[12 Chòm Sao] Phi Thường

chương 13

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Cô Băng Ngọc chấm nước mắt nhìn đám học trò:

- Đúng là học sinh do cô dạy có khác.

Bọn nó nhìn cô với ánh mắt "Liên quan không cô", rồi quay mắt º, mắt long lanh nhìn cô ý muốn nói "Cô đã hứa gì vậy nhỉ?". Khẽ thở dài, cuối cùng động lực của chúng nó cũng chỉ có thế. Rút tiền đưa cho Ma Kết chia cho bọn kia mà lòng đau như cắt, cô Băng Ngọc phải kéo co mãi mới bỏ đống tiền ra làm Ma Kết tốn bao nhiêu sức lực. Trong khi bọn nó hả hê chia tiền thì ai đó tự kỉ ngồi góc phòng tiếc của.

- Phần thưởng Rub này với danh nghĩa là thủ quỹ tao sẽ giữ.

Thiên Yết đứng lên ghế, đặt một chân lên bàn làm dáng vẻ anh hùng, lập tức ăn bút, dép, giày của thần dân bên dưới.

- Mơ đi, phải liên hoan, ăn uống chứ đưa mày ai biết sẽ đi đâu.

Song Tử đại diện cho tiếng lòng của mọi người phát biểu ý kiến. Thiên Yết lắc đầu nguầy nguậy không đồng tình, quay ra nhìn Ma Kết tìm cứu viện. Ma Kết xoa cằm suy nghĩ rồi búng tay một cái:

- Đi Thiên Đường ACE chơi đi.

Cả lớp, trừ Thiên Yết suy sụp nặng, ầm ầm bàn tán. Ai chẳng biết Thiên Đường ACE là nơi tuyệt vời nhất để vui chơi, không chỉ ở Hope mà còn trên khắp Vi-en. Không phải bọn nó chưa từng đến chơi, nhưng đi đến đó quả không gì vui bằng.

- Tao muốn chơi bóng nước.

- Mê cung cơ.

-...

Trong khí đó, Thiên Yết đã chấp nhận hiện thực, lấy lại tinh thầm quay qua tám chuyện với Bạch Dương. Nhân Mã khều tay Song Ngư:

- Này, chuyện trả thù của Thiên Bình mày có hóng được gì không?

Độ hóng hớt của Nhân Mã không kém gì Song Ngư. Con bé hếch mặt tỏ ý tất nhiên là biết rồi, thần bí thì thầm:

- Chuyện này ít người biết lắm, Thiên Bình đã dọn dẹp sạch sẽ. Nếu không phải tao giỏi chắc cũng không biết.

Nhân Mã vì muốn nghe mà không thể hiện khinh bỉ ra mặt, tiếp tục gật gật. Chẳng là sau khi Thiên Bình nói tự mình trả thù thì không ai biết chuyện gì xảy ra. Thiên Bình cũng không hé răng nửa lời, chắc cũng chỉ có Song Ngư biết chuyện. Nó có hợp tác gì đó với Thiên Bình mà.

Hôm đó...

Bóng một nam sinh vội vã chạy trong một không gian vắng lặng, người đó khẽ than thở:

- Thật là xui xẻo, sao lại để quên được cơ chứ. Rõ là mình đã để vào túi rồi mà.

Vừa bước chân ra khỏi cổng, người đó bỗng nhận ra cảnh vật trước mặt không đúng, đây không phải cổng trường.

- Là cổng không gian? Cái quái gì thế?

Nam sinh nọ hốt hoảng tìm đường trở về nhưng không thành, cánh cổng không gian cậu ta không để ý mà bước qua lúc nãy đã biến mất. Màn đêm nhanh chóng bao phủ lên cảnh vật khiến không gian có chút rùng rợn. Là không gian ảo.

Đôi mắt đỏ sáng quắc lên, thân hình khổng lồ của con dã thú dần rõ ràng làm người kia suýt hét lên, đưa tay thủ thế. Một loạt ám khí xuất hiện trên tay cậu ta, rốt cuộc ai đã đưa cậu vào đây?

Không đợi lâu, con quái vật lao tới vồ lấy con mồi. Cậu ta nhảy lên tránh, phi tiêu dồn dập phóng tới tấn công con quái. Bỗng một sợi dây leo quấn lấy chân cậu ta kéo xuống đất, con quái vật chồm tới.

- A a a

Hắn mở bừng mắt, nơi hắn đang nằm khác hoàn toàn khung cảnh lúc nãy. Là một gian phòng hành hình, đầy đủ dụng cụ tra tấn. Hắn đang bị trói trên một chiếc bàn, sức lực không còn. Một bóng đen tiến lại, giơ con dao lóe lên ánh sáng kỳ dị, trực tiếp đâm xuống bàn tay trái.

Cổ họng bỏng rát, dù muốn gào lên một tiếng cũng không được. Lại tiếp tục con dao khác cắm trên ray phải và hai chân. Con dao cuối cùng giơ trước đỉnh đầu hắn...

Khi tỉnh dậy, hắn thấy mình quỳ trên một thảm đinh, đầu gối đau nhói nhưng không thể đứng dậy để thoát khỏi. Hắn nhìn lên trên, bóng dáng nhỏ nhắn của một cô gái khiến hắn sợ hãi. Chính là người hắn gửi cho hộp chocolate cắm con dao.

- Thế nào, tao chăm sóc tốt chứ?

Hắn không thể thốt lên tiếng nào, không thể nói cũng chẳng biết nói gì. Xem ra đã chọc phải ma nữ rồi. Cứ tưởng Thiên Bình là đứa hiền lành dễ bắt nạt nhất cái lớp cá biệt kia, ai ngờ...

Thiên Bình chầm chậm bước tới trước mặt tên kia, thẳng chân ghì đầu gối hắn xuống, nhẹ nhàng nói:

- Đây là quà đáp lễ, chắc mày sẽ thích. Nhưng tao không muốn nổi tiếng với món quà này nên đây là bí mật nhé. Còn dám động đến tao và lớp tao thì không nhẹ nhàng thế này đâu.

....

Lần nữa tỉnh dậy, nhưng lần này là khung cảnh quen thuộc trước cổng trường. Cậu ta hoảng loạn nhìn xung quanh, rồi phát hiện bản thân không có một vết xước thì nhanh chóng chạy đi. Thiên Bình đứng gần đó mặt lạnh quay đi. Thuốc của Song Ngư có tác dụng tốt đấy.

..............

Nhân Mã nghe xong nuốt nước bọt cái ực, ác quỷ a. Cậu tuyệt đối không dám chọc điên Thiên Bình nữa. Song Ngư thấy biểu hiện đó thì vỗ vai đồng cảm. Lại nghĩ tới chuyện của Bạch Dương, đã không thành công còn bị đánh cho bầm dập. Tất cả chỉ vì bài tỏ tình ngớ ngẩn mà Thiên Yết viết cho mà cô không kịp duyệt.

Khâu chuẩn bị rất suôn sẻ, dù phải đổi địa điểm do hai thằng ngu Xử Nữ với Bảo Bình phá nát cái sân sau. Trong khi Bạch Dương đợi ở gốc cây chăng đầy dây đỏ, cô có nhiệm vụ dụ Kim Ngưu tới. Kim Ngưu tất nhiên vô cùng ngạc nhiên:

- Mẹ ơi, đứa nào nghịch ngu quấn dây vào cái cây thế? Nó chết thì sao, mất cả cảnh quan.

Chưa gì đã nghe phàn nàn, Bạch Dương thầm chửi thằng ngu Thiên Yết trang trí kiểu khỉ gì mà ra thế. Nhưng thôi, vào vấn đề chính.

- Kim Ngưu, tớ muốn nói với cậu...

- Hả? Tao nghe nhầm à, tớ với cậu?

Bạch Dương đen mặt, cậu cũng nổi gai ốc với cách xưng hô kia.

- Tao muốn nói, à thì, dù mày có hơi tự kỷ, tự luyến, tự sướng, không thông minh lắm, rồi v.v... thì tao cũng, hả?

Chưa kịp nói vào trọng tâm thì sát khí đã dâng lên ngùn ngụt.

Binh. Bốp. Bụp.

Chiến sĩ Bạch Dương đã tử trận, hi sinh anh dũng vì độ ngu của đồng bọn.

---------------------------------

May mà Bạch Dương cũng cảm thấy không có tình cảm đặc biệt gì với Kim Ngưu nên chẳng để tâm. Cậu với Thiên Yết cũng làm như chưa xảy ra cuộc tỏ tình kia. Chúng nó vẫn thản nhiên như thường.

Xử Nữ đang ngủ với tư thế rất ngầu lòi: Chân gác lên bàn, tay khoanh trước ngực, áo sơ mi hở hai cúc trên lộ ra khuôn ngực rắn chắc dưới chiếc cà vạt thắt hờ, mái tóc rủ xuống che nừa khuôn mặt. Nếu không tính hàng nước dãi trên miệng thì thật hoàn hảo.

Kim Ngưu nhếc môi cười, tay lăm le đống chun đủ màu. Ầy, không có ý gì xấu đâu, chẳng qua nó muốn trang điểm thêm cho soái ca thôi. Cự Giải chăm chú chọn kiểu tóc, góp ý cùng Kim Ngưu thực hiện.bg-ssp-{height:px}

Bọn còn lại bàn tán về chuyến đi chơi trong khi Song Tử đang lên kế hoạnh kiếm tiền. Dạo này tiền tiêu vặt được cho hơi ít, cần bổ sung ngân sách. Đến Thiên Đường ACE quả thật là cơ hội tốt để kiếm lãi. Có thể mua vài đồ hỗ trợ rồi bán cho mấy đứa kia với giá cao, đảm bảo thu lợi.

Tủm tỉm cười một mình, Song Tử quay sang trừng Đinh Tử đang nhìn mình kì thị. Đinh Tử bĩu môi quay đi, bọn này càng ngày càng điên ra. Có khi cái lớp này là chi nhánh đặc biệt của nhà thương điên cũng nên. À mà trừ cậu ra, cậu hoàn toàn bình thường, chỉ là thích nuôi sâu bọ làm thú nuôi với ôm gấu bông đi ngủ thôi. Đó gọi là tâm hồn trong sáng.

Thiên Bình khoác tay Sư Tử:

- Chiều sang nhà mày chơi đi.

Sư Tử cân nhắc, dù sao chiều nay cô cũng rảnh, ở nhà một mình cũng chán. Cũng vì không có nhiều bạn thân nên trước giờ người đến nhà cô chỉ có Thiên Bình.

- Ừ, mày nhớ mua đồ ăn vặt. Tao sẽ làm bánh.

- Tao sẽ mua đồ uống.

- Xem phim hot nhất thì sao?

- Ăn mặn nữa chứ, tao mua nguyên liệu cho.

- Vậy tao sẽ nấu.

- Thế thì bọn tao chỉ cần ăn thôi.

- Đừng mơ.

Sư Tử trợn mắt nhìn đứa kia hưởng ứng. Đừng nói cả chúng nó nữa nhé, quay sang Thiên Bình chỉ thấy nó quay đi giả ngu. Xử Nữ gật gù chùi mép nhìn lên:

- Ăn miễn phí hả? Đi với.

Thiên Yết quay sang nhìn định xỉ vả thì suýt sặc nước bọt, ho khụ khụ.

- Xử Nữ à, chú có kiểu tóc đẹp đấy.

- Phì hahaha...

Cả đám cười ầm lên nhìn khuôn mặt ngu ngơ không hiểu chuyện của Xử Nữ cùng với quả đầu kia. Còn nhân vật chính thì khó hiểu sờ lên đầu đang dựng đứng những chòm tóc đủ kiểu của mình, khuôn mặt đen dần lại:

- ĐỨA NÀO HẢ?

------------------------------

- Bọn vô dụng ghê, bảo mua đồ về nấu cũng mua linh tinh. Lần này về còn sai nữa thì cho nhịn luôn.

Kim Ngưu chống nạnh càu nhàu. Đã thỏa thuận con trai sẽ đi mua đồ, còn con gái sẽ nấu nướng, thế mà chúng nó mua về toàn đồ ăn nhanh, dầu mỡ đủ kiểu. Miếng thịt cũng không có.

- Sư Tử đừng lo, tao sẽ dọn dẹp nhà cho mày.

Thiên Bình vui vẻ cầm cây chổi lông gà, chưa kịp để Sư Tử can ngăn đã vung vẩy lung tung. Kết quả tất yếu: Choang.

Sư Tử thất thần nhìn chiếc bình thứ bị vỡ trong tháng này, chuẩn xác số lần Thiên Bình tới đây chơi.

- Xin lỗi, "tớ" sẽ dọn ngay, "cậu" đừng giận.

Giở giọng nịnh nọt cùng gương mặt hối lỗi, Thiên Bình nhanh chân đi tìm thùng rác. Bốp. Nhưng khổ nỗi không thể thoát khỏi tay Sư Tử đang nổi cơn thịnh nộ đằng sau. Vậy là một đứa tử nạn.

Trên phòng Sư Tử lúc này có bóng người đang rình mò.

- Được không?

- Tất nhiên, nó dùng loại đơn giản. Giải.

Cạch. Cánh cửa mở ra, Song Tử gật gù. Chọn Song Ngư đi cùng "khám phá" phòng Sư Tử đúng là không sai mà. Kết giới ngoài cửa bị phá giải, bọn nó nhanh chân chạy vào lục lọi.

- Uầy, mấy cái tượng nhỏ đẹp ghê. Song Ngư xem này, có cả đống truyện.

- Yên đi, sắp được rồi.

Song Tử nhìn người đang bò trong gầm giường khó hiểu. Sau khi nghe thấy lời cầu cứu "Lôi tao ra" của con bạn, Song Tử cũng kéo nó ra. Trên tay Song Ngư giờ là cuốn sách, đứa cười khúc khích.

- Không ngờ nó cũng đọc thể loại này.

- "Cũng"? Mày cũng đọc à? Tin sốt dẻo nha Song Tử.

- Công nhận bọn mày tài thật, chỗ nào cũng tìm ra.

- ...

Bốp. Bốp. Không nói cũng biết hai bạn đã anh dũng hi sinh. Sư Tử kéo hai con lợn xuống dưới, vừa tới phòng khách đã thấy cảnh tượng hay ho. Kim Ngưu cầm cái que và gối làm kiếm và khiên, đối đầu với Cự Giải cầm bông hoa (ở cái lọ trên bàn) và cái gối.

- Hừ, đừng nghĩ ngươi có thể thắng được ta với thứ kiếm cùn đó.

Kim Ngưu nói một cách ngạo nghễ, Cự Giải nhếch mép:

- Đúng là có mắt như mù, ta sẽ cho ngươi thấy sự sắc bén của thanh gươm công lý. Ta sẽ cứu lấy cô gái đó.

Cự Giải chỉ Thiên Bình đang dưng dưng nước mắt đáng thương. Thế là hai đứa nhảy rầm rầm trên hai chiếc ghế dài, nhảy qua nhảy lại giả vờ đánh nhau. Sư Tử điên tiết:

- Chúng mày có-...

Bịch. Rắc. Rầm. Choang.

Sự việc diễn ra như sau: Vì một chút sơ sẩy, Kim Ngưu trượt chân ngã về phía sau. Không cam chịu, nó kéo Cự Giải cùng ngã. Cự Giải bị kéo mất đà đưa tay với với cầu cứu. Thiên Bình tất nhiên nắm lấy tay nó, chỉ là bất ngờ cùng lực không đủ khiến Thiên Bình cũng bị kéo theo bởi sức nặng của hai đứa kia. Trong khi đó, chân Cự Giải níu lấy cái bàn, kéo nghiêng nó đi.

Sau khi cả ba an tọa trên một chiếc ghế dài với lực ngã không hề nhẹ, chiếc ghế kêu lên một tiếng rắc. Chiếc bàn đổ cái rầm xuống đất kéo theo lọ hoa vỡ choang một tiếng vui tai. Ầy, sức công phá thật mãnh liệt, đến nỗi Sư Tử hóa đá đứng nhìn căn phòng ngăn nắp giờ thương tật đầy mình. Chưa bao giờ nó "giàu cảm xúc" như lúc này.

- LŨ PHÁ HOẠI, ĐI CHẾT ĐI.

Binh. Bốp. Bụp.

Truyện Chữ Hay