[12 Chòm Sao] Gặp Nhau Là Bi Thương Hay Hạnh Phúc? (Tìm Được Nhau Khó Thế Nào)

chương 30: 30: bí ẩn về khuynh bảo bình

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Đã gần một năm cô cùng Quân Bạch Dương tiến sang một mối quan hệ mới là người yêu của nhau.

Trong mối quan hệ này, anh ấy đối với cô rất tốt, khiến cô cảm nhận được có một người vì mình chăm sóc là như thế nào.

Không biết tự lúc nào cô cũng đã yêu anh ấy, càng ngày càng lún sâu vào mối quan hệ này.

Quân Bạch Dương làm rất nhiều thứ cho cô, anh ấy lãng mạn có mà ôn nhu cũng có, rất biết cách giữ lửa trong mối quan hệ này khiến nó không bị nhàm chán.

Đúng chuẩn là người đàn ông lý tưởng của phụ nữ.

Vì thế nên hôm nay cô mới quyết định tạo cho hắn một bất ngờ nhỏ.

Vì hắn mà một người không biết thậm chí có thể nói mù tịt về làm bánh như cô mà đã dành gần một tháng để học và làm thử những thứ đó ở tiệm bánh gần nhà.

Hôm nay cô quyết định làm cho hắn một chiếc bánh để kỷ niệm ngày cả hai quen nhau và hắn cũng là người đầu tiên khiến cô muốn tự mình vào bếp.

Cuối cùng thì sau gần một ngày vất vả thì chiếc bánh cũng được hoàn thành, nhìn cũng không tệ lắm nhỉ.

Trông cũng đẹp mắt đấy chứ.

Cô vui vẻ mang bánh về, trên đường vừa vui vẻ vừa hát thầm trong miệng đủ hiểu tâm trạng hiện tại của cô thế nào.

Cô thật muốn thấy vẻ mặt khi đó của hắn thế nào, chắc là sẽ vui như cô của hiện tại nhỉ?

Vốn tâm trạng đang muốn gặp Quân Bạch Dương thì từ đâu một đám người mặt mày nhìn có vẻ không thân thiện lắm chặn đường cô lại.

Vốn con đường về nhà cô thật ra có chút vắng vẻ, lúc trước cô cùng Quân Bạch Dương cũng đã bị tập kích một lần.

Đám người này vừa nhìn là biết không phải hạng tốt lành gì.

Khuynh Bảo Bình làm bộ dáng không để tâm đến đám người kia.

định đi lướt qua bọn họ thì bị giữ lại.

Một người trong số đó thấy được dung nhan tuyệt mỹ của cô, không nhịn được dùng ánh mắt vẫn đục nhìn cô,

Mỹ nhân này đúng là xinh đẹp, đáng tiếc lại không thể động tới.

Ánh mắt gã suýt xoa nhìn cô, một bộ dáng tiếc rẻ nhưng vẫn không nhịn được mà thèm nhỏ dãi cái nhan sắc này.

Thu cái vẻ mặt đó của mày lại, chúng ta nhận lệnh là mang cô ta về.

Không phải thứ mà những kẻ như chúng ta có thể chạm đến.

Một tên trong có vẻ là giống thủ lĩnh của đám người này lên tiếng, ánh mắt liếc nhìn qua tên kia cảnh cáo.

Cô nhìn đám người nói qua nói lại với nhau, trong lời nói kia của tên thủ lĩnh cô nghe ra được thì ra có người sai những tên này bắt cô mang đi đâu đó.

Ánh mắt khẽ liếc nhìn đám người kia, có người ra tay với cô, chẳng lẽ là nhận ra được cô rồi? Không thể nào, nếu là như thế thì với lực lượng nhỏ này mà đòi bắt cô thì cũng quá khi dễ cô rồi.

Các người là ai? Vì sao muốn chặn đường tôi? Khuynh Bảo Bình chậm rãi mở miệng, trên mặt không có vẻ gì là hoảng sợ khi bị một đám lạ mặt chặn đường.

Nếu cô muốn trách thì trách Quân Bạch Dương, vì cô là bạn gái hắn nên tình huống này mới xuất hiện trên người cô.

Dù sao thông tin này cũng chẳng quan trọng nên tên thủ lĩnh mới có thể thoải mái nói chuyện này cho cô.

Khuynh Bảo Bình khẽ nhíu mày, chuyện này có liên quan gì đến bạn trai cô?

Chẳng lẽ có người nào đó vì thua anh ấy trên thương trường nên mới đánh chủ ý lên cô hòng gây khó dễ cho anh ấy? Hiện tại thì cô cũng chỉ có thể nghĩ được lý do như thế.

Nếu cô đi theo chúng tôi, đảm bảo sẽ không khiến cô bị thương.

Nếu cô chống đối thì...!đắc tội rồi.

Tên thủ lĩnh hướng ánh mắt về phía cô mà trả lời, hoàn toàn không để tâm đến một cô gái như cô.

Vì gã cho rằng, yếu đuối như cô thì chẳng làm được gì cả.

Nếu tôi nói...!không thì sao?

Khuynh Bảo Bình nở một nụ cười đầy xinh đẹp, nó vô cùng chói mắt khiến đám người đối diện không nhịn được mà ngơ ngẩn, có vài tên còn không khống chế được muốn mang cô về nhà để độc chiếm riêng.

Một mỹ nhân như thế, lọt vào mắt Quân Bạch Dương cũng là dễ hiểu.

Gã thủ lĩnh cũng cảm thấy nụ cười này đặc biệt xinh đẹp nhưng sau đó gã mới tức giận vì người phụ nữ này không chịu nghe lời như thế, còn nói ra câu nói mang đầy tính kinh thường với đám gã.

Nhiệm vụ bắt người phụ nữ này tất nhiên phải hoàn thành nhưng phải dạy cho cô ta một bài học nhỏ cái đã.

Hai tên trong số đó theo lệnh của thủ lĩnh mà tiến lên muốn bắt người.

Gã cho rằng đối phó với người phụ nữ chân yếu tay mềm này chỉ cần hai người đàn ông là đủ.

Nhưng trong chớp mắt khi một người giơ tay ra định túm cô thì đã bị cô nhanh tay bắt được, còn vặn ngược ra sau khiến đối phương la như bị thọc tiết và dĩ nhiên với lực đạo này xương tay của tên đó bị gãy là cái chắc.

Sau khi buông người kia ra, cô thuận thế đưa chân lên đá một cú mạnh vào đầu người còn lại khiến tên đó chưa kịp định hình chuyện gì xảy ra đã có một lực mạnh đập vào đầu, sau đó thì té ngã xuống đất.

Tên thủ lĩnh thấy một màn như thế thì vô cùng kinh ngạc, thật sự là quá nhanh rồi.

Người phụ nữ này đúng là có bản lĩnh.

Không phải là bình hoa để trang trí mà cô ta thật sự có năng lực để đứng cạnh Quân Bạch Dương.

Gã thu hồi lại nét mặt khinh thường lúc nãy, ra lệnh cho đàn em cùng nhau xông lên tấn công.

Mặc dù hành động này trông có vẻ không được anh hùng lắm, nhưng chỉ cần bắt được người là được.

Những tên khác cũng kinh ngạc không kém thủ lĩnh của mình nhưng sau đó nghe được mệnh lệnh thì lập tức hồi thần, tất cả cùng xông lên tấn công cô.

Vẫn như cũ, nhìn đội ngũ đang xông lên trước mặt cũng không khiến cô sợ hãi hay lo lắng, nụ cười kia vẫn giữ nguyên trên môi, vẫn xinh đẹp như thế.

Nhưng rất nhanh thôi, tên thủ lĩnh sẽ biết được nụ cười đó khiến gã sợ hãi như thế nào.

Một tên vung cây định đánh cô thì ngay lập tức cô nghiêng người né sang một bên, tiếp theo đó một ánh sáng màu bạc lạnh lẽo xẹt qua cổ người đó khiến gã chết mà chưa kịp làm gì.

Là dao găm.

Người phụ nữ đó còn mang dao găm bên người.

Nhưng cô ta giết người rồi, trên gương mặt lại không có biểu cảm sợ hãi gì cả.

Chẳng phải chỉ là một cô gái bình thường thôi sao?

Dù đã né tránh nhưng do phạm vi di chuyển quá hẹp nên máu cũng có bắn một ít lên mặt cô.

Máu tươi vẩy trên khuôn mặt trắng tuyết xinh đẹp như một đóa hỏa bỉ ngạn đỏ thẳm nở trên tuyết, mê người như thế nhưng làm những tên đó không rét mà run.

Khuynh Bảo Bình đưa tay lên quệt đi máu dính trên dung nhan kiều mỹ, mặt hiện lên sự ghét bỏ như bị thứ gì đó vấy bẩn.

Cô biết những tên đó nghĩ gì.

Có gì phải sợ? Đây là luật và sử dụng quy tắc của thế giới ngầm, cảnh sát chẳng làm gì được cô.

Hơn nữa đám người này vừa nhìn là biết người của thế giới ngầm, còn tính áp cái quy tắc của bạch đạo lên hắc đạo sao? Bị thiểu năng à?

Tiếp theo đó cô xoay người đá một cú chí mạng vào xương quai hàm của một tên, ngay lập tức lại có thêm người ngã xuống.

Cô đáp một chân lên tường, chân còn lại đá mạnh về phía trước liền hạ được vài tên.

Chỉ sau vài phút đồng hồ, những tên kia lúc đầu còn đắc ý thì vài phút sau đã nằm la liệt dưới đất cùng những vết máu khiến người ta sợ hãi.

Ngay cả thủ lĩnh của bên đó cũng bị hạ đo ván.

Ra tay quyết đoán cùng thân thủ như thế, người phụ nữ này tuyệt đối không bình thường như trước giờ cô ta thể hiện.

Là đám bọn họ điều tra sót cái gì rồi sao?

Ngay lúc đó Quân Bạch Dương dẫn người đến thì thấy trên mặt đất là một đám nằm dưới đất, còn cô gái đang đứng giữa đám người đó thì vẫn đứng yên bất động như thế, cô đứng quay lưng về phía hắn nên hắn cũng không nhìn rõ được biểu cảm của cô lúc này.

Ngay cả những thuộc hạ đi theo sau cũng ngạc nhiên không kém.

Tình huống gì đây? Bọn họ là đến đây cứu người, sao khi đến rồi lại không có gì làm thế này?

Đừng nói là một mình Khuynh tiểu thư đã giải quyết hết đó nha? Không ngờ bạn gái của đại ca lại bá như thế đó.

Bảo nhi? Giọng nói của Quân Bạch Dương vang lên hướng tới cô gái đang đứng ở đó.

Khuynh Bảo Bình vốn đang trầm mặc vì chiếc bánh cô dành cả một ngày để làm tặng bạn trai cuối cùng bị một đám đáng chết này phá hỏng hết.

Bất ngờ cô muốn dành tặng anh ấy giờ chẳng có gì nữa rồi.

Sau đó thì nghe được giọng hắn thì cô mới hồi thần trở lại, xoay đầu lại thì thấy hắn đứng ở chỗ đó.

Cô lập tức đi bước nhanh đến ôm lấy hắn.

Có bị thương ở đâu không? Quân Bạch Dương khẽ vuốt lưng cô, trầm giọng hỏi han.

Bọn chúng bắt nạt em, em sợ lắm.

Khuynh Bảo Bình như tìm được chỗ dựa, còn không quên cáo trạng với hắn.

Tên thủ lĩnh: ...!

Chị hai à, làm thế này là chết người đó.

Chị đánh bọn tôi đến má còn nhận không ra đây này.

Bọn tôi bắt nạt chị chỗ quái nào hả?

Có thể nào bớt vô sỉ hơn được không?

Bọn chúng làm hỏng cái bánh dành cho anh.

Khuynh Bảo Bình đưa ánh mắt ai oán nhìn tên thủ lĩnh, tố cáo một lượt với Quân Bạch Dương luôn.

Tên thủ lĩnh: ...!

Oan quá, bọn họ cũng không biết mà.

Làm sao biết được bà chị này dữ như thế chứ.

Tưởng đối tượng lần này sẽ dễ dàng vì là một cô gái, ai ngờ gặp một ma quỷ.

Quân Bạch Dương nhìn hộp bánh đã không còn ra hình dạng nằm trong tay cô, thì ra đây là bất ngờ mà cô muốn dành cho hắn.

Thở dài một hơi, cô không sao là được rồi.

Lúc nhận được tin, hắn vô cùng lo lắng cho cô, sợ cô vì hắn mà gặp chuyện.

Cuối cùng thì cũng không có chuyện gì xảy ra với cô.

Nhưng chuyện này hắn cần điều tra lại đã.

Hắn ra lệnh cho thuộc hạ thu dọn lại chiến trường ở đây và đem những tên còn lại về đại bản doanh của Lục Sát tra hỏi.

Khuynh Bảo Bình được đưa về nhà, sau khi tắm rữa xong một lượt thì mới mở điện thoại ra gọi cho ai đó.

[ Điều tra xem Minh Lôi bang lại có thù oán gì với Quân Bạch Dương.

]

Chỉ để lại một câu như thế, sau khi đầu dây bên kia đáp một tiếng thì cô mới tắt máy.

Đưa mắt nhìn ánh trăng bên ngoài cửa sổ, sẽ sớm thôi, anh ấy sẽ biết được.

Cùng lúc đó ở Lục Sát, Quân Bạch Dương đã nghe tên thủ lĩnh nói lại hết tất cả mọi chuyện.

Lúc đầu hắn có chút không tin, nhưng nhìn hiện trường kia muốn hắn không tin thì là lừa gạt.

Cô thật sự có gì đó giấu hắn sao? Một mình đánh hạ Minh Lôi bang, quả thật không đơn giản.

Điều tra về Khuynh Bảo Bình đi, tôi muốn biết tất cả mọi thứ.

Quân Bạch Dương thấp giọng ra lệnh cho một trong những cánh tay đắc lực của hắn.

Hắn không muốn bị lừa dối, hắn cần phải nắm và hiểu rõ mọi thứ trong lòng bàn tay, như thế mới không bị động.

...!

Tác giả: Độc giả nói xem, Bảo Bình có thân phận gì nhỉ?

[ TPHCM, // ].

Truyện Chữ Hay