‘Một thần đồng khi 10 tuổi, một thiên tài khi 15 tuổi, một người bình thường khi đã qua tuổi 20’.
Nơi tôi sinh ra, có một câu nói như thế.
Cho dù tài năng của một đứa trẻ cao hơn những đứa khác như thế nào, nếu chúng không chịu nỗ lực, chúng sẽ không thể phát huy tài năng đó khi chúng lớn lên; đó là một câu nói đầy tính cảnh báo.
Hoặc có lẽ khi chúng giành được giải thưởng gì đó khi còn bé, và một khi chúng lớn lên và nhận thấy thế giới này rộng lớn như thế nào, chúng sẽ ý thức được trình độ của mình là không đủ, đó là một cách nghĩ khác.
Dù sao, bất kể trong quá khứ bạn nhận được lời khen như thế nào, bạn không thể tự mãn được; bạn phải tiếp tục nỗ lực, luôn hướng đến việc cải thiện bản thân, đó là một bài học cuộc sống.
… Tuy nhiên,
Đối với tôi, câu nói đó có ý nghĩa hơi khác.