Triệu Gia An sau khi thỏa mãn cũng buông cô ra, đưa tay chỉnh sửa lại áo sơmi trên người.
Hắn không vội tiếp tục lái xe mà liếc mắt nhìn Cố Khả Hân hai gò má mịn màng ửng hồng, tâm tình lại có chút thoải mái.
Cô là nữ nhân của hắn... Dù có một ngày hắn thật sự không cần cô nữa.. Nam nhân khác cũng đừng hòng động được đến.
" Tự nhiên lại tức giận!! "... Cố Khả Hân thanh âm mềm mại lên tiếng trước.
Triệu Gia An nâng khóe môi mỏng lạnh lùng, cơn tức trong lòng hắn rõ ràng chưa được tiêu hết.
Cứ nghĩ tới việc cô cùng nam nhân khác lén lút sau lưng hắn ôm ấp.. Trong lồng ngực lại dâng lên cảm giác buồn bực như bị đá đè.
Triệu Gia An không trả lời câu hỏi của cô, khuôn mặt khôi phục vẻ lãnh đạm thường ngày, trực tiếp lái xe trở về biệt thự..
Cố Khả Hân do quá mệt mỏi mà ngủ thiếp đi, lúc tỉnh dậy thì đã gần sáu giờ tối.
Triệu Gia An lúc này chắc cũng đã đến công ty, đang miên man suy nghĩ thì bụng của cô liền đánh trống biểu tình.
Cô lục trong tủ lạnh chỉ tìm được vài quả cà chua với một con cá chép thật to.
Nhưng mà.. Con cá phải làm như thế nào đây >