Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nội dung chap có kèm theo ảnh
- Ai ô, mệt mỏi chết tớ mất! - Kim Ngưu tắm rửa thoải mái xong ngay lập tức xà mình vào chiếc ghế sofa siêu cấp êm ái mềm mại. - Mà dạo này cậu hay dấm dúi với Song Tử gì đấy?
- Chuyện của những người đàn ông - Thiên Bình cười gian mãnh, tay đang gọt trái cây.
- Hèn mọn! - Kim Ngưu ngửng đầu lên lườm Bình Ca một cái rồi lại vùi đầu xuống sofa
- Mới gội đầu xong đừng có nằm luôn vậy chứ, cảm đấy! - Thiên Bình khẽ thở dài rửa sạch hai tay đi đến chỗ cô nàng tóc tím đang lười biếng - Nào ngồi dậy!
- Hiuhiu nói trúng phóc ý tớ! - Kim Ngưu như lò xo bật ngay dậy, đôi mắt sáng như sao nhìn người con trai trước mặt, thân thể xê dịch ngồi quay lưng lại.
- Là lần cuối cùng đấy. - Thiên Bình nói với giọng chỉ trích nhưng nét cười vẫn giữ trên mặt
- Cậu nói cả trăm lần rồi! - Kim Ngưu chu mỏ
- Con gái lười như này lớn tí nữa ai rước về? - Thiên Bình lắc đầu tỏ vẻ ngao ngán.
- Chả lẽ cậu thích con gái chăm chỉ? - Kim Ngưu vẫn ngồi quay lưng vào mặt Thiên Bình hỏi
Thiên Bình luồn năm ngón tay qua mái tóc dài của cô, sợi tóc mềm nhẵn tim tím mang đến một xúc cảm kì lạ. Tay bên phải thi triển ma pháp tạo ra một cơn gió mát nhẹ thổi làm cho tóc Bảo Bình nhanh khô hơn.
- Không hề!
- Thế người trong lòng có chưa?
Suy nghĩ một lúc lâu, anh mới chậm rãi nói:
- Có thể nói là có rồi!
- Ai? - Kim Ngưu tò mò. Mái tóc ướt giờ đang khô dần, cơn gió nhẹ nhàng tạo cảm giác thư thái vô cùng.
- Con người! - Thiên Bình nhẹ đáp
- Ai mà chả biết chứ! Ai đấy, người ở đây à, tớ quen không?
- Có!
- Song Ngư? Cự Giải? Xử Nữ? Bảo Bình hay Nhân Mã?
- Không có trong số đấy!
- Hả? Cậu vừa chê phụ nữ lười, vừa không thích phụ nữ cần cù chăm chỉ, trong nhóm có đứa con gái cũng không thích. Chả lẽ... cậu...ôi không.. ?
Kim Ngưu hoảng hốt quay phắt lại nhìn Thiên Bình. Ánh mắt từ ngạc nhiên chuyển sang đồng cảm, bàn tay nhỏ nhắn vỗ về bờ vai rắn chắc:
- Đằng nào chúng ta tình bạn vô cùng thân thiết gắn bó. Chuyện này tớ sẽ luôn bí mật và ủng hộ cậu. Đến giai đoạn hợp lí nói ra mọi người sẽ thông cảm.
- Là ... là sao? - Thiên Bình đơ người
- Trời, còn phải nói hẳn ra miệng, tớ thấy thật thẹn .... cậu với song tử ý...
- Bọn tớ?... Hả? Đang nghĩ cái quái quỷ gì vậyy ? - Vài giây băn khoăn, Thiên Bình lập tức hiểu ra. Khuôn mặt điển trai lập tức nhăn lại, búng tay thật mạnh vào trán Ngưu Nhi.
- Aww! - Kim Ngưu ôm trán, mặt phụng phịu, than nhẹ - Bạn bè mà không nói!
- Đồ ngốc, cả đám con gái còn tên một người cậu chưa kể... - Thiên Bình ánh mắt âm trầm
-...- Kim Ngưu nhất thời không hiểu. Được một lúc quay sang tiếp tục chủ đề - Con trai lanh chanh làm hết mọi việc như cậu thì rước được ai về?
- Rước đứa không được ai rước như cậu...
Thiên Bình dịu dàng, tay vuốt mái tóc đã khô của cô vô cùng thân mật. Nghe câu trả lời của anh, cô hơi ngạc nhiên. Trí óc không còn chứa hình dạng của các món ăn ngon tuyệt vời mà đang bắt đầu vận hành suy nghĩ. Như ngộ ra được điều ám chỉ này giờ, cô không khỏi giật mình. Không để cô kịp thời quay mặt lại nhìn, đôi bàn tay ấm áp giữ cằm cô quay lên, một tay khác với tới chiếc bàn lấy miếng táo nhỏ được gọt tỉ mỉ nhét vào cái miệng nhỏ đang há to.
Miếng táo vừa cho vào miệng, dù chưa bắt đầu nhai nhưng vị ngọt đã dần lan tỏa khắp khoang miệng. Bàn tay ấm áp kia đặt trên má trắng mềm của cô vuốt nhẹ nhàng, mân mê như đang hưởng thụ.
- Nhai đi, ngon lắm!
Nghe theo lời anh, cô nhai miếng táo. Vị ngọt dịu tràn tới, sự dịu dàng bên má, khoảng cách hai người rất gần kết hợp cùng không gian yên lặng mang vẻ ái muội nhanh chóng làm cô đỏ mặt, tim đập liên hồi như đánh trống. Cảm nhận được đôi gò má ấy đang nóng ran lên, Thiên Bình nhẹ cười ra tiếng. Cũng thật may, nếu vừa rồi Kim Ngưu nhìn được khuôn mặt anh thì ngại chết bởi nó đã sớm đỏ trước cô từ lâu. Phải mất bao nhiêu lâu anh mới tiếp thu được những chỉ dạy tận tâm của Song Tử để bây giờ lôi ra áp dụng. Đứa ngốc này còn ngu ngơ hơn cả anh, đến khi nào mới hiểu được lòng anh?
Sự yên lặng trong căn phòng cứ thế trôi qua, chỉ còn lại tiếng đập của hai trái tim giao hòa.
~~ooOOoo~~
- Xin lỗi đã để cậu chờ, tớ với Xử Nữ Song Ngư đi mua vài thứ nên hơi lâu!
Cô gái tóc màu cam nhạt với vóc dáng nhỏ nhắn chạy tới. Khuôn mặt xinh đẹp mê người cùng giọng nói thanh thoát trong veo nhẹ dịu. Trên người cô là chiếc váy đường may độc đáo được đính hai bông hoa nhỏ với màu chủ đạo là màu trắng và hồng. Đôi giày nhỏ màu đen làm toát lên làn da trắng muốt, đôi chân thon thả. Trông cô thướt tha duyên dáng vô cùng. Thấy khuôn mặt chờ đợi pha chút sốt ruột của người con trai trước mặt, cô giải thích.
Sư Tử nghe được giọng nói thân thuộc, quay sang nhìn. Người con gái hắn nãy giờ luôn nghĩ tới đã xuất hiện. Một người con gái đơn thuần, thanh nhã, một đầu tóc chỉ đơn giản một cái búi tóc, khuôn mặt trước giờ không hề trang điểm, nét đẹp tự nhiên mộc mạc.
( Bộ trang phục của Sư Tử lúc này )
Sư Tử không có trực tiếp đáp lời, chỉ nhìn chằm chằm một thân trang phục của Giải hồi lâu
- Sao vậy? Trông tớ kì cục lắm à? - Cự Giải hỏi
- Không có! - Sư Tử vội đáp rồi cúi xuống nhìn đồng hồ lại nói - Cậu đến đúng giờ hẹn mà, do tớ đến sớm ấy. Chúng mình đi thôi!
Trai theo kiểu phong cách thời thượng, gái theo kiểu mỹ nữ trong sáng đoan trang. Hai người mỗi người một vẻ sánh bước bên nhau, hợp đôi vô cùng ngày càng thu hút người xung quanh. Sư Tử nhìn Giải với ánh mắt trìu mến:
- Lúc đứng đợi cậu tớ có để ý bên kia khá là đông vui, thấy bảo có một vài pháp sư đang biểu diễn phép thuật, đi ra thử xem sao.
Vì mọi người xung quanh vây nhiều chắn hết tầm nhìn nên Sư Tử nắm thật chặt tay Giải để chen vào. Được đôi bàn tay to lớn của người con trai mình thầm yêu mến năm chặt, Cự Giải vui sướng không thôi. Chọn được chỗ lí tưởng, Sư Tử kéo Giải đứng phía trước mình để cô nhìn rõ hơn, tay vẫn nắm lấy bàn tay nhỏ nhắn mềm mại như da em bé kia sợ đông người sẽ lạc mất, nắm mãi không muốn rời.
- Đẹp quá! - Cự Giải trầm trồ, miệng cười rạng rỡ, tay còn lại chỉ vào những thứ ma pháp rực rỡ màu sắc, lóe sáng như pháo hoa rồi khi biến mất vẫn để lại những hạt kim tuyến óng ánh. Các pháp sư cứ thế thi triển phép thuật, dùng tất cả tài năng không ngừng sáng tạo.
- Ừ, đẹp như Giải Nhi vậy!
Sư Tử cũng mỉm cười, thì thầm nói bên tai cô. Tiếng hò reo xung quanh át đi lời nói ấy nên cô chỉ nghe thoáng qua, nụ cười tươi tắn hơn vạn phần. Chợt đám đông xảy ra một chen lấn do sự xuất hiện của một số khán giả quá khích, dòng người chen lấn qua lại khiến Cự Giải không đứng vững. Loạng choạng vài bước chuẩn bị ngã thì người con trai luôn phía sau đưa tay ra kéo cô ôm vào lòng bảo vệ. Hai tay của cô đặt ở trước ngực của anh, lộ ra sự thân mật.
- Đứng vững chút!
Cự Giải ngước lên nhìn đôi mắt hổ phách mang vẻ quan tâm, ngọn sóng hạnh phúc ập đến, cô không nói gì, cứ thế vùi đầu vào ngực Sư Tử, cảm nhận được rất rõ, trái tim của Sư Tử cũng đang đập rất nhanh.