Bỗng tiếng chuông điện thoại di động của Bạch Dương reo lên, Thiên Bình nhìn vào màn hình điện thoại: Là cậu cô gọi! Anh chần chừ giây lát rồi bắt máy: "Alo".
Đầu dây bên kia dường như rất sốt ruột, nhưng nghe giọng nói của anh thì hơi khựng lại: "Cậu là ai?"
Thiên Bình nhanh nhẹn đáp: "Cháu là Thiên Bình, là bạn học của Bạch Dương. Hiện giờ Bạch Dương uống hơi nhiều nên cậu ấy say rồi ạ." Dường như sợ ông suy nghĩ lung tung, anh vội bổ sung. "Bác đừng hiểu lầm. Tại cháu thấy tâm trạng Bạch Dương không tốt, sợ cậu ấy gặp chuyện gì nên mới đi theo thôi ạ, tuyệt đối không có ý đồ xấu."
Cậu của Bạch Dương nghe vậy cũng an tâm phần nào. Ông thở phào một hơi, hỏi anh địa chỉ rồi tức tốc lái xe đến. Đến nơi, ông trông thấy cô cháu gái mình say mèm đang nằm gục trên bàn, bên cạnh là một anh chàng nhìn có vẻ thư sinh nhưng trông cũng rất đáng tin cậy.
"Cậu là Thiên Bình sao?" - Ông Tân lên tiếng.
Thiên Bình ngay lập tức đứng lên, trịnh trọng cúi đầu chào bác ấy: "Vâng ạ! Cháu chào bác."
"Cảm ơn cậu nhiều lắm, Bạch Dương nhà tôi làm phiền cậu rồi." - Bác Tân nở nụ cười ôn hoà.
"Không đâu ạ, không phiền." - Thiên Bình mỉm cười xua xua tay.
" đứa ở ký túc xá trong trường đúng không? Để bác chở đứa về nhé!"
Thiên Bình gật đầu bước đi theo bác ấy, bác Tân ôm Bạch Dương lên rồi để cô nghỉ ngơi ở ghế sau, Thiên Bình thì ngồi ghế lái phụ.
Anh và bác Tân trò chuyện khá vui vẻ, ông Tân hỏi anh một vài chuyện liên quan đến học tập và vấn đề trường lớp của Bạch Dương. Qua đó, anh mới biết được thì ra lúc nãy ba của Bạch Dương đã gọi điện cho bác ấy và nói về Bạch Dương, bác Tân lo lắng nên đã gọi ngay cho cô.
Thiên Bình hơi thở dài. Như vậy mới thấy, có đôi khi cha ruột còn không bằng một người cậu!
Cự Giải chán nản thở dài, cầm chìa khóa tức tốc chạy xuống nhà. Hôm nay là ngày gì thế nhỉ? Song Ngư lùa trở về thì cả người cứ ngơ ngơ ngẩn ngẩn, lâu lâu mặt mũi lại đỏ lựng lên. Cô hỏi có chỗ nào không khỏe hay bị sốt rồi thì lắc đầu không đáp, lại ngồi bó gối nhìn ra ngoài cửa sổ.
Bây giờ thì đến Bạch Dương say xỉn phải để cậu và Thiên Bình đưa về nhà. Nhưng sao Thiên Bình lại đi cùng Bạch Dương nhỉ? Hai người này có chuyện gì sao? Bao nhiêu là câu hỏi cứ chạy quẩn quanh trong đầu Cự Giải mà không thể có câu trả lời.
Lúc cô xuống nhà, cô trông thấy Ma Kết đang ngồi yên vị trên ghế sofa, tập trung nhìn màn hình laptop. Khuya vậy rồi mà anh còn học bài sao?
Đột nhiên, Ma Kết ngẩng đầu lên, nhìn thấy Cự Giải, anh khẽ mỉm cười: "Cậu chưa ngủ sao?"
"Tớ cũng đâu thể ngủ sớm vậy được. Dạo gần này cũng không nhiều bài tập và dự án lắm, cậu đang bận rộn cái gì thế?"
"À, tôi chỉ coi qua tài liệu của Hàn gia thôi. Ba tôi nói khi rảnh rỗi có thể tập coi mấy thứ này một chút, sẽ có ích cho tương lai." - Anh thong thả đáp rồi vẫy vẫy cô. "Qua đây."
Cự Giải hơi ngại ngùng, nhưng cũng tiến lại ngồi cạnh anh: "Tớ thì đang đợi Thiên Bình với Bạch Dương. Thiên Bình nói Bạch Dương uống nhiều rượu quá nên say xỉn mất rồi, họ lại không mang theo chìa khoá nên nhờ tớ xuống mở cửa."
"Hả? người đó đi uống cùng nhau sao? Uống rượu giải sầu?" - Ma Kết nhíu mày thắc mắc.
"Tớ cũng không biết nữa. Cũng chẳng hiểu ra làm sao!" - Vừa dứt câu, Cự Giải đã nghe tiếng gọi của Thiên Bình ngoài cửa, cô vội vã chạy ra mở cửa.
"A, chào bác Tân." - Giọng nói trong trẻo của cô vang lên.
"Cự Giải hả con? Ngoan, giúp bác đưa Bạch Dương về phòng nhé." - Ông Tân mỉm cười nói, gương mặt đôn hậu.
"Bác không vào ngồi một lát ạ?" - Cô nghiêng đầu hỏi nhỏ, đỡ lấy Bạch Dương. Ui, con nhỏ này lại mập lên rồi! Là do cô chăm kỹ quá ư?
Ông Tân ngay lập tức lắc đầu: "Thôi, cũng khuya rồi, không làm phiền mấy đứa nghỉ ngơi. Bác đi trước đây."
"Vâng ạ, bác đi cẩn thận!" - Cự Giải vẫy vẫy tay rồi dìu Bạch Dương vào trong.
"Có cần tớ giúp không?" - Thiên Bình hỏi nhỏ.
"Không cần đâu." - Cự Giải mỉm cười, đáp lại một tiếng rồi tiếp tục đưa cô bạn của mình về phòng.
Thiên Bình rót nước, uống hết cả một ly đầy. Ma Kết nhìn bộ dáng của anh, không nhịn được tò mò hỏi. Thiên Bình liên đem sự việc xảy ra ngày hôm nay kể vắn tắt lại một lần.
Ở trên lầu
Sau khi dém lại chăn cho Bạch Dương, Cự Giải nói sợ lại tình hình một chút cho cô bạn Song Ngư đang ngờ nghệch khó hiểu ở kia rồi rời đi thăm cây hoa hồng của cô. Nó vẫn chưa nở.
"Bé Mao Lương, sao bé vẫn chưa nảy mầm chứ? Chị đã nghiên cứu cách trồng em rất kỹ rồi mà nhỉ, sao lại đến mức còn chưa thể nảy mầm như thế này chứ? Không được, mình không được bỏ cuộc! Mình phải kiên trì nói điều tích cực với cây mỗi ngày."
Thế là Cự Giải cứ đứng lẩm bà lẩm bẩm một mình. Mãi một lúc sau, cô như nhớ đến điều gì đó, quay bước đi xuống lầu. Vừa xuống tới nơi, cô đã nghe thấy giọng nói trầm ấm, từ tính của Ma Kết vang lên: "Thật không thể ngờ!"
"Không thể ngờ cái gì?"