Ai nha mấy nàng a, ta phải đi học chính thức òi a ( Từ hôm thứ á ). Cho nên bây giờ cả sáng lẫn chiều đều học ngập mặt không ngoi lên nổi nè, ta nếu mà có lỡ mấy ngày không đăng chap mấy nàng thương tình bỏ qua cho ta nhen.
Với cả bây giờ ta sẽ có lịch đăng chap cố định luôn nhé. Ta chỉ đăng chap từ thứ -> thứ thoi nhé. Giờ thì chúc mấy nàng đọc truyện vui vẻ!
- Đương nhiên là phải giỏi như vậy rồi, nếu không thì làm sao có thể làm hoàng thượng chứ. - Cánh cửa Bắc Thiên cung bật mở, một nam nhân chắp hai tay ra đằng sau ung dung bước vào.
- Nhị huynh, không phải huynh đang nghỉ ngơi sao? Huynh thấy thế nào rồi? Có chỗ nào không khỏe không? - Cự Giải lo lắng hỏi han khi nhìn thấy sắc mặt vị nhị huynh mà y luôn luôn kính trọng càng tệ hơn lúc ở Nam Thiên điện.
- Ân, không có vấn đề gì đâu. - Sư Tử cười gượng, ngồi xuống ghế.
- Nhưng nhìn huynh...../ Không bàn tới việc đó nữa. Giờ bàn việc chính đi. - Sư ngắt lời Giải.
Cự Giải thấy Sư Tử có vẻ kiên quyết cho nên cũng im lặng mà không nói, tiếp tục tập trung vào việc chính.
- Thuốc.....như thế nào rồi? - Bạch Tử hướng Bảo Bình và Ma Kết hỏi.
Bảo Bình nghe đến việc này cũng trầm lặng đôi chút sau đó liền thở dài mà lắc đầu.
- Đã chính là có đủ nguyên liệu như ngươi dặn nhưng...........
- Nhưng?
- Mê hương vẫn rất yếu, hoàn toàn không dẫn được vào mộng ảnh đâu. - Ma Kết tiếp lời.
- Hừ, biết ngay mà. Cô ta nào dám can đảm tới mức mà đưa cho ta công thức thật chứ. - Bạch Tử hừ lạnh. Chậc, lần này là hắn đi không rồi.
- Nhưng mà bông hoa thược dược đó chính là đưa chúng ta tới một công dụng mới. - Bảo Bình nói đến đây liền cười bí hiểm, khác hẳn với cái vẻ sầu não của mấy phút trước.
Cả đám nghe nói có điều tốt liền hai mắt mở to thao láo nhìn chằm chằm vào Bảo, bản thân cũng hơi nhướn lên tiến đến cô để nghe rõ hơn.
- Thược dược kháng độc.
- Kháng độc? - Thắc mắc.
- Chính là giã cánh hoa của nó ra rồi đun lên, lấy cái khăn che mặt tẩm vào đó. Khi nào gặp hương mê độc thì đeo nó lên, chúng ta sẽ hoàn toàn không bị ảnh hưởng gì cả. Tiếp đến là vết thương trúng độc, cũng đun lên lấy nước, trộn thêm với một chút dược liệu cầm máu, chỉ cần đắp nó lên vết thương, canh giờ sau không cần lo lắng tới nó nữa. Như vậy không phải là quá hữu dụng đối với chúng ta sao. - Ma Kết giải thích xong nhướn mày nhìn một lượt tất cả mọi người.
- Vậy thì Mộng Ảnh sẽ không ảnh hưởng tới chúng ta rồi. - Bạch Dương lên tiếng.
- Vẫn bị ảnh hưởng. - Kim Ngưu phản bác lại câu nói của Dương.
- Tại sao chứ?
- Mộng Ảnh ngoài hương mê, còn rất có nhiều cách để đưa chúng ta tới đó. Chúng ta có hoa thược dược, cũng chỉ là mới phòng được cách đi.
Bạch Tử gật gù không lên tiếng. Nói rất có lí, hắn chính là rất vừa lòng với nữ nhân này. Thông minh, sắc sảo, nhanh nhẹn, tất cả đều rất xuất sắc, lại còn thêm được cả chiều suy nghĩ luôn bao quát được mọi thứ từ đơn giản đến chi tiết, từ khái quát đến sâu xa. Thật khó để có thể gặp được một người tài giỏi như vậy. Nhưng..........hắn có chút đắn đo.........nữ nhân này......e là.......khó toàn mạng trở về..........
- Bạch Tử, ngươi suy nghĩ gì mà cứ nhìn Ngưu tỷ hoài a? - Song Ngư thấy tên này có vẻ đăm chiêu nhìn Ngưu nghĩ gì đó, ánh mắt lại không chút dấu giếm mà bộc lộ ra tâm tư, chỉ cần nói một chữ thôi là cũng đủ hiều - Xót.
- Chả có gì quan trọng, chỉ là suy nghĩ thử hoàng hậu của Đương Triều quốc đây sắp tới sẽ làm gì a.
- Ý ngươi là sao? - Kim Ngưu nhíu mày nhìn hắn.
- Hoàng thượng không còn, đương nhiên khoảng thời gian này mọi quyền hành về tay hoàng hậu rồi.
- Ta không quản mấy việc chính trị. Ắt hẳn một trong các vị vương gia đây cũng lên ngôi, chỉ là việc đó bao giờ tổ chức được một buổi lễ thì chính là dựa vào Nam Thiên điện đi.
Đúng như Kim Ngưu nói. Muốn để một người khác lên ngôi vua, trước tiên họ sẽ phải phế ngôi vị hoàng thượng cũ rồi sẽ bàn với các quan triều đình để ai lên làm ngôi vị này, mà những người được ứng cử chắc chắn là vị vương gia của chúng ta rồi. Nhưng khổ nỗi Nam Thiên điện thì cơn lốc mà sập một cách tàn tạ, tam vương gia cũng vừa mới cho người tới xây lại, dự là mấy tháng sau sẽ xong đi.
- Với cả lúc trước nếu không có hoàng thượng thì việc triều chính không phải là do nhị vương gia lo sao? - Kim Ngưu nhướn mày nhìn nam nhân ngồi đối diện mình.
- Ân. Hoàng hậu không cần lo, ta đương nhiên sẽ cùng tam đệ giải quyết chính sự.
- Vậy Nam Thiên điện giờ tính sao a? - Song Tử ngây ngô lên tiếng.
- Đang cho người xây lại, dự tính tháng nữa mới xong. - Xử Nữ cầm tách trà lên, tiện thể trả lời cho cung nữ ngồi cạnh mình.
- À đúng rồi, vừa nãy Lý công công có nói việc sứ giả đến sẽ được hoãn lại tới tháng sau bởi họ cũng đã biết được tình hình bên ta, cũng có thể nói là thông cảm mà lùi thời gian lại để chúng ta sắp xếp ổn định việc triều chính. - Nhân Mã bây giờ mới nhớ ra việc Lý công công nhờ mình truyền lời, liền a lên một tiếng.
- Đệ thật là, việc chính sự mà cũng có thể quên. - Bạch Dương lắc đầu thở dài.
- Hehe, huynh biết là đệ không quan tâm mấy tới việc triều chính nên không thể nhớ lâu mấy việc này mà. - Nhân Mã gãi đầu cười hề hề.
- Được rồi, các ngươi bây giờ ai làm việc nấy đi, nhưng vẫn phải nhớ nghỉ ngơi cho tốt vào, đừng để sinh bệnh thì khổ. Tuy thời gian này có thể phía bên cô ta không hành động vì đã cướp đi được một người bên ta nhưng vẫn phải đề cao cảnh giác, tránh đụng chạm người lạ. - Bạch Tử đứng bật dậy dõng dạc nói, nhắc nhở kĩ lưỡng từng chuyện một.
- Ân. - Tất cả đồng thanh.
Rồi ai nấy cũng chính là tự đi làm việc mà mình đang dang dở. Xử Nữ thì tiếp tục đi xem xét lại khắp hoàng cung, nơi nào có xuất hiện cơn lốc liền cho người sửa hoặc xây lại. Sư Tử thì vì Xử đang bận ngập mặt trong việc tu sửa hoàng cung cho nên đành kéo theo Cự Giải để lo việc triều chính. Nhân Mã tính ra vẫn là còn đang giận dỗi Ma Kết cho nên đã bám theo Bạch Dương đi luyện võ và kiếm cho binh lính. Phía bên các sao nữ thì Song Tử chính là tiếp tục công việc làm cung nữ của mình, Ma Kết cùng Bảo Bình tiếp tục đến Thái Y viện để nghiên cứu thêm các loại dược và độc. Thiên Bình vừa mới tỉnh dậy lại ngay lập tức sử dụng năng lực cho nên tiêu tốn khá nhiều sức lực liền lên giường nghỉ ngơi, Song Ngư cũng là đang không có việc gì, liền ở lại chăm sóc Thiên. Còn lại Bạch Tử và Kim Ngưu, cả hai người liền đi tới Dưỡng Tâm điện.
Dưỡng Tâm điện:
Bạch Tử chạm nhẹ tay vào cánh cửa, nhưng nó không hề dịch chuyển một chút nào cả. Dùng nhiều sức hơn nữa, kết quả vẫn là như vậy, lúc này hắn mới nhíu mày khó hiểu mà lên tiếng:
- Kẹt rồi chăng?
- Không phải kẹt đâu, bùa của Ma Kết có dán ở đây này. - Kim Ngưu xé lá bùa được dán ở một góc khuất của cánh cửa đưa lên.
Bạch Tử nhận lấy lá bùa rồi nhìn. Kim Ngưu cũng chẳng đoái hoài gì mấy, trực tiếp đẩy cửa bước vào trong.
- Khụ.....khụ........ - Cô đưa tay lên miệng ho sặc sụa.
- Hử? Sao ở đây bụi quá vậy? - Bạch Tử mặt méo mó nhìn cái nơi này không khác gì một căn phòng bị bỏ hoang.
- Chắc là do tấm bùa của Kết phong ấn cánh cửa lại nên không ai có thể vào đây dọn dẹp đi. - Kim Ngưu tay phủi phủi một chút trong không trung nhằm xua bớt bụi đi, xong rồi bước hẳn vào trong căn phòng.
Bạch Tử cũng đi theo. Nhìn khắp nơi Dưỡng Tâm điện đều chỉ tràn ngập một màu vàng nhưng lại vướng khá nhiều tơ nhện, bụi bám đầy mọi nơi tạo nên những vết màu xám, những cục giấy bị vo tròn lăn lóc trên nền nhà, hoàng bào cũng bị vứt trơ trọi dưới nền đấy bên cạnh chiếc ghế, mực thì đổ tràn lan trên tờ giấy màu trắng được một cây bút giữ lại trên bàn.
- Sao ta thấy nó còn lộn xộn hơn lúc trước nhỉ? - Kim Ngưu khó hiểu, chăm chú thăm dò từng nơi một.
- Lộn xộn hơn? Hay là do để lâu quá có nhiều bụi bẩn nên ngươi nghĩ vậy đi.
- Có lẽ vậy. - Ngưu nhi nhún vai nói.
Bạch Tử cũng nhìn ngó xung quanh một hồi, bàn chân vừa nhấc lên chưa kịp hạ xuống thì một chất lỏng không biết từ đâu đáp thẳng xuống má hắn. Hắn đưa tay lên quệt lấy thứ chất lỏng bí ẩn đó, nhìn rồi nói:
- Cái gì đây?