- Không được, như vậy quá nguy hiểm với Bảo Bình! - Bạch Dương phản đối mãnh liệt
- Nếu giờ không mau chóng tìm hiểu động cơ của tên đấy thì Bảo Bình càng phải ở với cậu ta nhiều hơn, thế mới càng nguy hiểm! - Thiên Bình vỗ vai Bạch Dương ngăn anh không kích động
Nhất thời lời nói lí lẽ thuyết phục như thế khiến anh không phản bác được gì, đành ngồi xổm xuống, im re nghe lời. Cự Giải suy nghĩ một chút rồi nói:
- Tí nữa lúc Bảo Bình cùng Reto ra khỏi thư viện, chúng ta thử xây dựng tình huống nào đó kiểu cướp giật cường bạo các kiểu gì đấy rồi để Bảo Bình thể hiện phép thuật. Thấy sao?
Nghe xong cả đám cũng tán thành. Nhân Mã làm mafia kinh nghiệm dồi dào nên nhanh chóng truyền mật thư cho Bảo Bình ở thư viện. Nhận được mật thư, Bảo Bình cũng đồng ý. Đóng vai kẻ cướp giật thì đương nhiên không ai khác ngoài Nhân Mã :)) Đồng bọn bên cạnh thì là Thiên Yết và Song Tử.
- Đứng bên cạnh làm nền, đừng có làm vướng tay chân. - Nhân Mã lạnh nhạt nói
- Đáng lẽ con trai chúng tôi làm cầm đầu mới hợp lí. - Thiên Yết đi đến phía Nhân Mã, cúi người xuống mặt đối mặt với cô, giọng nói mang theo vẻ biểu tình không tán thành
- Trên tay tôi có đồ nghề chuyên nghiệp! - Nhân Mã xoay xoay khẩu súng trong tay
-...- Thiên Yết, Song Tử nhất thời không cãi được gì
~~~~~~~~~~~~~~~~~
- Hôm nay cậu dẫn tớ đi đâu đấy? - Bảo Bình hỏi người con trai bên cạnh
- Để xem nào.... Bảo Nhi muốn đi đâu? - Reto hỏi lại, cách xưng hô đã thân mật hơn trước
- Chỉ cần được ở cùng chỗ với Reto thì đi đâu cũng được! - Bảo Bình cười lấy lòng
- Hôm đầu nhạt nhẽo với tớ thế, hôm nay đã biết nói ngọt nha. - Reto nhéo má mềm mềm của Bảo Bình
- Đâu phải ai cũng được tớ đối xử như thế. - Bảo Bình tươi cười
- Rồi rồi, tớ biết tớ đặc biệt! - Reto cười lãng tử
Bảo Bình không nói gì, khóe miệng cũng không nhịn được nhếch lên đường cong cong, nhân lúc người bên cạnh không để ý, ánh mắt ánh lên tia chán ghét. Cảm thấy thời cơ cũng sắp đến, Bảo Bình chọn lối hơi vắng người để đi rồi tay tạo thành kí hiệu. Nhân Mã ẩn náu trên nóc nhà nhận được, ra hiệu với các sao còn lại rồi thoắt cái đến một xó nhỏ, nơi Thiên Yết và Song Tử mặc đồ toàn một màu đen đứng chờ sẵn. Cả gật đầu rồi đột chiếc mũ cùng bịt mặt màu đen đậm chất dân chơi máu mặt.
Reto đang cười nói vui vẻ cùng Bảo Bình cảm nhận được có tiếng bước chân người tới gần, mặt biến đổi tràn đầy cảnh giác. Bảo Bình thấy vậy không khỏi cười nhạt trong lòng, tên này tinh ý đến thế cũng không phải hạng vừa, miệng dò hỏi:
- Sao thế? Có chuyện gì à?
- À không. Chỉ là có vài người hình như muốn tìm chúng ta!
Reto nói xong nhìn về ngõ tối. Bảo Bình cũng nhìn theo ánh mắt quay sang. Từ trong góc, ba dáng người dần xuất hiện. Đi đầu là kẻ có thân hình khá nhỏ nhắn, nhưng sát khí nồng đậm. Hai tên to cao đằng sau không kém. Một kẻ cười gian mãnh đi lên đằng trước cười nói:
- Trông cách ăn mặc có vẻ con nhà giàu có. Trên người mang theo chắc không ít tiền bạc. Biết ý đưa cho bọn này nào!
- Mấy người là ai? Cướp? - Bảo Bình bình tĩnh hỏi
- Hình như nghe không hiểu? Mau đưa tiền ra đây! - Song Tử dáng vẻ ngạo nghễ với đời đi đến, lời nói đe dọa
Sợ người con gái bên cạnh mình sợ, Reto đi lên trước che chắn, đôi mắt âm trầm đánh giá ba người trước mặt, miệng thì thầm nói đủ để bản thân và Bảo Bình đằng sau nghe rõ:
- Hình như chúng đều là pháp sư, cẩn thận!
- Cậu cũng vậy!
Không chờ được đôi nam nữ còn dây dưa thủ thỉ nói chuyện, Song Tử lao đến tung một cước về phía Reto. Reto cũng nhanh nhạy không kém, mau chóng nắm lấy tay Bảo Bình né được. Song Tử không dừng lại, tung thật nhiều quyền về phía Reto. Đã ngứa mắt với Reto từ lâu nên các chiêu tung ra đều rất mạnh, không hề nhẹ nhàng như diễn kịch. Reto đẩy Bảo Bình tránh xa ra để thuận lợi đánh trả lại. Thiên Yết cũng đi đến chuẩn bị động thủ. Đây là đang định chơi đấu ư?
- Lui ra.
Nhân Mã đứng ngoài nói, Song Tử và Thiên Yết lập tức lui về phía cô. Mã thi triển phép thuật, tạo ra một quả cầu lửa ném về phía Reto. Retođánh qua lại với Song Tử và Thiên Yết, hao tổn nhiều lực nên không kịp phản ứng, trong lòng thầm kêu một tiếng không ổn. Đúng lúc này một lá chắn làm bằng nước xuất hiện đỡ lấy quả cầu lửa bảo vệ Reto. Reto ngạc nhiên quay sang nhìn về phía người con gái xinh đẹp vừa thi triển phép thuật, miệng không nhịn được mỉm cười.
- Cậu không sao chứ? - Bảo Bình chạy đến bên Reto lo lắng
- Không sao! Hóa ra cậu cũng biết phép thuật! - Reto cười sáng lạn
- Đúng là có biết một chút! - Bảo Bình nói, trong lòng không khỏi cười nhạt
- Chật vật như thế, tốt nhất mau ngoan ngoãn giao tiền! - Thiên Yết cười mỉa mai
Reto đời này sao mà đi làm mấy việc nhục nhã như thế, trước giờ chưa hề nhún nhường kẻ nào. Hắn tự tin nói:
- Hừ! Đám nhãi nhép đứng đây làm càn.
Reto tự tin xông lên đánh chủ ý lên Thiên Yết. Thiên Yết thi triển phép thuật tạo ra một lá chắn kiên cô bằng băng, tay phải đánh về phía Reto rất nhanh. Reto nhảy vọt sang một bên, dùng cạnh bàn tay chặt mạnh vào khuỷu tay của Thiên Yết, đồng thời, bàn tay kia nắm lại thi triển một thứ phép thuật màu đen đấm vào hông của đối phương. Thiên Yết đỡ được đòn nhưng vì còn kết hợp thêm phép thuật nên sát thương mạnh hơn nhiều, không chống trả nổi mà bước lùi lại về sau. Song Tử lấy khẩu súng ma pháp bắn đạn sét vào tay Reto. Reto trúng đòn đau, kêu nhẹ một tiếng, ôm cánh tay cũng bước lùi về sau.
sao thấy Reto dùng được phép thuật thoáng bất ngờ nhưng cũng nhanh chóng tiếp tục vở kịch. Song Tử cũng Thiên Yết lao vào đánh đấm với Reto. Nhân Mã thì đấu với Bảo Bình. Hiếm khi mới có cơ hội bạn thân đấu đá lẫn nhau, cả hai đều hừng hực khí thế đánh vài chiêu ra trò. Nhân Mã thỉnh thoảng tung mấy quả cầu lửa về Reto đều bị Bảo Bình cản.
Nhân Mã thể hiện bản thân hệ Hỏa không đấu lại hệ Thủy của Bảo Bình, Thiên Yết với Song Tử cũng thể hiện bản thân yếu, không đánh lại được Reto. Sau một hồi làm màu làm mè, thấy vở kịch đủ đặc sắc rồi thì Nhân Mã ra hiệu để cả đám rút về. Không khí nồng nặc thú tính cũng không còn, nhanh chóng nhường lại không gian yên tĩnh.
- May quá, mới vừa rồi tớ lo cậu không chống đỡ được. - Bảo Bình lo lắng
- Bảo Nhi cũng làm tớ một phen bất ngờ! - Reto cười nói, trong lòng tăng thêm vạn phần tính toán
- Cậu cũng biết phép thuật mà không cho tớ biết đấy thôi. - Bảo Bình bĩu môi
- Được rồi, không còn sớm nữa, mau rời khỏi nơi vắng vẻ này. Ở lại sợ phát sinh nhiều chuyện!
Reto cùng Bảo Bình rời đi. Trên đường trở về Bảo Bình đều quan sát sắc mặt Reto thật kĩ. Reto không kiềm được vui sướng, mỉm cười có phần gian tà, ánh mắt thâm trầm suy tư tính kế.
Trước đấy, Levi từng dạy cô pha chế loại nước dịch uống vào có thể làm ẩn đi pháp khí trong vài giờ, khiến nhiều pháp sư khác không cảm nhận được ma pháp dồi dào chảy trong người bản thân. Đi làm nhiệm vụ dùng loại nước ấy khá có lợi trong một vài trường hợp. Hôm đầu tiên nhập học, cô chính là người chế ra loại thuốc đấy cho các sao uống để tránh các thầy cô dạy phép thuật cảm nhận được, vậy mà lại quên mất bản thân chưa uống. Hôm đấy sau khi đi học về cô mới nhận ra, may thay chưa bị phát hiện.
Vừa rồi, qua mấy giờ đồng hồ học ở trường, đương nhiên khi Nhân Mã, Song Tử và Thiên Yết đến gần có thể cảm nhận được. Những kẻ sử dụng phép thuật, đâu phải kẻ nào cũng dễ dàng cảm nhận được pháp khí? Mà tên Reto đó cũng lại là một kẻ dính dáng tới hắc hội, không phải hạng thường, nhanh chóng nhận ra là chuyện cũng không quá bất ngờ. Chính vì thế hôm đầu tiên nhập học, khi cô đi qua hắn, hắn dễ dàng biết cô là pháp sư, nhất thời hứng thú khiến hắn trong giờ nhìn cô không ngừng, tiếp cận cô liên tục.
Quả nhiên, sau sự việc hôm nay, đúng như cô suy đoán, từ đầu gặp mặt Reto đều đã dự tính từ trước, tính kế trên đầu cô. Cô trước giờ đã quá xem thường hắn.