- Trong một quán ăn -
- Bảo Bình...
- Ân?
Bảo Bình nhẹ nhàng uống một ngụm trà, đưa ánh mắt nhìn Thiên Yết.
- Ngươi không phải hôm nay bận?_ Thiên Yết chán nản nhìn Bảo Bình, y không như lúc mà Thiên Yết mới gặp.
- Ngươi mong ta bận?_ Bảo Bình hỏi lại, Thiên Yết nhất thời không biết nói gì. Bảo Bình cười nhạt.
- Ngươi đã hồi phục, đã có thể đi, tại sao hôm nay lại mời ta đi chơi cùng ngươi?_ Bảo Bình nhẹ nhàng đặt tách trà xuống, dáng vẻ tao nhã của một thiếu nữ mới lớn.
- Ta không biết cách nào đền đáp ngươi, chỉ có thể cùng ngươi đi chơi vui vẻ._ Thiên Yết khẽ nở nụ cười, người kia khiến y thật có cảm giác muốn chiếm hữu.
- Bảo Bình ta không cần đền đáp, ta nghĩ hôm nay ngươi muốn đi chơi thôi thì gặp Xử Nữ đi._ Bảo Bình hơi nghiêng đầu, nhìn Thiên Yết với lòng vui vẻ, Bảo Bình nhìn Thiên Yết, nam nhân kia cũng không đến nỗi, nếu là nữ nhân thì chắc chắn sẽ thích ngay từ lần đầu tiên chăng?
- Được.
Trong quán ăn luyến tiếc một "nữ nhân" vận đồ trắng đang sánh bước bên một công tử hảo soái, bao cô nương trong quán vừa ghen tị lại vừa tiếc nuối, nhưng trong quán đó lại có thêm một người khác.
_._._
- Trong ngự hoa viên -
- Song Ngư đệ.
- Xử Nữ ca, huynh tìm ta có việc gì?_ Chàng trai Song Ngư kia chẳng khác gì Bảo Bình, dung mạo tuyệt trần, hơn nữa dáng vẻ lại chẳng giống một nam nhân, lại còn có cử chỉ một nữ nhân, người ngoài chắc chắn sẽ nghĩ đây là nữ nhân.
- Đệ còn nhớ Bảo Bình?_Xử Nữ nhìn chỗ khác, Song Ngư hơi nhíu mày, Bảo Bình? Chẳng phải là một người chẳng khác gì y. Hơn nữa, Bảo Bình lại còn đẹp hơn y, lời nói cũng hơn y, Song Ngư rất ngưỡng mộ Bảo Bình.
- Ân._ Song Ngư nhẹ đáp.
- Hai người vừa nhắc gì đến ta?_ Bảo Bình nhẹ nhàng đứng kế bên Song Ngư, theo Bảo Bình là Thiên Yết.
- Oa...Bảo Bình ca đến từ khi nào?_ Xử Nữ giật thót, Bảo Bình không lên tiếng, cả bước đi không một tiếng nhỏ, thật khiến người khác không khỏi mất hồn vía.
- Ngươi quên ta luôn sao?_ Thiên Yết nhíu mày tỏa sát khí, Song Ngư liếc nhìn Thiên Yết, người kia sao lại đi với Bảo Bình, Bảo Bình lại cho nam nhân kia đi chung?
- Thiên Yết, ngươi...
- Song Ngư?_ Bảo Bình nhìn người bên cạnh, Song Ngư hơi cúi đầu, có vẻ như đang xấu hổ.
- Ân...._ Giọng nói nhỏ nhẹ mà phát âm như muỗi bay,
- Tiểu Ngư._ Một tiếng nói lớn, Bảo Bình hơi nhăn mặt. Xử Nữ rủa thầm "Tiểu tử đáng ghét kia, đã căn dặn bao nhiêu cũng không bỏ"
- Song Tử?_ Song Ngư ngước mặt lên, giọng nói kia thật quen thuộc.
- Tiểu tử nhà ngươi, thật chói tai. _Xử Nữ ai oán nhìn Song Tử, Song Tử chỉ biết cười.
- Hảo xin lỗi._ Song Tử hơi cúi người, Bảo Bình thở dài ngao ngán, Thiên Yết liền chuyển đề tài.
- Còn Nhân Mã đâu?
- Nhân Mã? Đi chơi với Cự Giải rồi, hơn nữa hai người họ đã thành hôn với nhau, chúng ta không nên quản._ Xử Nữ phẩy tay, Bảo Bình liếc nhìn cặp đôi đang....
- Song Ngư, Song Tử, hai người làm gì mà cứ nhìn nhau mãi thế?_ Thiên Yết nhíu mày, nếu đã thương nhau như thế thì còn ngượng ngùng làm gì?
- Ta..._ Song Ngư muốn nói nhưng lại chẳng thể nói, Song Tử chỉ lẳng lặng ôm Song Ngư, ánh mắt đầy sự yêu thương.
- Thiên Yết.
- Ma Kết?
Ma Kết?! Thôi rồi, Xử Nữ chết đứng, Ma Kết từ khi nào đã về? Những tháng ngày tự do của y sẽ chấm dứt. Không được, y không muốn a~.
- Xem ra mọi người vẫn ổn._ Ma Kết khẽ cười, Thiên Yết với Ma Kết là hảo hữu, mối quan hệ giữa người Thiên Yết, Xử Nữ, Ma Kết thật rắc rối, ngay cả Bảo Bình dù có hiểu chuyện cũng sẽ rối rắm.
- Bảo Bình?_ Ma Kết đến gần Bảo Bình, đưa tay lên định chạm vào gương mặt Bảo Bình liền bị Thiên Yết chắn ngang.
- Ngươi đừng đụng vào Bảo Bình.
Bảo Bình liếc sang Xử Nữ, Xử Nữ chỉ gượng cười một cái, thật chẳng biết phải làm sao cho đúng.
- Hic..Hic...Song Ngư, Song Ngư, ngươi đâu rồi? Hic...Hu....
Cặp đôi Song - Song kia có cảm giác chấm...
Ma Kết nhếch môi cười. Xử Nữ rùng mình. Thiên Yết cảm giác lạnh sóng lưng. Bảo Bình nhíu mày.
- Kim Ngưu?
Cùng một lúc, tất cả đồng thanh một người.
- Mọi người?_ Kim Ngưu nước mắt đầm đìa, hai mắt sưng lên.
- Kim Ngưu sao vậy?_ Song Tử chớp mắt.
- Hức hức..._ Tiếng nấc của Kim Ngưu liên hồi, mọi người bắt đầu luống cuống.
- Ngưu Ngưu, có gì từ từ nói, đừng khóc.
- Kim Ngưu, ngoan đừng khóc.
- Hức... Hức...
Bảo Bình, Song Tử, Song Ngư, Thiên Yết, Ma Kết, Xử Nữ đều phải bỏ cái gọi là quân tử để ngăn một nam nhân Kim Ngưu ngưng khóc.
- Đều tại Thiên Bình...Hức... Hức...
- Kim Ngưu?_ Thiên Bình tay cầm kiếm vô tình đi ngang, đồng loạt tất cả ném ánh mắt ai oán. Thiên Bình sợ hãi.
- Chà, "thủ phạm" không cần phải tìm nữa nhỉ?_ Giọng nói của Bảo Bình trở nên đáng sợ.
- Hả?_ Thiên Bình ngờ nghệch.
Không lâu sau đó là một màn đánh nhau, Bảo Bình và Song Ngư lau nước mắt cho Kim Ngưu, Kim Ngưu vốn là út nên dễ khóc cũng dễ giận, nhưng cũng dễ quên, hơn nữa còn rất ngoan.
- Bảo Bình ca...._ Kim Ngưu rầu rĩ, Song Ngư ngay lúc đó cũng ngã vào người Bảo Bình, khiến Bảo Bình không trụ vững một chút là đã ngã.
- Nha~...
- Lại có chuyện gì đây?_ Bảo Bình nhìn Thiên Bình bị Thiên Yết và Ma Kết giữ tay giữ chân để Xử Nữ, Song Tử làm cho cười đến không thở nỗi, mặt mày đỏ lên. Thấy phạt đã đủ liền buông tha, Kim Ngưu cứ ôm Bảo Bình mãi.
- Ừm...Huynh thật giống một nữ tử, đệ đây cũng muốn._ Song Ngư phồng má.
- Đệ nữa, đệ nữa._ Kim Ngưu sáng mắt, miệng cười tươi.
- Hm...Hãy cứ như bây giờ, ta cũng không muốn hai đệ như ta, mệt mỏi lắm._ Bảo Bình chỉ cười nhẹ, Thiên Yết liếc mắt sang Ma Kết và Song ử, y đang ghen, ghen đến muốn dầu sôi lửa bỏng, núi lửa sắp phun trào.
- Kim Ngưu, lại đây với huynh._ Ma Kết nhanh tay kéo Kim Ngưu ra, Kim Ngưu nghe vậy cũng gật đầu, đi theo.
- Song Ngư, ta có hứa với ngươi là sẽ đưa ngươi đi chơi, giờ đi thôi._ Song Tử nhẹ nhàng nói, Song Ngư liền sáng mắt buông Bảo Bình, sau đó lại ôm chặt Song Tử.
- Đi đi._ Song Ngư sáng mắt, Song Tử ôm chặt Song Ngư rồi dùng khinh công để đi. Thiên Yết như gỡ bỏ gánh nặng, lòng cũng nhẹ nhõm.
Bảo Bình cảm giác có ai đó ở đây.
- Ai đang ở đây, mau bước ra._ Bảo Bình không có võ công, nhưng nhận biết có ai hay không là một điều rất dễ.
- Hm?_ Thiên Yết, Ma Kết, Xử Nữ, Kim Ngưu, Thiên Bình nghi hoặc nhìn Bảo Bình. Bảo Bình nhắm mắt lại.
- Đã bị phát hiện rồi._ Người kia nhảy từ cây xuống, miệng cong lên.
- Nhật Minh, là ngươi!_ Thiên Yết nổi gân xanh, kẻ thù của y là đây.
- Thiên Yết?
- Hai ngươi muốn đánh cứ đánh, ta đi trước.
Bảo Bình liền cáo lui, y không muốn ở đây. Xử Nữ nháy mắt với Ma Kết, rồi chạy theo Bảo Bình.
- Xin dừng bước.
- Hm?
Bảo Bình cố gắng không cho người kia một bạt tay.
- Bảo Bình, ngươi phải chọn ta hoặc Thiên Yết, nếu không, ngươi có ra sao ta không rõ.
Nhật Minh cười nham hiểm, Xử Nữ và Ma Kết muốn động thủ nhưng...
- Chọn? Vì sao?
- Hừm, coi như tìm chồng cho ngươi._ Nhật Minh cười, Bảo Bình đen sầm mặt. Thiên Yết vừa lo vừa vui, vui vì nếu như Bảo Bình chọn y thì y sẽ nhảy cẫng lên, lo vì Bảo Bình chọn Nhật Minh thì y đau lòng chết mất.
- Được._ Bảo Bình liền thuận ý. - Nhưng nếu đã chọn xong rồi thì ngươi mau cút ra khỏi đây.
- Được.
Kim Ngưu nghe một hồi liền cao hứng, chui rúc vào Thiên Bình, bắt ép Thiên Bình ôm mình. Cả hai cứ tình tình tứ tứ, khung cảnh lãng mạn không ai để ý.
Xử Nữ với Ma Kết có trò vui, liền dỏng tai lên ghi nhớ những lời Bảo Bình nói.
- Hm...Ta chọn...Thiên Yết.
Xử Nữ, Ma Kết, Kim Ngưu và Thiên Bình thầm cười trong lòng, Thiên Yết như có pháo hoa bên trong, cố gắng kìm nén vui sương mà không thốt lên, vẻ mặt bình thường.
Nhật Minh nghe thế thì nhíu mày.
- Xong rồi, ngươi mau cút._ Bảo Bình liền trực tiếp đuổi khách.
Bao nhiêu điều muốn nói phải nghẹn lại, Nhật Mình nuốt cục tức liền nhảy lên mái hiên rồi biến mất.
- Chà chà, Bảo Bình ca, huynh hảo soái nha._ Xử Nữ mở miệng trêu ghẹo.
- Xử Nữ, đệ muốn chết?_ Bảo Bình liếc mắt, Xử Nữ ngoan ngoãn im lặng.
- Nè Thiên Yết, còn không mau đi?_ Ma Kết thúc vai Thiên Yết, miệng cười cười.
Xử Nữ định bụng rời đi liền bị Ma Kết bế bổng lên, rồi đi thẳng về cung. Bảo Bình thở hắt ra, thật ra lúc Xử Nữ bị bế bổng lại còn la oai oái, đấm vào ngực Ma Kết, nhìn họ cứ như mới yêu nhau ấy, Bảo Bình khẽ cười, tâm trạng cũng phần nào vui vẻ.
- Bảo Bình....
- Ân?
Bảo Bình nhìn Thiên Yết, Thiên Yết cứ ấp ấp mở mở khiến Bảo Bình hoài nghi.
- Ngươi...Ta...
- Có chuyện gì vậy a?~_ Bảo Bình chớp mắt, Thiên Yết đã đỏ nay còn đỏ hơn.
- Ngươi...Ngươi...Làm thê tử của ta được không?_ Thiên Yết lấy hết can đảm nhỏ nhoi trong lòng để nói ra. Là ai cũng vậy thôi, hơn nữa là đứng trước mặt nói nữa, Thiên Yết không phải người không cảm xúc mà không biết ngượng nha, y cũng xấu hổ lắm chứ, nhưng mà...
- Ha ha, ngươi không đùa chứ? Ta là nam nhân đấy._ Bảo Bình bật cười, còn nhắc nhở Thiên Yết rằng mình là nam nhân.
- Nhưng Xử Nữ và Ma Kết cũng là nam nhân, đời này kiếp này ta chỉ muốn ngươi làm thê tử của ta thôi._ Thiên Yết đưa ánh mắt khẩn cầu.
- Ngươi chắc chứ? Ta không biết nấu ăn hay..._ Hai má Bảo Bình đỏ đỏ hồng hồng. Cái này được gọi là cầu hôn sao? (Au: Đúng rồi đấy -.-)
- Ta yêu ngươi chứ có phải yêu tài nghệ của ngươi đâu._ Thiên Yết khẽ cười, bộ dạng hiện giờ của người kia hảo dễ thương nha.
- Ta..._ Bảo Bình ngập ngừng.
- Đồng ý đi a~_ Thiên Yết làm vẻ mặt.....Dễ thương để lấy lòng Bảo Bình.
- Được, được. Ta đồng ý là được đúng không?_ Không thể cưỡng lại nổi, Bảo Bình đành giơ tay hàng thôi.
- Ta yêu ngươi nhất, Bảo Bình.
Ai nói rằng nam nhân không yêu nhau? Chỉ cần yêu là phải tiến, bỏ lỡ cơ hội sẽ luyến tiếc cả đời...
______________________________________________________________
Lảm nhảm show:
- Hello mọi người, tớ lên rồi. Xin lỗi mọi người nhiều.
- Vì đang thi => Đã chậm truyện => Chậm hơn.
- Chap đặc biệt có vẻ nhảm...Mà thôi, tớ sẽ có dành thời gian để viết nhiều nhiều có gì đăng cùng một lúc, thông cảm ạ ~.
- Vâng, mình vẫn đang thắc mắc cách viết của tớ...Thật ra thì mình viết theo...Ừm, gọi là cảm nghĩ, tức là nghĩ gì viết nấy, sau đó lọc ý một chút. Nó hơi chậm và có vẻ kì nhưng mà tớ buộc phải làm vậy. Hơn nữa theo tớ thấy là còn viết NGÔN TÌNH nên từ giờ mình sẽ né kiểu NGÔN TÌNH một chút. Bởi vì hầu hết chap đều ngôn hết thì nó chán, mà hơn nữa truyện tớ viết lại là teen. Tớ sẽ cân nhắc ký lưỡng hơn nữa.
- Vì hôm nay rảnh nên tớ sẽ nói một số cái thắc mắc của mọi người (Không chắc)
+ Tuổi?: =>
+ Lớp?:
+ Còn nhỏ mà viết truyện?: Thích thì viết thôi ạ.
...
- Thôi nhé, chúc mọi người thi tốt, tớ sẽ đăng chương sau. ~~~~