Trans: Ana_chan
Edit : Magnet
=======================
“Khoan, khoan đã! Ngài Cyrus, sao ngài chẳng nói gì với cháu về vụ này vậy!”
“Hả? Chưa á?”
“... Chưa, ngài đã nói gì đâu!”
“Chà, mà chả sao đâu. Chỉ cần lên đấy rồi chào mọi người thôi. Đơn giản, sau đó cậu sẽ trở thành một trong những hy vọng của nhân loại. Cậu có thể lên sân khấu và ba hoa về chuyện đó. Đây là chuyện lớn đấy biết không?”
“...Thôi được.”
Thật ra tôi vẫn chưa chấp nhận lắm, nhưng khi nhận micro từ tay Cyrus, tôi đành ra giữa sân khấu và chào khán giả.
“À ừm, hân hạnh được gặp mọi người. Tôi là Julia Curtis. Ừm, tôi rất vinh hạnh khi được chọn làm [Exorcist Rank S] thứ 13. Từ giờ tôi sẽ cố gắng hết sức mình vì lợi ích của nhân loại...”
Có hơi quá cứng nhắc không nhỉ? Dù vậy tôi vẫn cố nói tiếp, nhưng... Khoan, gượm cái đã. Vì lí do gì đó mà có cả đám người đang bu quanh gần sân khấu, còn có vài người có cả mic nữa... chốt tồ má tề... Cái này là...
“Chúc mừng cậu! Tôi chắc là cả nhân loại sẽ vui mừng khi biết [Exorcist Rank S] thứ 13 đã được bổ nhiệm.”
“C-cảm ơn!”
Cái này là họp báo à?! Có cả cánh truyền thông ở đây luôn! Thảo nào có nhiều người đến vậy... Eh, chẳng lẽ tôi phải trả lời hết tất cả câu câu hỏi của họ ư?
“Và giờ tôi có câu hỏi cho cậu...”
Yep, họ đặt câu hỏi rồi...
“Vậy, [Exorcist Rank S] thứ 13 đã được bổ nhiệm. Tôi nghĩ có nhiều người ở đây đã biết từ trước. Nhưng tất cả bọn tôi đều có chút thắc mắc về lí lịch của cậu. Có thật là cậu đã sống 2 năm trong [Twilight] không?”
Khoan, cái vẹo gì thế?! Chuyện đó bị rò rỉ ra ngoài rồi hả?! Đó là thông tin cá nhân của tôi đấy! Tôi không có ý định giấu cả đời đâu, nhưng có thật sự ổn không? Ngoài ra, anh ta còn biết người thứ 13 sắp được chọn. Tôi dòm qua Cyrus, và ngài ấy chỉ mỉm cười lại. Người này.... Ngài ấy chắc chắn bị S.
Tôi đã quyết định phải trả lời câu hỏi của phóng viên thế nào, tôi có thể nói dối nhưng... thành thật vẫn tốt hơn. Đâu ai bắt tôi phải giữ bí mật đâu. Chỉ là mình tự bắt bản thân làm như vậy thôi.
“... Đúng vậy. Tôi đã ở trong [Twilight] 2 năm. Chỉ vừa mới về lại [Thành phố kết giới] gần đây thôi.”
“Vậy đó là sự thật...?”
“Vâng.”
Vừa dứt lời thì tôi thấy vài phóng viên rời đi. Vừa đi miệng vừa reo “Tin sốt dẻo!”. Nghiêm túc ấy à... Tôi vừa tạo ra cái tin sốt dẻo đó à? Chuyện này có... tệ không?
Tôi không muốn mình trở nên quá nổi bật. Đó là tính cách bẩm sinh. Tôi thuộc kiểu hướng nội- chắc chắn sẽ không bao giờ thay đổi. Vậy nên tôi cảm thấy hơi sợ với cái tốc độ lan truyền nhanh chóng của cuộc họp báo này và những hệ quả từ lời nói của bản thân... nhưng cố gắng không để cảm xúc này lộ ra mặt. Đột nhiên tôi trở thành [Exorcist Rank S] chính thức, vậy thì cũng phải hành động mạnh mẽ cho xứng đáng với danh hiệu chứ.
“Cuộc sống trong [Twilight] thế nào?”
“À thì, anh biết đấy...”
Cứ như vậy, buổi họp báo kéo dài trong 2 tiếng.
***
“Mệt quớ...”
“Mọi thứ khá thuận lợi phải không?”
Khi tôi xuống khỏi sân khấu thì chị Eira đến bắt chuyện. Chị ấy thực sự khá tốt bụng, luôn sẵn sàng đến tâm sự với tôi.
“Ngài Cyrus luôn như thế ạ?”
“À thì, ngài ấy rất giỏi. Nên lâu lâu cũng mắc phải những sai lầm ngớ ngẩn... Nhưng ngài ấy dường như rất thích thú trước kết quả từ những “sai lầm” của mình.”
“Ngài ấy là tệ nhất...”
“Dù gì thì cứ đi nào.”
“Hả? Đi đâu?”
“Ta phải dự một buổi họp. Đây là cuộc họp của tất cả [Exorcist Rank S]. Lần này tất cả chúng ta phải có mặt nên có hơi bất thường. Vì sẽ ảnh hưởng đến khả năng phòng thủ của các [Thành phố] khác, nên thường chúng ta không tập hợp lại thế này. Có lẽ buổi họp sẽ kết thúc trong chưa đầy 1 giờ nữa.”
“Đầu tiên là họp báo, và giờ lại phải họp...”
“Cậu có lẽ sẽ phải giới thiệu bản thân với những người khác. Ít nhất thì tui cũng đã làm vậy.”
“À quên mất, chị thành [Exorcist Rank S] từ khi nào vậy?”
“Chắc được khoảng một năm rưỡi rồi.”
“Hèn gì em chẳng nhận ra chị... Mà khoan, số lượng người [Rank S] vẫn y như hồi em đi. Chuyện này là sao?”
“Tui là người thứ 12 trong nhóm, người tiện nhiệm đã mất nên tui được chọn để thế chỗ đó.”
“.... Bình thường họ cũng thêm người giống vậy à, để thế chỗ người đã mất?”
“Không đâu. Việc tui thành [Exorcist Rank S]... à thì chỉ là đúng thời điểm thôi.”
“Em hiểu rồi...”
“Vậy ta đi thôi.”
“Vâng.”
Tôi theo sau chị ấy. Khi rời khỏi đó, tôi nhận ra Dan, Rebecca và Aria đang đứng gần lối ra, trông chúng có vẻ tức giận... còn hơn cả những gì tôi tưởng tượng nữa.
Tại sao lại là nó? Sao lại là thứ vô dụng đó? Chắc chúng đang nghĩ vậy, ban nãy phóng viên cũng hỏi lí do sao tôi lại ở trong [Twilight] 2 năm. Nhưng tôi đã né tránh bằng cách đưa ra một câu trả lời chung chung nhất. Lẽ ra tôi có thể vạch trần ba người bọn chúng vào lúc đó, nhưng tốt nhất thì tôi nên nói trực tiếp ra.
Tôi đã thay đổi, đã trờ thành Julia, một [Exorcist Rank S]. Tôi đã quyết định tự giải quyết quá khứ của bản thân.
Làm lơ những cái lườm đầy ác ý đó, tôi rời đi.
***
Một lát sau, chúng tôi có mặt tại phòng họp. Có một cái bàn tròn lớn ở giữa phòng, và chúng tôi ngồi xung quanh theo thứ tự. Tôi là thứ 13- số cuối cùng- nên cũng ngồi cuối, kế bên Eira, nhờ vậy tôi cảm thấy nhẹ nhõm hơn chút.
“Em... em cảm thấy rất hạnh phúc khi quen biết chị, chị Eira. Cảm giác như mình có thể tin tưởng vào chị vậy.”
“Hả? Sao đột ngôt vậy...”
“A! Eira đang đỏ mặt! Hmm, em và Julia biết nhau à? Đáng yêu, đáng yêu quá!”
“Ugh, là Claudia... cô đến nhanh khủng khiếp...”
“Rất vui được gặp lại cậu Julia! Tôi tất nhiên phải tới sớm rồi!”
Claudia, Exorcist tôi từng gặp ở [Thành phố kết giới số 7] đã đến.
“Chắc là tôi phải giới thiệu bản thân đàng hoàng rồi. Tôi là Claudia, là Exorcist thứ 7. Rất hi vọng được làm việc với cậu trong tương lai!”
“Vâng, em cũng mong được như thế.”
Mùi nước hoa xộc vào mũi tôi khi cô ấy đến gần để bắt tay. Một người phụ nữ trưởng thành... Đó là ấn tượng của tôi về người này. Cô ấy đứng cao hơn tôi một chút- có lẽ vì đôi giày cao gót-
và mái tóc dài màu vàng được búi thành từng lọn. Để lại ấn tượng một người thân thiện.
Nhưng đầu tiên là Derrick còn giờ là Claudia... có vẻ như số lượng người mà Eira không thích khá là nhiều.
Một lát sau, lại thêm một gương mặt thân quen xuất hiện.
“Này, Julia.”
“Ơ, Gil. Lâu rồi không gặp.”
“Nhân tiện nói luôn, tôi đứng thứ 3. Rất hi vọng được hợp tác với cậu.”
“Vâng!” tôi cúi đầu. Gil để lại ấn tượng như một “anh trai” đáng tin cậy. Nói chung thì có vẻ như tôi được chào đón khá nồng nhiệt.
“Được rồi, được rồi. Mọi người hãy vào chỗ của mình nào. Chúng ta sẽ bắt đầu cuộc họp.” Cyrus nói khi ngài ấy cũng những người còn lại bước vào. Thế là tôi chẳng có cơ hội để chào hỏi các Rank S khác luôn.
Tôi dự định đi vòng quanh để chào hỏi, nhưng tiền bối Eira lại bảo “ Dẹp đi. Chỉ tổ phí thời gian thôi. Tất cả [Exorcist Rank S] đều rất mạnh, điều này là khỏi phải bàn cãi, nhưng phần lớn lại khá kì quặc.”
Cả 13 người chúng tôi ngồi vô bàn. Hầu hết là những người tôi chẳng nhận ra, nhưng ngay từ aura phát ra từ họ thì có thể biết ngay đây không phải người thường. Tôi còn có thể cảm nhận mùi máu tanh nồng nặc trong không khí. Không khí thật nặng nề, trực giác tôi mách bảo như vậy.
“Rồi, để ta giới thiệu Julia, [Exorcist Rank S] mới của chúng ta. À thì phần lớn mấy người ở đây chắc chả dự tiệc đâu. Julia, làm phiền cậu nữa vậy.”
“Vâng!”
Tôi ngay lập tức đứng dậy và cảm giác mọi ánh nhìn đang đổ dồn vào mình. Dường như họ đang cố đánh giá tôi qua màn giới thiệu.
“Tôi là Julia Curtis. Tôi rất vinh dự khi được chọn trở thành [Exorcist Rank S], tôi cũng muốn chiến đấu bảo vệ nhân loại cùng mọi người. Hị vọng được làm việc với mọi người”
Vừa dứt lời thì tôi nhận thấy một con dao đang bay về phía mình. Rất nhanh... có lẽ là để tôi không kịp nhận ra, nhưng...
Tôi ngay lập tức kích hoạt [Vô Ảnh] để tạo ra một bức tường bao quanh con dao, triệt tiêu hoàn toàn động năng của nó. Cú ném hoàn toàn không có sát ý; chỉ để kiểm tra thực lực của tôi. Tuy nhiên, rõ ràng là người ném có kĩ năng rất điêu luyện.
“Ta hiểu rồi. Không ngạc nhiên khi cả Cyrus, Gil, Claudia và cả Eira đều tiến cử mi. Có vẻ mi rất có khả năng. Nhân tiện, ta là Roy. Hân hạnh được gặp mi.”
Người đàn ông phi dao nói. Anh ta ngồi ghế thứ tư, tóc dựng đứng và có màu xanh dương, xanh lá và vàng đan xen. Anh ta còn đeo cả kính râm nữa. Vẻ ngoài lập dị đó đã thu hút sự chú ý của tôi kể từ khi anh ấy bước vào. Có vẻ như người thứ tư khá nòng nảy và màu mè.
“Vậy, mi ở ngoài đó hai năm thật à?”
“V-vâng...”
“Thế mi tới giai đoạn nào rồi?”
“Anh đang nói về Hội chứng Twilight à?”
“Chứ còn con khỉ gì nữa?”
“Tôi ở giai đoạn 5, nhưng... ừm, cứ nhìn cánh tay này đi.”
Tôi để lộ cánh tay phải của mình. Mọi người đều chăm chú nhìn vào nó.
“Haha, thằng nhóc này đúng là quái vật. Mi là người duy nhất tới mức này đấy nhóc. Ta chấp nhân mi, Julia. Kể từ nay mi sẽ được chiến đầu trong địa ngục... Chúc may mắn, nhóc.”
Cyrus là người tiếp theo phát biểu. “Rồi, thủ tục coi như xong. Vậy thì... chào mừng cậu đến với nhóm [Exorcis Rank S], Julia.”
Tất cả mọi người trong phòng đều chuyển ánh mắt từ Cyrus qua tôi, tôi nhận ra là tất cả họ đều đã chấp nhận tôi là [Exorcist Rank S] tiếp theo. Cuối cùng tôi đã chính thức thành [Exorcist Rank S], một trong những hy vọng cuối cùng của nhân loại.