“Julia, ta sẽ lo đám nhỏ. Con to nhất nhường phần cậu nhé.”
“Rõ”
Tôi tuốt dao ra rồi kích hoạt [Vô ảnh kiếm] và [Twilight Sight].
“...Cậu có thể duy trì trạng thái đó được bao lâu?”
“Nếu dùng hết công suất thì khoảng 3 tiếng là cùng. Nhưng trong [Twilight] có khi cháu vẫn duy trì trạng thái này cả ngày.”
“Rất tốt! Vậy thì đánh thôi!”
“Đã rõ!”
Cả hai dùng các phép cường hóa cơ thể và lao vào bầy [Nhện khổng lồ]. Nhưng bây giờ mình phải làm gì đây... nhiệm vụ của mình là giải quyết con to nhất, có vẻ là con đầu đàn. Nhưng có cả đám nhện lâu la bao quanh bảo vệ nó.... vậy thì xử đám nhỏ này trước vậy.
Đột nhiên con [Nhện khổng lồ] trước mặt tôi bị chém làm hai mảnh, làm máu xanh phun ra. Nhìn qua thì thấy ngài Cyrus đang ra hiệu cho tôi cứ tiến lên. Không hổ danh là [Exorcist mạnh nhất], cho dù không dùng hết sức, áp đảo đám này cũng không thành vấn đề.
Mà ngài ấy cũng chẳng xài đao hay kiếm. Vũ khí của ông là dây thép, được gắn trên một đôi găng tay đặc biệt. Những sợi thép đó cũng được cường hóa bằng ma thuật, nên cực kì sắc bén. Mấy con nhện đang bị xé xác thành từng mảnh nhỏ. [note29112]
“...Đây chắc chắn là nhện chúa....”
Tôi cứ thế băng qua lũ nhện nhỏ và đối mặt với con trùm. Mà nó to thật, chắc cao tầm 7m. Chỉ xét kích thướng thôi cũng mệt rồi, mà con phải tay đôi với nó nữa chứ. Nhưng mình không được do dự. Mình cũng từng chiến đấu với những con cỡ này rồi. Chỉ cần nhớ lại cảm giác lúc đó. Rồi như có một công tắc nào đó được bật lên, tôi tưởng như có bánh răng bắt đầu xoay trong cơ thể tôi. Tôi vung [Vô Ảnh kiếm]. [note29114]
“Kyyyaaaaaaaaaaa!”
Một tia sáng cắt qua không trung. Tôi chém dứt 4 chân phải của nó cùng lúc, làm vậy nó sẽ mất thăng bằng và ngã. [Nhện khổng lồ] là loại quái rất khó xơi, nhưng chỉ cần nhắm vào chân chúng, thì việc sau đó cực kì đơn giản. Nhưng lần này lại không như vậy toàn bộ chân phải đã đứt, nhưng nó vẫn chưa ngã.
“Cái.... nó có thể hồi phục à??”
Nó tái tạo lại trong chưa đầy một giây. Y như cái chân tự nối lại ngay khi bị chém đứt.
“... Cái khỉ gì vậy trời....” tôi lỡ mồm chửi. Có rất nhiều loại quỷ và quái vật trong [Twilight]. Nhưng loại này mới thấy lần đầu. Thật ra cũng có những con có khả năng tái tạo lại một phần cơ thể, nhưng tôi chưa thấy con [Nhện khổng lồ] nào làm được như vậy.
Có vẻ mình đã xem thường thứ này... Ở ngoài này, kẻ yếu sẽ thành con mồi của kẻ mạnh, và kẻ mạnh sẽ bị kẻ mạnh hơn làm thịt. Phải chăng đây là quy luật tiến hóa, con nhện này đã tự khắc phục điểm yếu nằm ở chân bằng cách tái tạo.
Bỗng nhiên con nhện gầm lên, nó đang cố đe dọa mình, hay đang ra lệnh cho mấy con lâu la? Ngài Cyrus đang dọn đám ở cánh trái và phải, nhưng vẫn còn rất nhiều. Có lẽ mất một lúc nữa mới xong, vậy đúng là mình phải solo với con này rồi. Nhưng phải làm gì với trò hồi phục này đây?
Quyết định rồi” chỉ cần xẻ nó nhỏ tới mức từng miếng khỏi dính lại với nhau luôn. Mình có thể làm được.
“...[Vô Ảnh]”
Tôi quyết định dùng [Vô ảnh]. Tạo ra một bức tường vô hình ngăn cách tôi và nó. Được rồi, chơi thôi.
Tôi kích hoạt [Vô ảnh kiếm] trên cả hai tay và lao vào, rồi chém đứt chân nó y như hồi nãy. Có lẽ nó sẽ lại hồi phục thôi. Con nhện bắn tơ nhưng tôi né được, rồi dậm lên tường vô hình để lấy đà. Rồi lại chém, lần này là vào đầu. Đầu toác ra, nhưng vẫn được hồi phục ngay. Chắc là có nghiền nát đầu nó thì cũng chẳng giết nổi rồi.
Nhờ vào các bức tường vô hình nên tôi có thể tự do tấn công từ mọi hướng, và xẻ con nhện liên tục. Ngoài ra còn dùng cả
[Twilight Sight] để dự đoán đòn tấn công tiếp theo rồi né tránh. Khi gần như cả cơ thể nó đã bị xé nát, tôi có thể thấy một ánh sáng đỏ kì lạ phát ra từ cơ thể con nhện.
“Ánh sáng đó là gì nhỉ....?”
Đó là một viên tinh thạch đỏ tươi, hệt như màu của [Twilight] vậy. Nó nằm sâu trong bụng con nhện, vậy nên sau khi nát nó tôi mới thấy được thứ đó. Con vật to lớn lại bắt đầu tái tạo. Không biết viên tinh thạch đó là gì, chắc mình phải phá hủy thứ đó. Sau vài tiếng rắc, viên tinh thạch vỡ tan.
"Kiiaaa ... a ... aaaa ... iiiii ... aaiiii ..."
Đột nhiên con nhện không hồi phục nữa. Nó lăn ra đất. Có lẽ nó đã chầu ông bà rồi, nhưng cho an toàn tôi vẫn chặt đầu nó.
“Julia, bên cậu xong chưa?”
“Dạ rồi. Có vẻ hơi khó hơn cháu tưởng.”
“Tái tạo à.... thú vị đấy chứ. Cậu đã từng thấy con [Nhện khổng lồ] nào như vậy chưa?”
“Chưa, đây là lần đầu tiên.”
“Ta cũng vậy. Ta chưa từng gặp con nào như vậy.... tốc độ hồi phục cũng cực kì nhanh. Ngay cả cậu còn chẳng theo kịp tốc độ đó mà.”
“Khoan, ngài có xem à?”
“À, cũng được một lúc rồi đấy”
Ngài Cyrus đáp, nhưng đằng sau là cảnh tượng cả đống [Nhện khổng lồ] không còn nguyên vẹn chất đống trên mặt đất.
Cả trăm con.... mà ngài ấy xử lí dễ dàng cứ như đi chơi ....vậy ra đây là thực lực của [Exorcist mạnh nhất]. Tôi còn chẳng biết ngài ấy mạnh tới nhường nào nữa. Bình thường ngài ấy hay cười, nên nhìn chẳng khác nào một ông già tốt bụng, nhưng ngài ấy chắc chắn là con người mạnh nhất còn tồn tại, tôi thầm nghĩ.
“Quỹ nhãn của cậu có thấy con này có gì đặc biệt không?
“Không, nhưng khi cháu phá hủy thứ trông giống lõi trong bụng của nó, quá trình hồi phục dừng lại ngay lập tức.”
“Ah... do nhìn xa nên cũng chẳng thấy rõ, có phải là cái thứ đo đỏ không?”
“Chính là nó. Tinh thể đỏ chắc chắn liên quan đến khả năng hồi phục của con nhện. Có lẽ nên điều tra kĩ hơn về thứ đó.”
Hai chúng tôi bước tới chỗ con nhện chúa, nhưng... chỉ còn lại máu, xác nát bét và nội tạng của con vật. Còn viên tinh thể thì biết đi đâu mất.
“Hình như nó không còn ở đây.”
“Hmm, nó biến mất rồi. Nhưng có lẽ chính thứ đó đã giúp con quái hồi phục nhanh như vậy.”
“Cũng đúng. Nhưng cái lõi đó, nó tự nhiên xuất hiện... hay là do ai sắp đặt nhỉ?”
“Ngài nghĩ có người nhúng tay vào vụ này à?”
“Cũng có thể...”
“Hừm. Để đến [Thành phố kết giới số 1] rồi ta thảo luộn tiếp vụ này vậy. Sẽ có một cuộc họp của tất cả [Exorcist Rank S], có cả cậu nữa đấy.”
“Hả?! Sao cháu chẳng nghe thông báo gì vậy!”
“Hoàng tộc cũng sẽ tổ chức một buổi yến tiệc nữa.”
“Cháu cũng chưa biết vụ đó nữa!”
“Thì ta nói rồi đó.”
“Thật à...”
“Thật một trăm phần trăm. Có cả những [Exorcist] tài năng từ các [Thành phố kết giới] cùng tham dự buổi yến tiệc nữa.”
“Haa.... Cháu hiểu rồi. Cháu sẽ có mặt.”
Tôi lảo đảo bước về xe ngựa, có thể nhận thấy ánh mắt kinh ngạc của các [Exorcist Rank A]. Nhưng đó không phải là ánh mắt sợ sệt, nó giống ghen tị hơn. Tôi cảm thấy thật nhẹ nhõm. Một [Exorcists Rank A] chẳng thể nào giải quyết được cả bầy [Nhện không lồ] đông như vậy được.
“Cậu mạnh không tưởng đấy Julia”
“Sherry, cậu cũng xem à?”
“Tui nhận nhiệm vụ giải quyết những con lọt qua hai người.”
“Đúng vậy, ấn tượng thật đấy Julia! Cậu vẫn ngầu như ngày nào!”
“Cảm ơn Sherry, Sophia. Nhưng...”
“Sao vậy?”
“À không có gì, đừng bận tâm.”
Tôi có cảm giác bất an, nhưng quyết định mặc kệ. Nhưng linh cảm của tôi thường khá chính xác.... mãi sau này tôi mới nhận ra.
========================
Ana: Đợt delay ôn thi HSG đã xong, và kết quả là.... tạch
Vậy thôi nhé, chừng nào tui thấy khá hơn thì làm tiếp.