“Oa, không ngờ lại có một nơi đẹp như này ở ngoài cửa hàng luôn nhỉ.”
“Cậu có thể ngắm cảnh từ tầng hai đó. Vào buổi tối nơi này còn ảo hơn nhiều…”
Làm như tớ có thể làm ảo thuật vào buổi tối ấy. Thậm chí tớ còn chẳng biết làm ảo thuật ra sao nữa là…
“...Và...Taiyo...ta có thể tiếp tục câu chuyện trước đó không? Thực tế lúc cậu gọi tớ là bạn gái ấy…”
“Ờ-Hớ...”
Dũng cảm lên nào. Mình phải làm rõ mối quan hệ này.
“Umm, Yuzuki...tớ, với Yuzuki…”
Ngay lúc tôi định nói gì đó, bàn tay của Yuzuki đã nhẹ nhàng che miệng tôi lại.
Cô ấy đang định làm gì thế…?
“Đừng nói gì nữa. Có vài điều tớ muốn nói với cậu. Taiyo, tớ thích cậu, tớ yêu cậu rất nhiều. Nhưng vì quá yêu cậu...nên tớ không thể làm bạn gái cậu được.”
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
...Hả? Không thể làm bạn gái mình…? Là sao cơ...? Ngay cả khi cậu thích tớ sao? Cái gì?... Thế quái nào?... Là sao?...Hả?...Chuyện quái gì đang xảy ra vậy? Cậu ấy nói thế là có ý gì chứ?
“Tớ xin lỗi. Taiyo chắc ngạc nhiên lắm khi tớ nói vậy. Thật kỳ lạ khi tớ không thể làm bạn gái Taiyo ngay cả khi tớ rất thích cậu, nhỉ?”
Yuzuki vừa mỉm cười vừa nói với tôi. Song những giọt lệ lấp lánh đã tuôn rơi trên khóe mắt cổ.
“Tớ chắc...cậu đã biết tớ không bao giờ thành thật với cảm xúc của mình. Đôi khi tớ lại đánh Taiyo vài cú thật đau điếng. Đôi khi tớ lại nói những điều mà tớ không cố ý nói ra. Thế nên là, Taiyo sẽ không hạnh phúc khi ở bên cạnh tớ đâu. Có lẽ bây giờ vẫn tốt đẹp, nhưng tớ e sau này cậu sẽ phát bệnh vì nó. Vậy nên tớ thiết nghĩ Taiyo sẽ hạnh phúc khi ở bên người khác. Làm bạn thuở nhỏ của Taiyo, chỉ thế thôi là tớ đã mãn nguyện rồi.”
Yuzuki thì thào với tôi khi những giọt nước mắt đã càng nặng hạt hơn, và cô ấy gượng ép mình phải nở một nụ cười.
Ahh...Cái cảm giác trong lòng này là gì? Giận dữ? Sầu muộn? Hay cô đơn? Hay có khi là tất thảy bọn chúng. Yuzuki, cậu chẳng biết gì về tớ. Chẳng biết gì…chẳng biết gì về tớ hết!!!!
Tôi bắt đầu hét vào mặt Yuzuki, cố níu những giọt nước mắt đang chực tuôn trào.
“NÓI DỐI...cậu thích tớ mà, đúng không? Cậu nói cậu yêu tớ rất nhiều. Vậy làm sao cậu tìm được hạnh phúc của đời mình, khi người sánh bước với cậu không phải là...TỚ?”
“Tại sao?...Tại sao cậu lại nói như vậy? Dù tớ đã cố nói với cậu như thế…”
Yuzuki ngồi sụp xuống tại chỗ. Nụ cười trên khuôn mặt cô ấy cũng không còn.
Tôi tiến lại gần Yuzuki.
“Tại sao? Đó là câu của tớ mới đúng!!...Cậu chẳng chịu thông não gì cả!!”
“Tớ biết...tớ biết mà... nên tớ mới làm như thế này.”
“Vậy...vậy...vậy thì...CẬU NGHĨ TỚ CÓ THỂ HẠNH PHÚC VỚI MỘT NGƯỜI KHÁC NGOÀI CẬU SAO?”
“...”
Yuzuki nín lặng.
“Yuzuki, tớ thích cậu, Yuzuki, tớ yêu cậu, tớ yêu cậu nhiều đến mức bản thân chẳng biết phải làm gì. Chỉ biết rằng tớ đã luôn ở bên Yuzuki, mãi luôn như vậy. Yuzuki lúc cậu ấy không thật thà, Yuzuki lúc cậu ấy thất vọng, Yuzuki lúc cậu ấy nổi cáu, Yuzuki lúc cậu ấy hờn dỗi...Tớ đều yêu tất cả những Yuzuki ấy.”
Nói rồi tôi đưa tay mình về phía Yuzuki.
“Đó là những cảm xúc thực lòng mà tớ nghĩ về cậu, Yuzuki. Nếu cậu vẫn khư khư rằng chúng ta sẽ không hạnh phúc dù có đến với nhau, nếu cậu thực sự nghĩ như vậy thì làm ơn đừng nắm tay tớ. Còn nếu những cảm xúc của tớ đã chạm tới tim cậu, thì xin cậu hãy nắm lấy bàn tay này, thật chặt.”
Đôi mắt Yuzuki sưng lên vì khóc quá nhiều.
.
.
.
.
.
.
“Tớ chắc mình sẽ là nỗi phiền toái của cậu trong khoảng thời gian sắp tới, và sẽ có những lúc tớ lại tiếp tục không thành thật. Nhưng! Nhưng mà! Tớ sẽ cố hết sức để trở thành người xứng đáng kề vai với Taiyo. Vậy hãy để tớ làm bạn gái cậu cho đến khi cậu không còn yêu tớ nữa, nhé?”
Yuzuki nói thế và nắm lấy bàn tay tôi. Tôi bực bội vì những điều cô ấy nói ở cuối câu, nên tôi liền kéo Yuzuki về phía mình và khẽ ôm cô ấy vào lòng.
“Làm sao tớ ghét cậu được chứ, con ngốc này.”
Sau đó, Yuzuki và tôi đã ôm nhau một hồi lâu.
Và đó là cách chúng tôi bắt đầu hẹn hò.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
1 tuần sau.
Hôm nay, Yuzuki lại học ở trong phòng tôi.
“Yuzuki ơi.”
“Chuyện gì…?”
Yuzuki quay mặt lại.
“Mềnh có bạn gái rồi.”
“Ây da, chúc mừng bợn nhớ. Mềnh cũng có thứ muốn nói với bợn nè. Đằng này cũng có bạn trai luôn rồi đó nha.”
“Ô, vậy sao, chúc mừng luôn nhớ. Làm cái ôm chúc mừng không bạn?”
“Ôm chúc mừng... là cái qq gì? Mà thôi kệ, lại ôm một cái vậy.”
Chúng tôi quay ra ôm nhau một cái.
“Anh yêu em, Yuzuki.”
“Em cũng yêu anh,...Taiyo.”
Và sau đó chúng tôi trao nhau một nụ hôn nồng thắm.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
Tôi tin mình là người hạnh phúc nhất cõi đời này
Tôi mong cái cảm giác hạnh phúc này sẽ kéo dài mãi mãi.
“Yuzuki, em biết tại sao anh lại nói dối với em rằng anh đã có bạn gái không?”
“Sao em biết được…”
...Vậy sao.
Thế thì ngồi xuống đây để anh kể cho em nghe một câu chuyện.
Anh sẽ kể em nghe: “Sự tích tôi đã lừa dối bạn thuở nhỏ của mình rằng mình đã có bạn gái.”[note32424]
============================================================
Đờ mờ, giờ mới chính thức hẹn hò.
Thế là xong rồi nhé, no Yandere, no Drama, only sugar. :))