Lúc này Sở Kiều Kiều mới giật mình quay lại nhìn đồng hồ quả lắc treo trong phòng, cũng đã gần giờ trưa rồi.
Sở Kiều Kiều bất giác xoa xoa bụng, cũng bắt đầu cảm thấy đói.
Sáng nay cô ăn sáng sớm, nên bây giờ cũng bắt đầu cảm thấy đói rồi.
Vậy là cả ba bắt đầu kéo nhau ngồi dậy, vui vẻ xuống lầu dùng bữa.Lúc họ bước vào phòng ăn thì Phương Nhã Lan đã ngồi ở đó chờ bọn họ rồi.
Thấy mấy người Sở Kiều Kiều đi tới thì quay sang nhẹ nhàng cười với bọn họ:- Xuống rồi sao, vậy chúng ta bắt đầu dùng bữa thôi.Trương Hinh và Kiều Tư thấy vậy thì nhanh chóng chạy tới chào hỏi với Phương Nhã Lan.
Phương Nhã Lan thấy vậy cũng tỏ vẻ xin lỗi vì đã không xuống dưới chào đón hai người.
Sở Kiều nữ thấy ba người kia khách sáo như vậy thì buồn cười, ngồi xuống bên trái chị gái rồi lên tiếng chấm dứt màn đối thoại máy móc này của ba người.Sau đó cô quay ra ra hiệu cho người giúp việc mang đồ ăn lên.
Hôm nay đầu bếp chuẩn bị bữa trưa cho bọn họ bọn họ có chủ đề là món Nhật.
Đầu tiên là sashimi các loại, tiếp đó là bò Kobe cắt phiến mỏng tự nướng, cuối cùng là một bát mì udon nhỏ với nước hầm bò.
Sau đó bọn họ tráng miệng bằng món mochi kem lạnh nhân đậu đỏ rồi uống thêm một bát trà xanh được chế tác thủ công, vậy là bữa trưa đã kết thúc.
Bởi vì có Sở Kiều Kiều ở giữa điều hoà nên không khí trên bàn ăn vẫn rất tốt đẹp.
Mà puan hệ của ba người kia cũng trở nên tốt hơn nhiều.Dùng bữa xong thì Phương Nhã Lan lại tiếp tục lên phòng làm việc.
Còn ba người Sở Kiều Kiều lại quyết định đi vào khu rừng bên cạnh nhà chính chơi.
Ngọn núi của Sở gia đều là rừng cây lá kim, cây phong cùng cây thông mọc thành rừng, cho dù có nhìn bao lâu thì vẫn thấy rất đẹp.Ba người đi theo con đường mòn bằng đá khoảng phút thì đến bên một bờ hồ.
Hồ nước khá to, hơn nữa còn uốn lượn tạo ra hình dạng kì lạ, thế nhưng cũng rất đẹp.
Mặt nước trong xanh, thậm chí có thể nhìn thấy đáy, đôi lúc lại khẽ gợn sóng.
Bên dưới hồ là đá núi lửa nhám đen, xen lẫn là rong đuôi chồn và các loại rong khác không biết tên.Bãi đá bên bờ hồ cũng rất đẹp, mỗi viên đá cuội đều bóng loáng xinh đẹp, hình thái đa dạng, màu sắc rực rỡ.
Ở gần đó còn cột mấy chiếc thuyền nhỏ, thuyền độc mộc, thuyền máy có đủ.
Vừa nhìn thấy thuyền, Sở Kiều Kiều đột nhiên nhớ tới cô còn có một căn nhà trên cây ở gần đây.
Một ý tưởng đột nhiên hiện ra trong đầu, Sở Kiều Kiều liền quay sang hỏi hai người kia có muốn đến xem nhà cây của mình không.
Trương Hinh và Kiều Tư tất nhiên là sẽ không từ chối rồi.
Nhà trên cây của Sở Kiều Kiều muốn tới thì chỉ có thể đi bằng thuyền, bởi vì nó được xây trên một hòn đảo nhỏ trong hồ.
Mặc dù chỉ là đảo nhỏ, diện tích có khoảng mét vuông, đi bộ dọc theo xung quanh đảo có lẽ cũng chỉ mất khoảng đến phút là cùng.
Thế nhưng trên đảo lại có mấy cây thông rất lớn, rất thích hợp để làm nhà trên cây.
Ba người chọn một con thuyền máy, khỏi động, hưng phấn mà chạy dọc theo bờ hồ.
Lúc này, là lúc ánh mặt trời gay gắt nhất.
Thế nhưng ba người cũng không quan tâm lắm, bây giờ trong đầu chỉ còn lại cảm giác hưng phấn muốn khám phá những điều mới mẻ.Thuyền chạy được một đoạn thì Sở Kiều Kiều chuyển hướng thuyền vào một con kênh nhỏ bị tán cây che khuất.
Mặc dù thuyền mới chỉ xoay đầu chạy vào trong con kênh.
Thế nhưng ba người đã cảm nhận được không khí mát mẻ khác biệt hoàn với lúc trước.
Hàng cây hai bên khẽ nghiêng về phía dòng kênh, tán cây rủ xuống che khuất ánh nắng chói chang.
Chỉ để lại những tia sáng li ti xuyên qua kẽ lá chiếu xuống trên mặt đất.
Lúc này, Sở Kiều Kiều cũng thả chậm tốc độ của thuyền máy lại, để nó từ từ trôi dọc theo con kênh.
Cả ba người đều thả lỏng cơ thể, nhẹ nhàng mà thưởng thức cảnh đẹp xung quanh.
Lại đi thêm một lúc nữa thì ba người đã đi đến một bên khác của hồ nước.
Ở giữa của bên hồ này là một hòn đảo nhỏ, đó cũng chính là điểm đến của ba người.Sở Kiều Kiều điều khiển thuyền đến bên cầu thuyền nhỏ được dựng bằng gỗ trên đảo.
Buộc chặt dây neo thuyền, sau đó cẩn thận hướng dẫn hai người kia cách lên bờ.Đây là một hòn đảo nhỏ chỉ cần phóng mắt là có thể nhìn thấy hết.
Thế nhưng cây ở trên đảo lại rất cao lớn, tạo cho người ta cảm giác bản thân thật nhỏ bé.
Bờ bên kia cũng không cách đảo xa lắm, có lẽ chỉ khoảng , mét.
Nếu chẳng may trên đảo có xảy ra vấn đề gì thì tự mình bơi lên bờ cũng được.Tiếp đó ba người lại đi theo đường mòn thêm khoảng hai phút nữa thì nhìn thấy một kiến trúc vô cùng độc đáo.
Đó là một ngôi nhà trên câu được tạo thành từ ba ngôi nhà nhỏ hơn.
Cả ba ngôi nhà đều được làm bằng gỗ và được kết nối với nhau bằng những bậc cầu thang bằng gỗ uốn lượn xung quanh.
Màu sắc của ngôi nhà và cầu thang đều là màu trầm, nâu sẫm hoặc xanh đen.
Có vẻ các cây gỗ để làm nhà cây đều được đốn ở gần đây.
Điều đó khiến cho căn nhà hoàn toàn chìm vào tổng thể khung cảnh ở đây.Nhà cây được xây dựng ngay trên bốn cây thông cổ thụ mọc gần nhau.
Mấy cái cây đó đều rất cao to, vòng cây to khoảng hai người ôm, chiều cao cũng phải mấy chục mét.
Phong cách của nhà cây thực sự rất kì lạ.
Nó giống như là căn nhà của phù thủy hay pháp sư gì đó vậy.
Các căn nhà nhỏ đều có một cái mái hình nón, xiêu xiêu vẹo vẹo, lát mái cũng là dùng các loại bản to.
Vách tường của căn nhà là ván gỗ rhoong được làm từ chính những cây thông trong khu rừng này.Phong cách của nhà cây thực sự có chút âm u, cảm giác giống như nó là một căn nhà cũ đã ở đây rất lâu rồi vậy, nhìn qua có chút đáng sợ.
Đặc biệt là xung quanh còn toàn là những cây thông cùng cây lá kim cổ thụ cao lớn, làm người ta có cảm giác như đã xuyên qua thế giới khác vậy.
Có điều, song song với cảm giác rùng rợn đó thì lại là cảm giác tò mò, hưng phấn trộn lẫn với nhau.
Cho dù u ám kì quái, thế nhưng không thể phủ nhận rằng căn nhà trên cây này thực sự rất đẹp.
Đẹp một cách thần bí.
Khiến cho người ta chỉ cần nhìn qua là không thể quên được..