Đáng tiếc, hắn ta còn chưa nói xong thì đã bị mấy vệ sĩ xông vào đè xuống đất.
Tất cả mọi người đều bị diễn biến bất ngờ trước mắt làm ngây người.
Quản lý cửa hàng đang định gọi bảo vệ vào thì bị việc trước mắt làm khiếp sợ, thế nhưng cô cũng rất nhanh lấy lại tinh thần gọi cho bảo vệ cửa hàng và bảo vệ trung tâm thương mại.Đinh Vĩ Biên cũng ngây người một lúc thì bị từng cơn đau đớn trên người đánh thức, hắn ta vừa tức vừa sợ vừa thẹn, sắc mặt xanh đỏ tím vàng luôn chuyển không ngừng, cuối cùng biến thành từng tiếng gào thét:- Chúng mày có biết tao là ai không, có biết ba tao là ai không? Chúng mày chết chắc rồi? Còn không mau thả tao ra...Sở Kiều Kiều buồn cười nhìn kẻ đang bị đè dưới đất, rồi lại không nhịn được mà liếc mắt nhìn sang chị gái đang đứng bên cạnh.
Không tự chủ được mà cảm thán trong lòng, thật không hổ là mệnh nữ chính sao, chỉ đi dạo loanh quanh thôi cũng có thể gặp yêu thiêu thân thích lao đầu vào chỗ chết......Đột nhiên cô lại có chút đồng cảm với thanh niên đang bị ép ôm đất mẹ trước mặt.
Thế nhưng lòng đồng cảm cũng chỉ lóe lên một chút rồi thôi, dù sao cô cũng không phải thánh mẫu.
Đến cuối cùng còn sót lại trong đầu cô bây giờ, chỉ có thích thú khi người gặp hoạ.
Còn về cái thứ đang quằn quại trên đất, chỉ có một câu thôi, không tìm đường chết thì sẽ không chết.
Thấy Đinh Vĩ Biên cứ quằn quại dưới đất không ngừng chửi rủa rồi gào thét tên ba mình, Sở Kiều Kiều không nhịn được muốn châm hắn ta vài cái.
Cô cúi người xuống, khẽ cười một cái, ra chiều rất hăng hái hỏi hắn:- Thế anh có biết chúng tôi là ai không? Bộ anh không cảm thấy, ra ngoài đường còn phải mang theo vệ sĩ là điều rất đặc biệt sao? Thật là, sao lại thích tìm chết như vậy chứ?Mà bấy giờ, đám bạn của hắn ta mới kịp phản ứng lại, đang định ồn ào lao lên làm náo loạn thì bị mấy câu hỏi của Sở Kiều Kiều định trụ.
Tự nhiên, bọn họ cũng chưa ngu ngốc đến mức không thể cứu được.
Sau khi bình tĩnh lại, bọn họ tự nhiên cũng phát hiện ra điều bất thường.Mà bông hoa ngây thơ trong đám đó lại sợ hãi vô cùng, cố gắng len mình ra đằng sau, hi vọng đám người kia có thể chế khuất bản thân mình.
Cô ta thực sự rất sợ hãi, mọi chuyện xảy ra hoàn toàn không giống với những gì cô ta đã nghĩ.Du Tiểu Thiển là con cái dòng chính nhà họ Du, một trong tam đại thế gia của quân đội.
Đáng tiếc, mặc xuất thân nhìn qua có vẻ cao sang, thế nhưng cô ta chỉ là con riêng mà thôi.
Hơn nữa còn là cái loại sản phẩm của tình một đêm.
Giá chủ nhà họ Du hiên tại là ông nội cô ta, thế nhưng mặc dù đã được nhận về mười mấy năm, thế nhưng đến nay cô ta vẫn chưa được ghi vào giá phả.
Du gia gia là người truyền thống, hơn nữa còn là người thế hệ cũ, ông không phải kiểu trong năm khinh nữ, thế nhưng ông rất coi trọng xuất thân.
Có điều xuất thân ở đây không phải là xem giàu nghèo, bởi vì ba mẹ ông cũng từng là nông dân quật khởi mà lên.
Mà là ông ghét những kẻ làm nghề không đứng đắn, giống như mẹ của Du Tiểu Thiển vậy.
Mẹ của Du Tiểu Thiển là gái gọi trong một quán rượu ở gần doanh trại của ba Du, lúc trước nhìn trúng ông ấy rồi bỏ thuốc mà có được Du Tiểu Thiển.
Khi đó ba Du đã kết hôn rồi, còn có hai trai một gái, hơn nữa mặc dù kết hôn chính trị, thế nhưng tình cảm hai người vẫn rất tốt.
Vậy nên lúc đó ông đã rất tức giận, yêu cầu mẹ Du Tiểu Thiển bỏ cô ta, còn cho cô ta một số tiền lớn.
Thế nhưng bà ta mặt ngoài đáp ứng nhưng thực ra vẫn âm thầm giữ đứa bé lại, hi vọng sinh được một đứa con trai rồi mẫu bằng tử quý.
Đáng tiếc, bà ta lại sinh ra một đứa con gái.Đợi đến Du Tiểu Thiển tuổi, bà ta gặp được một tiểu thương yêu bà ta thật lòng, vậy nên liền quyết định bán Du Tiểu Thiển đi để cùng người kia kết hôn.
Vậy nên bà ta lại tìm tới Du gia, đòi một số tiền lớn.
Lúc ấy ba Du suýt tức điên lên mà lao vào giết bọn họ, may mà Du phu nhân vẫn còn tỉnh táo, quyết đoán cho bà ta một số tiền lớn, với điều kiện bà ta phải mang Du Tiểu Thiển biến mất hoàn toàn.
Thế nhưng bà ta lại không muốn mang theo Du Tiểu Thiển, vậy nên liền ôm theo tiền chốn mất để Dù Tiểu Thiển ở lại.
Ban đầu nghe Du Tiểu Thiển nghe được mình là ai tiểu thư nhà giàu, còn cho rằng cuộc đời mình đã bước sang một trang mới rồi.
Thế nhưng khi đến Du gia mới biết, cô ta chỉ là một đứa con riêng mà thôi.
Mẹ cả mặc dù không khắc nghiệt với cô ta thế nhưng cũng chả bao giờ cho cô ta sắc mặt tốt.
Mấy anh chị em khác trong gia đình thì coi cô ta như là ruồi bọ vậy, cũng khinh thường nói chuyện với cô ta.
Ngay cả ba Du cũng chỉ coi cô ta là một nỗi sỉ nhục, bình thường ngay cả liếc mắt cũng chả muốn.
Ông bà nội thì coi cô ta là không khí, còn những người khác thì chỉ luôn đứng ngoài chỉ trỏ vào muốn xem truyện cười của cô ta.Điều đó cũng khiến cho tâm lí của Du Tiểu Thiển vặn vẹo, hơn nữa cũng đặc biệt muốn trèo cao, để người khác không còn coi thường cô ta nữa.
Lúc trước, cô ta cùng bạn thân đi gặp người thầm mến của cô bạn đó, vừa nhìn cô ta liền ưng người đó.
Cũng từ bạn thân biết được người đó tên là Âu Dương Minh.(tg: nói một chút, đây chính là cô em trà xanh đã từng xuất hiện khi Sở Kiều Kiều còn nằm viện á)Thế nhưng sau đó cô ta vẫn chưa tìm được cơ hội để gặp lại.
Còn về Sở Kiều Kiều, thực ra vấn đề cũng không có gì lớn.
Người bình thường cũng sẽ không vì mấy cái đó mà ghi hận ai cả.
Thế nhưng vấn đề là Du Tiểu Thiển không phải người bình thường.
Địch ý của cô ta có với Sở Kiều Kiều là vì lúc đó cô nói bọn họ không có gia giáo, điều đó đâm thẳng vào lòng tự trọng của cô ta.
Tiếp theo là vì Sở Kiều Kiều đột nhiên chui ra phá hỏng kế hoạch tiếp cận Âu Dương Minh của cô ta...??? Cuối cùng thì là bởi vì ghen tị, mặc dù lúc đó đang ở trong bệnh viện, thế nhưng trên người Sở Kiều Kiều vẫn mang mấy món trang sức nhỏ mà cô hay đeo, những cái đó đều là những loại rất đắt tiền.
Cho một đứa nhóc đeo những thứ đó, có thể thấy địa vị trong gia đình chắc cũng không thấp..