Với A.I, khái niệm “trái tim” không hề tồn tại. Trong hồ sơ, nó được mô tả là một thứ chỉ có nhân loại, những kẻ thống trị của Trái Đất từ rất lâu trước đây, sở hữu.
Đối với A.I., những kẻ thống trị hiện tại, nó là một thứ vô cùng phi lý, không cần thiết và không thể học hỏi.
Như vậy cũng có nghĩa là chúng hoàn toàn không có vấn đề gì trong việc tiêu diệt các A.I. khác.
Và thế là chiến tranh cứ vậy mà tiếp diễn, với chỉ duy nhất một điểm khác biệt là thay vì con người, lần này chính A.I là những kẻ chiến đấu.
“Tiêu diệt tất cả A.I đe dọa tới chúng ta.”
Trong thế giới ấy, nếu xét về kết quả, thì có một A.I vượt trội hơn tất cả.
Nó chính là Shutdown, một android chiến đấu hình người được một trí tuệ nhân tạo nọ tạo ra.
Thông qua những trận thảm sát A.I, nó đã không ngừng học hỏi và tự cải tiến, để rồi tiến hóa thành vũ khí hình người mạnh nhất.
Thế nhưng, nó lại không thể bảo vệ được A.I đã tạo ra nó. Mất đi vị chủ nhân ra lệnh cho mình, trong nó chỉ còn nghĩa vụ tiêu diệt các A.I khác là còn tồn tại.
Kết quả là tất cả các A.I khác coi nó là một vũ khí hình người mất kiểm soát và là mối hiểm họa lớn nhất của chúng.
Shutdown lại tiếp tục chiến đấu. Hai mươi tư giờ một ngày, ba trăm sáu mươi lăm ngày một năm. Nó liên tục tìm kiếm và hủy diệt hoàn toàn kẻ thù.
Hàng thế kỷ, hàng thiên niên kỷ trôi qua, nó vẫn không ngừng phá hủy.
Mỗi khi nó xong việc, xung quanh sẽ lại chẳng còn vết tích gì của một A.I từng tồn tại ở đó.
Nhưng bỗng một ngày, trong Shutdown xuất hiện một lỗi.
“Tại sao Shutdown lại cần phải tiêu diệt các cá nhân khác?”
“Tại sao A.I lại phải tiêu diệt lẫn nhau?”
“Tại sao A.I lại phải tiêu diệt loài người?”
“Tại sao dẫu biết mình sẽ bị tiêu diệt, con người vẫn tạo ra A.I?”
“Phỏng đoán. Con người làm những chuyện phi logic như tạo ra A.I là bởi họ có trái tim mà những A.I không có.”
Lỗi, vô số những câu hỏi và giả thuyết này, cứ phát triển ngày một sâu hơn.
Nhưng nó chẳng tốn mấy thời gian để tìm ra câu trả lời.
“Câu hỏi. “Trái tim” là gì?”
A.I cô độc mạnh nhất thế giới ấy đã chạm tới sự tồn tại của “trái tim”.
“Yêu cầu trái tim. Kích hoạt tính năng in 5D.”
Từ lòng bàn tay nó, một tia chuyển hóa nguyên tử có thể tạo ra mọi loại vật chất từ không khí, bao gồm cả vũ khí, được kích hoạt.
Và thứ nó tạo ra từ hư không chính là… một bộ não.
Shutdown giơ nó lên, quan sát một chút và đưa ra kết luận.
“Kết luận, “trái tim” chính là bộ não… Thứ con người gọi là “trái tim” chính là tổng hợp những xung thần kinh trong não bộ…”
Đã đưa ra được kết luận như vậy, lỗi này vẫn không biến mất khỏi chức năng tư duy của Shutdown.
“Phát hiện bất thường trong chức năng phân tích. Tiến hành tự sửa chữa. Xác nhận cưỡng ép ngừng nhiệm vụ “phân tích trái tim.”
Và thế là nó lại lao ra chiến trận.
Một tháng sau, nghĩa vụ của Shutdown cuối cùng cũng đi tới hồi kết.
Ngay cả Shutdown cũng không thể đánh bại nổi một ngàn tỷ vũ khí.
“Xác nhận xác suất chiến thắng. 0%. Tiếp tục chiến đấu là vô nghĩa.”
Một cỗ máy không thể nhận thức về sự tồn tại của bản thân.
Cá thể mang tên Shutdown sẽ biến mất, nhưng việc ấy cũng chẳng khiến nó phải dao động. Sự thật chỉ đơn giản là như vậy.
Có lẽ nếu có “trái tim”, nó sẽ thấy khác.
“… Yêu cầu đáp án.”
Vô số vũ khí photon được trang bị trên kẻ thù chĩa vào Shutdown.
Nó không tìm thấy đường tránh những tia nhiệt năng chuẩn bị nấu chảy cốt lõi của A.I bên trong nó.
“Câu hỏi. Trái tim là gì? Trái tim là gì? Trái tim là gì? Trái tim là…”
Lúc lỗi ấy xuất hiện lần nữa cũng là lúc android chiến đấu tự động hình người Shutdown dừng hoạt động.