12 Độ Ngọt

chương 62: ngoại truyện 2: tất cả nam thần của tôi đều đã kết hôn rồi

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Sau khi dòng trạng thái này được Trần Tuý đăng lên weibo của mình, một lượng lớn fan hâm mộ đã lao vào khóc lóc dưới khu vực bình luận của bài đăng.

Mặc dù trước đó anh đã công khai chuyện có bạn gái nhưng cũng rất ít khi đăng bài có liên quan đến cuộc sống riêng tư của mình, trước giờ chưa từng khoe khoang hay thể hiện tình cảm trên mạng, hầu như mọi người đều đã quên mất chuyện này.... Thật không ngờ MC Trần lại cất giấu một bí mật lớn như vậy.

Mặc dù quần chúng ăn dưa đã phải nhận "tin dữ" vào ngay ngày đầu tiên của năm mới nhưng kì nghỉ phép để kết hôn của Trần Tuý lại không hề bị ảnh hưởng chút nào, anh nộp đơn xin nghỉ một cách tuần tự, đâu vào đấy. Vì để có một kì nghỉ dài, những chương trình talk show gần đây của Trần Tuý được sắp xếp khá dày đặc, bận rộn suốt một tháng, cuối cùng anh cũng có thể bắt đầu nghỉ phép ngay trước thềm năm mới.

Trần Nhất Nhiên trước đó mới nghỉ đông không lâu, liền được bố nó đón qua nước ngoài chơi, lần này Trần Tuý và Chân Điềm có thể tận hưởng kì nghỉ dài ngày với thế giới chỉ có hai người.

Trần Tuý đã chọn một hòn đảo nhiệt đới cho kì nghỉ này, vì thế vào thời điểm lạnh nhất năm ở quốc nội, thời tiết ở bên đây vẫn rất dễ chịu.

Fan hâm mộ thấy MC Trần vốn đã lâu không đăng gì trên weibo, nay lại tự nhiên đăng lên nào là bình minh, bãi cát, bờ biển... Tất cả đều nở một nụ cười tà. Ai da, đi hưởng tuần trăng mật đây mà

Tuần trăng mật này MC Trần hoàn toàn buông thả chính mình, mấy ngày này anh căn bản tập trung bù đắp, hoàn thành chuyện lúc trước vì công việc quá bận rộn mà chưa thể hoàn thành. Trên chiếc giường lớn của khách sạn, Chân Điềm sức cùng lực kiệt, uể oải nằm đó, Trần Tuý ôm lấy cô, hôn nhẹ lên lưng cô hỏi: "Mệt không em?"

"..." Chân Điềm cảm thấy trước đây Trần Tuý chưa từng phát huy hết sức lực ở chuyện này. Quả không hổ danh là đại ca trường học thời học sinh, thể lực mạnh đến kinh người.

Trần Tuý thấy cô không trả lời liền thấp giọng cười khẽ bên tai cô mấy tiếng rồi dìu cô từ trên giường dậy: "Đi tắm rửa đã rồi lại ngủ."

Chân Điềm đã không còn chút sức lực nào nữa, để mặc cho Trần Tuý muốn làm gì thì làm. Trần Tuý thấy cô thực sự mệt mỏi, cũng không làm loạn nữa, giúp cô tắm rửa sạch sẽ sau đó ôm cô đi ngủ.

Hôn lễ của hai người được dự kiến tổ chức vào tháng mười, vì để Chân Điềm có thể mặc váy cưới xinh đẹp nên thời gian này Trần Tuý đều chú ý tránh thai cho cô. Anh nhìn khuôn mặt cô đang ngủ say rồi mỉm cười hôn nhẹ lên trán cô mấy cái. Đợi tổ chức hôn lễ xong xuôi, việc sinh em bé có thể đưa vào chương trình nghị sự được rồi.

Ngày hôm sau là ngày đầu tiên của năm mới, năm nay Trần Tuý và Chân Điềm đều không ở nhà đón Tết, cho nên việc đầu tiên sau khi ngủ dậy chính là gọi điện thoại về chúc Tết người thân.

Bà Vương Thục Trân trang trí nhà cửa vô cùng có không khí năm mới, bà còn quay cho Chân Điềm xem câu đối mà ông Chân tự tay viết. Chân Điềm sau khi nhìn thấy liền đánh giá: "Chữ viết của bố năm nay có tiến bộ rồi."

Bà Vương Thục Trân quay lại camera về phía mình, hỏi bọn họ: "Hai đứa ở bên đó thế nào? Chơi có vui không?"

"Vui lắm, mẹ yên tâm."

Trần Tuý cũng cười cười nhìn vào camera điện thoại nói với bà Vương Thục Trân: "Bọn con về sẽ mua quà cho mẹ."

"Được, mẹ và bố Điềm Điềm cũng đã chuẩn bị lì xì rồi, lúc nào về sẽ phát cho hai đứa con." Bà Vương Thục Trân nói xong liền nhìn thấy trên cổ Chân Điềm ẩn ẩn có vết đỏ.

Chân Điềm mặc một chiếc váy ngủ hai dây, bên ngoài khoác một chiếc áo khoác mỏng, không thể nào che được mấy dấu vết đó, đặc biệt là khi cô cử động, dấu vết đó càng rõ ràng hơn.

Vốn dĩ hai vợ chồng son đi chơi lần này là đi hưởng tuần trăng mật, chẳng qua vô tình nhìn thấy những dấu vết này, bà Vương Thục Trân vẫn có chút ngại ngùng: "Gì nhỉ...vậy hai đứa chơi vui vẻ nhé, mẹ không làm phiền các con nữa."

Bà nói xong liền ngắt cuộc gọi, Chân Điềm nghi hoặc nhìn màn hình điện thoại tối om, nói với Trần Tuý: "Mẹ sao vậy nhỉ? Sao tự nhiên lại tắt rồi?"

Trần Tuý lúc đầu còn không hiểu nhưng khi Chân Điềm ngoảnh mặt lại nhìn anh, anh chợt hiểu ra.

"Có lẽ là vì mẹ đã nhìn thấy cái này." Trần Tuý mở camera điện thoại ra sau đó đưa cho Chân Điềm, Chân Điềm soi lại mình trong đó liền nhìn thấy dấu vết trên cổ mình, thoắt cái mặt cô đỏ lên: "Không phải em đã nói với anh rồi sao, đừng có làm ra những vết như vậy!"

Trời ạ, lại còn bị mẹ cô nhìn thấy loại dấu vết này, xấu hổ không chui vào đâu được!!!

Trần Tuý nhìn dáng vẻ cô như vậy, cảm thấy có chút đáng yêu, không nhịn được bật cười, hôn lên môi cô: "Anh cũng không cố ý mà, chỉ là có những lúc anh cũng không kìm chế được, lúc tỉnh táo lại thì đã như vậy rồi."

"...." Hừ!

Sau khi tạm biệt năm cũ với bà Vương Thục Trân, hai người lại gọi điện thoại cho bố mẹ của Trần Tuý, lần này Chân Điềm đã đặc biệt chú ý đi thay bộ quần áo khác, còn tự thoa lên cho mình một ít phấn che khuyết điểm.

Ở nước ngoài chơi tới tận mồng mười, Chân Điềm và Trần Tuý cuối cùng cũng kết thúc kì nghỉ kéo dài nửa tháng, mang theo một bao lớn quà tặng về nước.

Trong khoảng thời gian nghỉ phép này, số lần Trần Tuý đăng weibo còn nhiều hơn số lần cả năm trước đó cộng lại, có cư dân mạng còn cho rằng anh đã hoàn thành hết cả số lần phải đăng bài trong năm tới của mình luôn rồi. Chẳng qua điều đáng tiếc nhất là, MC Trần đăng nhiều như vậy, nhưng lại chẳng có một bức ảnh nào chụp được vợ của anh cả. Ảnh mà anh đăng lên hầu hết là ảnh phong cảnh, có một bức duy nhất chụp người thì lại là người khác chụp cảnh anh đang đi dạo trên bờ biển.

Mà lại còn là góc chụp của một cô gái.

Fan hâm mộ sục sôi vì bức ảnh này, nhưng lại chẳng sôi sục được bao lâu, bởi vì vào lúc mọi người đều không chú ý tới, Cố Tín tuyên bố mình đã kết hôn rồi.

Lần này Weibo thực sự bị bùng nổ, những cô gái theo đuổi thần tượng đều khóc lóc kêu trời kêu đất.

Hôn lễ của Cố Tín mời Trần Tuý tới làm người chủ trì, Chân Điềm trước đó đã biết Trần Tuý và Cố Tín có giao tình, nhưng không ngờ quan hệ giữa họ lại thân thiết đến vậy.

Cô cùng với Trần Tuý tới tham dự đám cưới của Cố Tín, buổi lễ được tổ chức ở bờ biển, hiện trường được trang trí vô cùng thơ mộng, cô dâu còn mặc lên mình một chiếc váy công chúa Bạch Tuyết xinh đẹp, lộng lẫy.

Trước đó Trần Tuý còn không biết hôn lễ còn có thể tổ chức thành nhiều kiểu như vậy, anh thấy Chân Điềm dường như rất thích điều này, liền ghi nhớ lại trong lòng.

Người thiết kế hôn lễ cho Cố Tín là bạn gái của Lệ Thâm, Dư Vãn, trước đó cô ấy cũng từng thiết kế cho một vài hôn lễ sôi nổi khác, sau hôn lễ của Cố Tín, danh tiếng của Dư Vãn còn bùng nổ hơn nữa.

Thậm chí đài truyền hình ABA còn mời cô ấy tới tham gia chương trình toạ đàm của Trần Tuý.

Mượn cơ hội này, Trần Tuý cũng liên lạc với Dư Vãn, muốn mời cô ấy làm người thiết kế cho hôn lễ của mình.

"Ừm... Hai người có ý tưởng gì với hôn lễ của mình không?" Dư Vãn hỏi.

Trần Tuý nghĩ nghĩ rồi nói: "Hôn lễ của chúng tôi chủ yếu là định mời bạn bè thân thiết tới tham dự, sau đó ăn với nhau bữa cơm, cũng không định tổ chức hoàng tráng gì cả. Nhưng lúc trước Điềm Điềm có tới dự hôn lễ của Cố Tín, cô ấy rất thích thiết kế của cô, vì vậy tôi hi vọng có thể tổ chức hôn lễ của chúng tôi cũng đặc biệt một chút. Tôi cũng đã nghĩ rồi, nếu như có thể lấy bia làm chủ đề vậy thì càng tốt."

"Bia ư?" Điểm này khiến Dư Vãn có chút kinh ngạc, "Tôi cũng cảm thấy chủ đề này không tồi, tôi nhớ Chân Điềm có mở một cửa hàng bia phải không?"

"Đúng vậy, hơn nữa chúng tôi gặp lại nhau cũng là vì chương trình của tôi phải làm một chuyên đề phóng sự về bia, tôi đã tới cửa hàng phỏng vấn cô ấy."

Dư Vãn gật đầu đáp: "Được rồi, tôi hiểu rồi, nhưng mà tôi vẫn cần bàn bạc, tham khảo lại ý kiến của cô dâu thêm chút nữa."

"Được, tôi sẽ nói lại với Điềm Điềm, để cô ấy và cô hẹn lại thời gian gặp nhau."

"Được."

Phòng cưới của Chân Điềm và Trần Tuý cũng đã được trang hoàng xong xuôi, không cần phải lo lắng nữa, Chân Điềm vừa vặn có thể ngẫm nghĩ về chuyện tổ chức hôn lễ. Cô rất thích hôn lễ có chủ đề về bia, đặc biệt là sau khi nhìn thấy bản phương án thiết kế ban đầu Dư Vãn đưa cho cô xem, cô hận không thể ngay lập tức kéo Trần Tuý tới hiện trường hôn lễ chụp ảnh.

Giờ phút này, cô cảm thấy bản thân đúng là con gái chân truyền của bà Vương Thục Trân, trong người chảy cùng dòng máu nhiệt tình yêu thích chụp ảnh.

"Cô thích là tốt rồi, đây mới là bước phác thảo thiết kế ban đầu tôi nghĩ ra thôi, còn phải hoàn thiện lại nữa, kết quả cuối cùng chắc chắn sẽ tốt hơn bản hiện tại này." Dư Vãn chỉnh sửa lại vài chỗ trên máy tính, sau đó lại tìm hiểu thêm một vài chi tiết khác với Chân Điềm, "Tôi nghe nói cô và anh Trần còn là bạn học cùng trường thời cấp ba phải không?"

"Vâng, anh ấy là đàn anh của tôi, khi đó tôi là phóng viên của trường học, còn phỏng vấn anh ấy nữa."

Dư Vãn cười cười, gửi cho cô mấy bức ảnh mới: "Tôi đang nghĩ, hiện trường hôn lễ có thể thêm một số yếu tố về trường học và yếu tố về ngành truyền thông, như vậy có thể liên tưởng đến kỉ niệm trước đây của hai người và cả công việc chuyên môn hiện tại của anh Trần."

"Woa, đẹp quá, tôi rất thích thiết kế của chị!" Chân Điềm lại một lần nữa muốn lôi kéo Trần Tuý tới hiện trường hôn lễ chụp ảnh, "Tháng mười này là hôn lễ của chúng tôi được tổ chức rồi, hiện trường hôn lễ như vậy có làm xong kịp không?"

"Kịp chứ, chuyện này cô yên tâm, nếu như cô thích phương án này, tôi liền giao cho thợ thi công ngay. Về người chủ trì hôn lễ, cô có đặc biệt nghĩ tới ai không?"

Chân Điềm lắc đầu: "Tôi không tham dự nhiều hôn lễ cho lắm, nếu như nói tới người chủ trì tôi thích nhất, chính là lần trước Trần Tuý chủ trì hôn lễ cho Cố Tín đó."

"..." Thôi được rồi.

"Vậy tôi sẽ gửi cho cô vài video về một số người chủ trì hôn lễ, cô chọn phong cách cô thích trong số đó, sau đó nói lại với tôi."

"Được, nhưng mà tôi nghĩ chúng ta có thể trực tiếp mời MC của đài ABA không? Dù sao Trần Tuý cũng quen biết nhiều người ở đó!"

"...Cũng được."

"Vậy đợi lát nữa tôi sẽ hỏi xem anh Đặng có thời gian không!"

Hai người nói chuyện hết cả một buổi chiều. Sau khi tiễn Dư Vãn đi, Chân Điềm vô cùng hưng phấn gửi phương án thiết kế của cô ấy cho Trần Tuý xem.

"Cô Dư quả không hổ danh là chuyên gia thiết kế tổ chức hôn lễ, người không muốn kết hôn, sau khi nhìn thấy hiện trường hôn lễ cô ấy dựng lên, cũng sẽ muốn kết hôn ngay lập tức!"

Trần Tuý nghe cô ở đầu bên kia vui vẻ thao thao bất tuyệt, khoé miệng anh cũng bất giác cong lên: "Em thích là được rồi, vậy ảnh cưới và váy cưới của em có phải cũng nên giao cho cô ấy phụ trách luôn không?"

"Đúng vậy, cô Dư và studio ảnh viện áo cưới cũng có quan hệ hợp tác, em đều giao hết cho cô ấy xử lý rồi."

"Ừ." Trần Tuý gật đầu, lại nói: "Nhưng mà em cũng đừng làm phiền người ta nhiều quá, bởi vì bản thân cô ấy cũng sắp kết hôn rồi."

"Hả????"

"Em không biết sao? Cô ấy và Lệ Thâm."

"..." Cô không biết thật mà!

Thực tế chứng minh Trần Tuý đã đúng, vì sau cuộc nói chuyện của cô với Dư Vãn không lâu, Lệ Thâm đã đăng lên weibo của anh ấy bức ảnh cưới đầu tiên.

Cô dâu đương nhiên là Dư Vãn.

Weibo lại một lần nữa bùng nổ. Nam thần người nọ người kia nối tiếp nhau kết hôn, khiến cho fan hâm mộ bị đả kích từng trận không ngừng. Có cư dân mạng còn làm một tấm áp phích lớn, mô phỏng theo hoàng lịch viết rằng, năm nay đừng theo đuổi thần tượng.

Là một chuyên gia thiết kế tổ chức hôn lễ, Dư Vãn đã lên kế hoạch tổ chức không biết bao nhiêu đám cưới hoành tráng và thơ mộng cho các cặp đôi, nhưng hôn lễ của riêng bản thân cô lại rất đơn giản. Sau khi chụp ảnh xong bộ váy cưới đầu tiên với chủ đề "Mùa hạ" với Lệ Thâm, cô đã nghỉ tuần trăng mật luôn tại bãi biển, sau đó quay về lại tiếp tục giúp Chân Điềm chuẩn bị hôn lễ.

Váy cưới của Chân Điềm đã làm xong, cô liền chỉ định muốn nhiếp ảnh gia chụp ảnh cưới cho Dư Vãn tới chụp ảnh cưới cho cô và Trần Tuý.

Vì lịch trình của thợ chụp ảnh này đã tương đối kín nên cô phải đợi một tuần mới đặt được lịch hẹn, kết quả bộ ảnh chụp xong vô cùng đẹp. Chân Điềm hào hứng chọn hai bức ảnh chưa chỉnh sửa thêm vào vài hiệu ứng sau đó đăng lên vòng bạn bè: "Tuý, anh trước hết đừng đăng lên Weibo vội nhé."

Trần Tuý rất có ý thức sinh tồn: "Ừm, anh biết, anh sẽ không đăng bất kì bức ảnh chưa photoshop nào của em lên mạng cả."

"..." Chân Điềm ho khan một tiếng, "Anh biết suy nghĩ như vậy là tốt, nhưng mà em không phải có ý này. Em muốn nói là, chúng ta nên để cho cư dân mạng từ từ hít thở đã."

Truyện Chữ Hay