Ở bên kia, khi Lâm Mộ Trì nghe được giai điệu quen thuộc của 《 Không liên quan 》 vang lên, thật là đã ngây người một lúc. Khi Lộ Nhiên hát được một lúc rồi, trong đầu anh không người hồi tưởng lại quá khứ ấm áp với người con trai kia nhiều năm trước nhưng cuối cùng vẫn không có được hạnh phúc, chỉ có liều mạng mỉm cười tự nói với bản thân rằng không sao cả, còn có cái ngày ở quán bar hỗn loạn kia, vô thanh vô tức lĩnh hội được khái niệm của mấy tên thẳng nam hỗn đản, cuối cùng là dừng ánh mắt tại avatar của nick vàng kia. Chỉ là một tấm hình hơi mờ Lộ Nhiên tự chụp mình thôi, vẫn có thể thấy được áo may ô vàng ở bên kia máy tính là nam hài có điểm xù lông, có điểm ầm ỹ, lại e thẹn, tìm không được ca từ thì hoảng loạn cào tường. Lâm Mộ Trì huýt sáo một cái, một bên vui tươi hớn hở uống ngụm trà bí đao, như vậy cũng thấy rất hạnh phúc, một bên vuốt hai chữ Lộ Nhiên thật to trong tập “Danh sách tân sinh viên Nam Đại hệ lịch sử”, trên mặt mỉm cười.
Cuộc đời thật lắm điều bất ngờ, sau khi ăn cơm tối, lão sư đại nhân bí mật đưa anh tập danh sách tân sinh viên, muốn anh làm giáo viên phụ trách hệ Lịch sử năm nay, Lâm Mộ Trì còn đang oán thán: ở trường đã suốt ngày bị thầy gọi đi thì chớ, bây giờ ngay cả sinh viên cũng để cho anh quản, thầy ơi, thầy thật quá nhàn rỗi rồi ┻━┻︵╰(‵□′)╯︵┻━┻ Thế nhưng, khi tới nửa đêm cùng với Đại mã lộ chơi trò sát nhân, cậu bé đơn bào bị quần chúng nửa cưỡng bức nửa dụ dỗ, lừa gạt, tên tuổi, nhóm máu, chòm sao, xuất thân, vân vân đều phải khai báo sạch sẽ. Khi nghe đến cái tên Lộ Nhiên, Lâm Mộ Trì nghĩ một chút liền đứng lên tra danh sách nam sinh, quả nhiên trong đó có Lộ Nhiên. Cứ như vậy, Lâm Mộ Trì đột nhiên đối với an bài của lão sư chẳng có gì oán thán nữa.
Nửa tháng sau kể từ cái ngày cùng mọi người chơi sát nhân, Lộ ba ba cùng Lộ Nhiên tới trường sớm hai ngày để báo danh. Sau khi hai người hoàn thành công tác vận chuyển hành lí cao cả, thầy giáo phụ trách còn tốt bụng giúp dọn đồ đạc.
“Cảm ơn thầy, cảm ơn thầy, Tiểu Nhiên nhà tôi còn cần nhờ thầy chiếu cố nhiều hơn!” Lộ ba ba nhìn vị giáo viên nhiệt tình kia, “Tuổi còn trẻ như thế đã làm giáo viên khẳng định là rất tài giỏi.” ông nghĩ thầm.
“Cảm ơn thầy, mong sau này được thầy chỉ giáo nhiều hơn TUT” Không hổ là con trai của Lộ ba ba, Lộ Nhiên cũng rất nhanh chóng thiết lập mối quan hệ.
Giáo viên phụ trách của Lộ Nhiên – Lâm Mộ Trì, hay chính là Lâm Trì đại thần của giới võng phối, rất chi là hưởng thụ được nghe một lớn một nhỏ không ngừng nói lới khách sáo, trong lòng tưởng tượng tới khi Lộ Nhiên phát hiện ra anh chính là lão đại, không biết sẽ xuất hiện biểu tình đặc sắc gì.
Bên này Lộ ba ba vừa lúc muốn vào thành làm việc, sau khi Lộ Nhiên làm xong thủ tục vào ký túc xá thì đi luôn, để Lộ Nhiên ở lại ký túc quét dọn. Ba tháng không có người ở, ký túc xá dính đầy bụi bặm, Lộ Nhiên còn thấy ở góc tường có bám mạng nhện, thật kinh khủng, có khi ở góc nào đó không nhìn thấy còn có cả một bầy gián ấy chứ… “TUT nổi hết cả da gà, sao tui lại là người đến sớm nhất chứ a a a a a” Lộ Nhiên gào khóc đủ kiểu.
Bên kia Lâm Mộ Trì nhìn cậu nhóc vẻ mặt khổ sở trừng bức tường hận không thể cào nó vài cái, vươn ma trảo cười đến là ôn nhu xoa xoa mái tóc mềm của Lộ Nhiên: “Quên không nói với cậu, đến sớm chiếm được chỗ tốt, nhìn cậu khổ sở dọn dẹp như vậy, lão đại tôi đây ban thưởng cho cậu làm tiểu đội trưởng có được không?”
Lộ Nhiên cảm thấy ù ù cạc cạc khi nghe thấy thanh âm của Lâm Mộ Trì, hơn nữa còn không nắm được trọng điểm trong lời nói của anh: “Lão… Lão đại?? Khổ bức()?”
Ai nha không xong rồi – Thế nào mà lại thuận miệng xưng hô như trên mạng được cơ chứ? Nhanh như vậy mà đã bị nghe ra thì không vui chút nào, Lâm Mộ Trì囧囧 sờ sờ mũi: “Lão đại? Đồng học, cậu xem nhiều phim xã hội đen quá rồi, tôi nói chính là lão sư. Khổ bức là gì vậy? Đây là từ thịnh hành ngày nay sao?”
Ách, thế nào mà thanh âm của Lâm lão sư lại giống với Lâm Trì sama vậy Σ(°△°|||) Không thể nào, khi lão đại nghe mình tìm hiểu về Nam Đại cũng không có phản ứng gì a… A a a liệu có thành chuyện tình lão đại và thuộc hạ hay không OJL Tui đang nghĩ cái gì vậy… Chỉ là rất giống thôi mà: “Ách, lão sư, chỉ là em ngồi xe lâu, đầu óc có chỗ mơ hồ…”
“Ha hả, không sao, không sao, mau mau quét dọn đi!” Lâm Mộ Trì vui vẻ sờ sờ mái tóc hỗn loạn của cậu.
Công việc quét tước dọn vệ sinh đúng là vừa khổ cực vừa chẳng có chút mỹ cảm nào, may mà ~ cũng xong rồi ~( ̄▽ ̄)~
Ngày tiếp theo, tiểu đội trưởng Lộ Nhiên phát hiện ra chính mình không cẩn thận đã tự đi tìm ngược rồi: ban ngày ăn mặc chỉnh tề để cho mặt trời hun nóng, rồi cả ngày phải đọc số hiệu đến khản cả giọng, buổi tối còn bị thầy phụ trách mang theo đến các phòng điểm danh và thăm hỏi…
Lộ Nhiên vật vã quay về ký túc xá, tắm rửa sạch sẽ một thân nhễ nhại mồ hôi, nằm úp sấp mở máy tính ra, bắt đầu đi kể khổ ——-
Đại mã lộ: Thầy phụ trách thật đáng sợ, mệt chết tui rồi TUT Sao lại có thể lăn qua lăn lại con nhà người ta như vậy chứ…
Bánh bao: ﹁_﹁ Sao vậy chú em, bị khi dễ à?
E: Ai vậy? Chưa từng nghe qua Nam Đại có thầy phụ trách cực phẩm như vậy a.
Đại mã lộ: TUT Một người tên là Lâm Mộ Trì… Mấy ngày nay vận khí của tui làm sao vậy, đụng trúng một thầy phụ trách thật anh tuấn thật nho nhã. Thế này làm sao mà tui ngây thơ cho được TUT
Đại mã lộ: Học quân sự thật mệt mỏi quá đi, thế mà buổi tối còn phải cùng anh ta đến từng phòng thăm hỏi TUT Quy định quái gì mà có thể vào được cả ký túc nữ sinh! Tui xấu hổ muốn chết…
Lâm Mộ Trì tắm rửa xong, đang lau tóc, đột nhirn thấy trong diễn đàn đang bị Lộ Nhiên mắng, nhịn không được trong lòng yên lặng hộc máu.
Lâm Trì: Người đó là coi trọng cậu.
B: ╮(╯▽╰)╭ Chịu khó chờ tới ngày khổ tận cam lai đi ()
Lâm Trì: Đến YY đi, tôi hát cho cậu nghe.
Bánh bao: Kháo! Bất công vậy!
Nghe vậy, trong lòng Lộ Nhiên tự dưng vui đến nở hoa ~ lập tức mở tệp word ca từ dự trữ chuẩn bị phụ đề cho Lâm Trì. Nhưng mà hôm nay Lâm Trì lại đi hát tận mấy bài nhạc US – UK, làm cho nhà phụ đề nội địa Đại mã lộ đòi bãi công, vừa lúc nghỉ ngơi một chút, ở trong diễn đàn đùa giỡn với mọi người, đương nhiên không thể tránh khỏi bị tập thể hủ nữ trêu ghẹo một phen ╮(╯▽╰)╭
C: La la la ~ hôn một cái ~ Đêm tối không trăng đã đến giờ sát nhân Yoooooo~
E: Nhất khố, nhất khố, nhất khố ()!!
Lâm Trì: Đừng chơi, Tiểu lộ tử sáng sớm mai còn phải tham gia quân sự. Tiểu lộ tử, chúng ta nên đi ngủ đi.
Đại mã lộ: Được được được TUT đi ngủ đi ngủ.
B: Tôi thấy thế nào lại có chút…
Bánh bao: Có gian tình!
B: Bánh bao, cô thật dũng cảm ﹁_﹁
Bánh bao: Làm trưởng nhóm phải phát triển tư tưởng tiên tiến thích nghe ngóng của quần chúng nhân dân ﹁_﹁
Lộ Nhiên sau khi nghe Lâm Trì nói thì rất hạnh phúc ~ đương nhiên là tắt máy đi ngủ rồi.
Nhưng mà ở bên kia, người bị trở thành kẻ xấu trong lời của Lộ Nhiên, Lâm Mộ Trì tất nhiên là làm sao mà sảng khoái log out được chứ. Anh đang tự hỏi một số vấn đề, chẳng le anh thật sự ép cậu hơi quá rồi? Vậy có ổn không ta? Ngày trước mình cũng hay bị sai khiến như vậy, chính bản thân cũng phản ứng giống thế, năm nay bọn nhóc thật là… Vì thế Lâm Trì bắt đầu tìm kiếm, từ khóa là: làm sao để không bị phản cảm, làm sao để biểu lộ tình cảm… Làm sao để khiến đối phương thích mình… Cuối cùng, ngón tay Lâm Mộ Trì dừng lại trên bàn phím, sau đó yên lặng, đơn giản tắt máy tính đi ngủ.
Mình đây là làm sao vậy? Sao lại làm cái việc ngu ngốc đó…
Chú thích:
() Khổ bức = tự mình tìm ngược.
() Khổ tận cam lai: khó khăn rồi sẽ qua.
() Cái này mình cũng không biết dịch thế nào. Tìm trên baidu thì thấy bảo nó là ngôn ngữ trong JAV = =”
Thôi thì góp thêm tý lửa cho các bạn trẻ.
JAV (JGV) thường có:
+ Yamete: dừng lại, đừng mà.
+ Kimochi: sướng quá.
+ Itai: đau.
+ Iku: Đến rồi = sắp ra.
+ Soko dame: Chỗ đó … không được.
+ Hanashite: buông tôi ra.
+ Hatsukashi: mắc cỡ chết người.
+ Atashi no okuni: ra ở trong em đi.
+ Motto motto: nữa, nữa.