-Em có muốn theo chị làm người mẫu không ?
-Hả ? - Bạch Dương bất ngờ hỏi lại cho chắc sợ rằng tai mình dạo này nghe không rõ.
-Em có muốn trở thành người mẫu dưới sự chỉ dạy của chị không cô bé đáng yêu ? - Ninh lặp lại lời đề nghị ngầm xác nhận vừa rồi Dương không nghe lầm đâu.
Trang đứng đằng sau bỗng nhiên chen vào giữa Dương và Ninh tạo khoảng cách cho hai người, tiếp đó Trang phản đối lời đề nghị trên:
-Không được không được !! Chị biết Bạch Dương đang trong giai đoạn học để thi cuối kì rồi tốt nghiệp không hả ? Nếu theo chị thì con bé lấy đâu ra thời gian mà học cho tương lai của nó ?
Lý luận Trang đưa ra không hề sai, mọi người xung quanh đều nhận thấy rõ làm song song hai việc này cùng lúc rất khó đã thế còn trong thời gian căng thẳng này. Tuy lời đề nghị như cánh cửa vàng dẫn đến tương lai bao cô gái mong muốn, không chỉ bước chân vào giới người mẫu mà trở thành học trò của siêu mẫu nổi tiếng Ninh Mia là điều nhiều người ước mong hơn, rất nhiều người khi mới bước vào giới người mẫu đều muốn Ninh Mia làm sư phụ nhưng từ xưa đến nay Ninh Mia chẳng nhận ai làm đệ tử. Việc học quan trọng không kém, nếu như hoàn thành tốt việc học thì sẽ có nhiều cánh cửa mở ra hơn. Chuyện này Bạch Dương nên cân nhắc suy nghĩ thật kĩ rồi hãy đưa ra câu trả lời.
Ma Kết đứng đằng sau Bạch Dương đồng tình với ý kiến của chị Trang hơn nên nhón chân nói nhỏ vào tai Dương, bảo:
-Hay là để chuyện đó cho tương lai đi, bây giờ mày lo học đi đã sẽ tốt hơn á !
Dương xoa cằm tự hỏi bản thân mình muốn gì, bản thân bây giờ chia ra hai luồng ý kiến trái chiều nhau, một bên ủng hộ chấp nhận lời đề nghị vì gần đây cô suy nghĩ về việc học trở thành người mẫu, cơ hội ngay trước mắt không biết nắm lấy thì kì. Bên còn lại theo ý Trang do cô sợ không thành công ở con đường người mẫu, mà ý Trang lại được Ma Kết ủng hộ khuyên cô tạm gác chuyện đó tập trung việc học, mình không quyết định được đi hỏi bản thân ai ngờ bản thân đang bối rối phải hỏi ai bây giờ. Và có một lý do khác khiến phần trăm bên đồng ý lời đề nghị giảm xuống.
-Thôi em cứ suy nghĩ nhé đợi có câu trả lời liên hệ với chị sau, có gì em liên hệ Trang để lấy số của chị nhé - Câu nói đó giảm đi phần áp lực trên người Dương, đúng vậy Dương nhi cần thời gian suy nghĩ thêm không thể nào tuỳ tiện quyết định được.
Mọi người đứng đây cũng khá lâu rồi vả lại nãy giờ mới ăn được mấy muỗng cơm trưa thôi chưa no, thế là nguyên đám kéo nhau quay trở vào bàn ăn ăn nốt bữa trưa rồi đánh một giấc. Trên đường tới đây Ninh cũng chưa ăn gì nên cùng mọi người đi vô bếp ăn luôn, lúc này trong bếp đã được chuẩn bị phần cơm trắng kèm muỗng đũa cho Ninh bởi Xà Phu. Trong khi mọi người đang nói chuyện Xà Phu vẫn ung dung ăn không mảy may suy nghĩ tới sự việc bên ngoài, vừa gặp Xà Phu chị Ninh hơi bất ngờ có chút hoảng loạn, Xà Phu ngược lại trông lạnh lùng hơn cả Kim Ngưu hay Song Ngư như thể Xà Phu không muốn chào hỏi cô gái mới tới đó. Nhưng trong ánh mắt họ có thể nói hai người này đã quen nhau từ trước rồi cũng nên, mấy người khác đều chăm chú nhìn phản ứng của hai người này ánh mắt chứa đầy tia hiếu kì. Khoảnh khắc đó vội tan biến khi Xà Phu bảo mình ăn xong rồi, sau đó đi qua bên phòng khách vớ lấy chiếc điều khiển ti vi mà mở lên xem.
Mấy sao nữ quay về chỗ ngồi vẫn không thể nào hiểu được thái độ của hai người vừa nãy là sao, ngay cả Trang cũng thế không khỏi thắc mắc. Dựa vào linh tinh của mình thì Trang đoán hai người đó đã từng có xích mích với nhau, dù vậy chẳng ai dám hỏi sự thật ra làm sao cả một phần là do ngại, một phần là do đó là chuyện đời tư người trong cuộc không nhắc thì người ngoài nhắc để bị đánh giá là vô duyên. Bản tính nhiều chuyện lại không được hỏi lại càng thêm ngứa, ai nấy ước gì có ai nhảy vào hỏi chuyện giải toả cơn ngứa này giùm. Như mọi người muốn, người trong cuộc bất ngờ lên tiếng hỏi:
-Trang à người đó là ai mà ở đây thế ?
Một tiếng thở phào nhẹ nhõm được buông ra cùng lúc bởi năm người còn lại trên bàn ăn, Ninh khó hiểu sợ rằng mình vừa hỏi câu gì đó gây phiền hà tới mọi người, tính bảo mọi người không cần trả lời thì Trang đã đáp:
-Đó là Xà Phu đồng nghiệp của em, chủ nhiệm của tụi nhỏ ở đây !
Ninh giật mình vì câu trả lời đó hoàn toàn trùng khớp với người cô từng quen biết, cô mím môi cúi mặt xuống cầm chặt chén cơm. Trang thấy lạ mặc kệ đó sẽ làm người khác cảm thấy mình là con người vô duyên liền hỏi:
-Có chuyện gì với ông đồng nghiệp của em sao ?
-Ừm...chút chuyện thôi... - Giọng Ninh nhỏ dần, các cô gái kéo ghế sát gần nhằm nghe rõ câu chuyện sắp được kể ra - Xà Phu em ấy là người yêu cũ của chị thôi...
-... - Một bầu không khí lặng thinh như tờ, tất cả đều ngạc nhiên đến mức hoá đá nhưng vẫn cố trưng bộ mặt là tụi này đều ổn không sao cả.
-Bọn chị từng có một khoảng thời gian hạnh phúc bên nhau, hình như đâu đó cũng được năm năm trước khi chị chính thức được mọi người công nhận là siêu mẫu ! - Ninh cười trừ cặp mắt theo thói quen của quá khứ hướng về người đó.
-Sao sao chị lại quen được Xà Phu vậy - Thiên Yết không kiềm được sự nhiều chuyện buộc miệng hỏi. Ninh thở dài hồi tưởng về quá khứ rồi kể ra.
Chuyện là Xà Phu và Ninh từng học chung trường ở cấp ba khi đó Xà Phu mới học lớp còn Ninh mới chuyển trường vô học lớp . Tưởng rằng với khoảng cách xa như thế không thể nào gặp nhau được cho đến khi Ninh bị tụi đầu gấu có máu mặt trong trường chặn đường, cái này người ta gọi là ma cũ bắt nạt ma mới là đây chứ đâu, xét về phương diện nào thì thôi Ninh phải nộp tiền cho tụi đầu gấu này rồi. Đột nhiên người nào đó ném lon nước ngọt ngay đầu tên đối diện Ninh, đó là một cậu nhóc lớp mang trên mình khuôn mặt điển trai toát lên vẻ ngầu. Bọn đầu gấu đó tức giận không suy nghĩ gì nhiều lao vào cho cậu học sinh lớp biết thế nào là lễ độ, trong chớp mắt cả đám đầu gấu nắm bẹp dưới đất không chút sức lực, vài tên cổ bị chẹo sang một bên cũng có vài tên gãy tay. Lúc này Ninh vẫn ngồi rụt xuống không dám nhìn lên vì nghĩ tụi nó đang hăm doạ mình, mãi cho đến khi cậu nhóc lớp lạ mặt kia đi tới khều khều bảo không sao nữa rồi cô mới mở mắt ra ngước lên, đập vào mắt cô là một nam sinh cùng trường vô cùng đẹp trai khiến cô muốn ngất liền tại chỗ. Nhưng rồi lấy lại bình tĩnh được người ta đỡ dậy, Ninh rốt rít cúi đầu cảm ơn sau đó giới thiệu tên tuổi và lớp cô đang học, cậu nhóc lớp đó cao hơn cả Ninh nên ban đầu Ninh xưng em anh với cậu ta. Cậu ta đút tay vào túi quần lạnh lùng đáp:
-Xà Phu, lớp A.
Câu trả lời ngắn gọn đủ làm Ninh nhục nhã, trời ơi tự dưng gọi người ta là anh trong khi mình lớn hơn người ta một tuổi, điều này để lại cho cả hai một ấn tượng sâu sắc nào đó khiến đối phương nhớ mãi. Sau sự nhục nhã đó, Xà Phu ngỏ ý đưa Ninh về nhà phòng trường hợp đám đầu gấu lớp đó tỉnh dậy bám theo Ninh thì rắc rối lắm, hình như lo hơi xa rồi thì phải vì được ăn một trận no đòn sao mà tỉnh dậy còn sức bám theo được chứ.
Kể từ ngày hôm đó hai người trở thành chị em bạn bè thân thiết, ai trong trường đều đồn họ là một cặp đang yêu nhau, một cặp trai tài gái sắc với Xà Phu nổi tiếng sẵn là nam thần trẻ tuổi. Sự thân thiết của hai người làm ai ai cũng phải ghen tị, ganh ghét mà người bị ganh ghét nhiều nhất chính là Ninh. Ngoài các buổi học trên lớp ra, Ninh còn kèm Xà Phu thêm do cậu yêu cầu thôi chứ học lực của cậu là cao nhất trong khối rồi, nằm ngủ thôi đã đứng hạng nhất trong lớp. Nhiều người hỏi lý do gì Xà Phu học giỏi tới vậy thì Phu ca lạnh nhạt bảo rằng do Ninh dạy kèm, sau đó nhiều người xin bí quyết học của Ninh rồi đẩy cô lên làm giáo viên tuổi luôn.
Thời gian trôi qua, ngày đó cũng tới, Ninh quyết định đi tỏ tình Xà Phu không ngờ lại được Phu ca tỏ tình giữa sân trường, cảnh tỏ tình ngày hôm đó được đăng trên facebook trường nhận được rất nhiều sự quan tâm của các học sinh. Ngày hôm đó Ninh nhớ mãi vì đó là ngày cô vui nhất chắc chắn là suốt cuộc đời, hôm đấy Ninh lên facebook tìm các hình ảnh mọi người chụp để lưu về giữ làm của riêng nữa chứ. Vậy là khoảng thời gian hạnh phúc bên nhau bắt đầu từ hôm đó, dù cho có khác trường đi chăng nữa thì tình cảm giữa cả hai vẫn tăng đều đều không có dấu hiệu giảm, mối tình đầu ngỡ như mối tình cuối cùng vậy đó cho tới khi một chuyện xảy ra.
Khi đấy Xà Phu theo đuổi con đường nhà giáo giống như Đức Huy người thầy mình yêu quí nhất, Ninh vừa đậu vào công ty đào tạo người mẫu nổi tiếng nhất thành phố, được người mẫu có tiếng đích thân chỉ giáo khi cô ở tuổi rất trẻ, dường như là nhỏ nhất công ty nhưng có tài năng vượt bậc. Chính vì thế Ninh phải luyện tập thường xuyên hơn ít thời gian gặp mặt Xà Phu, Xà Phu dù có bận đến đâu vẫn dành ra hai ngày cuối tuần cho người mình yêu có khi là cả một tuần nhưng đáp lại chỉ là sự thờ ơ từ người kia, vài lần cả hai cãi nhau cũng chỉ vì chuyện này nhưng người mở đầu chính là Ninh và Xà Phu luôn bỏ qua mà đi xin lỗi cô. Các cuộc cãi vã thường là do Xà Phu gọi điện hỏi thăm nhắc Ninh ăn uống đầy đủ, đi ngủ sớm không tập luyện nhiều quá. Ninh thấy việc đó rất phiền đã thế vài lần Xà Phu hẹn đi chơi trong khi Ninh có rất nhiều buổi tập, lúc đó Ninh chặn số Xà Phu để không bị làm phiền, dù biết bị chặn Xà Phu vẫn ngày ngày cố nhắn tin với hi vọng người đó đã ngưng chặn mình.
Hôm sinh nhật Ninh, Xà Phu chủ động hẹn Ninh tối đi ăn rồi tặng quà cho Ninh luôn, buổi tối đó sẽ là sinh nhật đáng nhớ nhất vì Xà Phu đã cất công chuẩn bị nào là trang trí, nào là đi đặt bánh kem, nào là nấu nướng và đứng chờ xếp hàng cả tiếng đồng hồ để mua quà. Mãi đến tối Xà Phu mới gọi điện cho Ninh thì Ninh bảo rằng tối nay công ty có buổi tập quan trọng không về được, Xà Phu vẫn vui vẻ hứa sẽ đợi ở nhà trọ của Ninh tới lúc Ninh về, khi Xà Phu đang nói thì Ninh đã tắt điện thoại từ đời nào rồi nên cô không biết Xà Phu hứa đợi mình ở nhà trọ.
Từ đây tới lúc Ninh trở về Xà Phu cũng rảnh nên quyết định lái xe chạy vài vòng xem xem mua thêm quà không. Chạy được cả tiếng vẫn không thấy nên mua thêm gì nên Phu ca quay trở về ngồi đợi. Hiện tại Phu ca đang chờ đèn đỏ chuyển sang đèn xanh để đi thì đột nhiên có thân ảnh ai đó quen quen ngồi trong nhà hàng gần đó, Phu ca ngước lên chau mày cố nhìn kĩ quả đúng thật người ngồi trong đó đang thổi nến trên chiếc bánh kem là Ninh, chẳng phải Ninh nói rằng tối nay ở lại tập luyện không về sớm được sao.
"À chắc công ty biết nên kéo đi thôi"
Phu ca nghĩ vậy đó rồi cho xe lăn bánh trở về nhà trọ chờ Ninh về.
Thoáng chốc đồng hồ đã điểm giờ tối mà Ninh vẫn chưa về, Xà Phu do đợi lâu quá nằm ngủ quên hồi nào không hay giờ mới tỉnh giấc, vội vàng gọi điện thoại hỏi Ninh sao giờ này chưa về. Gọi mấy cuộc thì bên đầu dây bên kia mới bắt máy nhưng người trả lời không phải là Ninh, người này là một cô gái không rõ là ai nhưng người đó có vẻ tức giận lắm nên mắng:
-Giờ người ta đi ngủ gọi gì gọi suốt, cậu là ai tôi đây không cần quan tâm vì tôi là Trang không phải Ninh chủ điện thoại, nếu cần tìm bà Ninh thì đợi sáng mai đi mệt quá. Biết coi giờ không mà gọi lúc người ta đang ngủ ! ĐỒ ĐIÊN !!!!!
Chửi người vô tội xong cô em gái của Ninh cúp máy, Xà Phu chớp chớp mắt nghĩ lại vừa rồi có phải em gái Ninh không vì nghe nói em gái Ninh dễ thương hiền hoà, nết na lắm sao mà người bên kia chửi kinh thế, không lẽ giờ Xà Phu gọi lần nữa để chửi lại trời. Đó cũng là lần đầu tiên Trang và Xà Phu nói chuyện với nhau tuy không được vui vẻ là mấy. Thôi tạm bỏ qua đi quay lại chuyện bây giờ, Xà Phu thở dài dọn đồ ăn vào tủ lạnh cái nào không bỏ được thì anh ăn luôn vì nãy giờ anh có ăn gì đâu, anh đặt hộp được gói cẩn thận lên bàn chắc chắn Ninh về sẽ thấy, cùng lúc đó anh để lại tin nhắn chúc mừng sinh nhật người yêu rồi mới lái xe đi về do ngày mai anh có bài thuyết trình. Trên đường đi anh không ngừng nghĩ về người vừa rồi mới mắng chửi mình, chị hiền lành bao nhiêu thì em gái hung dữ bấy nhiêu, theo anh nghĩ kiểu người như vậy có thằng khùng thằng điên hay là chó mới yêu nổi.
Sáng hôm sau, Xà Phu thức dậy thật sớm trước khi đi tới trường, anh tranh thủ ghé qua nhà Ninh để coi vẻ mặt thích thú trước món quà anh tặng. Đập vào mắt anh là một cái thùng rác đầy ấp không thể đóng nắp thùng rác được, đây là thùng rác chung cho nguyên xóm ai có rác cứ bỏ vào đội thu dọn sẽ tới đem đi một lần, lý do mà Xà Phu để mắt tới cái thùng rác này vì toàn bộ đồ trong đó từ đồ ăn tới vật trang trí hôm qua anh dùng nằm yên trong đấy, đặc biệt là món quà được gói cẩn thận chưa có dấu hiệu xé hay mở ra, cớ gì mà nó lại nằm trong thùng rác thế nay. Xà Phu có hơi tức giận nhưng không nghĩ tới là trường hợp là Ninh vứt hộp quà, xung quanh rác bám vào giấy gói đành phải xé phần giấy gói để lấy hộp quà bên trong, tạm để trên xe Xà Phu đi tới nhà trọ kiếm Ninh vừa hay Ninh đang mở cửa đi ra. Xà Phu chạy nhanh tới cười tươi chào Ninh, Ninh trông bực bội hơn bình thường chắc do ai chọn nè, cô nói:
-Mới sáng sớm về nhà thấy ai bày bừa tại nhà chị, tổ chức sinh nhật nhầm nhà hay sao á rồi quên dọn dẹp báo hại chị phải dọn, đồ ăn thừa rồi ba cái đồ trang trí dọn mệt xỉu, cái đống đó chị vứt ở thùng rác đầu xóm chắc em thấy mà đúng không, chị cực khổ lắm đó rồi cha nào để cái hộp giữa bàn, chị nhét quài vẫn không cho nó vô thùng rác được bực hết cả mình. Thôi chị đi đây tạm biệt em nhé, bạn chị đợi rồi !!
Không để Xà Phu nói lời nào Ninh cất gót chạy nhanh về phía trước rồi leo lên xe của một cô gái tóc nâu. Đôi mắt Xà Phu đượm buồn thấy rõ, ra là những thứ cậu chuẩn bị suốt nguyên ngày hôm qua lại bị Ninh quăng vô thùng rác ngay cả quà sinh nhật, món quà này anh tiết kiệm tiền mới mua được vậy mà người yêu anh lại không thèm mở. Có một chút buồn rồi thôi, Xà Phu tự trách mình là không ghi rõ quà cho ai nên mới có cớ sự này thôi không phải lỗi do Ninh, Ninh mệt mỏi ở công việc chẳng có thời gian tìm hiểu là phải. Nghĩ rồi Xà Phu ôm hộp quà cho chiếc xe máy lăn bánh tới công viên ngồi ăn bánh mì, sử dụng tiền mua hết đống trang trí giờ phải đi ăn bánh bì thật nực cười mà, chợt nghĩ tới hộp quà trên tay Xà Phu đặt nó trên nắp thùng rác gần mình tính bỏ đi thì một cô gái tóc bạch kim, khuôn mặt có nét giống Ninh khiến Xà Phu thẫn thờ đặt mắt lên cô gái ấy. Cô gái đó tặc lưỡi cầm lấy hộp quà phủi phủi hỏi:
-Ê cậu kia sao cậu vứt hộp quà này ?
-Hả à thì người yêu tôi bảo vứt nên tôi vứt thôi - Xà Phu lấy lại hồn đang lơ lửng đâu đó quanh cô gái trước mặt đáp.
-Ùi uiii - Cô gái đó kinh ngạc mở hộp ra, bên trong toàn là đồ làm trang điểm loại đắt tiền, mấy món này khó mà có vì nó bán chạy nhất ở thời buổi hiện giờ - Người yêu cậu có mắt như mù ấy ! Đồ xịn vậy mà bỏ. À mà cậu vứt cái này rồi tôi xin nhá, tôi đem về cho hai chị em tôi dùng hi hi.
-Chắc chị Ninh thích lắm đây - Lời này cô gái đó nói nhỏ nhưng không hiểu vì sao Xà Phu nghe thấy.
-Cô nói gì về "Ninh" đó ? - Xà Phu nghe loáng thoáng cái tên Ninh nên hỏi lại.
Cô gái cầm hộp quà nhe răng cười ôm chặt hộp quà nói:
-Thì tôi có người chị, tôi là Trang còn chị tôi là Ninh vừa hay hôm qua sinh nhật chị tôi mà tôi chưa mua gì, thôi chào cậu nhá cảm ơn về hộp quà này hi hi.
Dứt lời cô gái tên Trang ôm hộp quà chạy đi mất. Xà Phu hoang mang nghĩ lại thì cô gái tên Trang vừa rồi có giọng giống cô gái hôm qua mắng chửi mình, cô gái hôm qua rõ ràng hung dữ hơn còn cô gái vừa rồi dễ thương, hiền dịu chắc chắn không thể là một người. Nhưng thật trùng hợp là cô ấy có cô chị tên Ninh giống với người yêu anh, sinh nhật cũng vừa hôm qua thôi có lẽ nào Ninh đó là Ninh của anh không nhỉ. Mà trên thế giới này có rất nhiều sự trùng hợp nên không thể nào là cùng một người được đâu nhất là cô gái tên Trang vừa rồi.
Mọi chuyện cứ tiếp diễn như vậy, Xà Phu thì cố gắng tăng tình cảm giữa cả hai ai ngờ nhận lại chỉ là sự lạnh nhạt thôi, anh vẫn ngoan cố tăng tình cảm tin rằng ngày hạnh phúc đó nhất định sẽ quay trở về.
Rồi cái ngày đó cũng đến, cái ngày khiến Xà Phu thay đổi đâm đầu vào việc học hơn mọi ngày, trở thành người khép kín đã đến.
Hôm đó, Xà Phu hẹn Ninh ở trường cũ để đi chơi, sau bao ngày nỗ lực thì hôm nay Xà Phu đã hẹn được cô người yêu bận bịu đi chơi giải toả căng thẳng rồi. Xà Phu cầm trên tay hai vé đến khu công viên giải trí phấn khởi vô cùng, mọi thứ anh đã tính toán hết rồi, thời tiết ngày hôm nay đẹp phải nói là rất thuận lợi, khu vui chơi ngày này ít người cả hai có thể thoả thích tận hưởng, buổi đi chơi này anh phải chụp thật nhiều hình bù đắp mấy ngày qua thôi, đặc biệt hôm nay còn là ngày quan trọng của anh nữa chứ. Nhưng đâu phải chuyện gì cũng nằm trong dự tính, Ninh lái xe máy tới thì Xà Phu lập tức chạy lại ôm cô vào lòng, niềm hạnh phúc hiện rõ trên khuôn mặt điển trai ấy, bỗng Ninh đẩy Xà Phu ra khiến anh ngơ ngác không hiểu vì sao, Ninh tháo sợi dây chuyền năm ngoái Xà Phu tặng ném xuống đất, cặp mắt Ninh lạnh nhạt nhìn Xà Phu, anh cảm thấy đây không phải là cách Ninh nhìn anh giống lúc trước, giống như Ninh nhìn tụi đầu gấu lần đầu cả hai gặp nhau. Ninh buông một tiếng thở dài lạnh lùng nói:
-Chia tay đi !
Xà Phu bất ngờ không tin vào tai mình, vừa rồi có phải là một lời chia tay không, rõ ràng anh đã cố gắng đến thế sao lời chia tay lại đến chứ, cổ họng anh nghẹn lại không nói thành lời. Ninh biết người con trai kém mình một tuổi tính nói gì nên trả lời luôn:
-Công việc của tôi dạo này bận lắm không có thời gian yêu đương đâu. Cậu phiền chết đi được ấy, lúc tôi đang bận tập luyện cậu hết nhắn tin rồi gọi điện còn bày đặt đưa cơm, mấy người ở đó thấy cậu đưa cơm cho tôi trong bộ đồng phục trường liền khinh tôi ra, bảo tôi chẳng có tương lai nếu quen một tên ngốc học trường Sư Phạm đâu. Với lại sắp tới tôi qua bên nước ngoài để luyện tập, chia tay là lựa chọn đúng đắn cho cả hai rồi.
-Không ! Em nói gì vậy - Xà Phu nắm lấy bên cánh tay Ninh hoảng hốt - Anh đợi em được mà không sao hết đừng...đừng chia tay mà...
-Cậu buông ra coi, tôi lớn hơn cậu đó mà anh với em - Ninh cố gỡ tay Xà Phu, theo phản xạ lùi về sau - Tôi nói chia tay là chia tay ! Tôi không muốn cậu cản trở sự nghiệp của tôi.
Bị cho rằng cản trở sự nghiệp.
Bị cho rằng gây nhục nhã cho đối phương.
Bị cho là phiền toái.
Đôi mắt Xà Phu đỏ ngầu, sự tức giận dâng trào lên đẩy Ninh vào tường báu chặt vai cô mặc cô kêu lên vì đau, anh gằn giọng hỏi:
-Năm năm qua chị yêu tôi là vì điều gì chứ sao bây giờ chị lại coi tôi là cái gai trong mắt chị vậy ? Chị yêu tôi vì ngày đó tôi cứu chị ư ?
-Tôi yêu cậu vì sự nổi tiếng của cậu trong trường !! Bây giờ cậu có nổi tiếng đâu mà tôi phải yêu đồ ngu, cậu chỉ là thằng ngốc đi phiền người khác thôi - Ninh quát lên.
-Vậy sao...số tiền tôi tiết kiệm chuẩn bị cho sinh nhật chị bị vứt bỏ vào thùng rác, thế mà tôi vẫn ngoan cố không tin là chị làm, trước giờ chị có quan tâm tôi không vậy ? Này chị biết hôm nay ngày gì không ? - Xà Phu vẫn cố tạo ra tia hi vọng cuối cùng níu kéo mối quan hệ này, anh nhìn gương mặt ngây thơ hoàn toàn không biết ngày hôm nay là ngày gì, anh đau khổ trả lời thay - Sinh nhật tôi bộ chị không nhớ sao ?
Bản thân đi nhớ sinh nhật người khác, người khác lại chẳng nhớ gì về mình, có mỗi cái ngày sinh nhật thôi mà từ năm này sang năm khác Ninh không nhớ được, cứ mỗi lần vậy Ninh đều viện lý do là bài vở nhiều vậy mà Xà Phu vẫn tin. Nhiều lần như thế bây giờ Xà Phu mới để ý, thật nực cười mà. Trước giờ Ninh có yêu cậu hay không là cậu hỏi đặt ra trong đầu Xà Phu bây giờ, mọi thứ khác cậu không quan tâm suốt đời cậu chỉ yêu Ninh thôi, chỉ cần có Ninh là đủ và giờ Ninh rời bỏ cậu thì cậu còn gì chứ.
-Sinh nhật là ngày cậu ra đời, ngày mà cái đồ phiền toái như cậu ra đời đó biết không !! Lời cần nói đã nói xong rồi, chia tay là chia tay, TÔI CHÁN CẬU RỒI.
Ninh nhấn mạnh bốn từ cuối khiến Xà Phu như gục ngã, cậu buông Ninh ra để cô ấy đi mất bỏ cậu một mình với thứ cảm xúc hỗn loạn này. Năm năm qua với Xà Phu là khoảng thời gian tuyệt nhất mà cậu trân trọng từng ly từng tí, cậu viết hẳn một quyển nhật kí về thời gian của hai người, bao nhiêu chuyện đều in lại trong đó để nhắc cậu nhớ cậu đã có khoảng thời gian bên người mình yêu. Người cậu yêu lại yêu cậu vì sự nổi tiếng ở trường cấp ba, bây giờ cậu đã hiểu trắng tay là như thế nào rồi, thật thảm hại cho một kẻ yêu hết mình mà. Người ta nói đúng, kẻ nào yêu nhiều hơn thì kẻ đó thua và cậu còn hơn chữ thua nữa.
-Chị vô cùng thấy hối lỗi khi làm điều đó với Xà Phu, em ấy rất tốt vậy mà lúc đó chị lại bỏ, chị hận bản thân mình - Ninh báu lấy một bên cánh tay, móng tay ma sát vào da vì thế bắt đầu chảy ra vài giọt máu.
Bốn sao nữ lặng im, sự thật không thể chối cãi là chị Ninh sai, rất sai và quá đáng, theo đuổi thứ nổi tiếng đó để có được thành quả ngày hôm nay đã khiến Xà Phu tổn thương, tuy nhiên chị Ninh nhận ra lỗi sai đó và Xà Phu cũng chẳng nói gì nên người ngoài chúng ta không nói gì thêm, được nghe quá khứ đen tối của thần tượng vậy là đủ rồi, mọi chuyện qua rồi không bàn tán thêm. Riêng Trang lại không nghĩ vậy, bỗng dưng Trang đứng phắt dậy đẩy ghế ra sau va vào tường, các anh nam nghe tiếng động cảm giác sắp có chuyện xảy ra. Trang tối sầm mặt lại, quay gót tiến gần tới chị gái mình không nói không rằng...
Chát
Bốn cặp mắt ngạc nhiên sửng sốt nhìn không chớp mắt trước cảnh tượng vừa rồi. Một bàn tay đỏ ửng in rõ năm ngón trên mặt Ninh, Trang tức giận trước hành động của chị mình dù chị ấy biết lỗi rồi, cô vẫn không thể tha thứ cho người trước mặt được, không kiềm chế được cảm xúc Trang lớn tiếng:
-Chị có phải con người không ?! Chị làm tổn thương người ta rồi không có một lời xin lỗi gì hết, chị coi người ta là công cụ của chị à ?
Bên ngoài nghe ồn ào từ phía bàn ăn, mọi người lật đật chạy vào bên trong xem thử ngay cả Kim Ngưu mới giải quyết công việc xong, thấy mọi người tập trung một chỗ cũng bon chen chui vô. Mọi người vừa vào là thấy nước mắt Trang lăn dài trên gò má rồi, bốn đứa học sinh thì cứng họng cho dù được hỏi cỡ nào vẫn không kể gì hết.
-Từ đầu chị đã không yêu thì thôi mắc gì chị chơi đùa cảm xúc như thế, xác định không yêu thì làm ơn buông tha người ta khi rời trường đi - Trang nhào tới nắm lấy cổ áo Ninh - Người ta nâng niu trân trọng bao nhiêu sao chị đạp đổ hết vậy hả !!
-Chị nhận được cái danh nghĩa siêu mẫu có vừa lòng chị không ? SIÊU MẪU NỔI TIẾNG QUAN TRỌNG HƠN CẢM XÚC CON NGƯỜI HẢ !
Trang gào lên hét thẳng vào mặt Ninh, Xà Phu nhanh chóng hiểu được vấn đề liền bay vào ôm eo Trang kéo cô ra, Trang vẫn tức điên lên mắng chửi cô chị ngốc của mình:
-NGÀY ĐÓ TÔI NÓI CHỊ CÓ MẮT NHƯ MÙ CÓ SAI, CÁI TRƯỚC MẶT CHỊ LUÔN BẮT LẤY CÒN CÁI CHỊ ĐẠP CHỊ CÓ THẤY ĐÂU. TÔI GHÉT CHỊ LÀ ĐÚNG MÀ !!!!
-Đủ rồi Trang - Xà Phu rũ mắt xuống, ôn nhu ôm Trang từ phía sau.
-Đủ gì mà đủ, gặp chị tôi là anh phải chửi cho bả tỉnh ra ở đó mà ngoan cố tìm lý do để bao biện cho hành động của bả, anh ngốc quá rồi - Trang quay phắt ra sau lưng tục đấm vào lòng ngực Xà Phu.
-Ừ thì tôi ngốc, ngốc như ai đó nổi khùng lên vì người khác mà chửi luôn cả chị ruột mình đấy thôi - Xà Phu bất ngờ cúi mặt xuống hôn môi Trang khiến cô hoảng loạn vùng vẫy tay chân đủ thứ.
Tên này cơ hội mà hôn cô đấy à, trời đất nụ hôn đầu của cô nay bị đồng nghiệp cướp lấy mất có quá đáng không chứ, mà cô công nhận là nụ hôn này ngọt một cách kì lạ làm cô đứng im ngoan ngoãn cho người khác hôn, nó làm cô mất tập trung hình như là chẳng để tâm đến mọi thứ xung quanh luôn rồi, cứ hôn trước đã rồi tính sau. Do là không để ý xung quanh, từ đằng sau có bóng nam là của Cự Giải thì phải, cậu ta vòng ra sau lưng Trang rồi đánh một cái nhẹ vào giữa gáy và lưng khiến Trang ngất xỉu nằm trọn trong lòng Xà Phu. Xà Phu bế Trang lên rồi đưa cho Cự Giải mang Trang vào phòng ngủ. Bây giờ giải quyết chuyện trước mắt với người vừa bị em gái chửi một dàn y như hồi đó Xà Phu bị Trang chửi, Xà Phu đứng kế bên Ninh hỏi:
-Cô kể rồi à ?
-Ừm - Ninh thẳng thắn trả lời.
-Cô về đi, tôi đưa cô xuống dưới - Xà Phu mới nãy còn ngọt ngào dịu dàng với em gái, quay sang chị thì lạnh lùng vô cảm.
Ninh không phản đối, gật đầu đứng dậy cùng Xà Phu đi xuống dưới chỗ gửi xe sẵn nói một số chuyện.
Tại khu gửi xe, Ninh buồn bã đứng bên chiếc xe máy của mình rồi nhìn Xà Phu vẫn giữ nét lạnh lùng đó, phải chăng ngày hôm đó đã khiến Xà Phu đã lạnh còn lạnh hơn lúc trước. Lúc mà Ninh ngẫm nghĩ lại chuyện hai người thì Ninh đã muốn xin lỗi Xà Phu rồi, không ngờ Xà Phu đổi sang số điện thoại và tài khoản facebook khác cắt đứt hết mọi liên lạc, cơ hội xin lỗi không còn nữa. Nhân lúc này Ninh đứng trước mặt Xà Phu vội cúi đầu:
-Cho tôi xin lỗi về ngày hôm đó !
Xà Phu đưa tay vào túi quần lạnh nhạt nói hệt như lúc Ninh nói chia tay với cậu:
-Không sao, chia tay tôi cô trở thành siêu mẫu nổi tiếng rồi còn gì, chúc mừng cô !
-Cậu đừng nói như thế chứ, lúc đó tôi hồ đồ... - Ninh bỏ lửng phần sau khiến Xà Phu tò mò ngước nhìn, Ninh mới nắm lấy tay Xà Phu bảo:
-Chúng ta quay lại nhé Xà Phu, lần này tôi không để cậu chịu thiệt th-
Chưa nói hết câu Xà Phu đã gỡ tay Ninh ra nói:
-Tôi và chị kết thúc rồi, chị nên giờ chị là người nói câu chia tay nên tôi sẽ không bao giờ quên cái lúc chị làm tổn thương tôi, mà thôi tôi không bỏ qua thì tôi không đáng mặt đàn ông nhưng tôi chỉ muốn nói... Tôi và chị vĩnh viễn sẽ không có ngày tháng đấy nữa đâu. Hãy tìm một người khác đi !
-Vậy chúng ta sẽ là bạn được chứ Xà Phu, như lần đầu là chị em thân thiết - Ninh như Xà Phu hồi đó, ngoan cố níu kéo đối phương tạo ra tia hi vọng mỏng manh.
Xà Phu phì cười xoay gót, hướng về phía thang máy vừa đi vừa vẫy tay chào Ninh đồng thời đưa câu trả lời về mối quan hệ giữa cả hai:
-Tôi nói rồi chị và tôi vĩnh viễn không như ngày xưa nữa.
-Bây giờ giữa chị và tôi là chị vợ và em rể đấy !!
====> End chap
Chap này hông có liên quan tới mấy sao lắm mong là vẫn có người đọc . Cặp thứ bảy của lớp D lộ diện rồi bà con ơi vui quá. À mà đừng ai thắc mắc Kim Ngưu đi giải quyết chuyện gì mà lâu nha, chap sau con Bu sẽ nói cho mọi người biết giờ thì ngồi hóng chap cùng Ri nào.
Đừng quên tặng tụi mình một sao, ý kiến cho truyện nhá. Xem mà không vote là tụi tui giận đó nha, thay mặt Biệt Đội I Ri xin cảm ơn mọi người vì luôn ủng hộ ạ ️️
Ngày đăng: //
Tác giả: Ri
Nơi đăng ( duy nhất ): truyenwikiz.com