(12CS) Lớp Trưởng Và Lớp 12D

chương 110: hỗn chiến buổi trưa

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Trong khi mọi người đang chăm chỉ làm bài, bốn đứa ngồi trước bàn giáo viên mang trong mình cảm giác bồn chồn, tám chuyện nên thì thầm nói chuyện phím, chủ yếu là về Sư Trâm. Dù Cự Giải và Song Tử đã gia nhập hội chị em của Bình và Sư, nhưng Sư chưa hề kể về em gái ruột là Sư Trâm cho cả hai. Không phải là Sư giấu diếm mọi người chuyện mình có em gái, chả là dù có biết thì cũng chẳng có gì thú vị đâu, cô hiểu tính em gái mình là ghét những ai thân thiết với cô. Nếu em gái cô có gặp mọi người trong lớp lại không giữ ý tứ mà chê bai, chửi mắng này nọ thì Sư thấy tội lỗi lắm. Mối quan hệ chị em chẳng có gì tốt đẹp, mọi người nhìn thôi cũng đủ hiểu em gái Sư không muốn dính dáng đến Sư. Bằng chứng là mái tóc của cả hai, theo đúng màu tóc cha mẹ sinh ra là cả hai chị em phải có cùng màu với Sư Trâm, nhưng vì Sư Trâm không thích mình bị gọi là em gái Sư Tử nên nằng nặc đòi ba mẹ dắt Sư Tử đi nhuộm màu tóc khác, Sư đâu nghĩ gì nhiều đâu nên cũng đồng ý vì nghĩ đây là hành động yêu thương em gái. Tới sau này mới hiểu rõ con bé thực ra muốn gì. Ở chung nhà suốt mấy năm trời Sư Tử vẫn chả thể hiểu nổi rốt cục mình làm sai điều gì mà khiến Sư Trâm ghét cay ghét đắng như vậy, hay chỉ là do sự ích kỉ của con bé muốn được mọi người nuông chiều như công chúa.

Song Tử và Thiên Bình khẳng định chắc nịch rằng Sư Trâm mắc bệnh công chúa, không cần bàn cãi thêm rằng Sư Trâm mắc bệnh công chúa nặng giai đoạn cuối, hết cứu chữa được. Riêng Cự Giải không nghĩ như vậy, anh đoán chắc là do ảnh hưởng hay một thứ nào đó tác động đến con bé trong quá khứ mới khiến con bé như thế, mà bây giờ Cự Giải vẫn theo ý hai người bạn ngồi sau rằng Sư Trâm mắc bệnh công chúa. Tuy nhiên điều Sư Tử thấy lạ ở đây không phải là cái nhìn của mọi người về Trâm hay tại sao Trâm có mặt ở ngôi trường này, điều Sư Tử thắc mắc từ lúc Trâm tới đây chính là hôn ước. Với tính cách ngang bướng Trâm không đời nào đưa thân mình vào vụ hôn ước rắc rối giữa hai gia đình đâu, trừ phi Trâm muốn một thứ quan trọng ở gia đình Cự Giải. Nhớ rằng Sư Trâm từng bảo với Sư Tử rằng mình tuyệt đối sẽ chẳng bao giờ dính vô vụ hôn ước, kết hôn này nọ, con bé còn rất ham chơi nên Sư Tử phải thay con bé lãnh hết mọi hôn ước gia đình đưa ra. Vậy lý do nào khiến Sư Trâm thay đổi một cách chóng mặt đến thế.

-Còn lý do nào ngoài Cự Giải kia chớ !

Thiên Bình khẳng định, phán một câu khiến Sư Tử rùng mình ớn lạnh, người được nhắc tới thay đổi sắc mặt thấy rõ nhíu mày hỏi tại sao. Song Tử liền hiểu ý Thiên Bình trả lời thay:

-Theo như Sư Tử nói con bé mắc bệnh công chúa, nó rất hám tiền và danh lợi. Mày nghĩ đi mày vừa đẹp trai, phong độ, dịu dàng, ân cần, con trai duy nhất của công ty đứng thứ năm trong nước, nếu như nó về làm vợ mày thì sớm muộn số tài sản đồ sộ của gia đình mày đều thuộc quyền sở hữu của nó, chỉ cần lý do duy nhất là vợ có quyền giữ tiền của chồng. Cái danh vợ của chủ tịch công ty đứng thứ năm trong nước khiến nó nở lỗ mũi cho xem.

Câu trả lời hoàn toàn đúng ý Thiên Bình, cô khẽ vỗ tay khen ngợi anh yêu của mình rồi hôn cái chốc lên má. Cự Giải xoa cằm nhìn sang Sư Tử kèm vẻ mặt nghiêm trọng nói:

-Em thấy chưa anh quá đẹp trai rồi đó, em lo suy nghĩ cách giữ người yêu đi Sư Tử.

"Giờ nào rồi còn quan tâm chuyện đó vậy ba !" - Suy nghĩ của Bình, Song và Sư.

-Ê thôi thôi tha tao đi, tao không dám cưới nó đâu làm ơn, sáng sớm mở mắt nhìn thấy nó giả nai chắc tao ói ba ngày ba đêm luôn á làm ơn. Như Sư Tử đây giang hồ, mạnh mẽ, thẳng thắn tao thích hơn. - Cự Giải vừa nói vừa ôm chặt Sư Tử, sau đó bị tặng cho cái liếc kèm lời nói đầy sát khí:

-Anh bảo ai giang hồ ?

Cự Giải trượt giọt mồ hôi lạnh từ từ buông Sư Tử ra ngoan ngoãn cầm bút lên làm bài. Cuộc trò chuyện tới đây là kết thúc, tạm thời chuyên tâm làm bài đợi đến giờ ăn trưa lập hội nói tiếp. Cầu mong vị khách nào ấy sẽ không xuất hiện trong lúc mọi người thưởng thức bữa trưa, trời đánh tránh bữa ăn chắc nữ sinh lớp không thể để yên cho bữa ăn của mọi người đâu.

Trôi qua hai tiết dài đằng đẳng cuối cùng cũng tới giờ ăn trưa, thông thường mọi người trong lớp sẽ rủ nhau xuống căn tin mua đồ ăn ở dưới cho tiện. Nhưng hôm nay là ngày đặc biệt, đặc biệt ở chỗ hôm nay lớp trưởng trực nhật, lời đề nghị mọi người mang theo đồ ăn và ăn tại lớp cũng từ anh lớp phó mà ra. Anh lớp phó cười tươi cho rằng phân công lớp trưởng trực nhật mục đích là giúp Yết vận động tay chân cho khoẻ khoắn người.

Mọi người đẩy bàn sát vào nhau tạo thành hình chữ nhật, lâu lắm rồi mọi người mới ngồi quây quần bên nhau như vầy, cảm giác ăn chung bàn vừa giỡn vừa ăn thật vui làm sao. Lâu lâu có vài vụ cướp bóc đồ ăn ngay trong lớp nhưng chẳng ai tìm được hung thủ mặc dù biết hung thủ là một trong số người còn lại. Nạn nhân số nhọ nhất luôn bị mọi người để ý đồ ăn là Xử Nữ. Đồ ăn Xử Nữ mang tới hôm nay được làm bởi Ma Kết khéo tay của chúng ta, sáng ngủ dậy Ma Kết đã bắt tay vào làm đồ ăn trưa cho Ngưu với Xử. Đương nhiên chả ai sở hữu gan to đến mức trộm đồ ăn của Ngưu, đành đánh sang đối tượng ngây thơ vô tội là Xử Nữ. Đồ ăn Ma Kết làm vô cùng bắt mắt, màu sắc sặc sỡ và mùi hương thơm phức từ đồ ăn thoang thoảng trong căn phòng học, mấy người khác không nhịn được cơn thèm thuồng liền len lén chọt đũa gắp thức ăn nhanh tay bỏ vào mồm. Dù Xử Nữ có kêu gào ôm hộp cơm ra góc ngồi ăn thì mọi người cũng chả tha, nối đuôi nhau ra sau lưng Xử Nữ chờ khoảnh khắc Xử đưa thức ăn vào miệng, những cánh tay thoăn thoắt liên tục gắp đồ ăn từ phần cơm của Xử đến khi hộp cơm sạch trơn mới thôi.

Xử Nữ mếu máo đặt hộp cơm lên bàn, cầm trên tay chiếc muỗng dùng hết tốc lực phi thẳng tới hộp cơm của mọi người ăn ké vài muỗng. Chớp mắt phần thức ăn của mọi người đã tan biến không sót một mảnh vụn. Một cuộc hỗn chiến diễn ra, mọi người bay vào quét được gì thì quét, dù trong hộp có còn những cọng rau hay hạt cơm đều bị tất cả quét sạch nhanh gọn. Bảo Bình là người đầu tiên thoát khỏi cuộc hỗn chiến đó nên cầm hộp cơm đi đến nhà vệ sinh rửa. Trên đường đi Bảo Bình không ngừng mỉm cười trong vô thức, điều cô không ngờ rằng đôi lúc các thành viên trong lớp có những lúc đáng yêu không chịu nổi, có những lúc đáng sợ tột độ nhưng chung quy mọi người đều yêu thương nhau, đều đoàn kết. Mọi thứ diễn ra khác xa ngày đầu tiên khi cả đám bước vào lớp D, kể từ khi sự xuất hiện của Thiên Yết đã thay đổi tất cả, Bảo Bình thật lòng cảm ơn Yết đã đến lớp học này.

Bước vào nhà vệ sinh, từ buồng vệ sinh ở cuối phòng phát ra giọng nói quen quen dường như Bảo Bình vừa nghe hồi giờ ra chơi, nếu đoán không lầm giọng nói này chính là Sư Trâm. Do không chắc chắn lắm nên Bảo Bình lặng lẽ cất gót tiến lại gần cuối phòng nghe rõ hơn giọng nói ấy.

-Sư Trâm con không làm bác thất vọng đâu.

Giờ thì Bảo Bình đã đoán đúng rồi, chủ giọng nói không ai khác là Sư Trâm, còn người đầu dây bên kia Bảo không nghe thấy nên chẳng để ý gì nhiều, thật ra Bảo thường ít khi quan tâm chuyện người khác đặc biệt là người lạ qua đường nữa, không nghĩ gì nhiều cô phớt lờ đi sự hiện diện của cô bé Sư Trâm ấy. Đoạn Bảo tính xoay gót tiến về bồn rửa tay thì Sư Trâm nói tiếp:

-Con sẽ chinh phục anh Cự Giải và đá đít nhỏ Sư Tử cho mẹ Chi xem hi hi.

Người được Sư Trâm nhắc đến là Chi, cái tên này Bảo Bình đã nghe qua ở đâu đó thì phải. Cách đây không lâu Song Ngư có cho cô xem sơ yếu lí lịch của mọi người, khi xem sơ yếu lí lịch của Cự Giải cô vô tình làm rơi nó nên cúi xuống nhặt lên, tên mẹ Cự Giải liền đập vào mắt cô nhưng khi ấy cứ ngỡ không ấn tượng và không liên quan nên cô chỉ gật gù xem qua, sau đó đem trả cho Song Ngư. Vậy ra chuyện mẹ Cự Giải và Sư Trâm cấu kết với nhau là sự thật, hai người này rốt cuộc ghét Sư Tử cỡ nào mà lại chia cắt tình yêu giữa Sư và Giải. Bảo Bình náng lại lấy điện thoại ra ghi âm lại cuộc nói chuyện giữa Trâm và mẹ Giải biết đâu hữu ích.

-Dạ hi hi, à mà mẹ Chi ơi có chuyện này con muốn nhờ mẹ ạ !

"Chuyện gì đây nhỉ ?" - Bảo Bình nói trong bụng.

-Anh Cự Giải không chịu bỏ nhỏ chết tiệc ấy, anh ấy nhất quyết xua đuổi con như vậy thật khó cho con rồi. Mẹ tác động anh ấy giúp con nha~

"Má ơi cái giọng điệu thảo mai nghe nổi da gà, mày mới là con chết tiệc đó thứ tiểu tam." - Bảo Bình sờ hai cánh tay mình, da gà da vịt thi nhau nổi trên hai cánh tay cô.

-Bây giờ con chỉ cần bám theo anh ấy thôi á, dạ được ạ. Dạ thôi con đi kiếm anh Giải ăn trưa đây, chúc mẹ Chi buổi trưa vui vẻ nhé.

Dứt lời Sư Trâm cúp máy đẩy cánh cửa buồng vệ sinh ra, Bảo Bình lúng túng vội đẩy cửa buồng vệ sinh gần mình khẩn trương đi vào rồi khoá lại. Sư Trâm cảm giác như mình đang bị nghe lén nhưng rồi ung dung đi lại bồn rửa tay sau đó đi mất. Bên trong, Bảo Bình thở phào nhẹ nhõm vì Sư Trâm chẳng hề nhận ra, cô vội vàng gửi đoạn ghi âm vừa rồi cho Sư Tử nghe. Đợi cho phòng vệ sinh yên ắng hẳn Bảo nhi mới dám bước ra rửa hộp đồ ăn trên tay, trong lúc rửa Bảo nhi mong rằng Sư Trâm gì gì đó đó không gây phiền phức hay nói những lời ngu ngốc, nếu như lần này nói bậy thêm nữa e rằng không toàn mạng bước ra khỏi lớp D nổi.

Trên lớp D, cuộc hỗn chiến giành đồ ăn vẫn diễn ra kịch liệt như trước khi Bảo Bình rời đi. Ấy thế nhưng Sư Tử nhận ra mình có tin nhắn gửi tới liền lật đật mở ra xem, Sư nhíu mày không biết Bảo Bình tính gửi cho mình xem cái gì mà bí mật thế. Khi Sư mở đoạn ghi âm lên thì nghe rõ giọng Sư Trâm, chỉ nghe sơ qua thôi Sư nắm kha khá tình hình hiện tại, rõ ràng người đứng sau giật dây chắc chắn là người phải có quyền lực. Lần đầu tiên mẹ Cự Giải chưa chấp nhận Sư Tử bày ra ba vụ thử thách ngăn Sư Tử làm bạn gái Cự Giải, lần đấy may mắn qua được ở đoạn nấu nướng cứ tưởng mọi chuyện êm xuôi đâu vào đấy, giờ mẹ Giải cho hôn ước mà hôn ước lại có liên quan Sư Trâm. Trái đất có nhỏ bé tới mức người quen đụng người quen không chứ.

Đứng suy nghĩ đoạn ghi âm Sư Tử quên khuấy mất Sư Trâm sẽ đến lớp. Sư Trâm không ngần ngại chạy ào vào lớp ôm chặt Cự Giải từ đằng sau, Bảo Bình chạy ngay theo sau chứng kiến cảnh đó chỉ biết xoa trán vì không ngăn cản kịp. Mọi người ngưng hỗn chiến đứng lặng thinh một lúc lâu miệng há hốc đụng cả đất. Nạn nhân của Sư Trâm ban đầu mất thăng bằng cố gắng dùng lực gỡ tay cô ta ra, giọng điệu bực tức mắng:

-Cô bỏ ra ngay cho tôi !!!!

Sư Trâm thảo mai một cách kì lạ nói:

-Hông chịu hông chịu đâu, anh là chồng tương lai của em sao anh quát em.

-Tôi chồng tương lai của cô hồi nào cô bớt ảo tưởng đi. Tôi nhắc lại một lần nữa bỏ tôi ra mau trước khi tôi nổi điên. - Cự Giải chán ghét không thèm quay ra sau nhìn mặt Sư Trâm, tay vẫn cố gỡ tay Trâm ra mà cô ta rất thông minh bám chặt vào áo đồng phục.

-Hổng chịu đâu, anh đừng có hắt hủi em nữa mà.

Xử Nữ ngứa hết cả mắt ngưng việc tranh thủ trộm đồ ăn đi ra sau lưng Trâm kéo mạnh Trâm xuống, Trâm bị kéo ra sau bất ngờ nên ngã nhào đập lưng xuống đất đau điếng. Đương nhiên Trâm hoá giận chửi:

-Mày là thằng chó nào mà dám đụng tay dơ bẩn lên người tiểu thư ta, tin tao đục mày không ?

-Tao cho đụng, ý kiến không bé ? - Thiên Yết khoanh tay đứng cạnh Xử Nữ lườm Trâm rồi nói rằng - Bé ngon đứng dậy đục thư ký hội học sinh nè cưng, chị sẵn sàng đứng yên cho bé đục.

"Cái gì thành viên hội học sinh trong lớp rách này á."

Trâm từ từ ngồi dậy xuýt xoa cái mông vừa hôn đất ê ẩm cực kì, đối diện con mắt sắc bén từ Thiên Yết và Xử Nữ thêm cái danh thư kí hội học sinh nữa, người mới vào trường như cô ta chưa có quyền lực hay địa vị, đi gây sự hội học sinh có nước chui xuống lỗ mới thoát. Không dừng lại ở đấy Trâm còn nghe thư kí hội học sinh rất gần gũi hội trưởng, hội trưởng hay chuyện ắt sẽ không bỏ qua cho Trâm quá. Giờ ra chơi thì đụng phải kẻ gây cho Trâm cảm giác ám ảnh trong quá khứ, giờ ăn trưa gặp thư kí hội học sinh sao cái lớp bị lớp khác khinh ra mặt mà toàn hội tụ thứ dữ, cô ta còn biết điều nên vội đứng dậy chạy trốn một lần nữa.

Cự Giải thở dài, tiếng thở dài đầy mệt nhọc. Giải ngồi phịch xuống ghế chán nản, tự hỏi sẽ bao lâu để thoát khỏi con nhỏ trà xanh trở về cuộc sống yên bình bên Sư Tử đây. Bảo Bình đi tới đặt tay lên vai Sư Tử khẽ nói:

-Mày đừng lo con Trâm không dám làm lớn chuyện đâu, sớm muộn gì nó cũng từ bỏ thôi.

Sư Tử cười trừ rồi đi lại ngồi kế Cự Giải, Sư nói rằng chiều nay ra về chắc chắn sẽ có cuộc nói chuyện căng thẳng giữa Giải và mẹ anh, không cần gì nhiều Sư chỉ cần cả hai giải quyết trong êm đẹp, tình mẹ con mà rạn nứt do Sư Tử thì cô tự dằn vặt mình mất. Cự Giải ngước lên trần nhà tự hỏi từ khi nào ba mẹ anh chú ý đến cuộc sống đời thường của anh, lúc họ làm ăn phát đạt họ có nghĩ tới anh đâu, bây giờ dính chuyện yêu đương họ nhảy vô ngăn cản, làm đủ trò. Mọi chuyện đến quá nhanh, mẹ anh còn chẳng cho anh biết chuyện đã kêu Sư Trâm đùng đùng tiếp cận, có cần phải gấp rút thế không, bộ cái hôn ước gì gì đó đó ước không đợi ngồi xuống bàn bạc à.

Không khí vui nhộn bỗng chốc bị phá bởi Sư Trâm, ấy thế mà không khí vui nhộn ngay lập tức quay trở lại cũng do Xử Nữ lén la lén lút ăn đồ của Kim Ngưu, lén lút làm sao để chủ hộp cơm phát hiện vậy là hỗn chiến diễn ra tập hai. Băng hám ăn còn lại không nể nang Kim Ngưu mà bay vô táp, có mỗi hộp cơm chục cái muỗng trong đấy xem chịu nổi không. Thoáng chốc hộp cơm chung thứ hai bay màu không thương tiếc, cũng may chủ nhân hộp cơm ăn được một ít hơi no rồi. Hộp cơm chung thứ hai đã bị quét sạch thì nên tiếp tục tìm hộp cơm chung thứ ba thôi, đối tượng lần này không ai khác là Song Ngư. Mặc dù lớp phó răng đe rằng ai đụng vào hộp cơm của mình bị phạt trực nhật một tuần, ban đầu bọn nó chần chừ một hồi lâu nhưng Bảo Bình làm người khởi xướng. Cô nàng chìa muỗng vô hộp cơm, ra hiệu cho tụi hám ăn ngồi ngay ngắn vào chỗ rồi cô chuyền từng muỗng cho mỗi đứa ăn. Cả đám nhanh trí ngồi yên vị vào ghế, xếp thành hình vòng như ban đầu. Mọi việc diễn ra vô cùng êm xuôi, thuận lợi. Đột nhiên Song Ngư thấy làm lạ, tự hỏi trong đầu tại sao đám cô hồn này bỗng ngoan đột xuất thế kia, đứa nào cũng ngồi yên một chỗ mà cặm cụi bên dưới giống đang ăn gì đó. Bản chất tò mò không kìm nén được Song Ngư đứng dậy đi qua phía bên cạnh là Song Tử, Ngư bất ngờ cúi mặt xuống nhìn hành động của Song Tử khiến Song trở tay không kịp, lộ hết dây chuyền cả đám. Bọn cô hồn ngưng mọi hoạt động, run rẩy nhìn Song Ngư đang nhìn chằm chằm từng đứa.

-Bây chuyền đồ ăn cho nhau à ? Bắt đầu từ đứa nào ấy ?

Song Ngư lần theo đường nhận thức ăn của Song Tử mà đi hết một vòng lớp rồi dừng chân ngay chỗ mình. Bảo Bình chậm rãi ngước lên, đôi mắt long lanh nhìn khuôn mặt ngây ngô của Song Ngư. Lúc này Song Ngư muốn hoá đá, xem chừng lát nữa thấy tượng đá bể thành đôi. Ngư đã hiểu ra kế hoạch này nên buông một tiếng thở dài đầy sự bất lực, cầm hộp cơm đặt ra trước mặt Song Tử quát:

-BÂY ĂN HẾT LUÔN ĐI !

Nhiều sự bất lực dâng trào trong người, cơn thịnh nộ trong người Song Ngư bùng phát. Tuy nhiên lũ hám ăn hám uống chẳng coi ra gì với thái độ siêu nóng giận của Song Ngư. Bọn nó cười tươi cảm ơn lòng tốt rồi tụ lại chìa muỗng vô múc đồ ăn. Bạch Dương khều Bảo Bình hỏi xem Ngư liệu có ổn thì Bảo xua tay đáp rằng cậu ta sẽ không sao đâu, bất lực một chút xem chừng tình yêu mặn nồng thêm. Định lý Bảo Bình đưa ra ngay cả Bạch Dương còn không chấp nhận được huống chi là Song Ngư, Dương nhi thầm cầu mong cuộc sống sau này của Ngư không mấy tồi tệ và xám xịt, bữa Dương nghe Nhân Mã kể rằng dạo gần đầy Song Ngư bị đì ghê lắm, mỗi ngày trôi qua cậu ta như sống đi chết lại chục lần. Thấy cũng tội mà thôi cũng kệ, ai kêu vớ phải chiếc người yêu "bình thường" chi.

Hộp cơm chung thứ ba bay màu theo hai hộp cơm chung trước vô cùng nhanh chóng. Mọi người cũng đã ăn uống no nê, căng da bụng, chùng da mắt. Cũng giống bao ngày khác tụi con trai đi đẩy bàn ghế ra cuối lớp chừa khoảng trống lớn giữa lớp, áo khoác bắt đầu phát huy công dụng làm gối đầu cho đám học sinh. Thiên Yết cùng Ma Kết hí ha hí hửng leo lên dãy bàn được xếp sát nhau, xếp áo khoác thành chiếc gối rồi thoải mái nằm xuống. Bạch Dương thấy vậy liền bắt chước giật áo khoác Nhân Mã chạy lên nằm kế hai cô nàng kia. Do chỗ có giới hạn ba đứa con gái còn lại buộc phải nằm dưới đất. Sau khi quét dọn bụi bặm sạch sẽ thì đám còn lại mới dám nằm xuống. Thương mấy anh nam có người yêu nằm bên dưới, phải lấy tay làm gối cho chị em nằm rồi lấy áo khoác kê lên cho êm.

Buổi trưa nóng bức ước có chiếc máy lạnh lắp trong lớp cho nhiệt độ hạ xuống, đằng này một căn phòng học chỉ có hai cái quạt trần cùng bốn cái quạt nhỏ treo tường, không đủ sức làm mát. Muốn mát thì phải mở cửa sổ mà mở cửa sổ ánh nắng chiếu vào khác nào mời gọi cái nóng. Ráng chờ qua buổi trưa rồi chiều hưởng mát thôi. Nhưng trong lớp có vị trí ngồi rất mát, quạt thổi hẳn vào đầu làm tóc phất phơ trong gió. Chỗ đó bình thường chỉ có giáo viên ngồi còn học sinh bị cấm ngồi vô vị trí ấy, không chỗ nào khác chính là bàn giáo viên. Thông thường mỗi ngày buổi trưa đứa tụ luân phiên nhau ngồi hưởng mát đánh một giấc, thứ tự sắp xếp dựa theo sơ đồ lớp và người ghi nhớ thứ tự này là Thiên Yết, nhưng mà dạo gần đây đẩy nhiệm vụ sang cho Song Ngư làm rồi. Ngày hôm nay vị trí mát mẻ ấy thuộc về Xử Nữ, vừa hay trưa nay Xử Nữ định không ngủ trưa dành thời gian ôn luyện chớ không phải vì người yêu bỏ mình theo gái đâu.

Dần dần con người chìm vào giấc ngủ trưa bỏ lại Xử Nữ ngồi cặm cùi làm bài tập. Đôi lúc Xử Nữ đứng dậy đi sang chỗ Thiên Yết nằm ngủ làm chút chuyện, việc đầu tiên là đặt nụ hôn lên trên má hồng hào của Thiên Yết, tiếp theo đó Xử Nữ lôi điện thoại ra thích thú chụp ảnh dìm Yết trong lúc ngầu. Đoạn Xử Nữ chụp hình Thiên Yết đột nhiên Yết đưa tay dụi mắt làm kẻ làm chuyện xấu giật mình, chân lùi ra phía sau không ngờ mất thăng bằng ngã nhào xuống đất ê hết mông. Hoá ra Thiên Yết chỉ xoay mình dụi mắt trong vô thức chứ cô chưa hề thức giấc phát hiện ra hành vi xấu xa này, vậy mà làm Xử Nữ giật hết cả hồn cũng may cái hồn còn nguyên chỉ thương cho cái mông bị dập. Không chụp ảnh dìm nữa, Xử Nữ quay trở về bàn giáo viên cầm bút lên làm bài tập toán Kim Ngưu giao. Trong lúc làm Xử Nữ bỗng nghĩ về cảnh một thân một mình ở trong phòng thi toàn là người lạ, các học sinh từ nhiều trường khác nhau tụ về chẳng ai quen ai, như thế làm bản thân thấy áp lực hơn hẳn. Cảm giác ai ai cũng xa lạ còn là học sinh giỏi giành nhiều giải thưởng nữa chứ, có khi nào số thí sinh dự thi ai cũng coi Xử Nữ là hàng tôm hàng tép, không đủ trình thì sao. Nghĩ thôi Xử Nữ tuông mồ hôi như suối ngồi lo lắng không làm bài được.

.

.

.

Tại lớp nào đó, xung quanh ai cũng ngủ say, có một cô gái điệu cười mưu mô và đắc ý. Cô gái cầm trên tay chiếc điện thoại miệng cười tủm tỉm có lẽ đang gọi điện thoại cho ai đó, cô gái thầm bảo với đối phương:

-Hình đấy ! Giải quyết ba thằng ấy cho sạch sẽ, đừng chừa răng cho chúng nó ăn cháo rồi tôi sẽ chuyển nốt % số tiền còn lại.

-Chốt ! - Đầu dây bên kia đồng ý với lời đề nghị.

Nói rồi cả hai cúp máy, cô gái nhếch môi thành đường cong hoàn mỹ, nói trong lòng:

"Song Ngư, Xử Nữ, Song Tử... đời ba người tàn khi đụng vào bổn cô nương rồi ha ha."

Buổi chiều cái nắng nóng vơi dần nhờ đám mây trắng che khuất tia nắng từ mặt trời, cũng là lúc giờ học tiếp tục diễn ra như thường lệ. Nhìn chung đứa nào cũng mệt lả tỏ ra mình chưa ngủ đủ giấc, mệt mỏi nằm dài trên bàn cố vảnh tai lên nghe lời thầy cô giảng, nghe được gì thì nghe không nghe được hỏi đứa kế bên, đứa kế bên không nghe hỏi đứa trước mặt. Ít nhiều gì trong lớp cũng có đứa nghe thầy cô giảng bài, chỉ cần bỏ chút thời gian ra là tìm được thôi.

Lời giảng của giáo viên không phải gọi là quá nhàm chán hay quá thú vị, chả là con người ngồi bên dưới nhìn giáo viên đi qua đi lại để giảng bài, cụ thể là viết lên bảng cho học sinh hiểu thì bọn họ thấy khá hoa mắt. Tuy vậy bọn nó vẫn cố gắng làm thinh để giáo viên không buồn, tụi nó thầm nhắc nhở nhau đi mua miếng dán hình mắt gắn lên mắt tụi nó rồi tranh thủ chợp mắt. Đây được xem là một trong các trò đùa nghịch nổi tiếng của học sinh.

Thôi không bàn chuyện đứa quậy đang tỏ ra là mình ổn trong giờ học nữa. Thời gian không vì chúng nó mà dừng lại mà tiếp tục trôi qua. Giờ về đã đến nhưng đối với Thiên Yết mà nói là giờ lao động khổ sai, hôm nay Yết có trách nhiệm trực nhật cộng thêm lòng tốt từ bạn lớp phó thân thiện bắt bẻ liên tục. Song Ngư đích thân đứng ra giám sát Thiên Yết trực nhật lớp, chỗ nào còn bụi hay rác dù chỉ một miếng nhỏ Song Ngữ cũng cau có nhắc nhở Thiên Yết quét dọn cho thật kĩ. Báo hại Xử Nữ và Bảo Bình đứng ngoài hành lang đợi hai người kia xong việc. Ngoài bấm điện thoại ra Bảo Bình không biết làm gì khác trong lúc đợi, bấm điện thoại hoài thì nảy sinh cảm giác chán và muốn tìm gì đó nghịch. Bảo quay sang nhìn Xử Nữ đang cầm cuốn sách sinh mượn ở thư viện trau dồi thêm kiến thức, sự chăm chỉ hiếm thấy làm Bảo không dám phá Xử Nữ ngăn cản thời gian Xử học bài. Đứng nhìn trời nhìn đất mãi chẳng có gì vui Bảo Bình chán nản lê từng bước vào lớp, bám vào cánh cửa phồng má hỏi:

-Hai người chừng nào xong vậy ?

Và bên trong chẳng thèm để ý đến người vừa cất giọng.

-Chỗ này chưa sạch quét lại đi !

-Rất sạch rồi thưa ông ! Nhìn kĩ vào sạch không tuỳ vết !

Thiên Yết đang cố chứng minh rằng chỗ mình vừa quét sạch trơn bụi, thiếu điều lấy cây lau nhà lau một lần cho nó sạch bóng. Ngược lại Song Ngư không hề tin chỗ mình đang chỉ là sạch, giải thích rõ là vẫn còn bụi. Vậy là cả hai cứ cãi qua cãi lại không ai chịu thua ai, suốt mấy phút đồng hồ phần lớn thời gian hai người này cãi nhau về vấn đề sạch - không sạch.

Sau nửa tiếng đồng hồ đứng cãi cọ, bảo vệ lên tận lớp đuổi chúng nó về. Bảo Bình và Xử Nữ thầm mừng rỡ cuối cùng thời gian đứng ngoài hành lang cũng đã kết thúc. Tuy thế lớp trưởng và lớp phó vẫn chưa ngưng cuộc chiến bất phân thắng bại, trên đường đi khắp trường chỉ nghe mỗi tiếng cậu trai và cô gái cãi nhau. Hai cậu ấy cãi nhau hăng say đến mức đi lộn đường ra cổng sau hồi nào không hay, hai người kia thật sự không dám nhận người quen gì với lớp trưởng lớp phó. Giữ hai chức cao thua giáo viên mà trông chả khác gì con nít là mấy, thế làm sao làm gương cho mười đứa còn lại, chẳng lẽ mười đứa ấy học theo thói hư tật xấu lớp trưởng lớp phó ư.

Đoạn bốn người đến ngã rẽ chuẩn bị chào tạm biệt nhau thì đột nhiên một nhóm nam thanh niên dáng người to con, cơ bắp cuồn cuộn trông đáng sợ cực kì đứng chặn nhóm lớp trưởng. Nhóm nam nhìn sơ qua tầm khoảng người, ai nấy đều hung hăng sẵn sàng lao vào động tay động chân. Đám người đó nhe răng cười gian tà, liếm môi, tên đứng đầu nhóm côn đồ ấy khinh bỉ bảo:

-Toàn lũ oắt con tưởng ghê gớm lắm. Ôi trời bày đặt dắt theo bạn gái, gây sự với cô chủ tao là sai rồi con.

-Ê ê mấy anh làm gì đó ? Cô chủ gì cơ ? Tụi này không hề gây sự với ai nha, mấy anh lộn người rồi đấy.

Bảo Bình bức xúc vì không làm gì cũng bị người khác vu oan nên đứng ra quát. Thiên Yết đồng tình với lời nói của Bảo Bình liền ủng hộ nhiệt liệt. Tên đứng đầu nhếch môi cười khinh nhìn Thiên Yết và Bảo Bình bằng nửa con mắt, nói tiếp:

-Tụi mày ngon, đụng vô cô chủ rồi giả ngơ. Tất cả chuẩn bị xông lên đập tụi nó không thấy đường về.

-Vâng !!! - Đồng bọn đứng sau lưng hắn là cấp dưới của hắn, đồng thanh hô to rồi cất gót tiến lên phía trước.

-Cầm giúp anh cặp nhé. - Song Ngư vào trạng thái nghiêm túc, đưa cặp mình cho Bảo Bình cằm rồi bước lên đứng trước Bảo Bình, tay nhẹ nhàng đẩy Bảo Bình xích xuống dưới.

-Lâu lắm rồi chưa thấy ai có gan lớn vậy đó, bảo bối giữ cặp anh rồi lùi xuống dưới với Bảo Bình nha, có gì hét lên cho anh biết.

Xử Nữ mặc dù nói Thiên Yết lùi xuống nhưng tự mình bế Thiên Yết lên rồi thả cô xuống ở vị trí khá xa, Bảo Bình thấy thế cũng chạy theo. Sau đó Xử Nữ siết chặt nắm đấm, từng bước từng bước bước về vị trí cũ cạnh Song Ngư. Đôi mắt cả hai chau lại, khuôn mặt như muốn gϊếŧ chết đối phương, sát khí cả hai gộp chung vô lan toả một bầu không khí bao trùm những người sắp tham gia trận đấu này. Đụng ai không đụng đi đụng người yêu của hai anh đây là sai lầm rồi, ngay lúc này đây nhóm côn đồ trước mặt phải lãnh cái kết đắng cho hậu quả đụng lầm người. Xử và Ngư bẻ khớp tay vang lên tiếng rắc rắc. Mặt Xử có hơi hất lên ngầm ý chế nhạo đám côn đồ chỉ biết ỷ đông hiếp yếu, khinh thường đối thủ.

Bọn côn đồ bị chế nhạo, khinh thường liền tức giận bực bội xông lên giơ cao nắm đấm, ngắm thẳng mặt Song Ngư và Xử Nữ. Chục cú đấm chuẩn bị tấn công vô người Ngư và Xử, đột nhiên cú đấm ấy bị ngăn lại chỉ với cái khuỷ tay của Ngư và Xử, hai người đồng loạt tung cú đá ngay chỗ hiểm của địch thủ. Lần lượt các tên côn đồ bị hạ đo ván nằm sải lai dưới đất, máu mũi xịt ra dính trên mặt. Chỉ trong mấy phút ngắn ngủi toàn bộ nhóm côn đồ ai nấy đều nằm dưới đất trong tình trạng bị hạ gục, đuối sức. Trong khi đấy nhìn Ngư và Xử lại không hề có lấy một vết bầm hay một giọt máu, cả hai còn nguyên vẹn giống như chưa hề có cuộc đụng độ xảy ra.

Thiên Yết và Bảo Bình đứng bên ngoài xem cảm thấy hồi hộp vô cùng, ngay góc hai cô nàng đứng hoàn toàn chẳng thấy người yêu mình đâu, mấy tên côn đồ vây quanh che khuất tầm nhìn. Đứng chờ mãi không thấy Song Ngư và Xử Nữ ở đâu chỉ thấy tụi côn đồ từng người một bị đánh văng ra, hai cô thầm cười và tự tin đoán rằng chẳng mấy chốc sẽ có hai nam sinh đứng vững sau trận chiến. Và đúng như lời dự đoán, Song Ngư và Xử Nữ đang đứng trước mắt họ. Yết chạy tới bên Xử Nữ tặng cho anh yêu của mình một cái ôm thật chặt, Bảo Bình hơi ngại một xíu nhưng rồi cũng bay vào ôm Song Ngư. Song Ngư được ôm cả cơ thể bỗng mềm nhũn, cảm thấy suиɠ sướиɠ không chịu được quên khuấy mất chuyện hỏi rõ kẻ chủ mưu vụ chặn đường này.

Reng reng

Tiếng chuông điện thoại Song Ngư vang lên cắt ngang sự suиɠ sướиɠ của Ngư. Ngư giật giật khoé môi thầm chửi rủa ai phá hỏng khoảnh khắc tuyệt vời này. Người xui xẻo bị Ngư cho là phá đám chính là Song Tử, Song Tử gọi cuộc này là cuộc thứ năm mà vẫn chưa có người nào bắt máy, bên kia Song Tử chửi Song Ngư đang làm trò quỷ gì mà bắt máy cũng không được. Song Ngư thở dài chán nản lấy điện thoại ra ấn nút chấp nhận cuộc gọi, nhàn nhạt hỏi:

-Chuyện gì thằng kia ?

-TAO MỚI LÀ ĐỨA HỎI MÀY Á !! NÃY GIỜ TAO GỌI MÀY SAO MÀY KHÔNG BẮT MÁY BỘ MÀY ĐIẾC HAY GÌ ? BỐ MÀY KHÔNG CÓ THỜI GIAN ĐỨNG ĐÂY CHỜ MÀY BẮT MÁY.

Đầu dây bên kia Song Tử vô cùng nóng giận tặng nguyên tràn mắng Ngư không thương tiếc. Đến độ ba người đi cùng Song Ngư dù đứng cách xa vẫn nghe rõ từng câu chữ của thằng Song, cả tiếng thở dài bất lực của nó cũng được nghe rất rõ. Song Ngư được điện thoại ra xa lỗ tai đồng thời ngoáy ngoáy tai mình, có lẽ Ngư ca không thèm quan tâm đến lời mắng vừa rồi mà coi nó như lời gió thoảng mây bay. Tiếp theo đó Ngư nhìn đám côn đồ đang nằm dưới chân mình thì anh chau mày, sút mạnh vào bụng một tên gần chân anh, rồi kê điện thoại sát vào đáp:

-Tại mày không biết thôi, có mấy con sâu bọ nó kéo tới làm tao có để ý đâu, thông cảm cho nhau đi anh bạn.

Song Tử siết chặt điện thoại hận không thể đục cho Song Ngư một cái vì khoảng cách địa lí, chợt anh nhớ ra mục đích mình gọi cho tên lớp phó thối kia là gì liền chuyển chủ đề, bảo:

-À phải rồi tao cũng bị đám sâu bọ đó cản đường đây ! Sau khi bị Sư Tử với Thiên Bình tra tấn tụi nó cũng chịu khai ra, mục tiêu của tụi nó là tao, mày và Xử Nữ. Có Xử Nữ ở đó với mày không ?

-Có, ngay sau lưng tao nè. - Song Ngư quay ra sau lưng ngoắc Xử Nữ lại gần mình.

-Ok, theo như tụi này khai thì người đứng sau là đứa con gái, cô ta trả cho chúng triệu cho việc này, bọn chúng nhận triệu rồi còn triệu nữa thì đợi hoàn thành xong việc cô ta mới đưa. Hử, tao bảo bây nằm im mà nghe không ?

Song Tử khẽ chau mày nhìn xuống dưới mình, hiện tại cậu ta đang ngồi trên năm tên chặn đường nhóm mình, có một tên thức dậy sau khi bị đấm cho bất tỉnh liền ngọ nguậy. Kết quả tên đấy may mắn ăn trọn cú đấm ngay mỏ tiếp tục bất tỉnh tập hai. Ban nãy chặn đường nhóm Song Tử đi về là tầm bảy tên đứng ra, dáng vẻ thì đáng sợ, hung tợn lắm nhưng hoá ra chỉ là bọn được vẻ bề ngoài, một mình Song Tử đủ sức đánh chúng nó. Điều khiến Song Tử và nhóm bạn chú ý tới bọn chúng là vì chúng luôn miệng nhắc về cô chủ, chẳng phải bọn chúng muốn nói nhóm bọn họ gây phiền toái đến cô chủ của chúng. Vì vậy mới có màn tra tấn để ép chúng nói ra đầu xỏ do Bình và Sư đảm nhiệm, từ cù lét tới nhét mù tạc vào mũi, xui cho chúng là cửa hàng tiện lời kế bên nên đồ nghề có đủ.

Có vẻ như Song Tử ngầm đoán ra cô chủ mà đám côn đồ này nhắc đến là ai rồi, mục đích gọi điện hỏi Song Ngư không phải hỏi thăm mà là bàn bạc về thủ phạm. Song Ngư đồng tình với ý kiến đấy, cả ngày trời có đụng chạm đến cô nào trong trường đâu, nếu nói tới gây sự chỉ có mỗi Sư Trâm tự nhiên xông vô lớp người ta làm mình làm mẩy, tự rước hoạ vào thân bày đặt thuê người. Nhưng mà rõ ràng hôm nay Sư Trâm bị bốn người doạ cho phát sợ còn gì, sao chỉ có mỗi Kim Ngưu là vẫn yên ổn thôi. Đoán già đoán non chẳng được ích lợi còn tốn thời gian, chi bằng ngày mai lên trường kiếm Sư Trâm hỏi chuyện cho ra lẽ. Đừng nghĩ thích thì đụng, không thích không đụng là xong chuyện, ba nam sinh lớp D xác định mục tiêu đừng hòng trốn thoát.

===> End chap

Chuẩn bị tinh thần đi Trâm ơi, cả gan kêu người chặn đường thành viên lớp D luôn đấy, mà xui đụng trúng toàn thứ dữ không, chúc Trâm may mắn nhen. Các bạn cùng chờ chap để biết diễn biến tiếp theo nha.

Đừng quên để lại một sao đó, xem chùa là không được đâu, xem chùa là tụi tui buồn hông có tinh thần ra chap mới đâu nè. Xin cảm ơn sự ủng hộ của mọi người, chân thành cảm ơn yêu yêu !

Ngày đăng: //

Tác giả: Ri

Nơi đăng ( duy nhất ): truyenwikiz.com

Truyện Chữ Hay