót bụng mà" Trợ lý Trương ý năng nỉ hắn nên ăn một ít để giữ gìn sức khỏe theo ý của na hắn.
" ừm chuẩn bị đi " Hắn vẫn đang ghi ghi gì đó nhìn rất chăm chú, đó là điều mọi người thích trong công việc.
Buổi trưa ăn ở nhà hàng xong rồi hắn cũng về công ty hợp bầu ra giám đốc mới cho công ty, kết thúc cuộc hợp mọi người đều rất đồng ý với vị giám đốc mới này vì nhìn tổng thể người này đều rất tốt thân thiện, giỏi giang và chính trực. Kết thúc cuộc hợp tầm bốn giờ. Trợ lý Trương về khách sạn chuẩn bị đồ để hai tiếng nữa lên máy bay.
Chuyến bai đã hạ cánh an toàn, về đến thành phố A tầm gần trưa.