"Tiểu ... Tiểu Quyên ... Anh tìm thấy em rồi!" - Hưng Quân hạnh phúc chạy về phía giọng nói quen thuộc vừa cất tiếng gọi anh.
Hạ Quyên cũng choàng tay ôm chầm lấy anh: "Là em đây, anh hai! Nhưng sao anh lại ở đây?"
sao nữ nhìn thấy một màn như vậy thì không khỏi mờ mịt. Nhưng bỗng nhiên, như nhớ ra cái gì đó, Sư Tử thốt lên: "A Hưng Quân, đây là cô em gái trong lời kể của anh đấy à?"
"Đúng vậy!" - Hưng Quân cười nhẹ nhìn Sư Tử.
"Thật tốt quá! Không ngờ Trái Đất lại tròn như vậy nha." - Kim Ngưu cũng vui vẻ cười.
"Anh em hai người chắc có nhiều chuyện muốn nói với nhau lắm phải không? Anh Hưng Quân này, coi như em giao Hạ Quyên cho anh đó, hai anh em từ từ từ tâm sự đi." - Cự Giải cười ôn nhu nhìn hai anh em.
"Được, cảm ơn các cậu. Bọn tớ đi trước, khi khác gặp nhé!" - Hạ Quyên cảm kích nhìn họ rồi rời đi cùng Hưng Quân.
cô gái trông theo mãi đến khi chiếc xe của Hưng Quân rời đi mới vào nhà.
Ở trên xe
"Anh hai, sao anh lại đột ngột xuất hiện ở đây? Làm em hết cả hồn!" - Hạ Quyên làm bộ xoa xoa tim.
Hưng Quân cười sủng nịch nhìn cô: "Còn chẳng phải là lo lắng cho em sao."
"Em không tin đâu nha. Mà pháp sư và trưởng làng có biết anh đi không thế?"
Hưng Quân hơi im lặng nghĩ ngợi. Lúc anh đi, anh có để lại một lá thư. Cũng không biết khi nào trưởng làng và mọi người mới phát hiện nữa?
"Có chứ, anh phải được sự cho phép của Jane thì mới dám đi chứ." - Nói rồi, sợ cô nhận ra điều bất thường, anh uyển chuyển đổi đề tài. "Mà thuốc của em có còn không? Anh sợ em không đủ thuốc dùng nên mới lặn lội, không quản khó khăn, gian khổ mang tới cho em đó."
Hạ Quyên cực kỳ cảm động nhào tới ôm chầm lấy anh: "Anh hai của em là tốt nhất!"
"Con bé này, anh đang lái xe đó!"
Sau bữa cơm tối, Xử Nữ đã chuẩn bị sẵn sàng đợi Song Ngư. Chuyện hôn ước giữa hai nhà, mọi người cũng biết sơ sơ. Ai nấy đều không nói gì, chỉ quăng cho người ánh mắt đầy thâm ý khiến Song Ngư ngại đỏ mặt, không biết phải làm sao.
Kỳ thực, trong lòng Song Ngư rất hoang mang. Xử Nữ chính là mẫu đàn ông mà cô thích, và thực sự cô đã rung động vì anh rồi.
Lúc biết được người có hôn ước, cô thật sự rất vui, nhưng cũng rất lo sợ. Xử Nữ chưa bao giờ tỏ bất cứ thái độ gì đối với cọc hôn sự này, cô cũng không dám hỏi. Nhưng mà sâu trong thâm tâm cô vẫn luôn muốn biết, liệu anh có tình cảm gì với cô không hay đối xử tốt với cô chỉ vì nghĩa vụ?
Song Ngư cũng từng liên lạc với mẹ cô để xác nhận, và sự thật y hệt như những gì anh nói. Mẹ cô khi biết hai người trùng hợp là bạn cùng lớp thì càng cao hứng hơn, luôn miệng khen anh cái gì cũng tốt.
Song Ngư cười khổ, đương nhiên là cô biết anh cái gì cũng tốt rồi, tốt đến mức hoàn hảo.
Về sức khoẻ của mẹ, cô cũng hỏi qua mấy lần nhưng mẹ cô vẫn luôn cười xoà bảo không có gì. Cô không an tâm, muốn đưa mẹ cô đi khám tổng quát một lần nhưng bà bảo hiện giờ không tiện, bà bảo bà đang đi du lịch, bảo cô đừng làm phiền bà.
"Hôm nay trông cậu thật đẹp." - Xử Nữ mỉm cười nhìn cô, ánh mắt anh dịu dàng như làn nước ấm róc rách chảy vào trái tim cô.
Khác với chiếc váy trắng đơn giản lần trước, hôm nay cô mặc một chiếc đầm xoè màu hồng nhạt, trông rất giống một nàng công chúa. Tất nhiên, đây là do hội chị em bạn dì chọn cho cô rồi. Họ bảo phải làm nổi bật lên vẻ ngọt ngào vốn có của cô. Song Ngư cười ngượng ngùng, ngọt ngào cái quỷ gì chứ!
"Cảm ơn cậu. Mà hôm nay cậu định đưa tớ đi đâu thế?" - Song Ngư tò mò hỏi anh.
"À, tớ muốn đưa cậu đi coi một thứ rất đẹp, rất thú vị. Là liên hoan nhạc nước!"
"Nhạc nước sao? Đó là cái gì? Rất đẹp sao?" - Song Ngư háo hức nhìn anh.
"Ừm, rất đẹp." - Xử Nữ nhìn cô cười mỉm.
Xe của nhà họ Hoàng rất nhanh đã đưa họ đến nơi. Xử Nữ xuống xe trước, đi vòng sang bên kia mở cửa xe cho cô. Anh cúi người, đưa tay ra, Song Ngư đặt bàn tay mình vào tay anh, xúc cảm ấm áp khiến tim cô rộn ràng, bước xuống xe.
"Wow, thật là lớn." - Trước mặt cô lúc này là một toà nhà lớn, sảnh đường trang trí hết sức đẹp đẽ, tinh xảo.
Xử Nữ dắt tay Song Ngư bước vào trong, đưa vé cho nhân viên. Nhân viên đưa họ đi qua sảnh đường, đến nơi chính biểu diễn nhạc nước.
Đúng giờ, ánh đèn xung quanh đồng loạt tắt ngúm. Âm nhạc nổi lên, ở phía dưới sân khấu, cột sáng màu xanh lá cây rực rỡ chiếu rọi thẳng lên trên. Đài nước cũng phun lên, theo ánh đèn trông làn nước càng có vẻ lung linh huyền ảo. Màu sắc thay đổi liên tục, theo tiết tấu nhịp nhạc, từng tia nước hợp tan, đan cài vào nhau như tạo nên một bữa tiệc hấp dẫn thị giác.
Buổi trình diễn phát hết bài hát. Khi kết thúc, Song Ngư vẫn còn ngỡ ngàng nhìn tràng cảnh phía trước. Hết nhanh vậy sao?!
"Đã kết thúc rồi. Cậu thấy sao Song Ngư?" - Xử Nữ thấy cô ngây ngốc ra như vậy thì không nhịn được mà nhắc nhở.
Song Ngư như người mê tỉnh mộng: "Đẹp lắm, thật sự quá đẹp rồi! Tớ chưa chiêm ngưỡng cảnh tượng đẹp mắt đến nhường này bao giờ!"
Nhìn dáng vẻ phấn khích của Song Ngư, khoé môi Xử Nữ khẽ câu lên nụ cười: "Cậu thích là tốt rồi. Tớ hay thích xem những màn trình diễn nghệ thuật như thế này, chỉ sợ không thích hợp với cậu thôi."
"Sao lại không chứ? Tớ rất thích cái đẹp, những thứ đẹp đẽ như vậy tớ đều thích hết!" - Song Ngư hồn nhiên nở nụ cười, Xử Nữ cũng cười ôn hoà ngắm nhìn cô.