[12 Chòm Sao] Ups And Downs

chương 23

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Hội trường khách sạn Vioet

Theo kế hoạch là h trưa tiệc buffet mới bắt đầu thế mà h " mọi người đã tụ họp đông đủ hết ở hội trường rồi. Phải nói rằng khách sạn này có diện tích rất rộng, nguyên tầng làm hội trường mà dư sức chứa đến hơn bốn ngàn học sinh, thậm chí là thừa cả bàn ăn. Không biết khách sạn này thuộc sở hữu của đại gia nào mà đẳng cấp như vậy.

- Đồ ăn còn chưa có sắp hết lên sao ?_ Cự Giải ngồi ở bàn nhìn các nhân viên phục vụ chậm chạm đi qua đi lại bưng bê, nếu không phải muốn chú ý hình tượng, cô đã dành cái khay thức ăn trên tay anh bồi bàn đẹp trai kia. Hừm, hại cô đã đói lại còn phải ngửi mùi thơm của đồ ăn nhưng không được ăn mới cay.

- Mày làm gì gấp, hai mươi phút nữa mới vào tiệc cơ mà _ Xử Nữ tỉ mỉ lấy khăn lau từng cái bát đến đôi đũa trên bàn, dụng cụ công cộng, không thể tin tưởng.

- Sao không gấp, đói đến mức ngực dán vào lưng rồi đây này_ Bạch Dương bất mãn, ngồi nhai kẹo cao su chống đói.

- Cái con " trước sau như một" như mày, không ai nhận ra đâu_ Song Ngư nhìn từ trên xuống dưới một lượt khinh bỉ, đã không nhắc tới thì thôi, nhắc tới bị cà khịa ráng chịu.

- Im đi, con nào mấy hôm trước động một tí là cắn như chó dại ý nhỉ, hại chị em phải kéo nhau đi tiêm phòng dịch_ Động đến Bạch Dương cô quyết không để yên.

- Ái chà, tiếc quá, quên không chụp lại hình ảnh con ất ơ ấy gửi cho thằng Bảo Bình_ Xử Nữ cùng chị em không hẹn hùa vào đá đểu Song Ngư, chuyện tình thanh mai trúc mã của nó và Bảo Bình là vấn đề đáng nói nhất ở đây.

- Khụ, mấy hôm trước sầu đời một tí_ Song Ngư nghĩ lại hình ảnh của mình mấy hôm sau khi Bảo Bình đi chợt cảm thấy hổ thẹn_ Nhưng mà hôm nay tao đã trở lại bình thường.

- Mà con Nhân Mã với Thiên Bình làm gì mà lâu thế nhở, không biết đường thấy giờ ăn là xuống sao_ Cự Giải bắt đầu quạu, chỉ tại mấy đứa lề mề như chúng nó mà mọi người chưa được ăn, phải ngồi đợi dài cả cổ.

Thực sự thì.....

-----------

Phòng

Sau khi Thiên Bình giải quyết xong nỗi khổ, tâm trạng dịu xuống một chút, mở cửa phòng vệ sinh đi ra nhìn thấy ai kia đang nhìn mình đầy oán hận không khỏi ghét bỏ :

- Nhìn cái gì mà nhìn, cất cái mắt đi !

- Thiên Bình, cô không biết hai chữ "liêm sỉ" viết thế nào đúng không ?_ Song Tử ai oán, đã xông vào nhà tắm vô cớ thì thôi đã thế thân thể vàng ngọc của cậu lại bị cô ta nhìn sạch sành sanh, đây là một sỉ nhục không hề nhẹ đối với một người sinh ra trong sự tâng bốc như cậu. Ít ra cô ta cũng phải nói một cậu xin lỗi hoặc tỏ ra ân hận một chút chứ đằng này lại cứ coi như không có việc gì.

- Thế cậu có biết cản trở người đang có nhu cầu đi vệ sinh là tội ác không ?_Là cậu ta sai trước, ai bảo cậu ta cố tình lề mề, tính chơi cô hả, thiệt hại đi mà chịu.

- Cô có biết body chuẩn mực này của tôi đắt giá thế nào không ? Biết bao nhiêu nhà thiết kế mời tôi làm người mẫu với cát- xê khủng tôi còn không đồng ý. Thế mà lại bị cô nhìn triệt để, có phải quá tiện nghi cho cô rồi? Bồi thường, bồi thường đi !!!

Xem kìa, xem kìa, cái bộ dạng uất ức kia của cậu ta trông có giống như con gái nhà lành bị cưỡng bức không.Cô đã làm gì mà cậu ta căng thẳng vậy, nhìn một chút mà mất của cậu ta miếng thịt nào sao.

- Lúc ấy xông vào vội vàng, tôi còn chưa có kịp nhìn gì đâu, nên không tính_ Quả đúng thật, lúc ấy tức muốn chết, Thiên Bình thật sự hơi tiếc khi không ngắm kĩ dáng dấp cậu ta một chút.

- Cô nói dối, lúc ấy ánh mắt bốc lửa của cô quét từ trên xuống dưới còn bảo chưa kịp nhìn à_ Đến bây giờ Song Tử tưởng tượng lại cũng thấy rùng mình.

- Ừ thì có thấy bụng sáu múi với một chút cơ bắp..._ Thiên Bình gãi gãi đầu nhớ lại_ Nhưng mà cái quan trọng nhất vẫn chưa có nhìn, xem ra cậu cũng chẳng thiệt hại gì.

- Thế là nhìn gần hết rồi còn gì. Chuyện cũ chưa tính xong lại đến chuyện này, cô tính bồi thường cho tôi như thế nào ?_ Song Tử hận đến nghiến răng nghiến lợi, chưa trả thù được đã bị "thất thân" rồi.

- Là do cậu đùa giỡn tôi trước, cố tình tắm lâu, chẳng lẽ lại không chịu trách nhiệm ?_ Thiên Bình cố cãi lý, hại cô suýt nữa không tự chủ được.

- Tính tôi vốn sạch sẽ nên tắm lâu chút là đương nhiên, cô thế mà cũng không chờ được, yếu thận sao ?_ Song Tử bực mình mặc dù đúng là cậu bày trò trước, cậu chết cũng không thừa nhận là mình chủ mưu.

Thiên Bình tức đến nỗi thở gấp, chê cô yếu thận ? Được rồi.

- Thật ra thì tôi có nhìn thấy " quả ớt" của cậu, đúng là tỉ lệ nghịch với thân hình_ Muốn đấu võ mồm với cô sao, còn khuya !

Gì ? Quả ớt ! Để xem hôm nay tôi nghiền cô ra bã ! Lòng tự ái của Song Tử đã bị đả kích nghiêm trọng.

- Xem tôi kiện cô ra tòa ra sao với hai tội danh, thứ nhất xâm phạm danh dự của tôi, thứ hai xúc phạm thân thể của tôi_ Đừng cậy cô ta có bố chống lưng là hay, dù là ai cũng không thoát khỏi chế tài của pháp luật.

- Cái tội danh thứ hai mà cậu nói ra, không sợ mọi người chê cười sao ?_ Tên heo đất này nghĩ gì mà uy hiếp được cô.

- Không nói đến thì cái tội danh thứ hai đủ khiến cậu tù mọt gông rồi_ Song Tử hắn ngày hôm nay quyết không tha cho cô ta.

- Cứ việc, chút quan hệ nho nhỏ của bố tôi lại không giải quyết được việc này sao_ Hơn nữa Thiên Binh cô đã cho người điều tra, vụ scandal phía bên công ty của cậu ta đã giải quyết êm đẹp, tưởng cô ngu mà vào tròng của cậu ta lần nữa.

- Cô....được lắm_ Không dạy cho cô ta một bài học thì cô ta nhất định không biết lớn nhỏ_ Tôi đói bụng rồi, xuống ăn cơm, lát nữa tìm cô tính sổ.

---------

- Đây, Thiên Bình tiểu thư bây giờ mới vác cái thân chây ỳ xuống _ Từ xa Cự Giải nhìn thấy con giời đi xuống không khỏi bất mãn, nó không đói nhưng cũng phải nghĩ cho cái bụng rỗng của chị em chứ.

- Ủa, Nhân Mã đâu ?_ Thiên Bình ngồi xuống nhìn quanh một lượt thấy thiếu một người.

- Không biết làm gì trên phòng lâu thế, bình thường đến giờ ăn là nó bay đến canteen nhanh nhất_ Bạch Dương thắc mắc, không chừng lại ở cùng phòng với thằng Kim Ngưu kia rồi hai đứa lại " người yêu dấu ơi", mệt mỏi.

- Nói mới nhớ, quả này con Nhân Mã tan xương nát thịt ở cái ở phòng đó rồi mày ạ_Song Ngư bỏ điện thoại xuống, mặt hí hửng kể chuyện chị em gặp nạn.

- Làm sao ?_ Không nghi ngờ gì nữa, câu nói này thành công thu hút sự chú ý của mọi người.

- Cùng phòng với lớp trưởng ha ha ha...._ Song Ngư phun ra mấy chữ rồi cười lớn, không tưởng tượng cũng biết thê thảm cỡ nào.

- Đúng vận cứt chó_ Xử Nữ không thương tiếc hay đồng tình lấy một chút.

- Chết chưa, cái tội suốt ngày cho chị em ăn cẩu lương, ông trời quả có mắt_ Cự Giải cười ha hả, nghe thấy tin này nỗi buồn bực mà Cự Giải giành cho Nhân Mã tiêu tan ngay lập tức.

-Kìa, nó đến kìa !!!_Bạch Dương chỉ tay vào bóng dáng quả cà tím phía xa xa.

Các chị em đưa mắt nhìn theo cứ thấy cái gì đó là lạ....

- Ê, con kia, ai kẻ lông mày cho mày đây ?_ Thiên Bình là người đầu tiên phát giác ra, cô lấy tay hất mái của Nhân Mã lên, để lộ lông mày hình cung tên được ẩn giấu dưới cái mái thưa.

- Son môi cũng đánh chờm kìa, chọn cái màu trông quê chết đi được_Song Ngư nhíu mày, vẫn biết là Nhân Mã không thường xuyên make up nhưng tay nghề sao lại thảm hại đến vậy.

- Chỗ này còn tán phấn không đều.....

Rốt cuộc đề tài bàn tán lại xoay quanh cái mặt của Nhân Mã, mà vị đứng đằng sau sắc mặt càng khó coi..

- Tôi làm đấy ! Làm sao ?_ Hiểu Thiên sa sẩm mặt mày, dám chê tay nghề của cậu, hành nghề năm cậu còn chưa nghe thấy một câu dè bỉu nào đâu.

- Thì ra là cậu, thảo nào ...._ Xử Nữ lắc đầu, ngay lập tức tỏ ra vẻ mặt khinh miệt.

- Có vấn đề gì sao ?_ Hiểu Thiên nhíu mày càng sâu, cái vẻ mặt con mụ kia là thế nào.

- Không có việc gì, không có việc gì, thôi chúng ta ngồi vào bàn ăn cơm đi_ Cự Giải thấy sắc mặt lớp trưởng căng thẳng không khỏi lên tiếng giảng hòa. Đang đi dã ngoại, đừng để mất vui.

Nhưng cái mặt kia của Nhân Mã thì, mọi người không nghĩ là sẽ nuốt trôi cơm được đâu. Tất cả không hẹn dịch ghế về một bên để lại một khoảng trống rộng cho Nhân Mã, cùng nhau niệm thần chú " giả vờ không quen biết, giả vờ không quen biết" .

Nhân Mã quay đầu, ai oán nhìn thủ phạm, vì nó mà cô bị bạn bè xa lánh. Nhân Mã phẫn hận quay mặt chạy đi.

- Này, đi đâu đấy!

- Rửa mặt !_ Nhân Mã thề, cái bản mặt này chính là ác mộng của đời cô.

- Mất công make của tôi hai tiếng đấy, xóa là xóa thế nào, ngồi xuống đâu cho thiên hạ chiêm ngưỡng tài nghệ của tôi_ Hiểu Thiên mặc kệ Nhân Mã giãy giụa, một mực ấn cô ngồi xuống.

Tất cả chị em không hẹn cùng co giật khóe miệng, đáng sợ nhất không phải là make up xấu mà là có đứa còn không nhận ra cái xấu đó.

Bốp !

Giằng co một hồi, Nhân Mã thẳng tay vung một cú đấm ngay giữa mặt tên khốn kia. Cô hận mình thật nhu nhược, lúc đó lại để cho nó làm bừa nên mặt mình như vậy, lại hận mình quá tự tin, cho rằng tạo hình nào cũng cân được hết.

- Cậu chán sống rồi sao ?_ Sinh thời lần đầu tiên Hiểu Thiên bị người ta đánh.

- Phải, bà đây không muốn sống nhưng trước khi chết cũng phải kéo mày theo_ Nhân Mã lúc này cáu điên y như mấy con mụ đánh ghen mà lao vào túm tóc, giật áo, cấu véo Hiểu Thiên.

Mà lớp trưởng lạnh lùng hằng ngày hôm nay lại tỏ ra " yếu đuối", không có một chút sức lực phản kháng, mặc cho từng cú đạp, đấm, cắn, xé rơi trên người mình.

Mọi người há hốc mồm nhìn một màn này, cũng quên phải lôi họ ra. Sau cùng, chỉ có Bạch Dương còn có một chút tỉnh táo liền lôi Nhân Mã ra xa :

- Thôi đủ rồi, đi lau mặt đi, đánh nữa là thầy hiệu trưởng tới đấy.

- Mày để yên, hôm nay tao phải xử lí nó...

Sau đó rất máu chó liều mạng xông vào, huy động cả hội chị em tích hợp chạy ra cản.

Cách đó không xa....

- Chỗ kia ồn ào cái gì vậy ?_ Sư Tử nhấp một ngụm bia, bữa tiệc đã bắt đầu một lúc rồi mà bên kia còn chưa có ăn sao, lộn xộn như vậy.

- Ăn đi, kệ tụi nó_ Song Tử liếc cũng không thèm liếc tới, cậu vẫn còn ghi hận chuyện Thiên Bình, tuy là hay hóng nhưng cũng tận lực không chú ý đến.

Song Tử nâng đũa, gắp một con tôm to đùng bỏ vào bát Ma Kết, cười hòa ái làm mọi người lạnh run người.

Ma Kết tặng cho nó một cái liếc mắt, sao hôm nay quan tâm hắn đến vậy, không khỏi có chút nghi ngờ.

- Nhìn cái gì, bóc hộ tao con tôm, bẩn tay !_ Song Tử vỗ vai Ma Kết, cậu không có dư sức đến nỗi gắp cho anh em đâu, miệng ăn còn chẳng đủ.

Ma Kết không nói gì, cầm lên, cẩn thận lột sạch vỏ, xong xuôi dưới ánh mắt của Song Tử, bỏ vào miệng.

Song Tử hận đến nghiến răng nghiến lợi, liên tục vỗ bôm bốp vào lưng hắn.

- Phun ra trả tao. Mau!!!!

Kim Ngưu nhân lúc Song Tử không chú ý len lén thay con tôm trong đĩa của Song Tử bằng một cục xương, sắc mặt bình thản như chuyện vừa rồi không phải do cậu làm.

Ma Kết bên này bị Song Tử vỗ đến long cả phổi đành hướng đĩa thức ăn của Song Tử mà beautiful

- Đấy, của mày hết !_ Ma Kết bình thản lấy khăn giấy lau miệng trước ánh mắt như muốn gϊếŧ của Song Tử.

- Song Tử, nhà mày đói ăn hay sao mà phải giành nhau một con tôm với Ma Kết ?_ Thiên Yết ngồi một bên xem hai thằng diễn trò thì cười nhạt, lắc đầu một cái, hai cái đứa này còn trẻ trâu lắm.

Nhấp một ngụm bia lớn, sau đó chuẩn bị cầm dao nĩa lên ăn thì thấy đĩa đồ ăn trống trơn.

- Kim Ngưu, ăn hết thì ra bàn kia mà lấy thêm, không phải tranh thủ chôm của tao_Thiên Yết nghiến răng gằn ra từng chữ, cậu còn chưa có động một miếng nào mà thức ăn cái đĩa đã thăng hoa.

- Chúng mày cứ để mà không ăn để cho nó nguội ra, ăn hộ cho là tốt lắm rồi_ Kim Ngưu khinh bỉ nhìn Thiên Yết, có một chút thức ăn cũng không ra ngoài kia mà lấy thêm đi còn ở đây mà đối co với cậu.

- Song Tử, ra kia lấy đồ ăn cùng tao !_ Thiên Yết hất cằm ra hiệu.

Song Tử kiền lập tức đứng dậy đi lấy đĩa mới, khi đi qua ghế của Sư Tử liền thấy một thứ.

- Ê, cái áo khoác hồng này là của ai ?

Các anh em ngừng lại động tác trên tay, nhìn về phía Sư Tử với ánh mắt không thể tin. Trong bộ sưu tập quần áo thu đông của nó còn có cái thể loại này nữa sao ?

- Trả đây !

Truyện Chữ Hay