12 Chòm Sao Và Khoảng Thời Gian Cấp 3 Vui Vẻ

chương 34: chương 31

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Xử Nữ ngồi trong phòng, đầu óc cứ ngẫm nghĩ mãi. Cậu hết nhíu mày lại lắc đầu. Phải làm sao đây? Phải làm sao đây? Haiz...

Xử Nữ cậu là một con người cứng nhắc, lúc nào cũng tuân theo những quy tắc đã đề ra, lại không cho phép mình xao lãng bất cứ việc gì. Ấy mà... bây giờ cậu lại phải lòng một người lúc nào cũng lách luật, đi trễ, thích náo nhiệt, hay lo chuyện bao đồng: Bảo Bình.

Xử Nữ bạc môi khẽ nhếch khi nhắc đến tên cô. Đúng vậy, là con người mà, dù sao cũng phải có lần phá đi cái nguyên tắc cũ kỹ mà tiếp cận với nền văn minh mới chứ.

Tối nay, cậu quyết định sẽ tỏ tình với cô!!!

"Cinderaqua."

"Hửm?"

Bảo Bình trong cái tạp dề màu cam quay người lại, mặt vẫn còn dính một ít bột bánh. Chả là cô nàng đang làm đồ ăn xế cho cả nhà.

"h tối đến công viên ABC, tôi có chuyện cần nói với cô." Xử Nữ nghiêm túc lấy tay đẩy gọng kính.

"Sao không nói ở đây luôn đi?" Bảo Bình vẻ mặt ngây thơ hỏi.

"Tôi không thích. Tốt nhất nên ăn mặc đẹp một tý."

Lời vừa dứt, Xử Nữ liền một nước đi thẳng về phòng làm Bảo Bình ngơ ngác chẳng hiểu gì cả.

Mà Alisa, đôi mày khẽ chau lại. Xử Nữ hẹn Bảo Bình sao? Chắc chắn là chuyện không hay cho cô rồi.

"Được lắm, để xem..."

Alisa cười nhẹ, đôi mắt giảo hoạt liếc nhìn chiếc điện thoại đang cầm trong tay.

Tối đó...

Bảo Bình h như thường lệ đến khách sạn thăm mẹ. Cô thay đồ xong liền nhanh chóng bắt xe bus đến khách sạn ABC.

"Mẹ!" Bảo Bình mừng rỡ chui tọt vào lòng mẹ mình, ánh mắt tràn đầy hạnh phúc.

"Bảo Bảo, tại sao con không dọn đến đây luôn? Nhà ta cũng đâu thiếu thốn gì để con phải sống bên đó."

"Chuyện này... con còn có nhiệm vụ phải làm, mẹ thông cảm..."

"Ừ, con lớn rồi, tuỳ con quyết định. Ngôi nhà của chúng ta, mẹ đã chính thức lấy lại và đứng tên. Con gái à, sau này phải biết thương mình một chút, đừng để người ta ăn hiếp, nghe chưa?" Mẹ Bảo Bình xoa đầu cô con gái nhỏ bé, ánh mắt bỗng trở nên hiền hoà. "Còn về chuyện du học, nếu con không muốn..."

"Không sao đâu mẹ! Con sẽ đi." Bảo Bình vội ngắt lời mẹ, đây là cơ hội duy nhất để cô có thể thoát khỏi Xử Nữ, là cơ hội duy nhất để cô không còn thích cậu nữa.

"Con gái... Con thích cậu ta rồi đúng không?"

"Ai... ai cơ?" Bảo Bình giật mình nhìn mẹ.

"Con nghĩ gì mẹ không biết à? Nhưng tuỳ con thôi."

Bảo Bình gật đầu cười lớn rồi lại ôm lấy mẹ, hít hà mùi hương và cái ấm áp mà cô không được cảm nhận đã lâu.

Hai mẹ con nói chuyện mãi đến h mới kết thúc. Bảo Bình sau khi tạm biệt mẹ liền đi bộ một mình đến công viên.

Từ khách sạn đến công viên cũng không xa lắm. Chỉ cần băng qua hai con đường lớn là tới.

Bảo Bình lấy điện thoại ra kiểm tra tin nhắn.

Đèn đỏ vừa bật sang, con đường chỉ có mình cô băng qua. Vừa khéo lúc ấy lại có một chiếc xe tải lạc tay lái đâm thẳng tới.

"Coi chừng!"

Két... ét... t... t...

Không còn kịp nữa rồi...

Những gì người ta thấy chỉ còn là một cô gái mặc áo T-shirt xanh ngọc nằm trong vũng máu. Trước khi nhắm mắt, trước mặt cô vẫn hiện lên khuôn mặt của mẹ và Xử Nữ, hai con người quan trọng nhất trong cuộc đời của cô.

Xem ra kiếp này phải phụ lòng mong đợi của cậu rồi, Xử Nữ...

-------------------------------

Xử Nữ cậu đứng ở công viên đã tròn tiếng nhưng vẫn không thấy bóng dáng của Bảo Bình đâu. Vừa lạnh vừa đói, lần này cậu bị cho leo cây thật rồi.

"Mình thật là ngốc mà."

Xử Nữ nhủ thầm, chân đá mạnh vào cái bàn đầy nến và hoa trước mặt. Hẹn hò? Tỏ tình? Hoa? Nến? Đúng là những thứ lãng mạn một cách ngu ngốc!

Xử Nữ trước khi quay lưng bỏ về vẫn là nên kiểm tra điện thoại một chút.

Không có một tin nhắn hay cuộc gọi nhỡ nào? Bảo Bình, cô được lắm...

Xử Nữ đi một mạch ra xe, chạy thẳng về nhà.

"Anh Xử!" Alisa vừa thấy bóng dáng Xử Nữ ngoài sân liền chạy tới níu lấy tay cậu. "Bảo Bình, cô ấy nói phải về nhà với mẹ, nói anh không cần đợi, còn có... nói anh nên bỏ cuộc đi."

Xử Nữ nhíu mày, đôi mắt căm phẫn nhìn xa xăm.

"Ừ, cô về phòng trước đi."

"Nhưng mà..."

"Ngủ ngon."

Nhìn theo bóng lưng Xử Nữ, Alisa khoé môi khẽ nhếch. Muốn đối đầu với cô sao? Sợ bây giờ Bảo Bình đáng thương đã không còn cơ hội nữa rồi.

Sáng ngày hôm sau...

Lớp A...

"Điểm danh nào lớp phó." Bạch Dương hướng Xử Nữ nói.

"Vâng. Nhân Mã?"

"Có!"

"Ma Kết?"

"Ừ."

"Bảo Bình?" Xử Nữ nhìn quanh, bàn của cô vẫn trống?

"À quên mất, Bảo Bình ngày hôm qua mẹ của em ấy có gọi điện đến. Em ấy bị tai nạn giao thông, đang ở bệnh viện ABC. Cô định chiều nay cả lớp.... Ê ê ê, Xử Nữ? Em đi đâu vậy?"

Xử Nữ bỏ ngoài tai lời nói của Song Tử, lập tức chạy như bay ra cổng trường trước ánh mắt ngỡ ngàng của mọi người, cậu tức tốc phóng lên xe chạy thẳng tới bệnh viện.

Bệnh viện ABC, phòng số ABC...

Xử Nữ một tay mở hẳn cửa ra, mắt dáo dác nhìn quanh.

Trên chiếc giường màu trắng, Bảo Bình nằm đó, gương mặt, thần thái vẫn như vậy, nhưng duy chỉ có đôi mắt là vẫn thuỷ chung nhắm nghiền. Mà bên cạnh, một người phụ nữ chừng ba mươi mấy, bốn mươi đang ngồi đó nắm lấy bàn tay cô.

"Xử Nữ đúng không?" Người phụ nữ ấy cất tiếng nhè nhẹ.

"Vâng. Cô là..."

"Cô là mẹ của Bảo Bảo."

"Con xin lỗi, con không biết..."

"Không sao, cô có nghe Bảo Bảo nói về con rồi. Cảm ơn con bấy lâu nay đã chăm sóc cho nó." Mẹ Bảo Bình cười hiền, ánh mắt cụp xuống. "Con ở đây với nó một lát nhé, cô đi nói chuyện với bác sĩ."

"Vâng ạ..."

Sau khi mẹ của cô đi mất, Xử Nữ cậu mới ghé mông ngồi xuống giường, đưa tay lên vén phần tóc mái của cô sang bên tai.

"Bảo Bình?" Xử Nữ gọi nhỏ. "Tại sao bây giờ cô còn chưa chịu dậy? Cô có biết tối hôm qua tôi phải chờ cô bao lâu không? Tôi thích cô. Cô lắng tai lên mà nghe, tôi rất thích con ngốc như cô."

Xử Nữ hốc mắt dần chuyển sang đỏ. Ngừng một chút, cậu lại nói tiếp.

"Tôi nói trước, nếu cô mà không dậy, tôi sẽ cưới Alisa đó. Cô nghe rõ chưa?..... Bảo Bình, nếu tôi biết trước cô mà bị như vậy, tôi sẽ mãi thích cô đơn phương thôi, tôi sẽ không gọi cô đến công viên làm gì đâu. Tôi sẽ... sẽ... sẽ mãi mãi thích cô như vậy thôi..."

Xử Nữ nắm chặt lấy bàn tay của Bảo Bình, gục đầu xuống. Mặc dù con trai có mạnh mẽ đến đâu, nếu người con gái mà họ yêu gặp nguy hiểm, họ cũng đều sẽ trở nên yếu đuối. Xử Nữ cũng vậy. Dù tình yêu của cậu chưa lớn, nhưng cũng đủ để làm cho Bảo Bình cảm động.

Một giọt nước mắt khẽ rơi trên má Bảo Bình, ngón tay cô bắt đầu động đậy, khoé môi mỉm cười hạnh phúc.

------------------------------

Ma Kết đi lòng vòng trong sân nhà, lúc nãy tên Pan vừa mới gọi điện cho cậu, nói muốn gặp mặt để nói chuyện. Mà cậu thì lại đang lo lắng không rõ hắn lại định giở trò gì. Ma Kết biết chứ, hắn chỉ qua chỉ muốn đối đầu với cậu, vậy mà lại lấy Song Tử ra làm bù nhìn. Đê tiện! Ma Kết cậu khinh thường nhất chính là loại con trai như vậy.

Sau vài phút suy nghĩ, Ma Kết rốt cuộc vẫn là chọn đi gặp mặt.

"Đến rồi sao?" Pan từ trong xe bước ra, dáng vẻ khiêu khích.

Tên chết bầm, để Ma Kết cậu ngồi ở đây đợi đã hơn tiếng rồi.

"Có chuyện gì?" Cậu gầm nhẹ.

"Mày thật là nóng tính..." Pan chặc lưỡi, đi một vòng quanh người cậu. "Hôm nay tao hẹn mày đến là để nói một số chuyện rất quan trọng."

"Vào chủ đề chính đi."

"Cứ từ từ... Song Tử, con nhỏ mà mày thích, mày có biết nó không phải là giáo viên?"

"Thì sao? Chuyện đó liên quan gì?"

"Ồ, không bất ngờ à? Thật ra tao vẫn còn một chuyện rất quan trọng..."

Ma Kết nhíu mày. Còn chuyện gì quan trọng nữa? Pan lại định bày trò gì đây?

"Con nhỏ đó, thật sự không đáng để mày quan tâm đâu. Khi mà nó suốt ngày chỉ biết tới đàn ông."

"Ý mày là sao?"

"Nó đã từng làm việc ở quán bar, không tin cứ hỏi nó. Còn về những nhân viên phục vụ ở quán bar làm gì thì mày cũng biết mà, phải không?"

Ma Kết ánh mắt đanh lại, một cái liếc thật sắc hướng thẳng đến Pan.

"Bình tĩnh, cô ta chỉ là một con rẻ tiền. Sống nhờ đàn ông. Tao cũng đã từng thử, cảm giấc rất là..." Pan dừng lại một chút, lưỡi chầm chậm liếm môi, khoé miệng khẽ nhếch, bày ra bộ dạng rất thích thú.

Ma Kết tay xiết chặt nắm đấm, mắt hằn lên những tia máu, vẻ mặt thập phần khó chịu.

"Còn có... cơ thể của cô ta..."

Bốp!

Một cú đấm thẳng vào mũi làm Pan choáng váng té nhào ra sau.

Ma Kết không nhanh không chậm tiến tới, lợi dụng thời cơ đánh tới tấp, không cho Pan có cơ hội đánh trả.

"Tao nói cho mày biết, đồ khốn! Ai mà không có quá khứ, lợi dụng quá khứ để uy hiếp người khác thì mày cũng chỉ là một con chó! Với tao dù lúc trước cô ấy có làm sai điều gì thì cũng không thay đổi được việc tao yêu cô ấy. Cái quá khứ hay bí mật khốn khiếp gì đó, tốt nhất mày nên câm miệng lại nếu không muốn chết!"

Lời vừa dứt, Ma Kết cậu liền đá Pan sang một bên, tức tốc chạy đi tìm Song Tử.

------------------------------

Tối đó trời mưa, Song Tử ngồi trong phòng nhìn ra cửa sổ, trong lòng bỗng cảm thấy bồn chồn khó tả. Có một cái gì đó rạo rực trong lòng khiến Song Tử không thể nào ngủ được. Cô cầm điện thoại lên chơi vài game online rồi lại thở dài. Haiz...

Reng... reng...

Tiếng chuông điện thoại đột ngột vang lên làm Song Tử giật bắn mém té xuống giường. Quái! h đêm rồi cơ mà?

Là số của Ma Kết!

"Alo?"

"Tôi đang đứng trước cổng nhà cô."

"Hả?" Song Tử sau khi nghe thấy liền vội vàng bay nhanh ra ngoài ban công, rõ là trời mưa, ấy thế mà Ma Kết đúng là đang đứng ngay trước cổng nhà cô. "Đợi chút, cô xuống liền!"

Chỉ chưa tới phút, Song Tử đã nhanh chóng cầm cây dù chạy một mạch xuống lầu.

"Em bệnh à? Đêm hôm mưa gió đến đây làm gì?" Song Tử vội vàng đưa cây dù lên che cho cậu, vẻ mặt cực kỳ lo lắng.

"Song Tử." Ma Kết mặc kệ việc quần áo ướt sũng dính vào người khó chịu thế nào, cậu đưa hai tay nắm chặt lấy vai cô, ánh mắt nghiêm túc nói. "Dù cô có lừa dối tôi, dù cô không phải là giáo viên, điều đó hoàn toàn không quan trọng. Kể cả lúc trước cô có là nhân viên ở quán bar, có quan hệ với những ai tôi cũng không quan tâm, rõ chưa? Tôi yêu cô!"

Ma Kết nhắm mắt lại, môi định tiến tới thì...

"Cái gì? Khoan đã! Quan hệ gì? Cô chỉ mới đến quán bar giúp người bạn bưng nước đúng lần thôi. Ai nói em cô là nhân viên quán bar? Ai nói em cô đã từng quan hệ?" Song Tử đẩy Ma Kết ra, nhíu mày hỏi.

"..............."

"Pan đúng không? Thằng khốn đó...!"

Ma Kết đơ mặt vài giây, sau đó bỗng dưng phì cười, thì ra cô vẫn chưa... Cái tên đó, dám lừa cậu!

Song Tử thấy Ma Kết cười thì ngẩn ra chẳng hiểu gì cả. Nói đoạn, cậu liền nhanh chóng đặt lên môi cô một nụ hôn rất nồng cháy.

"Song Tử, anh yêu em..." Ma Kết lười nhác mở mệng.

"Đồ ngốc..."

Cả hai nhìn nhau cười lớn.

Trời mưa vẫn không dứt, trên đường phố, có một cặp đôi không màng đến mưa gió hay thời gian, vẫn nguyện trao cho nhau nụ hôn đầu tiên.

------------------------------

Pan sau đó vài ngày đã bị bắt vì tàng trữ ma tuý. Mà người tố cáo giấu mặt ấy lại chính là Ma Kết. Ta nói a~ con trai cũng thù dai gần chết à!

Truyện Chữ Hay