- Thôi nào cái ông này, già đầu rồi còn bày trò ăn nói ngọt ngào, không thấy bọn trẻ đang cười kia à? - Dù đã quen với cái tính tình của ông chồng này nhưng quả thật vẫn không thể không khiến Emily đỏ mặt ngại ngùng
Nghe vậy, ông Ravid mới nhẹ buông cô vợ trong lòng mà ngó ra đằng sau nhìn đám trẻ:
- Để các cháu xem màn này, thất lễ thất lễ rồi. Mà các cháu cũng nên thông cảm, đàn ông mà, nhìn mỹ nhân trước mặt là mọi thứ lu mờ luôn, có trách cũng trách quý bà Emily này đẹp hơn mức cho phép, haha! - Ông Ravid thấy vợ quay lại, mọi lo lắng tan biến chỉ còn lại niềm vui liền cười nó hiền hoà
Nghe câu nói vui của Ravid, các sao cũng cười theo, người đàn ông trung niên này, mặt mày không chỉ sáng sủa, tri thức mà con ăn nói có duyên, nếu giờ mà là một chàng trai còn đương thời tươi trẻ thì không cần phí công cưa đâu, vài bạn sao nữ đã đổ rầm rập rồi. Sư Tử cũng ngậm ngùi thấy bản thân mình kém cỏi, tán thưởng trong lòng không ngớt.
- Vậy có phải chú cần đến sự trợ giúp của các pháp sư như chúng cháu là vì chuyện đứa con trai chú? - Ma Kết đẩy gọng kính hỏi
- Ta là Raivid Samantha, cháu nói không sai, ta tìm đến các cháu là vì việc này - Khuôn mặt ông Ravid dần trở nên nghiêm túc
- Lúc biết mấy đứa này đến đây nhận nhiệm vụ là tôi cũng bán tính bán nghi là do ông mời đến vì Reto. Thấy ông ngoài mặt vẫn nói mặc kệ nó để xem nó muốn bày trò gì, tôi cứ tưởng ông thực vô tâm như thế. Giờ biết rồi thì mới hiểu trong lòng ông vẫn còn thằng bé này, tôi thật sự trách lầm ông - Emily dịu dàng nói, trong lời nói còn ẩn chứa sự hối lỗi
- Tôi là cha nó, đương nhiên sẽ không ngoảnh mặt làm ngơ! Bao lâu nay tôi vẫn luôn cho người giám sát nó, nhưng quả thật dạo này nó thực sự quái dị! - Ông Ravid cầm lấy đôi bàn tay mềm mại của Bà Emily mà an ủi
- Quái dị? Chú có thể kể chi tiết với chúng cháu không? - Song Tử
- Được chứ, nào ngồi xuống rồi từ từ ta sẽ nói cho. - Nói xong, Ravid lập tức ra lệnh cho người hầu chuẩn bị nước trà để mọi người ngồi thảo luận
Tại căn phòng khách được trang hoàng lộng lẫy, những ánh đèn pha lê lấp lánh màu sắc, những món đồ cổ tinh tế làm bật nên nét cổ điển kết hợp với mùi hương hoa thơm ngát, mùi trà nhài thoang thoảng bấc khói nghi ngút, ngay cả tách trà cũng được tỉ mỉ làm ra, mọi thứ không chê vào đâu được, cuộc sống như này cũng lâu các sao chưa trải qua vì dạo đây dù luôn sống trong nhà trọ ấm áp vui vẻ của hội nhưng cũng khá trật chội.
- Nó là Reto Samantha giờ đang là tuổi, học tại một trường cấp dành cho con nhà quý tộc, thượng lưu. Ngôi trường đấy là ta sắp xếp cho nó nhập học, giờ nó vẫn đang học ở đấy nhưng chỗ ở thì nó chuyển đi chuyển lại khá nhiều lần, mà mỗi lần chuyển đi toàn đến những nơi đặc biệt khó tìm, người ta phái đi giám sát nó cũng mất một thời gian mới tìm được tung tích. Còn bây giờ thì ngoài giám sát nó ở trường được đôi chút, còn nếu bám theo để tìm nơi nó lui tới thì quá khó. Nó hay biến mất đột ngột, ẩn náu rất kĩ, như có một thế lực nào đó bên cạnh giúp đỡ nó, chỉ cần nó không muốn ai tìm ra thì thế lực ấy luôn yểm trợ nó. Quả thật ta cũng bó tay nên mới đành nhờ đến hội có tiếng như Fairy Tail giúp đỡ. - Ravid kể kèm theo tiếng thở dài
- Vậy tại sao chú lại để cho cái nhiệm vụ này trở nên bí hiểm như vậy? Nếu không phải Thiên Yết chọn thì chắc hội cháu phải chờ khá lâu mới có người đi trọn nhiệm vụ này - Bạch Dương thắc mắc
- Các cháu biết đấy, gia tộc Samantha là gia tộc quyền quý, giàu có, lại có nhiều bí mật gia truyền từ các đời trước. Trong cái tình hình hiện tại, gia tộc nào mà chả căng mở mọi giác quan để nghe ngóng cập nhật tình hình các gia tộc khác để nắm thóp, đấu đá lẫn nhau, tranh đoạt quyền lợi, thủ đoạn gì cũng làm ra được. Nếu để chúng biết con trai độc nhất kế thừa gia sản kếch xù của gia tộc Samantha như bị tà ma quỷ dị nhập, có vấn đề thì mong muốn nhanh chóng hạ gục dòng họ Samantha của chúng sẽ càng dễ đạt được. Nên tuyệt đối phải bí mật, tiền thưởng cũng chỉ giá như thế. Đương nhiên nếu các cháu hoàn thành nhiệm vụ thì tiền thưởng tăng lên gấp , gấp là không thành vấn đề! - Ravid âm trầm nói
Như đánh hơi được mùi vị đồng tiền thấp thoáng, cả đám mắt sáng như sao. Nếu là tiền ở cái đất nước kia thì bọn này không cần phải nhắc đến, nhiều không đếm xuể. Còn đây lại không phải, đây là đất nước Fiore với các loại pháp thuật khác lạ. Để mau chóng đạt được mục đích khi xuyên qua thế giới này thì mục tiêu hàng đầu của bọn này là cố gắng phấn đấu rèn luyện, kiếm thật nhiều tiền để trang bị nâng cấp cho bản thân những món kì trân dị bảo, những thứ giúp nâng cao ma pháp để có thể đạt được pháp sư bậc S.
- Vậy chúng tôi chỉ cần đưa đứa con trai của hai người trở lại con người bình thường là được chứ gì?
Nhân Mã nãy giờ như không khí lạnh nhạt hỏi, ánh mắt hờ hững lướt qua tất cả mọi người trong phòng. Đúng thật nãy giờ ngoài Thiên Yết, chả ai để ý kĩ đến Nhân Mã cả, bởi cô nàng lúc nào cũng im bặt. Dù mùi hương của trà có quyến rũ lòng người, ai ai cũng uống được mấy tách rồi thì chỉ có cô không động đến, nhìn cũng không thèm nhìn. Ly trà nguội lạnh ấy cuối cùng cũng chui tọt vào bụng anh Yết. Thiên Yết luôn cảm thấy tính tình Nhân Mã thất thường nhưng phần lớn chiếm hữa con người cô cũng là sự lạnh lẽo như Bắc Cực, cứ đến một giai đoạn là cô lại rơi vào một không gian âu sầu ảo não, không thể nhìn ra cô đang tính toàn trông đầu điều gì, điển hình là bây giờ. Ánh mắt đẹp mê người pha lẫn sự lạnh lùng, lẻ loi thật khiến người khác nhìn vào mà cũng sầu theo.
- Đúng vậy, nhưng điều này cũng không phải dễ, chúng ta sẽ cố gắng mọi thứ để yểm trợ cho các cháu đằng sau nếu có thể - Emily nói, nghe những lời chồng mình nói, khuôn mặt bà đượm buồn tiều tuỵ đi
- Được rồi, nhiệm vụ đã nhận, chúng cháu chắc chắn sẽ làm được, chúng cháu cũng cần một ít thời gian để suy nghĩ kế hoạch tiếp theo. - Xử Nữ mỉm cười, giọng nói khẳng định vô cùng chắc chắn vừa tiếp thêm sức mạnh cho các sao, vừa như để trấn an tâm trạng của hai người bậc làm cha mẹ đang vô cùng ảo não vì con trước mặt
- "Ọc, ọc,.. ọccc!"
Bụng nàng Kim Ngưu đáng trống kêu oan. Để giữ tế nhị nên nàng đây đã cố gắng uống thật nhiều trả để lấp đầy cái bụng đang đói cồn cào nhưng cũng vô dụng. Nàng đành chỉ viết gãi đầu, cười tươi roi rói như một đứa trẻ để che đi sự xấu hổ trong tấm thân này. Mọi người thấy vậy cũng nở nụ cười theo.
- Việc ăn uống sinh hoạt đành làm phiền cô chú rồi! - Thiên Bình cười nói, tay thì thừa dịp vuốt cái bụng thịt mềm mịn, thon thon nhưng như kiểu có thể chưa cả cái vũ trụ này để phụ hoạ lời nói
Không khí trong phòng cũng tan biến dần mà nhường chỗ cho những tiếng nói cười. Không khí này đã lâu chưa xuất hiện trong căn nhà rộng rãi nhưng cô đơn lẻ bóng kia. Hai vợ chồng liền ra lệnh cho các người làm phải làm thật nhiều những món sơn hào hải vị cực ngon để đối đãi khách quý từ Magnolia tới. Căn nhà được phen tưng bừng rộn ràng một hôm nhờ mấy cô cậu trai xinh gái đẹp từ thế kỉ này!