Năm sĩ quan đứng yên trong tư thế nghỉ theo đúng quy củ, nhìn theo vị nữ sĩ quan nước cộng hòa vừa đi ra khỏi phòng thủy tinh, sau đó đi về phía này. Mặc dù chỉ mới mười mấy tuổi, nhưng họ có được dáng vẻ điềm tĩnh già dặn hơn tuổi nhiều, lại trở thành hợp với bộ quân phục màu kim loại mới tinh này.
Nhìn thấy cô gái tộc tóc trắng bạc gầy yếu đó, mái tóc bạc nhuộm đỏ, và bộ quân phục nhuộm thành màu đen, vị đội phó có cơ thể cao lớn đang đứng cạnh cậu mới cau mày thì thầm.
“Này… Đó đúng là cô ấy sao? Phải nói sao nhỉ… trông không giống trong tưởng tượng lắm.”
“Thì cũng đã trải qua nhiều chuyện rồi. Giống như chúng ta vậy.”
Sau khi cậu điềm tĩnh nói như thế, người kia mỉm cười trả lời… Nói cũng có lí. Cậu lườm mắt về phía vị đội phó đang mỉm cười kia. Cũng đã hai năm rồi, quân phục màu kim loại của quân đội Liên bang mặc lên vẫn thấy hơi mất tự nhiên. Dù là bản thân, hay trông những người khác mặc cũng thế.
Trong tư thế đứng yên, ba người còn lại cũng xen vào nói.
“Hình như cô ấy gọi là Nữ hoàng máu đúng không? Đúng là ác mồm thật, chẳng hợp gì với cô ấy hết.”
“Này, có khi nào cô ấy nhận ra chúng ta ngay không?”
“A… Nếu như nhận ra thì đúng là vui thật, nhưng nếu không nhận ra thì càng vui hơn…”
Trong lúc bọn họ trò chuyện, phía bên kia cuối cùng cũng nói chuyện xong. Trông thấy tổng thống đưa cô gái kia tới, dù là đội phó hay ba người đang nói chuyện đều ngay lập tức im lặng, đứng im nghiêm túc. Hành động khẩn trường nghiêm chỉnh này không biết là do quân đội Liên bang huấn luyện hay cũng là một phần trong trò đùa của họ nữa.
Năm người đồng thanh dậm chân “Bộp!” về phía tổng thống và cô gái vừa trở lại thành chỉ huy của họ, cùng tiến hành nghi thức chào.
Sau khi chào lại bằng nghi thức hơi khác nghi thức Liên bang, cô gái nói.
Ánh mắt kiên cường, nghiêm túc.
“Lần đầu được gặp mọi người. Tôi là thượng tá Vladlena Millize của nước cộng hòa San Magnolia.”
A, cô ấy không nhận ra rồi.
Giống như mấy đứa nhỏ vừa hoàn thành được một trò nghịch ngợm, bọn họ quay qua nhìn nhau.
Với tư cách đội trưởng, cậu đáp lời.
“Lần đầu gặp được ngài… Nói thế hình như không đúng lắm. Nhưng đây đúng là lần đầu chúng ta gặp mặt trực tiếp.”
Ể? Đôi mắt màu trắng bạc hơi mở lớn. Còn cậu ta đang cúi đầu nhìn cô thì mỉm cười.
“Đã lâu không gặp, Handler One.”