Trans: Ana_chan
=======================
“Ưư... tôi đang ở đâu...”
Tôi dần dần nhận thức được những thứ xung quanh mình. Mở mắt ra, tôi thấy một trần nhà không quen. Cửa sổ để mở và ánh sáng đỏ dịu của Twilight làm căn phòng sáng lên. Có vẻ như không có gì thay đổi. Tôi vừa nghĩ vậy thì cửa phòng mở ra.
“Ồ? Cậu tỉnh chưa?”
“Sherry. Mọi thứ... kết thúc chưa?”
Nhìn cậu ấy bình tĩnh như vây thì tôi cảm giác thành phố có lẽ đã an toàn. Tôi cảm thấy trong mình nhẹ nhõm hơn hẳn.
“Kết thúc rồi. Đều là công của cậu đấy Julia.”
“Thành phố thế nào rồi?”
“... Bị tàn phá khủng khiếp, nhưng Quân đội đã được huy động và đang bắt đầu nỗ lực tái thiết lại. Mọi thứ ít nhiều gì cũng sẽ trở lại bình thường trong 1 tháng nữa.”
“Ừm... Khoan đã, tôi bất tỉnh bao lâu rồi?”
“Một tuần.”
“Một tuần? Lâu đến thế thật à?” Tôi hỏi lại
“Đúng vậy. Cho dù bọn tôi có làm gì cậu cũng chẳng chịu dậy... Bọn này đã lo lắng lắm đấy biết không?” cô ấy nói, ngón tay nắm chặt tay áo. Còn có thể thấy những giọt nước mắt đang trực trào ra khỏi khóe mắt.
Tôi đã chuẩn bị tinh thần sẽ chết. Nhưng bằng cách nào đó tôi vẫn sống. Và quan trọng nhất... vẫn có người vui vì việc đó. Hạnh phúc vì tôi còn sống. Chỉ cần như vậy thôi đã như phần thưởng của tôi rồi.
“Julia!! Cậu tỉnh lại rồi à?””
“Sophia... có vẻ như đã một khoảng thời gian rồi.”
“Tui vui lắm!! Cậu tỉnh rồi!!” Cô ấy hét lớn, và cũng sắp rơi lệ tới nơi.
“.. Ở đây ồn ào kinh khủng thật đấy.”
“Ớ Chị Eira. Chào chị.” Tôi nói và hơi cúi đầu.
“Cơ thể cậu không sao chứ?”
“Ổn rồi... nhưng,” tôi hơi ngập ngừng. Tất nhiên hiện tại tôi đã hồi phục hoàn toản, nhưng lại có một vấn đề. “[Dấu ấn] trên tay em đã phát triển,” tôi tiếp tục, vén áo lên để lộ [Dấu ấn Twilight] đã che cả vai phải, ăn vào tới ngực.
“[Hội chứng Twilight] của cậu lại trở nên tệ hơn rồi.”
“Vâng. Nhưng nó không đau đớn gì, nên chắc sẽ ổn thôi.”
“Chị cũng mong sẽ như vậy...”
Sau đó, ba người họ kể lại cho tôi những gì xảy ra trong khi tôi bất tỉnh. Sau khi tôi hạ con [Nhện cổ đại], những con nhỏ mất đi chỉ huy liền dễ dàng bị áp đảo. Sau đó mọi thứ lắng xuống khá nhanh.
Tôi có cảm thấy sự tức giận đang bùng lên trong mình vì một lí do nào đó. Tôi chẳng thế hiểu vì sao... nó lại như thế này. Có quá nhiều người chết. Rất nhiều người vô tội. Tôi có thể đã cứu người, đúng vậy, nhưng có biết bao nhiêu người tôi chẳng thể cứu được. Tôi đã để họ chết.
“Eira, về tình cảnh này...”
“Ta có thể nói chuyện đó sau. Các Rank S khác đã xoay xở thoát ra khỏi kết giới, và quân đội đã được điều động. Hiện tại thành phố đã an toàn.”
“Em hiểu rồi...”
“Thực ra bọn tôi đã dự định cho một cuộc họp ngay khi cậu tỉnh dậy... Có được không?” chị ấy hỏi
“Em ổn. Em nghĩ mình có thể đi lại. Cũng không hề có di chứng nào trên cơ thể em cả.”
“Cậu biết đấy, ban đầu các bác sĩ nói rằng cậu chẳng thể nào qua khỏi. Nhưng lát sau, họ lại bảo khả năng phục hồi của cậu chẳng thuộc về con người nữa.”
“...Haha, thật ạ?”
Như vậy đã đủ để tôi xác nhận thứ mình nghi ngờ bấy lâu: về mặt thể chất thì tôi đã gần giống quỷ hơn là người. Nhưng tôi chẳng bận tâm, chỉ cần vẫn có thể dùng sức mạnh ấy giúp đỡ người khác là được. Cho dù một ngày nào đó có bị biến thành quái vật gớm ghiếc, chỉ cần còn giữ được trái tim con người là ổn.
Quan trọng hơn, đợt tấn công này có quá nhiều thứ kì lạ. Đầu tiên là những lời của Dan, hơn nữa là kết giới mà các [Exorcists Rank S] cũng không thể phá nổi. Xâu chuỗi mọi thứ lại, tôi không nào không nghĩ đến chuyện đợt tấn công này được dàn dựng trước. Nếu tất cả chúng tôi đều kẹt trong kết giới đó thì thành phố sẽ thất thủ. Quân đội không phải không đủ khả năng làm bất cứ thứ gì, nhưng họ sẽ bị choáng nếu phải tự thân đối phó với nhưng con quái vật đó.
Và nếu đợt tấn công này là do một kẻ phản bội gây ra thì... tôi không thể bỏ qua cho hắn được.
Nó có thể chỉ là khởi đầu cho một cuộc tấn công khác.
“Gặp lại em sau Julia. Chị sẽ thông báo với những người khác rằng em đã tỉnh rồi,” Chị Eira nói rồi rời đi. Sophia và Sherry cũng đi ngay sau đó.
Và cứ như vậy, cuộc chiến bảo vệ [Thành phố kết giới số 1] đi đến hồi kết.
Nhưng tôi sẽ sớm biết đây chỉ là khởi đầu của một thứ hoàn toàn khác.
***
Sau đó, tôi đã kể cho một sĩ quan tình báo của quân đội về những gì mình biết. Tôi kể lại cuộc đối thoại với Dan, cũng như sự nghi ngờ và tất cả những thứ kì lạ khác mà tôi nhận thấy. Sau khi thu thập lời khai của tôi và xâu chuỗi mọi thứ thì giờ chúng tôi có một cuộc họp.
“Mọi người đã đông đủ, bắt đầu thôi. Chúng ta sẽ xem lại nhưng gì mình biết, hiện tại cũng đã có lời khai của Julia,” Cyrus bắt đầu.
Chúng tôi đang ở một phòng họp khác. Tất cả các Rank S đang ở đây, cùng với một số người có vẻ là sĩ quan cấp cao của quân đội.
“Đầu tiên, chúng ta hãy gửi lời biết ơn sâu sắc tới Julia và Eira. Chúng ta nợ hai cô cậu rất nhiều. Cảm ơn,” Cyrus tiếp tục, quay mặt về phía chúng tôi.
“Không, ừm... bọn tôi chỉ làm nhưng gì cần phải làm thôi.” Tôi trả lời
“Tui cũng nghĩ vậy,” Chị Eira gật đầu.
Sau đó chúng tôi vào thẳng trọng tâm cuộc họp.
“Theo lời khai của Julia, cũng như kết giới cổ đại đã được sử dụng, tôi lo ngại rằng trong chúng ta có kẻ phản bội chuyện này cũng khá quen thuộc với con người rồi. Càng rõ ràng hơn khi không chỉ Rank S chúng ta mà cả những Exorcits cấp cao khác trong thành phố cũng kẹt trong các kết giới cổ đại xuyên suốt trận chiến.
Kẻ phản bội... trong số chúng tôi? Có thể không? Và có cả những Exorcits khác cũng bị kẹt? Chắc chắn chúng muốn vô hiệu hoàn toàn khả năng phản công của chúng tôi... Không có gì lạ khi chúng tôi mất rất nhiều thời gian mới huy động được quân lực.
“Này Cyrus... ông đang nghiêm túc à?”
“Ta nghĩ chắc cậu cũng đi đến kết luận tương tự rồi chứ Roy. Lần tấn công này quá chuẩn sách giáo khoa rồi. Bẫy lực lượng chiến đấu mạnh nhất của ta rồi tấn công thành phố ngay lúc đó là một kế hoạch quá vô lí nếu là do quái vật tự nghĩ ra. Và quan trọng nhất, kết giới quanh thành phố chỉ có thể tắt đi từ bên trong, đó là minh chứng rõ ràng nhất.
“Tính cả những điều Julia nói, thì chắc chắn ngoài kia có những kẻ đã phản bội nhân loại, xem xét tình hình thì chúng có thể lẫn trong chúng ta, các Exorcits, hay trong quân đội. Nếu bất kì ai cũng có khả năng thì cả đời cũng không tìm ra mất, nhưng xem xét tình hình là kẻ đó đã dỡ bỏ kết giới, chúng ta có thể thu hẹp phạm vi lại còn ba nhóm: Các Rank S, các sĩ quan cấp cao của quân đội, và có lẽ là hoàng tộc nữa.”
“Đúng vậy....”
“Nói tới hoàng tộc, ta đã hỏi họ về các kết giới của thành phố. Họ đã trả lời rằng kết giới đột ngột bị dỡ bỏ, không hề có bất kì hành động đáng ngờ hay kẻ nào bị phát hiện. Chúng ta hoàn toàn bị qua mặt... Đó là tất cả những gì ta biết. Thật thảm hại,” ngài ấy nghiến răng nói.
Những kẻ phản bội này... chúng phải trả giá. Điều này dường như hiện rõ trong tâm trí của từng người, đôi mắt họ trở nên sắc lẹm khi nghe những lời của Cyrus. Tuy nhiên, dù có biết rằng có kẻ phản bội, nhưng chúng tôi không thể để sự nghi ngờ chia rẽ. Chúng tôi vẫn phải chiến đấu cùng nhau.
Tôi dần dần hiểu ra mọi thứ như thế khó khăn đến dường nào.
“Vậy thì giờ làm sao? Bên tình báo đã bắt đầu điều tra mấy thứ này chưa?” Claudia hỏi.
“Bên tình báo đã vào cuộc. Còn về phần chúng ta, chúng ta sẽ tiếp tục bảo vệ những thành phố khác như bình thường, nhưng đồng thời cũng phải thắt chặt hàng rào phòng ngự ở [Thành phố thứ nhất]. Rốt cuộc thì thành phố này cũng là nơi sẽ duy trì tất cả kết giới.
“Trên hết... ta phải chuẩn bị cho chiến tranh. Chúng ta đã bị hòa bình làm mờ mắt để rồi cứ thong thả tận hưởng. Ta phải bỏ cái tính tự mãn đó và củng cố lực lượng. Ngoài ra, ta muốn mọi người để mắt tới những kẻ có khả năng là kẻ phản bội. Nếu tìm thấy thì hãy cố gắng bắt sống. Tuy nhiên nếu trong tình huống khẩn cấp thì đừng ngần ngại xuống tay.”
Không ai trong chúng tôi từng trải nghiệm những thứ như thế này. Có lẽ đây là sự kiện chấn động nhất trong lịch sử nhân loại kể từ sau cuộc chiến 150 năm về trước. Chúng tôi đã bị kéo về thực tại, buộc phải nhớ lại rằng thế giới này thuộc về Twilight và lũ quỷ.
Sau ngần ấy năm yên bình và luôn tự mãn, chúng tôi đã phải hứng chịu một đợt tấn công kinh hoàng trong tình trạng hoàn toàn mất cảnh giác. Chúng tôi đã sai lầm khi tin rằng không có ai phản bội lại con người. Chính vì nhưng kẻ như Dan mà rất nhiều người phải bỏ mạng.
Chúng tôi không còn có thể ngồi yên được nữa.
“Bây giờ chúng ta phải phản công. Ta sẽ tìm ra kẻ phản bội, không được phép thất bại. Ta thề bằng cả mạng sống này. Ta sẽ đặt dấu chấm hết cho Twilight và đem ánh sáng trở lại thế giới này. 150 năm qua chúng ta chỉ đơn giải là giậm chân tại chỗ trong khi thế giới quanh ta đã đi trước. Nhưng khoảng thời gian đó đã qua. Ta phải tiến về phía trước.” Cyrus tuyên bố với giọng tràn đầy sự phẫn nộ.
Tất cả chúng tôi đều bị ảnh hưởng bởi lời nói của ngài ấy. Tất cả đều trở nên phẫn nộ.
Đương nhiên cả tôi cũng vậy.
Tuy nhiên, chúng tôi đã không nhận ra một thứ: đợt tấn công này chỉ là mở đầu. Mở đầu cho một trận chiến tàn khốc giữa người và quỷ.
Và như vậy, đồng hồ bắt đầu đếm ngược về những ngày đen tối nhất của nhân loại.
Exorcists Rank S: còn 13 người
=======================
Ana: Đầu tiên cho tui xin lỗi vì trễ tới mức này mới đăng, chẳng là do tui bận ôn thì với lại chuyện tính cảm của bản thân không được suôn sẻ lắm (tại cái sau nhiều hơn đấy). Nên chap này mới trễ thế này.
Còn tui muốn thông báo thêm một chuyện nữa, giờ tui cũng đang ôn thi nên là có thể tốc độ ra chương không nhanh được như trước nữa, rảnh mới dịch được mà. Nên xin lỗi mọi người trước nha
From Ana with love