(12 chòm sao) Hãy Đến Bên Tôi Đi, Cô Gái Bé Nhỏ!

chương 112: ác ma thần hồi sinh

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

...Sáng hôm sau...

Các sao cùng chàng trai chào tạm biệt gia đình Xử Nữ để tiếp tục lên đường...

-Vậy chúng con đi ạ!

-Ừm...đi nhớ về đó! Không về là không xong với ta đâu!_Từ phi lạnh giọng

-Dạ Mẫu phi!

-Người nhớ giữ gìn sức khỏe ạ!_Song Ngư cầm tay Từ phi

-Con cũng vậy nha! Lần sau về phải tâm sự với ta tiếp đó!_Từ phi dịu dàng

-Vâng ạ! Mà Phong Ninh Hương, ngươi nhất quyết đi theo làm gì?_Song Ngư quay sang nó

Phong Ninh Hương bám riết Xử Nữ.

-Thôi chúng ta cho nó đi theo cũng được mà, "cá nhỏ của anh"._Xử Nữ hòa giải

-Hừm!

-Vậy các con đi cẩn thận nhé!_Hoàng thượng nói

-Đa tạ Hoàng thượng đã chiếu cố chúng con!!!_Các sao cùng anh chàng kia cung kính

Và họ tiếp tục đi tìm viên Ngọc Thạch cuối cùng...

---------- phân cách không gian ---------

...Tại lãnh địa của Quỷ Mặc Tâm...

Lão ta đang ngồi mình nghĩ gì đó...

-Quả nhiên là nó vẫn còn hận ta...haizzz...

Quỷ Mặc Tâm thở dài với lấy tấm ảnh có hình người phụ nữ...

-Tại sao? Tại sao bà nhất quyết không cho tôi thực hiện ước muốn nhỏ nhoi này? (au: vâng nhỏ nhoi lắm!)

Ông ta vuốt ve khuôn mặt người đó trong tấm hình...

-Chẳng lẽ...tôi đang làm sai thật sao? Ngay cả Ma Luân nó cũng muốn ngăn cản...

Và Quỷ Mặc Tâm cứ ngồi đó với tâm trạng phiền não vô cùng...

---------- phân cách không gian ----------

...Tại lãnh địa của Quái Ngôn...

Hàn Minh Đằng đang đứng trước mặt ông ta...

-Sao con dám phản bội ta?_Quái Ngôn tức giận vô cùng

-Vậy còn chuyện nghĩa phụ sát hại cả gia tộc của con thì sao?_Hàn Minh Đằng lạnh lùng

-Con...con..._Quái Ngôn nói không nên lời

-Ơn nuôi nấng của người con đã trả hết! Nhưng con lại phát hiện ra chuyện người cứu con chỉ là giả! Thậm chí người chính là kẻ đứng sau tất cả mọi chuyện!_Hàn Minh Đằng chất vấn

-Ta...

-Sao? Người không phản bác được gì nữa đúng không?

-Vậy là con nhẫn tâm lật đổ tham vọng của ta sao?_Quái Ngôn hỏi

-Bây giờ người không thể thắng nổi con đâu.

-Há Há Há!!!

Quái Ngôn ngửa mặt lên trời cười rất ghê người.

-Tại sao người lại cười?_Hàn Minh Đằng khó hiểu

-Ta không ngu ngốc thế đâu con trai! Dù con có thể chiếm được nơi này thì chẳng sao cả!

-Không lẽ người...

RẦM!

Một con quạ khổng lồ đáp xuống...

-Tạm biệt con trai! Hẹn gặp lại ở trận chiến cuối cùng nha!_Quái Ngôn nhảy lên lưng con quạ rồi bay đi mất

-Băng Phượng Linh Thuỷ!_Hàn Minh Đằng triệu hồi linh thú đuổi theo

-Chủ nhân đó là Quạ Tử Thi của lão!

-Ta biết chứ! Mau đuổi theo đi!

-Dạ!

Nói rồi Băng Phượng Linh Thủy vung cánh bay, áp sát con quạ kia...

-Con trai quả nhiên mạnh! Nhưng mà...vẫn không đủ để đấu với ta đâu!_Quái Ngôn phất tay

Tức thì xung quanh đám quân của ông ta xuất hiện ngăn cản Hàn Minh Đằng...

Còn có vài chục con quạ cấp thấp cản trở đường bay của Băng Phượng Linh Thủy...

-Khốn kiếp! Tránh ra hết đi!_Hàn Minh Đằng điên tiết đóng băng hết tất cả bọn chúng

-Chủ nhân! Mất dấu ông ta rồi!_Băng Phượng Linh Thủy nhìn ngó xung quanh

-Tức thật! Quái Ngôn thật khó chơi!_Hàn Minh Đằng tỏa sát khí khắp nơi

-Thật không ngờ lão vẫn còn nhiều quân như vậy! Chúng ta đã đánh giá lão quá thấp rồi!_Băng Phượng Linh Thủy nói

-Hừm...phải mau chóng tìm ra ông ta! Nếu không bọn họ sẽ gặp nguy hiểm!_Hàn Minh Đằng nắm tay thành quyền

-Dạ!

-Ngươi phụ trách chuyện này đi! Gọi cả Băng Phượng Linh Thổ cùng tìm!

-Ok! Chủ nhân cứ yên tâm!

-Hừ...giờ ta phải đến thám thính bên Tiên Mai một chút!_Hàn Minh Đằng nói

-Vậy còn cháu người thì sao?

-Yên tâm đi! Ta đã cho người bảo vệ rồi.

-Òm.

-Ngươi mau đi làm việc của mình đi!

Hàn Minh Đằng nói rồi nhảy ra khỏi lưng Băng Phượng Linh Thủy đi đâu mất.

Băng Phượng Linh Thủy cũng rời đi ngay sau đó.

---------- phân cách không gian ---------

...Tại nước B...

-Mẹ.

-Bảo à, con về rồi!

Các sao cùng chàng trai...

-Con nhất định không tha thứ cho mẹ sao?

-Mẹ đừng lại gần con!_Bảo Bình cự tuyệt

-Tại sao...con?

-Con xin lỗi. Con biết mình bất hiếu..._Bảo Bình quay đi chỗ khác

-Mẹ...

-"Mẹ chồng", người sẽ không định tiếp tục làm khó tiểu Bảo Bảo của con nữa đó chứ?_Thiên Bình đứng chắn giữa người

-Cô...cô là..._Mẹ Bảo run run

-Mẹ à, con nghĩ...cuộc sống hiện tại của mẹ cũng đủ giàu sang rồi. Vậy nên mẹ có thể nào...tha cho con có được hay không?_Bảo Bình đau khổ nói

Các sao và chàng kia...

-Nhưng nếu con không đến gặp Chân Uyển Đình! Cô ta sẽ không tha cho gia đình hiện tại của mẹ! Mẹ biết mẹ rất ích kỉ! Mẹ biết mẹ chưa bao giờ đối xử tốt với con...nhưng mẹ cầu xin con! Làm ơn hãy giúp mẹ nốt lần này thôi được không con?_Mẹ Bảo khóc lóc định quỳ xuống van xin

-Mẹ đừng quỳ!_Bảo Bình vội đỡ bà dậy

-Con đồng ý là được chứ gì?

-Con nói thật sao?_Mẹ Bảo lại tươi cười

-Dạ.

-Mình tưởng Chân Uyển Đình và đám kia đã bị bắt hết rồi chứ?_Thiên Bình hỏi các sao

-Ừ đúng vậy mà!_Song Tử đáp

-Cô ta và đồng bọn đã được kẻ nào đó cứu thoát!_Mẹ Bảo nói

-Chắc chắn không phải cha tôi! Hành tung của ông ấy tôi nắm rất rõ!_Ma Luân quả quyết

-Ừ. Vậy là chỉ còn Tiên Mai!_Thiên Yết tính

Các sao và chàng còn lại gật đầu.

-Không.

-Chú nghĩ ra gì?_Xử Nữ hỏi Ma Kết

-Quái Ngôn! Chỉ còn ông ta thôi!

-Đúng! Tiên Mai là kẻ thù của Bạch Đào, chúng tuyệt đối sẽ không giúp đỡ người của Bạch Đào đâu!_Ma Luân phán

Tất cả mọi người khó hiểu.

Sáu chàng kia thì biết Quái Ngôn nên cũng không quá bất ngờ.

Chợt vị đại nhân xuất hiện...

Bên cạnh còn có Đại Vương, Tề Yêu Nghiệt, tứ đại hộ pháp...

-Cha!_Cự Giải la lên

-Úi con gái yêu quý của ta!

Và hai cha con họ lại ôm nhau như thể đã cách xa lâu lắm vậy.

Tất cả những người còn lại =.=...

-Mọi người sao lại đến đây vậy ạ?_Bạch Dương hỏi

-Bọn ta đến giúp mấy đứa!_Yêu Tương Tư nháy mắt

Các sao bất ngờ.

-Vậy sao "cha vợ" cũng ở đây ạ?_Thiên Yết ôm Cự Giải vào lòng mình

-Ơ...ta cũng đến giúp chứ bộ! Cái thằng "con rể" nhỏ mọn này!_Đại Vương phồng má

-Ế..."anh rể", anh thừa nhận rồi à?_Tề Yêu Nghiệt chọt chọt

-Thừa nhận cái gì?_Đại Vương ngây ngô

Tất cả mọi người bó tay.

-Thì chuyện "con rể" ý!_Tề Yêu Nghiệt nhắc

-Ta thừa nhận hồi nào?_Đại Vương chối ngay tức khắc

Tất cả mọi người...

-Thôi! Bây giờ chuyện quan trọng trước mắt là chúng ta phải mau tìm ra Ngọc Thạch và tiêu diệt đám người kia!_Tu La Phùng Thiên nói

-Dạ!!!_Các sao đồng thanh

Bỗng nhiên có tiếng gọi...

-Ê...mấy đứa!

-Ý...giọng này là của cô Lý Lan mà!_Nhân Mã trố tròn mắt

-Đúng vậy đó mấy đứa!_Cô Lý Lan chạy đến cùng chú Cao Từ

-Sao cô chú cũng đến đây vậy ạ?_Sư Tử ngạc nhiên

Tất cả mọi người...

-Cục cảnh sát nói là đám người Bạch Đào đã trốn thoát! Nên chúng ta tới đây để giúp các cháu!

-Ồ!!!

-Đặc biệt là không chỉ có chúng ta thôi đâu!_Cô Lý Lan úp mở

Các sao ngạc nhiên.

-Vậy không lẽ..._Song Ngư đoán

-Kia kìa!

Bọn họ quay ra thì thấy cả đội hình chỉnh tề xuất hiện...

-Á...Mẫu phi, Phụ hoàng và cả các huynh đệ!_Xử Nữ là người đầu tiên giật mình

-Ta đâu có nói sẽ để các con chiến đấu mình!_Từ Phi tươi cười

-Đúng vậy! Chúng ta sẽ sát cánh cùng đệ, Xử Nữ à!

-Mẹ, cha, chị họ,...sao mọi người kéo nhau đến đông vậy?_Thiên Yết nhìn thấy cả họ hàng nhà mình xuất hiện đông đủ thì không khỏi sửng sốt

-Haha...mẹ bây là Hình cảnh mà! Phải bắt tội phạm chứ!_Mẹ Yết vỗ vai con trai cười ha hả

-Chúng ta không thể để các con gánh vác hết được!_Cha Yết nháy mắt

-Mẹ à, sao cả nhà cũng..._Bạch Dương nhìn mẹ mình

-Anh hai và chị dâu chiến đấu thì cả nhà cũng phải góp mặt chứ ạ!_Bạch Lam ôm Song Tử

-Cô chủ!_Ly Ly cũng đến, Đông Vương nhìn thấy thì bắn tim tứ tung

-Ừm!_Song Tử cười

-Lâu lắm rồi ta chưa ra đánh nhau!_Ba Dương cười sảng khoái

Các sao =.=...

-Em trai!_Sư Tử cười

-Cả nước T em đã huy động hết rồi! Mẹ nói mọi người nhất định phải thắng đấy!_Ngụy Phương khẳng khái

-Ừm nhất định!_Sư Tử đập tay với Ngụy Phương

-Phụ hoàng!_Nhân Mã ôm chầm lấy cha mình

-Cả nước M cũng sẽ giúp các con!_Hoàng thượng cười khả ái

-Dạ!!!

-Ế...Từ Dung chúng ta lâu ngày mới hội ngộ a!_Mẹ Kết ôm chầm lấy mẹ Xử

-Đúng vậy! Sau vụ này ta đi hàn nguyên tâm sự nhé!_Từ Phi đề nghị

-Ok! Tới bến luôn!

Ma Kết và Xử Nữ...

-Các con nhất định phải cố lên!

-Dạ con cảm ơn, Phụ hoàng!_Ma Kết cung kính

Sau khi các gia đình đã hội ngộ xong...

-Vậy chúng ta bắt đầu đi càn quét nhé!_Tu La Phùng Thiên nói

-OK!!!_Tất cả mọi người đồng thanh

-Tiểu Ngư nhi của ta!

Bỗng nhiên có giọng nữ vang lên...

-Ơ...mẹ!_Song Ngư giật mình

-Cuối cùng thì ta cũng đã có thể...gặp được con rồi!

-Mẹ ơi, con..._Song Ngư khóc

-Đây chính là...Lục Ngọc của con! Hãy cầm lấy đi!

Bà ấy đưa cho Song Ngư viên Ngọc Thạch màu xanh lá...

-Mẹ...mẹ ơi!_Song Ngư muốn chạy tới ôm bà

-Mẹ xin lỗi! Đã để con chịu khổ nhiều rồi! Mẹ chúc con gái mẹ luôn hạnh phúc bên người con yêu và các bạn của mình nhé!

Nói rồi bà dần dần tan biến...

-Không mẹ ơi! Mẹ đừng bỏ con!_Song Ngư chạy theo

-Hôm nay được thấy con! Mẹ ở dưới cửu tuyền cũng không còn nuối tiếc gì nữa! Có thể siêu thoát được rồi!

-Không mẹ lại muốn rời bỏ con như lúc trước sao?_Song Ngư nước mắt đầm đìa

-Mẹ sẽ luôn ở bên con! Mãi yêu con, tiểu Ngư Ngư bé nhỏ của ta...

Nói rồi bà ấy hoàn toàn biến mất...

-KHÔNGGGGGGG!_Song Ngư hét lên

Tất cả mọi người chung một tâm trạng.

-Em đừng buồn. Vẫn còn có anh mà!_Xử Nữ ôm Song Ngư vào lòng

-Cậu còn có tụi mình nữa nè!!!_Các sao nữ chạy ra

Các sao nam cũng theo họ.

-Con dâu của ta!_Từ Phi xoa đầu Song Ngư

-Vẫn còn có chúng ta bên cạnh con mà!

-Dạ con cảm ơn tất cả mọi người!_Song Ngư lau nước mắt

-Ừm!

-HAHAHAHAHA!!!

Bọn họ nhìn lên trời...

-Đúng là một màn cảm động mà! Nhưng...hôm nay sẽ là ngày tàn của các ngươi! HAHAHAHAHA!

-Em...em...

-Sao hả? Lần này ta sẽ không để cho các ngươi phong ấn lại nữa đâu!

-Đó là Ác Ma

Truyện Chữ Hay