(12 Chòm Sao) Số Mệnh

chương 58: kết thúc trong đau thương

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

- Cảm ơn......vì đã lựa chọn tôi.

__________________

- Nếu bà đã kiên quyết vậy thì............đương nhiên là tui sẽ theo bà rồi. - Song Tử bật cười nhí nhảnh nhìn nữ nhân nghiêm túc trước mặt.

- Đúng đó, Ngưu nhi à, cái mạng của bọn này là do bà cứu, dù bà có đi về phe ác, bọn này cũng nguyện theo. - Thiên Bình cười nhẹ.

- Đúng đó. Bọn nam nhân này thì là gì chứ, bà mới là quan trọng. - sao nữ còn lại cũng gật đầu đồng tình.

Đúng là họ yêu, họ cũng không lỡ rời xa những người này nhưng đối với họ, nữ nhân trước mặt đã không tiếc cho họ một nửa thể lực của bản thân chỉ để đánh đổi mạng sống của những con người xa lạ, hú chi sau đó tuy có lạnh nhạt nói không quan tâm nhưng họ vẫn biết hằng đêm đều có một người luôn đi đến bên họ lo chu toàn mọi thứ. Cô hi sinh cho họ nhiều vậy, không lẽ chỉ vì yêu mà họ lại bỏ mặc cô sao. Không được, có đền cả cái mạng của họ cũng vẫn chưa thể trả đủ ơn.

Kim Ngưu lắc đầu nhẹ nhìn mấy nữ nhân vẫn đang ôm nam nhân trong lòng nhưng vẫn mạnh miệng đòi theo cô. Nào là kể cả ác cũng theo chứ.......haiz, quả nhiên năm đó cứu họ, quả là điều đúng đắn.

- Mọi người muốn trở về chứ?

- OZ? Đương nhiên phải về chứ, đó là thế giới của chúng ta mà. - Song Ngư gật đầu lia lịa.

- Chỉ có thể người trở về. - Kim Ngưu có chút trầm hơn trả lời.

- Chúng ta lúc đến cũng chỉ có người, lúc về đương nhiên là vẫn người rồi. - Ma Kết khó hiểu nhìn Ngưu, rành mạch nói rõ điểm sai ở câu nói của Ngưu.

Tình chị em thắm thiết thể hiện rõ cả một không gian, họ đều cảm động nhìn nhau, đồng lòng với nhau nhưng.........có một ánh mắt không mấy thiện cảm lắm nhìn sao nữ đây với ý nghĩ vô cùng bất bình trong đầu.

" - Vậy ta không phải người của OZ à? " - Pov Bạch Tử

- Ừ, sẽ chỉ có người trở về thôi. - Y phục trên người Ngưu không còn là hắc y nữa mà bỗng chốc dần tự biến đổi thành màu trắng tinh khiết, lớp trang điểm sắc sảo cũng đã được thay thế cho một lớp trang điểm nhẹ, có phần đơn giản, và cuối cùng là lại trở thành một nữ nhân thanh khiết không nhiễm chút bụi bẩn.

Kim Ngưu xoay người lướt qua Bạch Tử, nhẹ giọng nói một tiếng cảm ơn rồi lướt qua hắn tiến về hướng nam nhân phía sau.

Bạch Tử có phần thất thần quay người theo hướng Ngưu, chỉ là không hiểu trong đầu sao lại xẹt qua một ý nghĩ........không tốt chút nào........

- Kim Ngưu.......nàng........ - Thiên Yết có chút nhung nhớ nữ nhân trước mặt, không kìm lòng được đưa tay ra phía trước nhưng chỉ thoáng chốc một giây, thân ảnh đó vẫn mỉm cười, nhưng chỉ là không còn đứng nữa mà cả cơ thể dần ngã rạp xuống đất.

- KIM NGƯU! - Không chỉ các sao nữ mà cả Bạch Tử và Thiên Yết đều hoảng hốt nhìn cảnh tượng trước mặt.

- Không thể nào....Kim Ngưu......nàng mau dậy, ta với nàng vừa mới gặp lại nhau mà......Kim Ngưu.......tỉnh dậy cho ta....... - Thiên Yết hoảng sợ run rẩy ôm lấy nữ nhân mà mình luôn miệng gọi Kim Ngưu vào lòng, cả thân người cứng đờ không dám động đậy, vẫn chỉ luôn giữ nguyên một tư thế.

Viên đá lục thần mà Kim Ngưu cầm từ đầu cho tới giờ liền tự do trên không trung, cả tia sáng đều hướng ra nơi, mà những nơi đó không có gì xa lạ là nơi của sao nam.

Một phần khí màu đen tự động đến ngay trước mặt Yết, hắn cắn răng nhìn nửa phần khí này, do dự chốc lát rồi mới đưa nó vào trong cơ thể.

sao nam còn lại cũng đã lấy lại được khí lực, cũng dần dà mà tỉnh dậy. Nhưng...........họ vừa tỉnh dậy, liền đã phải đối mặt với một không khí áp lực hơn bao giờ hết.

- Có....chuyện gì sao? - Cự Giải do dự một hồi mới dám mở miệng hỏi.

Không một lời hồi đáp, các sao nữ đều mắt rưng rưng muốn khóc, không dám nhìn cảnh tượng trước mặt mà quay đi, Bạch Tử cũng không trả lời, quỳ một chân xuống vuốt lấy mái tóc của nữ nhân đang được ôm trọn bởi Thiên Yết.

sao nam vừa mới tỉnh dậy không biết đã có gì xảy ra, tiến đến gần hơn nữa.....rồi chợt dừng bước.

Một nữ nhân cả thân bạch y dính đầy máu đôi mắt nhắm nghiền, đôi môi đã nhợt nhạt đi chút nhưng nụ cười vẫn còn đó, vẫn còn hiện hữu trên khuôn mặt trắng bệch, có vẻ.......với cái chết này......nàng hài lòng.

- Hoàng.....hoàng hậu....... - Sư Tử run rẩy.

- Chuyện này là sao chứ? - Xử Nữ cũng có phần không tin vào mắt mình, bàn tay cũng run run cho nên phải nắm chặt lấy thanh kiếm để kìm lại cơn run rẩy này.

- Kim Ngưu........tỷ ấy.......tỷ...... - Song Ngư lên tiếng để thay cho mọi người trả lời, nhưng không hiểu sao tuyến lệ không nghe lời cô, cứ thế mà rơi lã chã khiến cho lời cô muốn nói cũng nghẹn ứ lại trong cổ họng.

- Kim Ngưu.....nàng ta....tự vẫn rồi...... - Cuối cùng vẫn là Bạch Tử phải lên tiếng trả lời thắc mắc, nhưng giọng hắn giờ đây không còn vẻ đùa cợt như mọi khi, hay cũng không nghiêm túc khi bàn chuyện, mà giờ đây cũng đã run run, đau lòng nhìn nữ nhân đã chết.

Thiên Yết từ nãy tới giờ vẫn không nói, chỉ một mực ôm chặt nữ nhân trong lòng, mắt không hề rời nàng dù chỉ một giây, chăm chăm chú chú ghi nhớ lại khuôn mặt vừa tươi cười trước đó........mà giờ đây lại............. Thiên Yết hắn yêu nàng, trái tim băng giá này cũng chính là được ngọn lửa là nàng sưởi ấm, nhưng nó vừa mới tan băng, nàng lại nỡ lòng nào tiếp tục dùng búa để đập nó ra thành từng mảnh vụn chứ. Kim Ngưu, nàng độc ác thật mà. Hắn cười, cười trong sự mặn chát của nước mắt.

- Kim Ngưu, đừng rời bỏ ta mà...........

Truyện Chữ Hay