Từ sau hôm đó, thái độ của Song Ngư hoàn toàn thay đổi. Cô trở nên điềm tĩnh hơn, cũng đạm mạc hơn. Mọi người biết chuyện, đều âm thầm cảm thấy xót xa cho cô gái xấu số này.
Song Ngư luôn ngây thơ, hồn nhiên, mất cha đã là một cú sốc rất lớn với cô ấy, vậy mà giờ đây còn đứng trước sự thật cô ấy có khả năng sắp mất mẹ. Quả thật ông trời quá tàn nhẫn!
Hằng ngày, Song Ngư luôn đến trường, đến bệnh viện, rồi về ký túc xá, đều đặn như vậy. Các sao nữ cũng thi thoảng đi cùng cô bầu bạn với cô.
Trong lòng Xử Nữ không khỏi cảm thấy khó chịu. Song Ngư vốn dĩ không nên như thế, cô cũng không cần phải như thế. Cô là một đóa hoa mong manh trước gió, cần được che chở, bảo bọc chứ không phải như bông tuyết lạnh lùng, hờ hững như vậy.
Anh không đành lòng, ra sức quan tâm cô nhiều hơn, muốn thay cô làm mọi chuyện nhưng lần nào cô cũng khéo léo từ chối. Anh nhận thấy, đứa trẻ luôn cần anh chỉ dẫn, dường như đã lớn thật rồi, đã không cần đến anh nữa rồi.
Xử Nữ là một người tinh tế, lại rất cầu toàn. Anh luôn yêu cầu rất cao với mọi điều xung quanh mình, lại thêm tính cách háo thắng khiến anh luôn muốn thể hiện bản thân. Song Ngư là một cô gái đơn thuần, dễ dạy dễ bảo, hầu như là anh nói gì cô đều nghe đó, rất thoải mái gật đầu đồng tình với mọi lời anh nói, khiến anh cảm thấy được an ủi, khiến anh cảm thấy thoải mái. Vì vậy, anh không ngừng quan tâm săn sóc cô, vừa vì nghĩa vụ phía gia đình, vừa vì anh thích cảm giác đứng ra cáng đáng mọi chuyện cho cô.
Nhưng bây giờ, cô đã không như thế nữa. Trong mắt cô không còn sự nhiệt tình nóng bỏng đến nỗi khiến má ứng hồng, không còn lúng túng, ngại ngùng với anh như trước. Hiện giờ, trong mắt cô chỉ có mẹ, và nỗi buồn sâu thẳm như có như không. Mọi chuyện, mọi người xung quanh cô dường như chỉ còn là phù du.
Hôm nay là ngày thực hành môn Giáo dục quốc phòng, tháo lắp súng và các tư thế nhắm bắn. Nhưng, có vẻ như Cự Giải đang mắc khá nhiều lỗi. Thầy Tùng đích thân lại chỗ cô hướng dẫn.
"Ôi, em lại quên mất bước này rồi. Phải đặt báng súng lên đùi rồi mới từ từ đứng lên."
"Cự Giải à, em phải kéo mạnh lên thì nó mới dịch chuyển chứ."
"Thời gian rất ngắn, em phải chú ý đừng để bị lố giờ, nếu không sẽ bị trừ điểm đấy."
[...]
sao còn lại cũng đang hì hục luyện tập. Mặc dù Cự Giải mắc kha khá sai sót nhưng đâu phải bọn họ không hề làm sai chỗ nào đây nhỉ, sao thầy lại chẳng đoái hoài gì đến bọn họ thế kia?
"Á!" - Cự Giải bất ngờ thét lên một tiếng khiên mọi người đều giật mình nhìn lại, Ma Kết lo lắng vội chạy tới.
Nhưng thầy Tùng đã ở đó trước: "Trời, em không cẩn thận trong lúc kéo cò nên bị nó kẹp trúng tay chảy máu rồi kìa."
"Dạ em không sao đâu ạ. Mọi người cũng tiếp tục thực hành đi, đừng lo cho tớ."
Kim Ngưu lắc đầu nói: "Như thế đâu được. Nếu không cẩn thận để nó nhiễm trùng thì không tốt đâu."
"Kim Ngưu nói đúng đấy. Để thầy đưa em xuống phòng y tế xin cồn sát trùng nhé." - Thầy Tùng nở một nụ cười dịu dàng với cô.
Cự Giải còn chưa kịp từ chối thì đã có người nói trước: "Dạ thôi thầy ạ. Em là lớp trưởng, để em đưa bạn ấy đi cho. Thầy còn phải quản lý và quan sát lớp tập nữa mà."
"À à, thế cũng được. Thế đứa đi nhanh về nhanh nhé Ma Kết." - Thầy Tùng ậm ờ nói rồi xoay người đi.
Hàng lông mày đang chau lại của Ma Kết lúc này mới giãn ra bớt. Lời anh nói lúc nãy, vừa là để từ chối thầy thay cô, vừa gián tiếp nhắc nhở thầy về nghĩa vụ của mình là phải tập trung vào lớp học, tập trung vào giảng dạy.
"Thật ra, tớ có thể tự đi được mà." - Cự Giải thẹn thùng cúi đầu. Cô không biết tại sao anh lại làm vậy, nhưng trong lòng cô lại rất hưởng thụ sự ấm áp này.
"Yên tâm, cũng không tốn bao nhiêu thời gian cả. Đi nào." - Ma Kết cười nói.
người cùng băng qua hành lang, vừa đi vừa nói chuyện, đến một căn phòng không rộng lắm nhưng lại rất sạch sẽ.
Cự Giải bước vào xin thuốc, Ma Kết đứng ở gần đó nhìn cô.
Chị y tá trực phòng y tế thấy vậy thì cười trêu ghẹo: "Chà, các bạn trẻ bây giờ tình cảm tốt thật nhỉ. Chỉ bị trầy xước chút xíu thôi mà được bạn trai hộ tống tới tận đây, chả bù cho chị. Mãi mà vẫn ế chỏng ế chơ."
Chị ấy còn làm bộ thở dài ảo não.
Ma Kết nghe vậy thì đờ người, sự ngại ngùng lan ra khắp gương mặt, phiếm hồng cả tai.
"Không phải đâu chị." - Cự Giải thấy vậy vội lên tiếng nói. "Bọn em chỉ là bạn cùng lớp thôi à."
"Vậy sao? Ôi thế cho chị xin lỗi nhé, nhìn đứa thân thiết quá nên chị cứ tưởng."
Cự Giải lắc đầu tỏ ý không có gì, nhưng lại không nhịn được lén liếc nhìn Ma Kết thêm mấy lần. Cậu ấy có khó chịu không nhỉ?
Sau khi đã ra khỏi phòng y tế, người quay trở về lớp. Không giống như ban nãy, không khí giữa cả khá sượng.
Cự Giải đang không biết mình có nên bắt chuyện trước không, dù gì Ma Kết cũng không có thái độ gì với chuyện vừa nãy cả.
Ma Kết thì cũng đang miên man suy nghĩ. Con người anh trước giờ luôn rất rõ ràng, tại sao lúc nãy thấy chị kia hiểu lầm nhưng lại không định giải thích gì cả? Là do lúc đó anh quá bất ngờ nên chưa kịp phản ứng hay là ... còn nguyên nhân nào khác nữa?
Hơn thế nữa, anh cũng không ngừng tự hỏi mình: Đối với Cự Giải, anh chỉ đơn thuần là một người bạn cùng lớp thôi sao?
Ma Kết thầm giật mình, tại sao anh lại nghĩ những chuyện thế này nhỉ?