[12 Chòm Sao - SA] Biến Thái Vừa Thôi!

chương 25: mỗi đứa một hướng ? :d

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

- Khoan đã Song Tử, mày mau đứng lại.

" Hộc hộc "... Vừa chạy cậu bạn Sư Tử của chúng ta vừa thở dốc, đơn giản chỉ vì một lý do cũng một chân ngắn với nhau, cớ nào Song Tử kia lại chạy nhanh như cách Ariana Grande rời Việt Nam, quả nhiên cái huy chương vàng môn điền kinh cấp quận của cậu ta không phải để trưng. " Chết tiệt! Nhanh quá làm sao để đuổi kịp đâ- A... trời má "

Đúng là cái gì đến cũng sẽ đến, hậu quả của việc vừa chạy nhanh vừa không tập trung chính là một Sư Tử ngã bật lờ. Rách mẹ quần rồi....

Ngồi nhay nhay một hồi cũng đứng lên thì phát hiện không còn dấu vết nào của Song Tử nữa, nhưng mà khoan... Xa xa kia chẳng phải là cái đầu bạch kim và thân hình một khúc của cậu ta sao!

- Mày chạy trời không khỏi nắng đâu con ạ

Nói là làm ngay lập tức Sư Tử lại xách háng lên rượt theo, còn vừa chạy vừa la to " Mày đứng lại ". Cậu bạn kia thật ra thì cũng đang đi thong thả thôi nhưng chẳng biết sao vừa nghe giọng Sư Tử là bật ngay tốc hành chạy, hai thằng rượt quanh sân trường thẳng cho tới khi cậu kia chịu hết nổi mà làm liều trèo qua tường của trường luôn. Đến lúc này thì Sư Tử mới cảm thấy khó hiểu, là chị em muốn tâm sự mỏng thôi mà làm gì cậu ta chạy đến độ leo tường bỏ trốn vậy. Nghĩ vậy thôi nhưng Sư Tử vẫn leo theo và kết quả qua được tường bên kia chỉ thấy một thằng lùn tóc bạch kim nào lạ hoắc mà không thấy bóng dáng Song Tử đâu...

- Ủa mày đâu phải Song Tử? - vừa lay mạnh vai cậu trai đang thở dốc, lau mồ hôi vừa hỏi

- Mày là ai? Tao không biết, mày đi ra đii! Song Tử là thằng nào? - cứ tưởng thầy giám thị đuổi bắt tới, cậu trai lạ này giật bắn người song xác định là không phải giám thị thì cũng thở phào nhẹ nhõm. Nhưng lại gặp ngay thằng thần kinh này nãy cứ bảo mình là Song Tử là thế đéo nào.

- Thế sao nãy tao rượt, mày chạy? - Sư Tử mặt khó hiểu hỏi, không nhận ra đối phương mặt đã đen như fan Ariana Grande Việt Nam.

- Cái đcm vừa nãy là mày rượt tao đấy à?! Đm đang tính cúp tiết mà nghe mày la tao tưởng giám thị nên tao chạy. Trời má làm tao chạy muốn thòng mẹ tim ra ngoài. Cái thằng chó điên này.

- Ơ đm, thế mà làm tao rượt muốn bành mẹ háng ra, bây giờ tao không vào lại trường được lại còn lạc mẹ cái mục đích ban đầu nữa.

- Kệ mẹ mày, hên lần này không bị bắt chứ nếu bị giám thị bắt thì tao đập mày ra bã, thôi tao đi đây.

Mặt bạn Sư Tử vẫn đang ngáo ngơ ất ơ tiêu hoá mọi chuyện vừa xảy ra... Khoảng " sau, Sư Tử tự nghĩ thầm thôi thì cũng có Ma Kết chạy theo nữa, có gì để nó tìm rồi an ủi còn mình lỡ cúp học mẹ rồi thì đi chơi một chuyến luôn vậy. ( bạn thân kiểu loz gì đây?:))))

Thế là Sư Tử bắt đầu công cuộc đi trêu hoa ghẹo bướm của mình, nhưng đách hiểu mắt nhẩm mắt mở thế nào lại va vào một người...

- Ớ? Anh Thiên...

_Quay về " trước khi Sư Tử đang té dập lờ_

Tại một nơi khác

- Ủa Song Tử! Mày ở đây, vậy thằng Sư Tử đâu? - vừa vuốt ngược mái tóc hơi ươn ướt mồ hôi ra sau, Ma Kết vừa hỏi Song Tử đang ngồi chơi Ngôi Sao Thời Trang trên ghế đá.

- Haizzz, thằng lìn đó trốn học mẹ rồi.... Á cái djt me thua rồi.. - Không rời mắt khỏi màn hình Song Tử nói, xong đợi trong lúc nhân vật bị thua màn thiết kế quần áo, cậu quay qua kể với Ma Kết lại những gì mình đã chứng kiến..

" Chỗ quen biết tao nói cho mày nghe, làm ơn mày dẫn nó đi khám não lại đi, rảnh thì đo luôn mắt kính cho nó. Cái thể loại gì mà tao đã bỏ chạy, thấy nó rượt theo nên cũng chạy chậm lại cho nó bắt kịp, ai dè đâu nó tự chạy tự té xong đứng dậy quẹo qua rượt thằng nào đó rồi còn la tên tao. Cuối cùng theo thằng kia trèo mẹ ra ngoài tường luôn rồi. Còn chưa nói lúc nó té tao còn tính ngối ghế đá chờ nó dậy rồi tao mới chạy tiếp cho nó rượt đấy:):):) "

Cuối cùng vì quá lười biếng kêu nên kết quả là một Song Tử ngồi trên ghế đá chơi Ngôi Sao Thời Trang chờ người đến an ủi đây.

- Thôi kệ mẹ nó luôn đi, trốn rồi thì liệu mà đi luôn đừng về nữa. Nó mà về tao giao nộp cho giám thị luôn. Thôi thì sẵn tao cũng ở đây rồi mày nói coi ổng làm gì mà đến mức mày ra tay mạnh vậy. Ổng đang trong phòng y tế má tím một cục to đùng kìa

- Haizzz cái tên chó chết đó, tao chưa đập cho ra bã thì thôi chứ cái đấm này nhằm nhò gì. Cái đấm đó là cho ba mẹ tao người đã bị tên người không ra người cầm thú không ra cầm thú đi, giết chính anh ruột của mình. - vừa nói tay Song Tử càng siết chặt, thở có chút mạnh hơn, ánh mắt thâm trầm lộ rõ vẽ câm hận, lẫn uất ức.

- Mày... mày nói gì? Vậy chẳng phải hung thủ trong vụ án mạng của ba mẹ mày là hắn ta sao? Trời ơi còn không đi báo cảnh sát đi, ngồi đây làm gì

Khuôn mặt Ma Kết lộ rõ vẻ sốt sắng, cùng tức giận, có chút không tin vào tai mình, thật không ngờ lại có loại người cầm thú đến như vậy. Vừa nghe xong ngay lập tức nó đứng thẳng dậy kéo kéo tay ý chỉ đi ngay lúc này.

- Nghĩ sao vậy, ít nhất cũng phải có bằng chứng chứ lên phường mà nói ba cái xàm l kh có chứng cứ bọn nó gông cổ mày đầu tiên chứ ở đó mà báo công an. Tao biết là mày tức, tao còn tức gấp mười đây này, ba mẹ tao mà tao lại không bảo vệ được lại còn để tên chó chết đó nhởn nhơ bao nhiêu năm nay... tao vô dụng quá đúng không?

Lời nói lúc đầu còn mạnh bạo nhưng càng về sau càng nghẹn ngào, cứ như đang muốn kiềm nén cái gì, giọng nói nghèn nghẹn lộ rõ vẻ bất lực cùng đau thương.

Ma Kết sau khi chứng kiến chuỗi biểu cảm đầy đau thương của Song Tử thì ngồi xuống lại, tay đè đầu nó vào lồng ngực mình, lại còn vỗ vỗ nhẹ vô đầu, ý đang nói " muốn khóc thì khóc đi, khóc hết hôm nay, ngày mai đứng lên mạnh mẽ hơn ".bg-ssp-{height:px}

- Mày đang làm cái lz gì vậy Ma Kết, đây đ phải ngôn lù cẩu huyết, từ mấy năm trước tao đã tự hứa với ba mẹ sẽ không rơi nước mắt nữa mà sẽ đấu tranh và mày biết mày với ngôi nhà khác nhau chỗ nào không? - mặt Song Tử đơ ra, nhìn Ma Kết với đôi mắt trơ trơ ra như kiểu mày đang làm cái đ gì vậy, làm cậu chàng có hơi quê à không phải là quê thấy mẹ luôn:):):) Nghĩ sao rút hết can đảm để an ủi nó, để làm cái trò bánh bèo này mà nó lỡ lòng nào quăng thẳng cái biểu cảm chị Nụ cho cậu.

- Hưm..., tao đ biết m ạ!

- Đó là mày ĐÉO CÓ CỬA làm nam chính của tao đâu con loz, thời đại nào rồi? Sang lên đi mấy má:).

Cuối cùng thằng chạy theo Song Tử không biết làm như nào mà một thằng thì trèo tường trốn mẹ ra ngoài còn một thằng thì bị chính nhân vật chính dizz đ còn là người.

Lớp Học

- Tại sao bọn nó được trốn học, còn tụi tao phải ngồi đây học cái củ lìn này. - nguyên lớp E đồng loạt nhìn lên cái bảng đầy công thức hoá học cho thấy những yếu tố cấu tạo vạn vật qua đó ta có lý thuyết sinh học giúp xác định yếu tố tạo nên cơ thể con ngừoi, con ngừoi là một cá thể rất đặc biệt và mạnh mẽ qua đó ta có một số tác phẩm vĩ đại trong lịch sử và nhờ môn tin ta biết được một trong những tác phẩm đó là bài Ò Ó O của Tree Poo, công nghệ sẽ cho thấy nguyên liệu tạo nên những nhạc cụ tạo ra bài hát đó, và đây cũng là một tác phẫm vĩ đại nên ta cần Vật Lý để giúp tính vận tốc tác giả viết một đoạn lời, và đề xi ben của ngừoi biểu diễn khi gáy, thế là trong chưa đầy " tụi nó đã được học đủ môn trên một chiếc bảng, tất cả nhờ vào công lao ông giám thị dạy thế, biết vậy nãy nguyên lớp rượt mẹ theo thằng Song Tử an ủi có phải hay hơn không.

Nhưng vì cả ông Nam và ông Jack đều lên " phường " hết rồi nên Thiên Bình - học sinh ngoan hiền nhất đám đưa ra đề nghị cúp học, và được sự tán thành của rất nhiều bạn học trong lớp. Thế là cả đám bàn tán xì xà xì xồ cách để thoát ra khỏi lớp trước sự giám sát của ông Mặt Trời Mọc - aka thầy giám thị chuyên dẹo mấy nữ sinh tên Quỳnh Anh và mấy bé trai tên Tym. Cuối cùng nguyên đám nhất quyết theo kế hoạch của Song Ngư, mặc dù nó có hơi mạnh bạo với biến thái tí nhưng thôi kệ vì sự tự do của Đảng của Nước, ta phải hy sinh thôi. " Vì Tổ Quốc Xã Hội Chủ Nghĩa vì lý tưởng của uncle Hồ vĩ đại, sẵn sàng! " "Sẵn sàng".

Đầu tiên để Nhân Mã lên trước, cậu ta dù gì cũng là hotboy trong trường chắc cũng dễ lấy lòng được ông thầy hám cả gái lẫn trai này đi? Vừa đi Nhân Mã vừa vuốt ngược mái tóc được cắt tỉa đầy phong cách ra sau, tay bỏ vào túi quần, khuôn mặt tràn ngập sự tự tin, sẵn sàng trong đầu những bước để cua một em trai nai tơ. Đúng là thằng này có hơi bệnh nhưng mà bây giờ nhìn nó cũng thấy soái soái chứ bộ giỡn. Gần tới bàn giáo viên, cậu ta bỗng nhiên nhảy cái phóc lên bàn ngồi, làm ông thầy đang say sưa coi điện thoại giật hết cả mình làm rơi nó xuống, theo quán tính Nhân Mã cũng liếc mắt xuống. Chu cha mạ ơi, tưởng ông này biến thái thôi ai dè biến thái tới mức đ ngờ được. Ổng đang coi cái gì mà porn hay born gì ấy, rồi còn còng tay còng chân, người thì trần truồng hết chơi vậy nè, huhu bé Nhân Mã ngây thơ lắm, ai đền lại cho bé đôi mắt trong sáng đi hic. Đúng là làm việc xấu nên giật mình là phải, ông ta ngay lập tức luống ca luống cuống, lấy tay che màn hình lại rồi nhặt điện thoại lên. Khuôn mặt không còn trẻ lắm đanh lại, hơi hơi khó chịu, ông ta quát nhẹ:

- Em này đang làm cái trò gì thế, còn không mau xuống khỏi bàn tôi ngay. Làm giật hết cả mình.

Nhân Mã nghe xong, thì thấy tình hình có hơi sai sai nên đấu tranh tư tưởng một hồi quyết định hy sinh luôn hình tượng vì anh em đang ngồi dứoi kia. Sau khi chốt đáp án, Nhân Mã nhanh chóng nhập tâm vào vai diễn, đôi mắt bắt đầu ươn ướt, cả người ỏng ẹo ỏng ẹo, hai tay vò vò gấu áo, ra vẻ thật sự là có lỗi nhìn bộ dạng có bao nhiêu bánh bèo là có bấy nhiêu bánh bèo. Cả lớp học bên dưới đều mắt chữ A miệng chữ O, kế hoạch là mạnh mẽ chiếm lấy mà sao bây giờ thay đổi xoành xoạch thành bị chiếm lấy luôn rồi, nhìn nó dẹo kìa! Lạy Chúa con còn lứa tuổi học sinh. Ai hãy trả lại cho tôi những tháng ngày học tập say mê và đôi mắt không bị vấy bẩn bởi những hình ảnh này đi huhu.

- Em.. hic.. e.. ngừoi ta chỉ muốn nhờ thầy coi dùm cái chỗ này bị con gì cắn vào vừa đau lại vừa ngứa. Mà thầy dữ quá, em.. em xin lỗi ạ hic

Vừa nói người Nhân Mã lại ẹo qua ẹo lại, đôi môi bị cắn lại không thương tiếc lộ ra mấy cái rắng trắng trắng xinh xinh, tay thì gỡ một nút áo đầu còn cố tình kéo kéo xuống, tay kia thì chỉ vào trong áo ý muốn nói chỗ bị cắn ở đây. Lộ cả một khuôn ngực có hơi trắng nhưng lại cực kì săn chắn, không thể nào vượt qua được con mắt dâm dê của ông thầy trước mặt rồi. Trời ơi, còn đâu hình tượng của tôi, mấy thằng lz ở dứoi tụi bây đừng có mà quay phim đó, tao chỉ làm việc này tại Ma Kết yêu dấu đã đi ra ngoài thôi đó. - tiếng lòng của Nhân Mã kêu gào mãnh liệt.

Quả thật anh hùng khó qua ải mỹ nhân.. à không là mỹ nam nhân mới đúng, các bạn hãy tưởng tượng một thằng con trai một mét bảy mươi mấy gần mét tám mà ngồi còn muốn gãy cái bàn ỏng a ỏng ẹo thì bạn sẽ nghĩ gì nhưng hên cái khuôn mặt trời sinh câu nhân yêu nghiệt của nó đã gỡ gạc lại tất cả. Và thầy Bình M.. à lộn Mặt Trời Mọc đây cũng không ngoại lệ, khuôn mặt ông ta ngay lập tức lộ vẻ dâm dê, vẻ khó chịu hồi nãy đã bay đâu mất tiêu, đôi mắt ông ta dán thẳng vào khuôn ngực của Nhân Mã, chỉ hận cái áo vướng víu không để ổng chiêm ngưỡng trọn vẹn.

- À Không không, chỉ là thầy giật mình nên hơi khó chịu một xíu thôi, em đau chỗ nào mau chỉ thầy, để lâu không tốt đâu... nào mở áo rộng ra tí thầy mới thấy được, mắt thầy hơi kém.

Ông ta ngay lập tức đứng dậy sấn sấn tới người Nhân Mã, nhưng nhận ngay một cái đạp của cậu ta phải quay lại ghế ngồi " em xin lỗi thầy làm em giật mình nên em lỡ chân ", mặc dù cái đạp có hơi mạnh thiệt nhưng lỡ máu M của ông ta đã trổi dậy rồi, việc này càng kích thích thêm thôi.

- By the way, em tên Tym ạ. Là Lại Thuỳ Tym Thòng.

Lấy hết can đảm, Nhân Mã chồm tới ghé sát tai ông ta thì thầm, cái áo đang mở rộng cũng được dịp thêm quyến rũ, cái gì cần thấy cũng đã thấy hết rồi nên.. các bạn hiểu rồi đấy. Kích thích lại dồn thêm kích thích, trong đầu đang nghĩ tới bao nhiêu viễn cảnh biến thái với Nhân Mã, giống cái clip ổng coi hồi nãy mà không để ý miệng đã chảy ra bao nhiêu nước miếng. Thế là ông ta quyết tâm trong đầu, mỡ đã dâng lên trước mặt rồi không ăn là ngu, kệ mẹ đám học sinh ở dưới, bọn nó cũng chả dám ho he gì đâu, ngay lập tức ông ta nhào lên ngừoi Nhân Mã. Chết tiệt không lường trước ông ta lại như vậy.

Xin lỗi thầy yêu dấu nhưng đây là lớp E không phải mấy lớp ba đù ngoan hiền mà thầy đã tùng dậy đâu hi hi.

....

- A...a.. nhẹ thôi mà ư ư

- Nhẹ thôi.. nhiều quá.. hic.. cứu a

- Dừng lại đi... đau quá chịu không nổi hic.. ư

To be continued:)

End chap

Úi trời ơi có cái chap mà tôi diếm lâu quá nhỉ, cũng đã mấy tháng trời luôn rồi, không biết các cậu có quên tôi không nhỉ?:)) haizzz quay trở lại xong mới thấy... muối của tôi.. muối của tôi đâu mất hết rồi:) Chap càng ngày càng nhạt, muối thì đâu mất mẹ hết rồi, cần lắm k muối mặn tưới vô não:). Cảm ơn các cậu nếu vẫn còn đu bám đến giờ này và xin lỗi đã để chờ đợi, lý do thì tôi cũng đã nói mãi rồi nên khỏi nhắc lại đi, các cậu thưởng thức vui vẻ, góp ý thẳng tay nhiệt tình để muối của tôi quay trở lại, các bạn sẽ có truyện đọc, tôi thì bớt nhạt, đôi bên đều có lợi nha:))) chap có nhạt thì mọi ngừoi thông cảm, càng già lão nên nó càng xàm dần:))

À mà đừng quên follow để có những thông báo mới nhất về bộ truyện nha

Truyện Chữ Hay