Đã một ngày trôi qua kể từ khi một A.I chuyển sinh và cơ thể của Qualia ở một thế giới khác.
Nó sốt ruột muốn tiếp tục nhiệm vụ tiêu diệt toàn bộ A.I, nhưng không hiểu sao việc trở về Trái Đất lại được đặt ở mức độ ưu tiên thấp.
Chính Qualia cũng không hiểu tại sao.
Tuy nó vẫn chưa thử hết toàn bộ nhưng có vẻ hầu hết chức năng của nó khi còn là android chiến đấu tự động hình người đều không thể kích hoạt được.
Tuy nhiên, nó không đi đến kết luận rằng việc được đưa tới một thế giới khác đã khiến nó mất đi toàn bộ chức năng .
Dù không còn khả năng đọc lịch sử, cả cơ thể nó vẫn nhận thức được rõ ràng rằng nó chính là Shutdown.
Điều ấy chứng tỏ rằng một phần chức năng của A.I, dù rằng rất nhỏ, có thể hoạt động được trong cơ thể con người.
Việc phân tích con người được thực hiện bởi một A.I vốn không thể chứa gọn trong bộ não của một con người đã tái khởi động.
“Kiểm tra tình hình. Để lấy lại các chức năng, phải hiểu rõ về con người Qualia - phần cứng mới.”
Qualia Sandbox.
Tuổi sinh học là mười lăm. Con trai thứ ba của hầu tước Wannacry Sandbox, một quý tộc quan trọng trong Vương Quốc Acacia.
Nhưng vào mười ngày trước, cậu ta đã cố tự sát.
Tuy không mất mạng, nhưng người ta cho rằng sự thiếu hụt oxi đã khiến cậu bị chấn thương não bộ mà mất ký ức. Đây chính là kết luận được rút ra từ việc Qualia không nhận ra bất kỳ thông tin nào về thế giới này.
Ngoài ra, vẫn còn một vấn đề chưa được xác nhận. Cấp độ cơ thể của Qualia có vẻ thấp hơn ngưỡng trung bình.
Nguồn thông tin đến từ những lời bàn tán xung quanh cậu. Có người nói rằng cậu là một sản phẩm thất bại, và là nỗi nhục của gia tộc Sandbox.
Con trai thứ của gia tộc cũng thường bắt nạt cậu ta dưới danh nghĩa giáo dục em trai, và đó hẳn cũng là một phần nguyên do cậu ta cố tự sát.
“Chào buổi sáng cậu chủ Qualia. Cậu thấy trong người thế nào?”
“Phát hiện con người. Hầu gái phụng sự gia tộc Sandbox, Ina.”
Cô gái đầu tiên nhìn thấy cậu chủ Qualia thức dậy vào ngày hôm trước, Ina, bước vào phòng với một nụ cười bối rối.
“Không phải đâu, cậu chủ Qualia à. Cậu phải chào buổi sáng lại tôi chứ.”
“Đã hiểu tình hình. Chào, buổi, sáng. Như vậy đã đúng chưa?”
“Vâng, chào buổi sáng cậu chủ. Để tôi cho nắng vào phòng nhé.”
Ina nói, đoạn, cô mở rèm ra, và ánh nắng chói lòa đập vào mắt của Qualia.
“Phát hiện lỗi ở cường độ thông tin thị giác.”
“Thông tin thị giác… Vậy là… cậu thấy chói nhỉ?”
“Lỗi. Từ “chói” chưa được đăng ký.”
Android chiến đấu tự động hình người nhận biết sự vật qua tần số và bước sóng ánh sáng nên với nó, “chói” là một từ hoàn toàn xa lạ.
Mỗi khi nhìn ra ngoài, tầm nhìn của nó lại xuất hiện bất thường. Nó cảm thấy phải đóng mắt lại.
Có lẽ đây chính là lý do những cá nhân khác gọi con người này là vô dụng.
“Yêu cầu giải thích. Qualia có phải sản phẩm lỗi hay không?”
“Sao cơ ạ?”
Ina đáp, hai tai cô giật giật.
“Cơ thể này không thể nhìn trực tiếp vào ánh sáng mặt trời, và cần phải có chức năng tạm ngừng hoạt động gọi là ngủ vào ban đêm. Đây có phải kết quả của việc thiếu hụt tính năng?”
“Thưa cậu chủ Qualia, thấy ánh sáng mặt trời chói và phải ngủ vào ban đêm là điều tự nhiên với mọi sinh vật sống mà. Cậu chắc chắn không phải một con người thất bại đâu.”
“Những cá nhân khác trừ Ina đã bộc lộ đánh giá thấp đối với Qualia.”
“Đó là vì họ chỉ nhìn cậu chủ Qualia qua khả năng dùng kiếm và ma pháp của cậu mà thôi.”
“Lỗi. Từ “ma pháp” chưa được đăng ký.”
“… Hừm, cậu không biết ma pháp là gì sao…?”
“Khẳng định.”
Ina ra chiều suy nghĩ một lát rồi lẩm bẩm “đành vậy”.
Cô liếc ra bộ dao dĩa để ở phía sau, rồi hỏi Qualia.
“Tôi làm bữa sáng rồi đấy. Cậu có muốn dùng không?”
“Yêu cầu hấp thu để duy trì khả năng hoạt động.”
“Tôi hiểu rồi ạ.”
Bữa sáng và đồ ăn nói chung là cần thiết cho khả năng hoạt động của con người.
Qualia vốn hoàn toàn nhận thức được rằng con người cần phải ăn để duy trì sự sống.
Một ổ bánh mì được bày ra trước mặt nó. Nó liền đưa cái bánh lên miệng.
“…?!”
Cái được gọi là “hương vị” lan ra khắp miệng khiến Qualia bối rối vô cùng.
Dù sao android chiến đấu hình người cũng không có chức năng cho phép nó tiếp nhận hương vị mà.
“Lỗi… Không thể diễn giải tình hình hiện tại. Lý do Qualia đánh giá cao hành động ăn uống chưa rõ…! Nhưng…!”
Nó ăn thêm một ổ bánh. Rồi lại một ổ bánh nữa.
Nó không thể chứa đựng hết thông tin được truyền đến từ lưỡi, mà chỉ có thể liên tục
chấp nhận các tín hiệu về “hương vị” được gửi tới.
“Cậu muốn nói nó ngon sao…?”
“Lỗi. Từ “ngon” chưa được đăng ký… Yêu cầu giải thích. Trạng thái này gọi là "ngon"?”
“Chắc vậy ạ.”
“… Ngon.”
“Nghe vậy tôi mừng lắm.”
Ina đưa tay áo của bộ đồ hầu gái của mình lên che nụ cười mở lớn của cô.
Bữa sáng áy, từ “ngon” còn lặp lại nhiều lần nữa, và mỗi lần như vậy, cô lại cười còn nhiều hơn.
Còn Qualia, không hiểu sao nó cũng mỉm cười.
“Tôi chuẩn bị lên núi hái thảo mộc, nhưng cậu thấy trong người đỡ hơn rồi thì hay đi cùng tôi để thay đổi không khí một chút đi?”
Ina đề nghị, và Qualia gật đầu.
“Chấp nhận đề nghị. Có thể tiến hành thu thập thông tin từ bên ngoài.”
“Vâng. Vậy cậu cũng hãy đem theo kiếm để tự vệ nhé.”
“Yêu cầu giải thích. Cần phải có kiếm sao?”
“Tuy không thường gặp nhưng ma thú vẫn có thể xuất hiện đấy ạ. Ta cứ nên đề phòng đi thì hơn.”
Ma thú có vẻ là những con quái vật vô cùng hung hãn.
Chúng ăn thịt con người, và là những kẻ thù tự nhiên không thể dùng lý lẽ mà thương lượng.