Đồ Tân vương bát đản! Cư nhiên dám đối xử với tôi như vậy! …… tôi thoáng chuyển thân , đau đớn từ bên dưới truyền đến ngăn trở tôi vặn vẹo. Tôi đành phải ngoan ngoãn nằm trên chiếc giường màu trời lớn , sống chết dày vò drap giường.
Cái gì chứ, tôi cũng đâu có làm chuyện gì có lỗi với hắn. Chẳng qua hôm đó thời tiết rất tốt, hương hoa rất thơm, đứng ở ven đường thấy một đứa bé rất ra dáng tiểu thụ, liền đến gần hỏi thăm hai câu thôi. Về phần tại sao lại nổi lên vật lý phản ứng , thuần túy là tác dụng của nam châm đối với vật hấp dẫn , người ta cũng đâu phải cố ý muốn hôn đâu …… Ách, là bị hôn! , hảo ủy khuất nga…… Hơn nữa, người bình thường , ai lại nghĩ đến con sói hoang đó lại tránh ở một góc âm u thấy hết toàn bộ quá trình? Phát hiện thì phát hiện đi, hắn, hắn, hắn, hắn cư nhiên ở trước mặt công chúng coi tôi như món hàng khiêng trên vai a! Sau đó , trở về nhà. Tôi đã chuẩn bị để hắn giáo huấn tư tưởng , ai ngờ hắn không nói hai lời trực tiếp dùng vũ lực, còn mĩ danh nói “Hảo hảo yêu thương”?! A a a, tôi bây giờ ở đứng dậy còn không nổi chứ đừng nói đánh! Tân chết bầm , đồ không biết xấu hổ! Cứ luôn áp bách Tiểu Kị đáng thương!
, nếu biết vậy đã không đi qua ~ ai bảo cái đứa nhỏ siêu cấp tiểu tiểu mỹ thụ kia rất giống Tân chết bầm chứ …… Người ta vẫn bị đặt ở phía dưới , chỉ muốn phán kháng chút thôi, để chứng minh cao ráo đẹp trai đáng yêu dễ thương Ngô Kỵ cũng có phong phạm của nam nhân mà. A a a. Nhiều cậu bé đáng yêu như vậy mà…… Ai? Khoan đã , khi tôi bị khiêng đi thì hình như cậu ta đã lén bỏ gì đó vào túi tôi thì phải…… Quần áo đâu? Quần áo đâu?
Tôi hốt hoảng , rốt cuộc ở đầu tủ cạnh giường nhìn thấy quần áo đáng thương bị thảy qua một bên , hảo thương tâm nha, hàng hiệu mấy ngàn đồng của người ta đó, cứ như vậy nằm cô đơn dưới sàn …… Xin chia buồn với mi , tôi sờ sờ …… A, có rồi!…… Yay! Quả nhiên là thế! Xem ra cậu bé kia cũng có ý với tôi.
Hắc hắc hắc……
“Nhìn em vui quá ha.”
“Hết hồn à”!! Âm thanh quen thuộc từ cửa truyền đến, sợ tới mức cơ mặt tôi cứng ngắc . Không thể nào? Người ta mới vui vẻ được có chút xíu, trời muốn tiêu diệt tôi rồi?
Tôi có thể nghe thế tiếng cổ mình phát ra tiếng “Rắc rắc rắc” , cố rắng nhìn kỹ , đem tiêu điểm tập trung đến một chỗ.
TMD , anh đồ chết bầm này còn dám dùng tư thế thoải mái như vậy đứng cạnh khung cửa? Tuy rằng cái chân kia chỉ dài hơn tôi có một li nhưng giao nhau đứng nhìn bảnh quá, với cái thói quen hay làm động tác khoanh tay thật sự có đủ mị lực, trên mặt tựa tiếu phi tiếu thật sự rất khiêu khích người ta…… Nhưng mà –
“Tân chết bầm , không cho anh lại đây nha!” Tôi rống lên. Tuy rằng biết sẽ không có hiệu quả, nhưng phải tỏ vẻ một chút. Tốt xấu gì trong hình thức tôi cũng đó có chống cự , bất mãn và oán giận.
“Cả ngày anh chưa gặp em đó.” Nhìn đi , quả nhiên là vô dụng. Hắn vẫn đi tới kìa, hừ, da mặt siêu cấp dày!
“A……” Ai? Ai? Sao anh còn sờ mông tôi a! Nó còn đang trong giai đoạn bị thương! Không thể cho anh tiếp tục chà đạp…… Từ từ, sao tôi lại không có cốt khí như vậy? Suốt ngày chỉ nghĩ mình sẽ “Bị khi dễ” a!
Tôi như cá chép bị đánh vảy –“A!” Đau đớn bén nhọn từ hạ thân làm cho tôi thật sự không có hình tượng kêu lên
“A! Em đừng làm anh sợ, Kị , em vẫn còn đau?” Tay hắn luồn vào nách , bế tôi dậy, bắn nằm trong ngực hắn, tay nhẹ nhành vuốt lưng tôi, muốn giảm bớt đau đớn cho tôi.
Thấy trong mắt hắn là thần sắc lo lắng, ha ha, có chút cao hứng nha……
“Em gạt anh?” Ngữ khí của hắn lập tức biến đổi
“Đi chết đi! Ai lừa anh ! Thật sự đau mà. Anh cũng không ngẫm lại xem anh làm mấy lần?”Người này, có ý tứ gì a, tôi vừa mới cảm nhận được một chút ôn nhu ! Liền bị phá hủy! Hứ , không có ý nghĩa,“Không cho anh đụng vào tôi!”
“Vậy em sẽ không khó chịu chứ?” Cư nhiên còn dám trêu chọc!
Tân chết bầm, lão hổ không phát huy anh cho tôi là “hello kitty” à! “Không cho chính là không cho , anh buông tôi ra! Rời khỏi người tôi! Tôi chịu đủ rồi!” Không biết tại sao tôi lại như vậy, đẩy người hắn ra, thân thể dịch qua một bên . Ô! Đau quá, khẳng định lại nứt ra rồi……, vì sao tôi lại đáng thương như vậy a!
Không khí trở nên trầm mặc một cách kỳ dị…… Thật lâu không có tiếng động gì…… Vụng trộm ngẩng đầu…… Oa, mặt hảo nghiêm túc nga. Uy, tôi nói Tân a, anh cái loại mặt dày mày dạn này mỗi cái biểu tình cũng đẹp như vậy…… Ê! Anh cứ như vậy đi ra ngoài a! Ê! Ê!
…………………… Cái gì chứ! Tự nhiên cái vậy à? Chẳng lẽ tôi không thể từ chối anh?
Tiếng động truyền ra từ một căn phòng khác. Không thể nào……………… Hừ, đi đi đi đi! Không cần anh nữa! Đầu tôi chôn trong đầu gối , trong lòng cảm thấy rầu rĩ .
Tiếng bước chân lại dần dần tới gần , tiếng thở dài vang lên trên đỉnh đầu , một bàn tay to nhẹ nhàng vỗ mái tóc tôi, thắt lưng bị người chậm rãi nâng lên.
Tân…… Anh làm gì?! Sẽ không lại……
“Kị, đừng như vậy , để anh giúp em sức thuốc.”
Tôi mạnh quay đầu, thấy Tân vẫn là gương mặt tươi cười ôn hòa trước sau như một. Trong lòng lập tức tinh không vạn lí.“Tân……”
“Anh không giận em, anh chỉ đang trách mình không cẩn thận.” Hắn nói xong lấy thuốc mở, ở đằng sau tôi chậm rãi dùng sức, niêm nị cao lạnh lẽo phối hợp với ngón tay thô to của hắn, làm tôi sinh ra một loại cảm giác cực kỳ vi diệu.
Đương nhiên đây là buổi tối đầu tiên hắn không yêu cầu vô độ , chỉ ôn nhu ôm tôi ngủ mà thôi .
Ngày hôm sau dương quang sáng lạn vô cùng, hắn đã đi làm từ sớm , tôi tiếp tục nghỉ bệnh. Miệng vết thương sau khi được thoa thuốc rõ ràng hiệu quả rất nhiều. Tốt rồi, rời giường hoạt động hoạt động ~~ đúng rồi, hẹn cậu bé kia ra đi chơi đi.
Đô — đô — đô –“Alo?” A, âm thanh hảo nghe, ngày hôm qua không chú ý, không thể tưởng được cậu bé này lại có giọng nói như vậy…… Thành thục?! Hình như rất quen nha…… Mặc kệ , cứ nói mục đích trước đã:“Cậu nhớ tôi không? Là người ở trên đường gặp cậu đó.”
“Ân……”
“Chúng ta gặp nhau được không?”
“Ân.”
“Địa chỉ ở nhà ăn XX đường X được không?”
“Ân!”
Điện thoại truyền đến tiếng cúp máy, yay, thành công! Nhưng mà, hình như đứa nhỏ này không thích nói chuyện.
Nhà ăn nằm ở góc đường trong giờ nghỉ trưa mọi khắc đều rất yên tỉnh, phản xạ mặt trời chói lọi rơi xuống đất , người đi trên đường giờ trở thành đối tượng bị soi chiếu. Cho nên tôi rất thích chọn nhà hàng cách nhà tôi chỉ vài bước , sát giờ mới đến nơi. Có thể tôi đến hơi sớm, vội vàng quan sát mọi người trong quán.
Đẩy cửa ra, chuông gió treo ở cửa phát ra tiếng vang thanh thúy “đinh linh đinh linh”, tôi đi vào , theo thói quen nhìn đến nơi tôi hay ngồi. Ai? Cậu nhóc kia đã đến rồi?
Tôi đi lên phía trước, vừa định mở miệng chào hỏi, nhưng mà cái chữ “Hi” chữ “H” còn chưa kịp nói ra , lập tức giống như ở giữa trời nắng mùa hè bị tạt một thao nước đá, sau đó là cảm giác bị đông lạnh.
Thiếu niên bình yên ngồi ở chỗ kia, nhưng cái này không phải trọng điểm, trọng điểm người bên cạnh y — Mộ Dung Tân!!
Thiếu niên xấu hổ hướng tôi cười cười, làm một động tác “Tự cầu nhiều phúc “ lùi về phía sau một chút. Này này này…… Rốt cuộc là tình huống gì a? Có tính là bắt kẻ thông không? Nhưng tôi còn không X gian ai a ~ ít nhất chờ tôi hưởng thụ xong mới nói…… Ách………… chết rồi, Tân đang nhìn tôi, chẳng lẽ hắn nhìn ra ý nghĩ của tôi ?
“A, Tân a…… Ha ha…… Thời tiết hôm nay rất tốt a……” A a, tôi lại nói cái gì đây ! Chết chắc rồi……
“Đúng vậy, rất thích hợp để giáo huấn mấy đứa nhỏ không ngoan ngoãn.”
Ặc…… Tân, sao mắt của anh lại ác liệt như vậy…… Không cần a, tôi tuyệt đối không trở về ! Tuyệt đối sẽ bị chỉnh thật sự thảm a a a! Tôi nhìn đứa nhỏ xinh đẹp kia, dùng ánh mắt cầu cứu [Tuy rằng biết không có tác dụng……|||||]
Y vô hạn đồng tình nhìn tôi liếc mắt một cái, nói:“Em đi trước đây, hẹn gặp lại.”
A a…… A a? Sao cậu có thể bỏ rơi tôi ở đây chứ……
Tôi còn chưa nghĩ xong , đã bị Tân đánh gãy:“Chúng ta về nhà nhé?” Tuy rằng lời nói nghe rất dễ thương lượng , nhưng mà người thông minh như tôi đây làm sao không nghe thấy uy hiếp ở bên trong?
. Trốn không thoát …… Được rồi, được rồi, lần này là tôi sai……
Đến nhà , Tân thực ôn nhu mở cửa, thực ôn nhu đóng môn, thực ôn nhu đem tôi để xuống giường, thực ôn nhu đè lên ……
“Kị, chúng ta hảo hảo nói chuyện ha……” Ai, ngay cả ngữ khí cũng rất ôn nhu.
“Ô…… Em sai rồi……” Nhưng mà ,“Sao anh cũng ở đó?”
“Em thấy bọn anh giống nhau không?”
Tôi gật đầu. Vì giống nhau cho nên tới mới có hứng thú với đứa nhỏ đó, nên mới tiếp cận nó.
“Thị lực của anh tốt chứ?”
Tiếp tục gật đầu. Tốt, thị lực cực tốt a, mà cái này có liên quan gì? Tôi mờ mịt nhìn hắn.
Hắn cười hôn trán của tôi :“Anh thấy động tác nhỏ đó của cậu ta, thuận tiện nói cho em biết , nó là em họ của anh.”
A?! Cái gì? Tôi há họng. Kết quả bị Tân thừa cơ hôn một cái.
“Em gọi điện thoại người bắt máy là anh, phát hiện ra không?” Hắn tiếp tục “Hảo tâm” nói cho tôi nghe.
“A a! Khó trách quen thuộc như vậy……”
“Thuận tiện nói luôn, em muốn thượng cậu ấy chứ gì?”
“Ai? Ai? Anh đừng nói em háo sắc như vậy a!” Mặt của tôi lập tức nóng lên , vì danh dự phải phản bác.
Hắn mị mắt :“Có không?”
“………… Có, một chút…… Chỉ là một chút thôi nga!” Vì để một lát nữa không bị chèn ép quá thê thảm , lời này cần phải nói ra.
Hắn lại tà tà cười, hại trái tim tôi dừng lại mấy giây:“Em họ của anh là công mà!”
“A –” Hỗn loạn quá…… Làm sao có thể?
“Nhà bọn anh chỉ làm công thôi nga! Cho nên , em vẫn nên ngoan ngoãn nằm trong lòng anh thở dốc đi……” Hắn vươn đầu lưỡi liếm mặt tôi,“Xem ra anh không thể ôn nhu với em được rồi. Một ngày không làm , em sẽ không thõa mãn đúng không.”
“A, em không có…… A……” Ai ai ai! Anh , sao dám căn đầu ti của tôi a! Tôi tuy là nam nhân , nhưng nơi đó cũng mẫn cảm biết không? Di di di? Ngươi còn hút? Không thể nào, đâu có sữa đâu…… A, ô…… Thật thoải mái……
“Kị, em thật đãng.”
Đi chết đi , là ai làm hại a, hừ, tôi vồ đến! Nhắm ngay đầu ti của hắn , tôi liếm liếm liếm……“Ai nha, thật sự sẽ cứng nha!” Tôi kinh hỉ đem phát hiện của mình nói cho Tân. Đổi lấy hắn nắm lấy tay tôi đặt xuống hạ thể của hắn , a…… Nóng quá……
“Nơi này cũng vậy nga!” Hắn ở bên tai tôi hô hấp , cảm giác tê dại xâm chiếm…… tôi ngơ ngác cầm lấy nơi đó, quên đi phải làm sao để mình thoát được kiếp này.
“Em còn đau không?” Ai? Câu này là có ý gì? Tôi lại tưởng tượng đi đâu rồi .
“Là nơi này nè.” Hắn xoa xoa cúc huyệt của tôi.
Tôi gật đầu, một nửa là thật , một nửa là hy vọng hắn có thể buông tha cho tôi.
Hắn thở dài, qua một lúc lâu mới gật đầu:“Vậy hôm nay anh cho em thư thái ngủ.” Nói xong, hắn quen thuộc kích thích mỗi nơi mẫn cảm của tôi, tôi rất nhanh đạt đến cao trào ……
Tôi hư thoát nằm ở trên giường, hắn ôm tôi vào phòng tắm, tẩy trừ thân thể cho tôi . Tôi mới chú ý đến hắn vẫn còn cương như cũ.
“Tân…… Anh thì sao?” Tôi ở trong lòng hắn xoay người. Đụng đến hạ thân nóng bỏng kia.
Hắn hít sâu một hơi , như đang nhẫn nhịn rất vất vả.
, không được a…… Cho nên, tôi quyết định đưa ra một chuyện cực kỳ mất mặt — “Em giúp anh cho!”
“Em á?” Hắn nhìn tôi một cái, dám khinh thường tôi à !
“Em cũng là nam nhân mà!” Oa oa! Tôi cư nhiên có thể nói ra lời lẽ như vậy ! Tôi thiệt bội phục mình quá ~~~ “ Vậy được , em ngồi xuống đi.” Hắn ra lệnh.
Tôi theo lời hành động, tầm mắt ngang hàng với nơi đó, oa coi kìa, hảo đồ sộ nha…… vậy , nên làm cái gì tiếp giờ?
Không phải tôi ngu ngốc nga, chỉ là trước giờ chúng tôi chưa dùng khẩu X thôi ! Không biết cũng là bình thường !
“Nếu, em cảm thấy ghê tởm thì ……” Hắn đại khái thấy tôi vẫn chưa làm , tưởng tôi ghét bỏ nó ? Trời đất chứng giám, tôi không biết làm sao thôi. Nhưng mà hắn nói như vậy, hẳn là……
Tôi chủ động đưa miệng lên , cảm thấy nơi đó của hắn co rút lại. Ân…… Cái kia, nếu đã dùng miệng thì mình phải mút đúng không? Ha ha , coi tôi nè……
A…… Chất lỏng mang hương vị đặc tính của nam nhân mãnh liệt xông vào miệng tôi , đầu tôi trống rỗng một mảnh……
“Không được thì nhả ra……” Hắn vỗ mặt của tôi.
Nhưng mà, ô, phản ứng theo bản năng, tôi…… Nuố xuống…… Không cẩn thận một chút , dẫn tới một trận ho khan.
“Không có việc gì chứ?” Hắn gắt gao ôm lấy tôi,“Cám ơn em đã nhận anh……”
“A?” Thật vất vả mới có thể hô hấp . Tân a, hôm nay anh nói mấy lời gì đó em hoàn toàn không hiểu?
Hắn điểm chóp mũi của tôi:“Biết không? Nếu em nhả ra thì anh cũng có thể hiểu , nhưng anh sẽ cảm thấy em không tiếp nhận anh…… Cho nên, anh thật cao hứng……”
Ách, tôi làm đúng rồi? Thì ra tôi là thiên tài a, lần đầu tiên làm đúng a!
“Cám ơn em…… Kị…… anh thật sự rất thích em ……” Nói xong hắn lại hôn lên mũi của tôi ……
Ân…… Hảo hạnh phúc a……
Cho nên, hiệp thứ hai , tôi tự động đầu hàng……